• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (27 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1141

Chương 1141: Gửi liên tiếp thư tám bức quốc thư mắng hắn (3)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81165.png

Xem ảnh 2
81165_2.png
Nghe nàng hỏi vậy, hắn nhắm mắt lại, không nói gì, có vẻ như hắn không muốn trả lời, mà cũng tựa như hắn lười đáp lại.



Lạc Tử Dạ biết tính tình hắn kiêu ngạo nên không kiên trì hỏi đến cùng. Sau khi băng bó xong, nàng nói: “Ngươi là đại phu, chắc chắn là ngươi biết phải chú ý những gì. Dù sao thì ngươi vì giúp gia nên mới bị thương, bởi vậy trong khoảng thời gian này, nếu ngươi có gì bất tiện thì gia có thể giúp ngươi. Nếu ngươi không cảm thấy có chỗ nào khó chịu thì gia về nghỉ ngơi trước nhé!”



Nàng nán lại ở đây lâu quá sẽ khiến Hách Đề Tự nghi ngờ.



Nàng nói3xong, hắn ta lạnh nhạt đáp: “Ừ.”




Nàng khẽ xoa mi tâm, chuyện hôm nay đã sắp xếp đâu ra đấy rồi, ngày mai chờ thu lưới là được.

***

Ngày hôm sau.

Mới sáng tinh mơ mà cả Lâu Lan đã sôi sục. Nhất là tại phủ Hách Đề Tự, người đến người đi, người ra người vào đều vì bàn bạc việc vua Lâu Lan xảy ra chuyện. Sở dĩ tình hình Lâu Lan chưa bạo động hoàn toàn là bởi vì An Trác Cách chưa giết vua Lâu Lan. Nhưng bây giờ hắn ta lại dám hành thích vua khiến bao người kích động. Hơn nữa, có nhiều người to gan đến tận cổng hoàng cung chửi bới.

Đêm qua An Trác Cách điều2binh cả đêm, phòng thủ hoàng cung cực kỳ nghiêm ngặt. Quân chủ lực của đại quân đã giao chiến với quân chủ lực của Hách Đề Tự từ sớm rồi. Hiện giờ, tình hình giao tranh hết sức căng thẳng, trong khi An Trác Cách có hơn một trăm nghìn binh thì Hách Đề Tự chỉ có sáu mươi nghìn binh.

Hắn bỏ lại một chữ rồi đứng dậy luôn, hình như định đi ngủ. Lạc Tử Dạ không nói nữa, xoay người rời đi. Nàng vừa bước chân ra khỏi cửa thì đột nhiên sau lưng có một luồng gió mạnh ập tới. Nàng đưa tay bắt lấy, là một gói thuốc. Tiếp đó, giọng nói lạnh nhạt của người kia vang2lên phía sau: “Thuốc an thần.”

“Ngươi...” Lạc Tử Dạ còn chưa nói hết câu, hắn đã vung tay thổi tắt ngọn đèn trong phòng. Cửa phòng cũng đóng sập lại, chặn nàng ngoài cửa.

Nàng cau mày, khẽ mím môi. Thật ra nàng muốn hỏi tại sao hắn biết mình viện cớ xin thuốc an thần để đến chỗ hắn. Thôi được rồi, chắc là tại vì hắn thông minh nên đoán được thôi.

Vậy...

Sau khi đoán ra điều này, hắn thoải mái cho nàng thuốc luôn? Sao đột nhiên người này lại trở nên tốt bụng thế nhỉ? Nàng vừa đi về phòng mình vừa chăm chú nhìn gói thuốc trong tay, lòng thầm nghĩ... hình như hắn dễ nói chuyện hơn, cũng thân thiện9với nàng hơn thì phải. Phải chăng điều này chứng tỏ rằng lần sau nàng có thể tìm hắn thử nhắc lại chuyện của Tiểu Minh Tử?

Lộ Nhi và Đáp Đáp sốt ruột vô cùng, nhưng Lạc Tử Dạ lại không lo lắng chút nào. Nàng sờ cằm, chắc là bây giờ thư đã đến tay Khoa Nhĩ Tẩm và Hách Đề rồi nhỉ?

Đúng vậy.

Đúng là lúc này, thủ lĩnh của Khoa Nhĩ Tẩm đã nhận được một bức thư. Nghe nói bức thư này do An Trác Cách phái người gửi đến cho hắn. Điều kỳ lạ là người của đoàn sứ giả đến nơi, chỉ dâng thư đến cửa, ngay sau đó liền lộ vẻ hoảng hốt, sắc mặt tái nhợt,4vội vã xoay người đi mất.

Điều này làm cho thủ lĩnh bộ lạc Khoa Nhĩ Tẩm là Gia Luật A Kỳ cảm thấy hết sức buồn bực. Sau khi mở thư, hắn vừa đọc đã sững người luôn: “Gửi thằng con hoang của Khoa Nhĩ Tẩm! Ta, An Trác Cách, muốn chỉnh các ngươi từ lâu rồi. Mười năm qua các ngươi luôn quấy rối vùng biên giới nước ta, da mặt còn dày hơn phân. Bản vương nên dạy cho các ngươi một bài học từ sớm rồi mới phải! Lũ con hoang kia cứ chờ đó cho ông, ngày mai cha ruột ngươi trừng trị Hách Đề Tự xong sẽ tới dẹp các ngươi!”

“An Trác Cách!” Gia Luật A Kỳ đọc xong thư liền đập tay xuống mặt bàn, giận đến nỗi mặt mày xanh mét!

Đúng vậy.



Đúng là lúc này, thủ lĩnh của Khoa Nhĩ Tẩm đã nhận được một bức thư. Nghe nói bức thư này do An Trác Cách phái người gửi đến cho hắn. Điều kỳ lạ là người của đoàn sứ giả đến nơi, chỉ dâng thư đến cửa, ngay sau đó liền lộ vẻ hoảng hốt, sắc mặt tái nhợt, vội vã xoay người đi mất.



Điều này làm cho thủ lĩnh bộ lạc Khoa Nhĩ Tẩm là Gia Luật A Kỳ cảm thấy hết sức buồn bực. Sau khi mở thư, hắn vừa đọc đã sững người luôn: “Gửi thằng con hoang của Khoa Nhĩ Tẩm! Ta, An Trác Cách, muốn chỉnh các ngươi từ lâu rồi. Mười năm qua các ngươi luôn quấy rối vùng biên giới nước ta, da mặt còn dày hơn phân. Bản vương nên dạy cho các ngươi một bài học từ sớm rồi mới phải! Lũ con hoang kia cứ chờ đó cho ông, ngày mai cha ruột ngươi trừng trị Hách Đề Tự xong sẽ tới dẹp các ngươi!”



“An Trác Cách!” Gia Luật A Kỳ đọc xong thư liền đập tay xuống mặt bàn, giận đến nỗi mặt mày xanh mét!



“Vương, đã xảy ra chuyện gì?” Thuộc hạ của hắn vội hỏi.



Sắc mặt Gia Luật A Kỳ lạnh lùng: “Ngươi tự xem đi!” Hắn nói xong liền ném bức thư chẳng khác gì thư tuyên chiến cho thuộc hạ của mình.



Tên An Trác Cách chết tiệt kia còn muốn dẹp Khoa Nhĩ Tẩm của hắn? Hắn ta tưởng người Khoa Nhĩ Tẩm bọn họ đều là đám ăn chay đấy à?



Tên quyền thần dưới trướng hắn đọc hết bức thư, ngẫm nghĩ một lát rồi nhíu mày nói: “Vương, hiện giờ An Trác Cách và Hách Đề Tự đang giao chiến, tình hình Lâu Lan cực kỳ bất lợi. Lúc này An Trác Cách không nên ngu xuẩn thế này mới phải, phải chăng đây là...”



Kế ly gián?



Nghe tên quyền thần nói vậy, Gia Luật A Kỳ mới bình tĩnh lại rồi trầm ngâm nói: “Đúng vậy, đây có thể là âm mưu của Hách Đề Tự, muốn chúng ta điều động binh mã giúp hắn ta diệt trừ An Trác Cách! Tình hình hiện tại chưa rõ, cũng không có lệnh của Nhiếp chính vương điện hạ, nếu chúng ta xuất binh như vậy thì có thể sẽ chọc Nhiếp chính vương điện hạ tức giận. Chi bằng...”



Trước tiên hãy điều ra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Nhưng mà hắn bị người ta mắng như vậy, có thể nuốt trôi cục tức này sao?



Dù có tức giận thì hắn vẫn phải nhịn, sai người đi điều tra chuyện này! Thế nhưng hắn vẫn chưa tra rõ tình hình thì buổi tối hôm đó hắn nhận được liên tiếp tám bức quốc thư với nội dung khiêu khích nhục mạ khiến hắn nổi giận lôi đình, gân xanh trên trán giật điên cuồng. Hắn giận dữ đập mạnh lên bàn, phẫn nộ nói: “Kiểm tra quân số, lập tức theo bản vương lên đường. Ông đây phải giết chết thằng ranh con này mới được!”



Chỉ trong một buổi tối mà người ta gửi liên tiếp tám bức quốc thư mắng hắn, như thế mà hắn còn nhịn được thì hắn là thằng cháu nhà nó!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom