• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (22 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1137

Chương 1137: Bách lý nham hiểm giả vờ tàn tật (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81161.png

Xem ảnh 2
81161_2.png
Khóe miệng Lạc Tử Dạ run rẩy, trong lòng cũng tự biết việc trông cậy vào một người lạnh lùng cao ngạo như hắn la to hét lớn ở đó quả thật không thực tế chút nào. Nàng cũng không định miễn cưỡng hắn. Nàng đưa mắt nhìn Doanh Tần: “Chúng ta chia ra hành động nhé?”



“Được!” Doanh Tần rất dễ tính.



Sau thời gian một nén hương, không gian bao phủ khắp hoàng cung và hoàng thành Lâu Lan đều văng vẳng giọng nói vang dội đầy nội lực tuyên bố rằng vua Lâu Lan đã bị An Trác Cách hại chết! Âm thanh này vừa vang lên, lập tức làm cho An Trác Cách giật mình tỉnh lại từ trong giấc mơ. Hắn ta lập tức ra lệnh lục soát khắp hoàng cung. Tiếng nói truyền tới từ cổng3nam và cổng bắc trong cung nên bọn thị vệ vội vàng chạy đến hai cổng này!



Lần này, toàn bộ hoàng cung rơi vào hỗn loạn.




Sau khi Lạc Tử Dạ và Doanh Tần la hét ở hai cổng nam, bắc xong liền nhanh chóng rời khỏi hoàng cung.

Mới rồi ở trên đường, bọn họ bỗng nghe thấy có người nói vua Lâu Lan bị hại chết vang lên ở cổng phía đông. Hai người đưa mắt nhìn nhau, đây không phải giọng của Bách Lý Cẩn Thần mà hình như là giọng của ám vệ Hiên Viên Vô bên cạnh hắn...

Lần này, Lạc Tử Dạ nhíu chặt chân mày.

Nàng cảm thấy tên Bách Lý Cẩn Thần này thật ngu ngốc. Sau khi bọn họ la xong, hắn lại sai người hét ở một hướng khác, như vậy rất2dễ dẫn truy binh về hướng đó!

Nghĩ đến đây, ánh mắt nàng trở nên nặng nề. Nàng nhìn sang Doanh Tần, bờ môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên, giọng nói cuốn hút mang theo vài phần nghiền ngẫm: “Hắn cố ý đó! Cố ý dẫn nguy hiểm sang bên kia để chúng ta thoát thân an toàn. Mục đích...”

Hắn còn chưa nói hết câu, Lạc Tử Dạ đã xoay người chạy về phía cổng đông.

Đây vốn là chuyện của nàng, nàng và Bách Lý Cẩn Thần lại không thân không thiết. Mặc dù nàng tin rằng với bản lĩnh của hắn, nhất định có thể chạy thoát, thế nhưng... chẳng may thì sao? Chẳng may đối phương không chạy thoát thì chẳng phải là chuyện của nàng đã hại hắn sao?

Nàng càng nghĩ càng dốc sức chạy nhanh2hơn.

Doanh Tần đứng sau lưng nàng, hắn khẽ lắc đầu rồi đi theo. Mục đích... hiển nhiên là vì khiến Lạc Tử Dạ nợ hắn một ân tình, thậm chí nàng còn cảm động nữa. Tên Bách Lý Cẩn Thần nham hiểm này... Nếu không phải vì Lạc Tử Dạ đã chọn Phượng Vô Trù thì người này nhất định sẽ trở thành đối thủ nặng ký nhất trong số bọn họ. Người ta có chỉ số cảm xúc cao ngất ngưởng thế này cơ mà, tên Phượng Vô Trù chỉ số cảm xúc thấp lè tè kia chắc chắn không phải là đối thủ của hắn ta!

Mà lúc này, Hiên Viên Vô đứng ở cổng đông gào to vài tiếng rồi mới im lặng.

Hiện tại An Trách Cách cực kỳ đau đầu. Trên thực tế, vua Lâu Lan9chết không phải do hắn ta giết mà đơn giản là do hắn làm phản, ông ta không chịu được đả kích, thế là ngạt thở rồi đi chầu Diêm Vương luôn! Nhưng mà hắn ta không dám để lộ tin này ra ngoài, thậm chí hắn ta còn không dám xử lý thi thể, biết đâu một lúc nào đó có việc cần dùng. Ấy thế mà hôm nay tin này lại bị phơi bày!

Mặc dù quân đội trong tay hắn ta nhiều hơn Hách Đề Tự, thế nhưng hắn phải chống đỡ biết bao tiếng chửi rủa và kêu than để leo lên ngôi vị, vốn dĩ căn cơ chưa ổn định, hiện tại hắn ta không dám tùy tiện ra tay với Hách Đề Tự, chỉ muốn đợi đến khi mình ổn định thế cục trên triều4rồi tính tiếp.

Nhưng nào ngờ lại xảy ra chuyện này!

Là kẻ nào gây nên? Hách Đề Tự chăng? Ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, sắc mặt hắn ta lập tức xanh mét, tay đập mạnh lên mặt bàn.

Trong khi đó, lúc tin tức này lan truyền ra ngoài cung, Hách Đề Tự còn tức giận hơn cả hắn ta. Vì ép mình ra tay mà tên An Trác Cách chết tiệt này chơi một vố lớn như vậy! Được thôi, đánh thì đánh! Ngược lại, hắn cũng muốn xem xem có thật là mình không đấu lại hắn ta hay không!

Đây vốn là chuyện của nàng, nàng và Bách Lý Cẩn Thần lại không thân không thiết. Mặc dù nàng tin rằng với bản lĩnh của hắn, nhất định có thể chạy thoát, thế nhưng... chẳng may thì sao? Chẳng may đối phương không chạy thoát thì chẳng phải là chuyện của nàng đã hại hắn sao?



Nàng càng nghĩ càng dốc sức chạy nhanh hơn.



Doanh Tần đứng sau lưng nàng, hắn khẽ lắc đầu rồi đi theo. Mục đích... hiển nhiên là vì khiến Lạc Tử Dạ nợ hắn một ân tình, thậm chí nàng còn cảm động nữa. Tên Bách Lý Cẩn Thần nham hiểm này... Nếu không phải vì Lạc Tử Dạ đã chọn Phượng Vô Trù thì người này nhất định sẽ trở thành đối thủ nặng ký nhất trong số bọn họ. Người ta có chỉ số cảm xúc cao ngất ngưởng thế này cơ mà, tên Phượng Vô Trù chỉ số cảm xúc thấp lè tè kia chắc chắn không phải là đối thủ của hắn ta!



Mà lúc này, Hiên Viên Vô đứng ở cổng đông gào to vài tiếng rồi mới im lặng.



Hắn nghiêng đầu nhìn chủ thượng nhà mình. Hắn đã đi theo chủ thượng bao lâu nay nên tất nhiên là hắn biết đối phương đang nghĩ gì. Hắn nói: “Chủ thượng, hiện giờ mọi nguy hiểm đều dẫn lên người chúng ta rồi, Lạc Tử Dạ nhất định sẽ ghi nhớ ân tình này. Quả thật năm xưa Thái tử Bắc Minh - huynh trưởng Quân Kinh Lan của ngài đã bày ra rất nhiều chiêu trò kiểu này nên mới chinh phục được trái tim Đạm Đài Hoàng, đánh bại cả đám tình địch, ôm người đẹp về dinh. Thế nhưng ngài có chắc là Lạc Tử Dạ và Đạm Đài Hoàng giống nhau không? Nếu Lạc Tử Dạ không dính chiêu thì biết phải làm sao?”



Như vậy chẳng phải là bọn họ tốn công vô ích sao?



Bách Lý Cẩn Thần nghe hắn nói vậy, đôi mắt đẹp như ánh trăng trong trẻo liếc nhìn hắn rồi hờ hững cất lời: “Nếu ta bị thương thì khác rồi.”



Mắt thấy truy binh đã trở lại, vạt áo trắng như tuyết khẽ lướt qua, hắn lập tức biến mất trên cổng thành. Hiên Viên Vô vẫn chưa kịp nghĩ ra những lời này có ý gì nhưng đành phải cuống quýt đuổi theo. Bọn họ chạy chưa được bao xa thì đã nhìn thấy Lạc Tử Dạ đang chạy như bay tới. Ngay sau đó, Hiên Viên Vô nhìn thấy cánh tay chủ nhân nhà mình đột nhiên gập lại thành góc độ kỳ lạ, giống như bị thương nghiêm trọng đến mức độ tàn tật. Khóe miệng hắn hơi run lên...



Nếu không phải phía sau có binh lính đuổi theo thì có lẽ lúc này chủ nhân đã giả vờ đi đứng khó khăn rồi đấy nhỉ? Có thật là chủ nhân chỉ xem Quân Kinh Lan theo đuổi Đạm Đài Hoàng rồi học theo chứ không phải cố ý đến tìm Quân Kinh Lan học hỏi không?



Chuyện này... sốc quá đi!



Sau khi Lạc Tử Dạ đến trước mặt bọn họ, nàng chăm chú nhìn Bách Lý Cẩn Thần rồi vội vàng hỏi: “Ngươi có sao không?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom