• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (30 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1113

Chương 1113: Ôi thật là xấu hổ (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80668.png

Xem ảnh 2
80668_2.png
Nàng vừa dứt lời, Thượng Quan Ngự lại suy tư: “Vua Lâu Lan tất nhiên là phải giết rồi, mặc dù ông ấy rất đáng thương, bị người ta lừa mới đi ám sát Nhiếp chính vương điện hạ, nhưng về bản chất hành vi phái người ám sát của ông ấy là không khôn ngoan, đây là tội chết. Cho dù chúng ta không giết ông ấy, Nhiếp chính vương điện hạ và bệ hạ, thậm chí là Mặc thiên tử cũng sẽ không bỏ qua. Chúng ta giết ông ấy, ép Hách Đề Tự lập tức ra tay, việc này cũng có thể! Nhất là chúng ta chưa biết gì về việc nội bộ của Lâu Lan, cũng không biết vua Lâu Lan bị nhốt ở đâu. Sau khi theo người của Hách Đề Tự đi3vào, là có thể biết mình biết người rồi! Lúc đó muốn ra tay với vua Lâu Lan cũng dễ hơn nhiều!”



Thượng Quan Ngự vừa dứt lời, Tiêu Sơ Cuồng cũng nói: “Quả là ý kiến hay, lúc trước Diêm Liệt đại nhân cũng đã nói tuy trong nội bộ người Lâu Lan nhốn nháo nhưng khi có chuyện xảy ra vẫn sẽ cùng nhau đối đầu với bên ngoài. Bây giờ chúng ta hợp tác với Hách Đề Tự, không chỉ có thể danh chính ngôn thuận tiến vào sâu trong Lâu Lan, còn có thể chia rẽ bọn họ. Đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn, chỉ là chúng ta đưa tất cả hai nghìn người vào đó hay sao?”



“Không!” Lạc Tử Dạ lắc đầu, cười nói: “Đến lúc đó, Thượng Quan Ngự ngươi2theo gia vào, dẫn theo hơn hai mươi binh lính tinh nhuệ là được. Chúng ta dẫn theo quá nhiều người sẽ khiến Hách Đề Tự nghi ngờ và đề phòng, sau khi tiến vào...”



Lạc Tử Dạ ghé vào tai hai người nói tiếp những lời phía sau.




Lúc này Tiêu Sơ Cuồng không kìm được nói một câu: “Nhưng mà Thái tử, có phải có hơi không công bằng với hai bộ lạc láng giềng của Lâu Lan không? Dù sao cũng không phải chuyện của bọn họ, cứ can thiệp vào như vậy...”

Lạc Tử Dạ nhướng mày, cười nói: “Ngươi nghĩ xem, chưa có sự cho phép của Thiên Diệu và Phượng Vô Trù mà bọn họ đã xuất binh, không phải là vì nhân cơ hội Lâu Lan loạn lạc, vội vàng đến kiếm2chút lợi lộc hay sao? Chúng ta chỉ là cho bọn họ cái cớ để xuất binh. Nếu bọn họ không ra tay, trước tiên xin chỉ thị của Phượng Vô Trù, vậy bọn họ sẽ bỏ qua cơ hội bị cuốn vào chuyện này, người có lòng dạ trung hậu cũng sẽ không bị cuốn vào. Nhưng nếu bọn họ triển khai, vội vã nắm lấy cơ hội tấn công tốt nhất, không có thời gian đi xin Phượng Vô Trù, vậy đã chứng minh bọn họ không phải tốt lành gì, chỉ muốn tranh thủ thời cơ chiếm lợi, để cho loại người như vậy chịu chút thiệt thòi cũng đáng! Dù sao gần đây gia rất rảnh rỗi, tiện thể giúp Phượng Vô Trù dạy dỗ những kẻ bề tôi không biết nghe lời này,9coi như là một chuyện tốt!”

Nàng nói xong, Thượng Quan Ngự và Tiêu Sơ Cuồng ngẫm nghĩ, cũng cho là như vậy.

Cũng phải, nếu bọn họ không có ý xấu, hơn nữa tuyệt đối trung thành với Nhiếp chính vương điện hạ thì thời gian để bọn họ đi xin Nhiếp chính vương điện hạ cũng đủ để bọn họ bỏ qua cuộc chinh chiến lần này, và sẽ không bị cuốn vào. Nhưng nếu bọn họ có ý xấu, muốn kiếm lợi từ Lâu Lan, tuy trên mặt tỏ vẻ cung kính Nhiếp chính vương điện hạ nhưng không hề hỏi xin Nhiếp chính vương điện hạ mà đã trực tiếp xuất binh, vậy để cho bọn họ chịu chút thiệt thòi cũng không sao. Nhất là sau cùng, nếu bọn họ có bản lĩnh cũng có4thể kiếm được chút lợi ích từ Lâu Lan!

“Vậy...” Tiêu Sơ Cuồng nuốt nước miếng.

Nàng nói xong, hai người kia nghe thế không khỏi trợn mắt há hốc mồm, trong lòng cảm thấy vừa kính nể vừa thẹn trước độ trơ tráo của Lạc Tử Dạ, trong lòng không kìm được cảm thán hóa ra trên đời này còn có người mặt dày như vậy!

Nàng dứt lời, chép miệng, cảm thán một câu: “Lâu Lan có tổng cộng ba bộ lạc láng giềng, kết quả là có quan hệ không tốt với hai bộ lạc, nói ra thì gia cũng thật sự cảm tạ Lâu Lan không biết liên kết đồng minh, để cho chúng ta chiếm được món hời này!”

Thượng Quan Ngự lặng lẽ nhìn lên đỉnh lều vải, ngoài Thái tử ra không ai có thể đưa ra thủ đoạn vô liêm sỉ như vậy.

Sau khi bình tĩnh lại, hắn mở miệng nói: “Tuy là nói như vậy, nhưng ngài tự mình tiến vào đất Lâu Lan, lại chỉ đem hơn hai mươi binh sĩ, liệu có an toàn không? Nhất là ngài còn có ý định ám sát vua Lâu Lan, nếu Hách Đề Tự và An Trác Cách nghi ngờ chuyện này là do ngài làm, vậy an toàn của ngài...”

“Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con! Ngươi phải tin tưởng vào năng lực của gia, hơn nữa dù Hách Đề Tự và An Trác Cách có lá gan lớn hơn nữa cũng không dám động vào gia phải không? Dù sao gia cũng là Thái tử Thiên Diệu, nếu Thái tử Thiên Diệu chết ở Lâu Lan, đừng nói Phượng Vô Trù có chịu để yên hay không, ngay cả phụ hoàng của gia dù không niệm tình cha con thì cũng vì thể diện của Thiên Diệu, tất nhiên sẽ không bỏ qua cho Lâu Lan. Mặc thiên tử cũng sẽ ra tay lấy lại công bằng cho Thiên Diệu, không thiên vị. Nhiều thế lực như vậy, Lâu Lan bọn họ làm sao gánh nổi tội này! Cho nên dù hai người bọn hắn phát hiện ra cái gì cũng không có gan động đến gia đâu, yên tâm đi!” Lạc Tử Dạ nói xong liền mỉm cười rất yên lòng.

Vậy Thần Cơ doanh bọn họ cũng chờ hai bên chiếm được lợi ích, rồi dùng vô sỉ để chinh phục quần chúng ư? Ôi, nghĩ thôi cũng thấy xấu hổ!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom