• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn - Lâm Mỹ Quyên (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 563: Ninh Sinh xuất hiện

Tối ngày hôm sau.

Tôn Hàn hẹn Liễu Y Y ra ngoài, địa điểm là bên bờ sông của Giang Châu.

Tôn Hàn đưa đoạn video do Lâm Ảnh ghi hình tối hôm qua cho Liễu Y Y xem, để cô biết được Lâm Thiên Lãng kia rốt cuộc là hạng người nào.

Tối hôm qua, Lâm Ảnh hẹn Lâm Thiên Lãng ra ngoài ăn cơm. Lâm Ảnh chỉ vừa uống một ly rượu xong là bản chất của Lâm Thiên Lãng đã lập tức lộ ra. Anh ta thề non hẹn biển, nói nếu Lâm Ảnh đi theo anh ta thì tiền đồ của cô sau này sẽ xán lạn như thế nào.

Thậm chí còn vô liêm sỉ đến mức động tay chân với Lâm Ảnh.

Dáng vẻ đó của anh ta làm gì có chút phong độ nào của tầng lớp thượng lưu, mà là một tên lưu manh háo sắc thì đúng hơn.

Sau khi ăn một bạt tai của Lâm Ảnh, anh ta còn định dùng vũ lực cưỡng ép cô. Thế nhưng sau đó đã bị Tôn Hàn phá cửa vào dạy dỗ cho một bài học.

Sau khi xem xong đoạn video, Liễu Y Y lặng người nhìn Tôn Hàn hồi lâu, sau đó phì cười hỏi: "Tôn Hàn, anh trở thành người nhạt nhẽo thế này từ khi nào vậy?"

Không cần nói thì Liễu Y Y cũng biết cô gái trong đoạn video là người mà Tôn Hàn sắp xếp để quyến rũ Lâm Thiên Lãng.

Tôn Hàn thành thật trả lời: "Anh chỉ không muốn em bị lừa dối".

"Nếu Lâm Thiên Lãng này là người có đạo đức chuẩn mực thì đương nhiên sẽ không lộ nguyên hình".

"Liễu Y Y, anh không có ý muốn can thiệp vào chuyện tình cảm riêng tư của em".

"Nhưng ở bên cạnh loại người này em sẽ bị thiệt thòi".

Thực ra Tôn Hàn cũng cảm thấy kỳ lạ. Rõ ràng Liễu Y Y chính miệng thừa nhận mình và Lâm Thiên Lãng có quan hệ yêu đương, vậy mà nhìn thấy Lâm Thiên Lãng động tay chân với cô gái khác, Liễu Y Y lại chẳng hề tức giận.

Thật không hợp lý chút nào!

Liễu Y Y không nhịn được nữa mà phá lên cười lớn, cười đến ngặt nghẽo một lúc sau mới dừng lại nhìn Tôn Hàn.

Lúc này, nụ cười trên gương mặt cô đã biến mất, thay vào đó là biểu cảm phức tạp khó nói bằng lời.

Liễu Y Y thận trọng nói: "Em và Lâm Thiên Lãng không ở bên nhau. Anh ta thích em nhưng em chưa từng đồng ý".

"Em nói với anh bọn em có quan hệ yêu đương là bởi... nếu anh đã kết hôn rồi thì hà cớ gì lại quay lại đây làm đảo lộn cuộc sống của mẹ con em!"

Lúc này, đến lượt Tôn Hàn sững sờ.

Liễu Y Y biết chuyện anh đã kết hôn?

"Có phải anh thấy rất bất ngờ không, đến chuyện anh đã kết hôn em cũng đã biết?"

"Nhưng Tôn Hàn, anh không cần ngạc nhiên như vậy đâu! Đường đường là cậu Năm của nhà họ Tôn ở Thượng Kinh kết hôn, sao có thể không có thông tin gì lọt ra ngoài được chứ?"

"Liễu Y Y này nhờ phúc của anh mà sự nghiệp đến giờ cũng có một chút thành tựu nhỏ, quen được vài người bạn trong giới thượng lưu".

"Cũng vì lẽ đó nên em mới biết chuyện anh đã kết hôn ở Thượng Kinh! Cô ấy và em chẳng khác nào thiên nga và chú vịt con xấu xí. Cô ấy là tiểu thư lá ngọc cành vàng của một gia tộc lừng lẫy, môn đăng hộ đối với anh! Vậy anh bảo em phải làm gì, phải nói gì mới được?"

Nói đến đây, Liễu Y Y đột nhiên gào lên, như thể đang trút ra nỗi ấm ức giấu sâu trong tim biết bao nhiêu ngày tháng.

"Tôn Hàn, sau khi biết tin này, em không biết phải làm sao".

"Anh bảo em nên giải thích thế nào với Đồng Đồng?"

"Lẽ nào em nói với nó, bố con đã kết hôn với người phụ nữ khác, giờ bố không cần con nữa rồi?"

Nước mắt Liễu Y Y tuôn như mưa.

Bầu không khí đột nhiên trở nên im lặng.

Lúc này, Tôn Hàn mới hiểu ra, vốn anh tưởng mình đã giấu rất kỹ nhưng lại không phải như vậy. Liễu Y Y đã biết từ lâu rồi.

Nhưng dù cô ấy biết, cũng chưa từng chất vấn anh mà lại chọn cách im lặng rồi vờ như không có chuyện gì.

"Y Y, anh nghĩ anh cần giải thích một chút về chuyện anh kết hôn!"

Tôn Hàn nói vô cùng nghiêm túc.

Liễu Y Y lau nước mắt, cảm thấy rất nực cười, đáp: "Được, em nghe anh giải thích".

Một lúc lâu sau, sau khi Tôn Hàn đã thuật lại toàn bộ lý do, đầu đuôi câu chuyện tại sao anh kết hôn, Liễu Y Y rơi vào trầm tư.

Cô rất hiểu Tôn Hàn, cô biết anh đã nói đến nước này thì không phải là bịa chuyện nói dối cô.

Cuộc hôn nhân của anh thực sự là bị ép buộc.

Thậm chí cô cũng tin giữa Tôn Hàn và Liễu Phương Phương không có gì.

"Vậy anh định làm thế nào?"

"Cuộc hôn nhân giữa anh và cô Liễu Phương Phương..."

Liễu Y Y do dự hỏi.

Cô không thể biết cuộc hôn nhân giữa hai người họ sẽ kéo dài bao lâu.

Ba năm, năm năm, hay là mười năm...

Thời gian không đợi chờ ai cả.

Liễu Y Y cũng không còn trẻ nữa, cô có thể đợi anh ba năm năm năm, nhưng không thể chờ anh tám năm mười năm.

Cô không muốn đến khi mình đã là một bà già rồi, nhan sắc đã tàn phai rồi mới có thể ở bên cạnh Tôn Hàn.

Nếu thực sự là như vậy thì thà rằng cô cắt đứt hoàn toàn quan hệ với anh.

"Nhanh thôi".

"Hãy cho anh một tháng, anh nghĩ có thể giải quyết được mọi chuyện ở Thượng Kinh, sau đó sẽ quay về Giang Châu rồi không rời đi nữa!"

Tôn Hàn bảo đảm.

"Thật sao?"

"Đương nhiên là thật!"

Nghe vậy, Liễu Y Y mới bật cười trong làn nước mắt, đáp: "Được, em sẽ đợi!"

Câu nói của Liễu Y Y thể hiện sự bao dung của cô đối với Tôn Hàn.

Cũng chính lúc này, Tôn Hàn mới nhận ra hóa ra những điều anh suy đoán về Liễu Y Y trước đó đều là những suy nghĩ thật ngớ ngẩn.

Liễu Y Y và Đồng Đồng vẫn luôn chờ đợi anh.

Chỉ có anh mãi như con thuyền lênh đênh.

"Tô Minh Nguyệt thì sao?"

"Phải làm sao với cô ấy?"

Đột nhiên Liễu Y Y hỏi.

Tôn Hàn sững sờ: "Việc này...em cũng biết?"

Liễu Y Y cười đáp: "Có chuyện gì em không biết đâu, có điều trước khi xác lập quan hệ với anh thì em không có quyền can thiệp việc anh qua lại với bất cứ cô gái nào khác".

"Nhưng anh cũng nên giải thích một chút về Tô Minh Nguyệt chứ?"

"Tôn Hàn, đàn ông và phụ nữ khác nhau. Giữa hai ta không có bất cứ quan hệ gì, em có thể bao dung việc anh qua lại với người phụ nữ khác".

"Vậy mà anh lại không chịu được việc em thân thiết với người đàn ông khác dù chỉ một chút!"

Nghe xong, Tôn Hàn chỉ đành chột dạ gãi mũi.

"Chuyện của Tô Minh Nguyệt không có gì phức tạp cả, anh và cô ấy không có tình cảm gì với nhau".

"Hiện giờ anh không còn là cậu chủ Thiên Cửu Môn. Đợi khi giải quyết xong việc ở Thượng Kinh cũng sẽ không làm cậu Năm nhà họ Tôn nữa".

"Đến lúc đó anh không có gì, thành một kẻ nghèo hèn thì cho dù anh có muốn giữ quan hệ với Tô Minh Nguyệt thì cô ấy cũng không thèm".

"Tô Minh Nguyệt trước giờ chưa từng che giấu thói ham hư vinh của mình!"

Liễu Y Y gật đầu, là đồng nghiệp với Tô Minh Nguyệt lâu như vậy, cô cũng biết Tô Minh Nguyệt có tiêu chuẩn rất cao.

Tôn Hàn nói đều là sự thật, Tô Minh Nguyệt có thể làm người tình bí mật cho một người đàn ông có quyền lực.

Nhưng nếu người đó không có quyền lực thì Tô Minh Nguyệt còn chẳng thèm liếc mắt nhìn.

Sau khi giải quyết xong Tô Minh Nguyệt nữa thì giữa Tôn Hàn và Liễu Y Y sẽ không còn chướng ngại vật nào.

Có điều, chỉ một giây sau nét mặt Liễu Y Y lại trở nên khó coi.

Tôn Hàn nói: "Anh còn có quan hệ hơn mức bình thường một chút với một người nữa. Cô ấy trước đây là hoa khôi trường anh".

"Ừm, chính là cô gái giúp anh quyến rũ Lâm Thiên Lãng, là cô gái trong đoạn video..."

"Yên tâm, cô ấy sẽ không can thiệp vào cuộc sống của chúng ta!"

"Tôn Hàn!"

Lập tức, Liễu Y Y giận dữ gầm lên.

Tôn Hàn cũng đau đầu không kém, nhưng đã đến nước này thì chỉ có thể tiếp tục nói: "Y Y, anh đảm bảo, anh chỉ có duy nhất một người! Anh đảm bảo với em!"

Đúng lúc này, một giọng nói không mấy dễ nghe vang lên:

"Cậu chủ Tôn, tình chàng ý thiếp mặn nồng quá nhỉ! Để tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Ninh Sinh. Có lẽ cậu không biết tôi, nhưng tôi lại quen bố cậu".

Trong bóng tối thấp thoáng xuất hiện một bóng đen.

Đến cả Liễu Y Y cũng cảm nhận được người vừa đến không có thiện chí.

Tôn Hàn cười lạnh đáp: "Ninh Sinh, anh sai rồi, tôi biết anh rất rõ là đằng khác".

"Hơn nữa, tôi đã đợi anh lâu rồi".

Nói rồi, Tôn Hàn đột nhiên nhìn Liễu Y Y, nói: "Y Y, có lẽ chưa cần tới một tháng anh đã có thể giải quyết tất cả mọi chuyện ở Thượng Kinh rồi!"

Lần này, đến lượt Ninh Sinh cau mày.

Đã chờ từ lâu? Vậy là có ý gì?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom