• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (27 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1129

Chương 1129: Tiểu dạ nhi, ngươi vẫn còn muốn tìm tiểu quan? (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80684.png

Xem ảnh 2
80684_2.png
“Vâng!”



Diễn kịch, đương nhiên phải diễn đến nơi đến chốn.



***



“Đại nhân, chúng thuộc hạ ở trước cửa phòng của Lạc Tử Dạ đã nghe được những điều này! Chắc chắn trước đó là do chúng ta đã quá lo lắng, lời đồn đại trên đời này từ trước đến nay đều là nghe sai đồn bậy, bộ dạng kia của Lạc Tử Dạ đâu có giống như là có bản lĩnh gì? Cái gọi là có biểu hiện xuất sắc trong lần diễn tập quân sự chắc chắn cũng là thủ đoạn mà Thiên Diệu dùng để khiến các nước kinh sợ, thứ mà chúng ta không tận mắt nhìn thấy, thật sự không cần cả tin!” Hạ nhân nhanh chóng bẩm báo.




“Đại nhân, không phải ngài3thận trọng quá đấy chứ? Xung quanh phòng của Lạc Tử Dạ đều là người của chúng ta theo dõi, ngay cả một con ruồi cũng không thể bay ra, chỉ một Lạc Tử Dạ sao có thể ra ngoài được, lại còn không bị chúng ta phát hiện nữa? Thuộc hạ cảm thấy...” Hạ nhân nọ nhíu mày, nhanh nhảu nói.

Hách Đề Tự lập tức sa sầm mặt, lạnh giọng nói: “Bảo ngươi đi thì lập tức đi đi!”

“Vâng!” Hạ nhân nọ lúc này cũng giật mình, ít khi thấy đại nhân nổi giận kinh như vậy, gã ta lập tức cuống quýt đi ra ngoài.

Lúc này Hách Đề Tự lo lắng không thôi, đi tới đi lui một cách bất an ở trong phòng.

Đã nhiều năm như2vậy, hắn ta có thể đứng vững vàng trên chính trường, ngoại trừ năng lực xuất sắc và xuất thân tốt, đương nhiên còn có một điểm rất quan trọng chính là độ nhạy cảm chính trị. Biểu hiện của Lạc Tử Dạ lúc trên đường, mặc dù là không có tài cán gì, nhưng nếu như đối phương giả bộ thì cũng không hoàn toàn không có khả năng, cho nên không thể không phòng bị, dự cảm không lành trong lòng hắn ta cũng không phải tự dưng mà có.

Hy vọng, chỉ là hắn ta nghĩ nhiều!

Lạc Tử Dạ đang nằm ngủ trong phòng của mình. Nếu như nàng không đoán sai, vừa rồi ở cửa mình đã nói ra lời có vấn đề một cách2rõ ràng như vậy, Hách Đề Tự nhất định sẽ phái người đến xem lúc này nàng có đang ở trong phòng hay không.

Mà chỉ cần lúc này, đối phương xác định mình ở trong phòng, vậy thì có thể xóa bỏ được nghi kỵ của đối phương về phương diện này đối với mình. Đợi đến lúc buổi tối mình thật sự ra ngoài, đối phương ngược lại sẽ không phái người tới kiểm tra mình có ở trong phòng hay không nữa.

Nàng đang nghĩ ngợi, chợt nghe thấy tiếng động lạo xạo trên nóc nhà.

Nàng lập tức nhắm mắt lại, giả vờ đã ngủ say. Sau khi đối phương quan sát một lúc trên nóc nhà, lại chậm rãi đậy mảnh ngói lại, sau đó trên nóc9nhà im tiếng. Khóe miệng của Lạc Tử Dạ hơi nhếch lên, yên tâm rồi.

Hách Đề Tự chắp tay đứng ở cửa sổ, nghe xong những lời này, nhanh chóng gật đầu, lập tức nói: “Trên đường đi, ta cũng đã quan sát rất lâu, dáng vẻ của Lạc Tử Dạ quả thật không giống như đang giả bộ! Chỉ là, không hiểu vì sao ta vẫn hơi bất an, cứ cảm thấy có chuyện gì đó sắp vượt ra khỏi tầm kiểm soát!”

Hắn ta vừa nói đến đây lại nhanh chóng nhớ ra gì đó, đột nhiên nói: “Chờ đã, vừa rồi ngươi nói, Lạc Tử Dạ nói y đi nghỉ ngơi, kêu người canh giữ ở cửa, bất kỳ người nào cũng không được quấy rầy4y?”

“Đúng vậy, đại nhân, sao vậy?” Hạ nhân nọ nhanh chóng ngẩng đầu nhìn đối phương.

Tâm tình của Hách Đề Tự trong một giây kế tiếp lộ ra dáng vẻ hơi kích động, hắn ta vội ra lệnh: “Ngươi lập tức phái người đi xem, rốt cuộc Lạc Tử Dạ có còn ở trong phòng mình hay không!”

Giữa ban ngày đột nhiên muốn đi ngủ, hơn nữa còn không cho phép người quấy rầy, việc này…

Lạc Tử Dạ đang nằm ngủ trong phòng của mình. Nếu như nàng không đoán sai, vừa rồi ở cửa mình đã nói ra lời có vấn đề một cách rõ ràng như vậy, Hách Đề Tự nhất định sẽ phái người đến xem lúc này nàng có đang ở trong phòng hay không.



Mà chỉ cần lúc này, đối phương xác định mình ở trong phòng, vậy thì có thể xóa bỏ được nghi kỵ của đối phương về phương diện này đối với mình. Đợi đến lúc buổi tối mình thật sự ra ngoài, đối phương ngược lại sẽ không phái người tới kiểm tra mình có ở trong phòng hay không nữa.



Nàng đang nghĩ ngợi, chợt nghe thấy tiếng động lạo xạo trên nóc nhà.



Nàng lập tức nhắm mắt lại, giả vờ đã ngủ say. Sau khi đối phương quan sát một lúc trên nóc nhà, lại chậm rãi đậy mảnh ngói lại, sau đó trên nóc nhà im tiếng. Khóe miệng của Lạc Tử Dạ hơi nhếch lên, yên tâm rồi.



Đến buổi tối lúc dùng bữa, đám hạ nhân tới mời nàng dùng bữa. Nàng ngáp một cái rồi đứng dậy, đôi mắt đào hoa híp lại, dáng vẻ chưa tỉnh ngủ, đi đến phòng trước. Lúc này Hách Đề Tự đã chờ nàng sẵn. Buổi chiều sau khi hạ nhân khẳng định Lạc Tử Dạ thật sự ngủ ở trong phòng, Hách Đề Tự xem như đã yên tâm, lúc này nhìn Lạc Tử Dạ, vẻ mặt lại càng vui cười: “Không biết Thái tử ngủ có ngon không?”



“Ừ! Ngủ ngon lắm, tỉnh ngủ rồi, gia còn nghi ngờ liệu buổi đêm bản thân có không ngủ được hay không đây này. Ôi, nếu không phải lo lắng ra ngoài sẽ gặp bất trắc, gia thật sự muốn đến thanh lâu dạo chơi!” Lạc Tử Dạ đang nói, liền nở một nụ cười dung tục, lộ ra biểu cảm mà cánh đàn ông đều hiểu.



Bách Lý Cẩn Thần vừa mới vào cửa, nhìn nụ cười dung tục của nàng, ấn đường cau lại, tỏ vẻ không dám nhìn thẳng.



Hách Đề Tự cũng ngây người, lập tức nói: “Ha ha ha... Không tệ, nếu như Thái tử đã có nhã hứng như vậy, lại không muốn ra ngoài, chi bằng đêm nay hạ thần sắp xếp mấy tiểu quan, mua vui cho Thái tử?”



Khóe miệng Lạc Tử Dạ giật giật, tiểu quan? Tiểu quan của Lâu Lan có đẹp trai hay không?



Nàng đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên Doanh Tần tiến vào một cách nghênh ngang: “Tiểu Dạ Nhi, một mình vi phu đã khiến ngươi sắp sửa kiệt sức rồi, ngươi vẫn còn muốn tìm tiểu quan sao?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom