• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm (31 Viewers)

  • Chương 1930-1931-1932-1933

Chương 1930


“Tân Trạm, cậu rất bức bối, có thể rời khỏi gia tộc, lưu lạc bên ngoài, chuyện này tôi sẽ làm chủ. Cậu không cần rời khỏi nhà họ Tân, cũng không cần phế đi Tân Vương thể gì. Đương nhiên, xuất phát từ đáy lòng, tôi rất hy vong cậu có thể ở lại”


Tân Bách Chiến nói.


Tân Trạm chợt im lặng và không nói gì.


“Tứ ca, ở lại đi”


Ánh mắt cầu xin của Tân Sở Phi nhìn Tân Trạm, Tuy Tân Sở Phi đã là một thành viên của nhà họ Tân.


Tân Minh cũng tỏ ra hồi hộp.


“Tôi không sao, mọi người yên tâm” Tân Trạm mỉm cười.


Cho dù bản thân muốn đi, chắc chắn cũng sẽ không phải bây giờ.


Tân Minh và Tân Sở Phi đều thở phào.


“Sư phụ, vậy không có chuyện gì thì con đi trước đây”


Lương Trạm Hưng nói.


“Còn Tân Nam Thiên, không có chuyện gì tôi tới phủ Chiến vương làm khách. Lương gia lúc nào cũng hoan nghênh”


Lương Trạm Hưng hành lễ với Tân Bách Chiến, sau đó đưa Cao Lỗ đi.


“Vậy ông ba, chiến vương, tôi cũng về với tứ đệ” Tân Minh nói Mọi người đều đi khỏi.


Tân Bách Chiến chắp tay, nhìn bóng dáng đám người Tân Trạm rời đi.


“Tân Trạm này hướng về tự do, không thích bị ràng buộc, giống tôi lúc còn trẻ, tính cách như vậy, không thể cứ ở mãi nhà họ Tân. Nhà họ Tân chúng tôi thật sự không lớn, cũng quá kiêm chế” Tân Bách Chiến đột nhiên nói.


“Ý của sư phụ là Tân Trạm muốn đi?” Chú Thụy bất ngờ nói.


“Cậu ta nhất định sẽ đi” Tân Bách Chiến nói như định đóng cột: “Nhưng tôi hy vọng lúc cậu ta đi, chỉ có cảm kích dành cho nhà họ Tân chứ không có hận, hy vọng là vậy”


“Thật ra sư phụ nếu muốn xuống núi, không ai dám động vào Tân Trạm” Thuy thúc đắn đo lên tiếng.


“Tôi? Tôi dễ dàng rời khỏi trung tâm gió bão, sẽ không quay về. Hơn nữa nhà họ Tân nhiều năm qua, có vài vấn đề chắc chắc nghiêm trọng, có thay đổi có lẽ là chuyện tốt”


1930-truyen-ky.jpg



Tân Minh nói: “Đừng quên. Em là con trai của Tân Hoàng, người thân của chúng ta. Em về nhà họ Tân, dĩ nhiên cần phải công bố cho mọi người, lẽ nào cứ thế để em lặng lẽ xuất hiện là được sao?”


“Thật ra không cần phiền phức vậy đâu” Tân Trạm cười khổ.


“Chuyện này anh đừng lo.”


Mấy người phía sau tám chuyện khác.


Nói xong, ba người đã tới dinh thự.


“Em tư, đây là phòng anh sắp xếp cho em. Biết em thích yên tĩnh, không quá nhiều người, em tạm thời ở đây, đợi sau khi chính thức công khai thì sẽ chọn một nơi ở lớn hơn”
Chương 1931

“Không cần đâu. Em thấy ở đây khá ổn”

Tân Trạm đi vào. Diện tích nơi này khá tương đồng với nơi của Tân Sở Phi. Diện tích không nhỏ, hơn nữa các phương tiện tu luyện khác nhau đầy đủ, đối với Tân Trạm vậy là đủ rồi.

“Vậy em nghỉ ngơi trước, ngày mai anh tới gọi.”

Trời cũng tối dần, Tân Minh và Tân Sở Phi lại nói một lúc rồi quay người đi khỏi.

Tân Trạm đi đường vất vả tới Hoàng Đô, cũng cần phải nghỉ ngơi một chút.

Trong dinh thự này có linh dịch đặc biệt, dùng để ngâm người, bồi bổ hồi phục.

Tân Trạm kêu người làm không cần ở đây. Anh mở Tụ linh trận, trực tiếp ngồi vào linh dịch, bắt đầu điều chỉnh tu luyện nhà họ Tân có lế có vấn đề này kia, nhưng điều kiện quả thật rất tốt.

Hồ linh dịch này, tuy không huyền diệu như linh dịch Thánh Tuyền, nhưng linh khí nông đậm, chẳng cần tu luyện mà cũng len vào cơ thể.

Tân Trạm xoay chuyển công pháp một lúc, cảm thấy tràn đầy năng lượng và hoàn toàn phục hồi tâm trí.

“Trước tiên dùng nước nguồn luyện Tân Vương thể, sau đó tiếp tục hấp thu tiên khí, sau đó lại nghiên cứu một lượt tâm đắc của Chu thiên thập tam trảm và Yêu Hoàng chưởng.

Trong lòng Tân Trạm âm thầm tính toán, sau đó tập trung bình tĩnh, tập trung vào tu luyện.

Lúc trước trong không gian sát hạch, tự mình thi triển chiêu mạnh nhất, cũng không tâm đắc qua Yêu Hoàng chưởng. Sau này mình lại dùng lần nữa, hiệu quả càng mạnh hơn.

Chìm đắm trong tu luyện, thời gian dần trôi qua.

Chớp mắt đã qua ngày hôm sau.

Tân Trạm vẫn chưa kết thúc tu luyện, còn trong hội trưởng lão thì trong lòng Tân Minh sốt sắng.

Tới ngày hôm nay mới biết, bản thân vì Tân Trạm chuẩn bị tinh thần họp hội, tới hội trưởng lão nhà họ Tân thì xảy ra vấn đề.

“Nhị bá, ông làm vậy là có ý gì? Vì tứ đệ mà tổ chức nghi thức về nhà, tôi đã từng nhắc rồi, bây giờ ông lại nói không được là sao?”

Trong sảnh nghị sự của nhà họ Tân, Tân Minh phãn nộ nhìn sang Tân Ngọc Xuyên.

“Tân Minh, cậu kích động làm gì?”

Tân Ngọc Xuyên nhíu mày: “Cậu cũng biết, cuộc họp giữa nhà họ Tân và Man Tộc sắp tới. Hôm nay đúng lúc là ngày mấy Man Tộc lớn vào Hoàng Đô, nhà họ Tân chúng ta vất vả tổ chức tiệc chào đón, đây không phải đạo tiếp đãi khách sao?”

“Đương nhiên tôi không phản đối chuyện này, nhưng nhị bá ông cũng biết, tối nay tôi chúc mừng tứ đệ về lại gia tộc, thông báo cho các tộc ở nhà họ Tân và người của triều Tân Hoàng.

Ông làm vậy, tôi về làm sao đối mặt với tứ đệ” Tân Minh nhướng cổ lên tiếng.

“Tân Minh, em trai cậu và Man Tộc, bê nặng bên nhẹ, lẽ nào trong lòng cậu không có tính toán?”

Trong hội trưởng lão có một trưởng lão khác có bộ râu dài trừng to mắt.

“Nếu là vì người em trai này của cậu, khiến quan hệ của nhà họ Tân và Man Tộc xảy ra rạn nứt, vậy cậu có gánh nổi trách nhiệm không? Đừng quên, năm xưa nhà họ Tân chúng ta hy sinh biết bao nhiêu tính mạng, chết biết nhiêu người mới đạt được hoà giải được với Man Tộc, cộng trì với triều Tân Hoàng”

“Là đạo lý này, Tân Minh, đừng cảm thấy tôi đối đầu với em trai cậu. Tối nay chuyện của bất cứ người trong tộc đều phải gác lại, giao hảo tốt với Man Tộc mới là điều quan trọng nhất của nhà họ Tân” Tân Ngọc Xuyên cũng nói.

Những trưởng lão khác cũng gật đầu, khuyên can Tân Minh.

Tân Minh chau mày, không trả lời, anh ta không cam tâm.

Vì chuyện sát hạch tu vi của Tân Trạm thuộc về bí mật của nhà họ Tân, cho nên vị trưởng lão này chắc không biết, chỉ xem Tân Trạm là một người bình thường.
Chương 1932

Bây giờ vị trưởng lão này lấy đại nghĩa ra nói, bản thân có thể nói được gì.

“Nhưng chuyện này dù gì cũng là tôi sắp xếp trước. Hơn nữa đã tuyến bố ra ngoài, tôi đổi ngày thì thể diện của nhà họ Tân không cần nữa à. Cha tôi đang ở ngoài dẹp loạn Bắc Cương, con trai ông ấy bị sắp đặt tuỳ tiện vậy sao?” Tân Minh hít một hơi thật sâu.

“Đương nhiên cũng không thể như vậy”

Tân Ngọc Xuyên mỉm cười: “Tôi sớm đã nghĩ, hai bữa tiệc này thật ra cũng không có gì xung đột, hoàn toàn có thể tổ chức chung. Chúng ta mời tu sĩ Man Tộc, sau đó ở bữa tiệc, dưới sự chứng kiến của họ nhìn Tân Trạm nhận lại tổ tiên, thật ra cũng không phải chuyện xấu”

Tân Minh suy nghĩ trong lòng.

Anh ta cũng không ngờ, hai chuyện này lại trùng hợp như vậy. Đương nhiên, rốt cuộc là trùng hợp, hay là Tân Ngọc Xuyên cố tình làm vậy, bản thân anh ta cũng không xác nhận.

Những người khác trong hội trưởng lão gây áp lực nên anh ta cũng không nói được gì.

“Tân Minh, cậu từ từ suy nghĩ, nếu hôm nay không tuyên bố tin này, thì chờ sau ngày của Man Tộc, chuyện này đối với thể diện của em trai cậu cũng không phải chuyện tốt”

“Không thể hoãn lại ư?” Tân Minh cắn răng.

“Sao dời lại được? Đám người Man Tộc tới rồi, chắc chắn sẽ chè chén một phen, lẽ nào cậu đợi sau nửa đêm thì mới tuyên bố? Tân Ngọc Xuyên lắc đầu.

“Được thôi, tôi sế suy nghĩ một chút.”

Trong lòng Tân Minh rối rắm và quay người đi.

Trong Hoàng Thành, ngoài đất tổ của nhà họ Tân thì có không ít kiến trúc phồn hoa nhà họ Tân trống trị Hoàng Triều trăm triệu năm, trừ thực lực của chính nhà họ Tân, dĩ nhiên cũng không tách khỏi sự giúp đỡ của người ngoài tộc.

Còn trong Hoàng Thành, trừ đất tổ của nhà họ Tân và hoàng cung, khu bắt mắt nhất được cho là phủ Chiến vương của chiến vương.

Dưới thời Tân Hoàng ngự trị, danh tiếng của chiến vương hiển hách nhất, cũng là trợ thủ đắc lực của ông ta.

Cái tên Lương Trạm Hưng, càn quét triều Tân Hoàng, và sư phụ ông ta, tên hàng thịt Tân Bách Chiến năm đó ngang nhau.

Lúc này trong phủ Chiến vương, trong sân nhỏ yên tĩnh.

Trên gác xép, Lương Nhược Mỹ mặc một chiếc váy dài sợi nhỏ, cô ta lười biếng đứng lên, vóc dáng hoàn mỹ thấp thoáng trong bộ váy nếu có ai nhìn thấy, chắc chắn sẽ động lòng.

Đi tới bên cửa sổ, tay Lương Nhược Mỹ chống cằm nâng gương mặt thanh tú, dáng vẻ phờ phạc nhìn ra khe suối nhỏ bên ngoài cửa sổ và rừng trúc yên tĩnh và tao nhã.

Trong tay của cô ta có một ngọc bội mang phong cách cổ xưa, lại rất thuần khiết và đẹp đẽ, vuốt nhẹ vật này, Lương Nhược Mỹ ngẩn ra, trên má thỉnh thoảng xuất hiện một vệt ửng hồng.

Cô ta mãi mãi không quên được, trong sự truy đuổi của hàng trăm ác ma trong Quỷ Hải, Tân Trạm đột nhiên xuất hiện, như một vị thần, dùng sấm sét to lớn tiêu diệt tất cả tai hoạ và chặn mọi thứ.

Đương nhiên, cũng có lúc kề sát vào lòng anh ta, cảm nhận được hương vị ổn định.

“Nhược Mỹ, nghĩ gì mà mất hồn vậy?”

Lúc Lương Nhược Mỹ hồi tưởng thì Lương Trạm Hưng bỗng dưng nheo mắt mở cửa đi vào.

“Ba, sao ba rảnh mà về đây vậy?” Lương Nhược Mỹ thấy cha thì nhanh chóng dẹp ngọc bội, vẻ mặt hơi đỏ ửng như mình làm sai chuyện gì.

“Chuyện ở Bắc Cương, cơ bản đã giải quyết xong. Ba về trước một ngày. Nhưng ba cũng không ngờ, lần này về thì lại thấy một chuyện náo nhiệt”

Lương Trạm Hưng ngồi xuống, Lương Nhược Mỹ cũng ngồi bên cạnh.

“Nhà họ Tân có thiên tài, là người con thứ tư của Tân Hoàng, anh tư của Tân Sở Phi. Lúc trước không phải con tò mò, Tân Sở Phi tại sao lại là em năm, giờ thì hiểu rồi đó “

“Anh tư của Tân Sở Phi về rồi, vậy chắc chắn cô ấy rất vui mừng” Lương Nhược Mỹ cũng hơi bất ngờ.
Chương 1933

Mình và Tân Sở Phi tuổi tác ngang nhau, từ nhỏ là bạn tốt cả nhau, không có gì là không nói được. Đương nhiên biết Tân Sở Phi nhiều lần nhắc tới anh tư, giọng điệu cũng bày tỏ sự tò mò mạnh mẽ.

“Ừm, vợ của Tân Hoàng đã qua đời sớm. Những người con này lại rất coi trọng tình thân. Tuy tên nhóc này không phải cùng cha mẹ sinh ra, nhưng ba nhìn ra, bất kể là Tân Minh hay Tân Sở Phi đều rất để ý người anh em thứ tư này”

Lương Trạm Hưng đương nhiên sẽ không thể không quản chặt miệng mình, nói ra chuyện cơ mật của nhà họ Tân, nhưng cũng có một số chuyện có thể nói với con gái mình.

Nhưng Lương Nhược Mỹ nghe được một nửa thì cảm giác có gì đó không đúng, cha có phải đang suy nghĩ chuyện gì không.

“Ba, ba, nói con nghe chuyện về anh tư của Tân Sở Phi như vậy làm gì?”

“Ha ha, đúng là không giấu được con”

Lương Trạm Hưng cười toét miệng: “Nhược Mỹ, tuy con sinh ra trong gia đình vương hầu, xuất sắc hơn nhiều người bình thường, nhưng cũng có điểm xấu chính là con gái của Chiến vương thì không thể gả cho một tên vô danh tiểu tốt”

“Anh tư của Tân Sở Phi, tính khí rất hợp gu của ba. Ba rất thích, cho nên định để con đi gặp cậu ta”

“Ba, ba giới thiệu người nào cho con mà ba nói là không thích đâu” Lương Nhược Mỹ bất đắc dĩ nói.

“Lần này không giống trước. Ba thật sự rất thích tên nhóc này. Hơn nữa tài năng vô cùng cao, nếu con có thể kết thành bạn đời với cậu ta, cha cũng mãn nguyện” Lương Trạm Hưng hít một hơi thật sâu.

“Nhược Mỹ, ba từng nói, năm đó bị kẻ thù truy sát, hại mẹ con mất sớm. Bây giờ baa chinh chiến Nam Bắc, nói không chừng một ngày nào đó cũng ra đi. Chiến vương phủ có thể không có, ba không quan tâm. Nhưng ba không hy vọng sau khi ba mất thì con lại bị người ta ức hiếp”

Lương Trạm Hưng tỏ ra phiền muộn.

“Ba, ba đang nói cái gì vậy, ba là tu sĩ hợp thể kỳ đỉnh phong, cường giả vô địch, sao mà chết được” Lương Nhược Mỹ đau xót mũi nói.

“Con người kiểu gì rồi cũng phải ra đi. Cho nên khi ba còn sống, ba nhất định phải tìm một người thuận mắt tin cậy, có thể bảo hộ con, như vậy ba mới có thể an tâm” Lương Trạm Hưng khoát tay chặn lại, không thèm để ý mà nói.

“Tin cậy, có thể bảo vệ mình sao”

Trong lòng Lương Nhược Mỹ bỗng nhiên giật mình.

Những lời này, Lương Trạm Hưng không phải nói lần đầu.

Nhưng không biết vì sao, lần này cô ta nghe đến mấy từ này, thì trong lòng lại nổi lên rung động, nghĩ tới một người.

Mình đã từng tin tưởng mình có thể quyết định tất cả, không cần dựa vào người khác.

Nhưng lúc mình tuyệt vọng, lại phát hiện ra hy vọng có người, có thể vì anh che đậy gian khổ, có thể làm kiên cường dựa vào.

“Nhược Mỹ”

Lương Trạm Hưng nói, thấy Lương Nhược Mỹ đột nhiên thất thần, gương mặt cũng hơi đỏ lên, không khỏi sửng sốt.

“Ba, không có gì, có thể là tối hôm qua vừa về, nên con hơi uể oải” Lương Nhược Mỹ lấy lại tinh thần, ánh mắt hơi phiêu hốt nói.

“Vậy con nghỉ ngơi đi, ba đi trước”

Lương Trạm Hưng cũng không nói gì thêm, đứng dậy rời đi.

Đi ra khỏi phòng Lương Nhược Mỹ, lúc này chân mày Lương Trạm Hưng mới nhăn lại.

Ông ta cũng coi như người từng trải, làm sao không nhìn thấy biểu hiện tương tư của con gái.

Đến tuổi, có đối tượng yêu thích là chuyện bình thường, nhưng mình chỉ có một đứa con gái, kẻ địch thì biết bao nhiêu, nên không thể để Lương Nhược Mỹ bị kẻ xấu lừa.

Trước khi Nhược Mỹ rời đi, không có dấu hiệu gì cho thấy điều này, chắc hẳn là có vấn đề trên đường đi.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom