• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm (42 Viewers)

  • Chương 1673-1677

Chương 1673



Bản thân ông ta cũng đã từng cảm nhận sự suy nghĩ trù tính và mưu trí của Tân Trạm, Sài Chính Đạo không phải không có lý.



“Xem như tìm được thì anh cũng không cần phải lo lắng, năm đó Như Ý Tiên Tôn bị thương nặng hơn tôi nhiều hơn nữa còn bị thiêu đốt thọ nguyên, chấp niệm mà ông ta để lại đã ngủ say nhiều năm, cho dù người trẻ tuổi kia có tìm thấy cũng không thể thức tỉnh được. Nhưng mà anh nói đúng, trái lại thực ra tôi có thể làm vài việc”



Tố Thế Ma Tôn vung tay lên.



Sương mù màu đen dày đặc lại lần nữa dâng trào, một ánh sáng màu đen từ đằng xa nhanh chóng lướt đến rồi lập tức phóng tới trước mặt ông ta, đó là tàn hồn kia.



“Chủ nhân” Tàn hồn không rõ ràng cho lắm, thận trọng chào hỏi.



Tố Thế Ma Tôn đưa tay ra ấn một đầu ngón tay đen nhánh lên trên thiên linh của tàn hồn.



“AI” Tàn hồn đau đớn gào thét, chỉ cảm thấy có khí tức giống như thủy triều không ngừng phun trào vào trong cơ thể làm cho thể của nó căng phồng giống như khí cầu.



Sương mù màu đen ở xung quanh Tố Thế Ma Tôn theo ngón tay của ông ta không ngừng xông vào trong cơ thể của tàn hồn.



Cuối cùng tất cả sương mù màu đen ở trong trận pháp hoàn toàn biến mất hòa hợp vào trong cơ thể của tàn hồn.



Lúc này tàn hồn đã không còn được xem là linh hồn nữa mà đã trở thành quái vật đen nhánh có cơ thể hoàn chỉnh, cơ thể của nó thon dài, cả người đen như mực.



Chỉ có đôi mắt vẫn còn đỏ hoe như cũ, khóe miệng lộ ra cái răng sắc bén làm cho người ta có loại cảm giác kinh khủng, dữ tợn.



Giống như một ác quỷ.



“Đem theo tất cả ma khí của bản tôn ra ngoài trận pháp giết hết tất cả những người đã bỏ chạy” Tố Thế Ma Tôn lạnh lùng nói.



“Vâng thưa chủ nhân”



Cảm nhận được sức mạnh bành trướng trong cơ thể, trong đôi mắt của ác quỷ tràn đầy vẻ mừng như điên.



Dựa vào thực lực hiện tại của bản thân thì giết Tân Trạm hẳn là sẽ dễ như trở bàn tay.



Nó bỗng nhiên lách người nhanh chóng lao ra bên ngoài.



“Tàn hồn này là linh hồn bị lão phu cưỡng ép bắt giữ bằng bí pháp sau khi Như Ý Tiên Tôn chết nên không bị thế giới bên trong ông ta bài xích, để nó đi giết những người đó là thích hợp nhất” Tố Thế Ma Tôn cười giễu nói.



Trong trời đất ở bên ngoài.



Tân Trạm dẫn theo đám người bay thật nhanh về phương hướng lúc đầu đã đến, nhưng một lúc sau bầu trời sâu thẳm ở sau lưng đám người có một màu đen dày đặc trải khắp chân trời, giống như mây đen che khuất mặt trời làm cho trời đất lập tức mờ đi.



Trên bầu trời tối đen như mực, một bóng dáng đen tuyền nở nụ cười khẳng khặc đầy kỳ quái rồi nhanh chóng bay tới.



Phốc phốc!



Một tu sĩ ở phía sau không để ý bèn bị móng vuốt của nó xuyên thấu qua cơ thể, trái tim đỏ tươi bị ác quỷ nắm trong tay, sau đó bỗng nhiên bóp nát.



Máu me bắn tung tóe, màu đỏ tươi rơi lên trên cơ thể đen như mực của ác quỷ.



“Cảm giác thật là tuyệt vời khi có thực thể tràn đầy sức mạnh”



Nó lộ ra vẻ hưởng thụ, cười lớn rồi nhào về phía Tân Trạm.



“Thằng nhãi thối tha, trước đó lúc nhìn thấu tao không phải mày rất hung hăng càn quấy sao? Tao xem lần này mày làm thế nào giết được tao.”



“Cảnh giới Phân Thần cấp chín”



Bà lão hoảng sợ, tu vi mà ác quỷ lộ ra lúc này đã đạt tới điểm cao nhất được cho phép của Thánh Cảnh.



“Ngăn cản nó lại”



Tất cả mọi người gầm thét rồi đánh về phía ác quỷ.
Chương 1674



Nhiếp Phong Đình rút trường đao, Liễu Mộng cũng sử dụng Cửu Phương Linh Lung Tháp.



Những tu sĩ khác cũng không cam chịu yếu thế phát huy phương pháp phi thường của mình.



Nhất thời các loại ánh sáng rực rỡ bay lung tung, linh khí mờ mịt tràn đầy trong trời đất.



Đối mặt với các loại tấn công ác quỷ không cảm thấy sợ hãi, nó khịt mũi châm biếm rồi nâng cánh tay đen nhánh lên đột nhiên quét ra một đám sương đen, sương đen biến thành ma quỷ há cái miệng to lớn ra hút hết tất cả sự tấn công vào bên trong.



“Ha ha, chúng mày nghĩ, tao của hiện tại vẫn có thể mặc cho chúng mày khống chế sao?”



Ác quỷ ngửa mặt lên trời cười to, loại cảm giác sức mạnh dâng trào lan tỏa khắp cơ thể thật sự quá sung sướng.



Rốt cuộc gã không gần phải trốn tránh trong màn sương mù màu đen, phải sợ hãi rụt rè đánh lén nữa, bây giờ gã hoàn toàn có thể thẳng tay giết những người này.



“Giết ai đầu tiên thì tốt đây ta? Thôi chọn mày đi”



Ác quỷ cúi đầu, đôi mắt đỏ rực lạnh lùng liếc qua đám người.



Luồng khí đen như mực phả ra từ người gã, sà xuống rồi nhanh chóng xuyên qua đám người như tia chớp.



Một kiếm tu kêu lên thảm thiết, cánh tay cầm kiếm đã bị ác quỷ chặt đứt trong chớp mắt.



Một người đàn ông cao lớn vạm vỡ ngã nhào trên mặt đất, trên vai có một cái lỗ lớn chảy máu ròng ròng.



Bà lão tóc trắng chịu một đòn, ngã xuống đất cái rầm khiến bụi bay tứ tung lên trời.



Trong lòng ác quỷ sảng khoái hơn một chút, gã đi tới đâu, nhóm tu sĩ này yếu đuối như cành dương liễu, tất cả đều bị gã tùy tiện đánh qục.



Trần công tử hoảng sợ tột độ, phát hiện ánh mắt ác quỷ đã rơi lên người mình rồi.



“Nguyên thần là thứ vô cùng bổ dưỡng, bây giờ chủ nhân đã thả tao ra, tao cũng có thể nếm thử hương vị của thứ này”



Trần công tử tuyệt vọng cố hết sức lùi ra sau, nhưng ác quỷ đã tóm lấy người, đập tan khoảng trống xung quanh, hoàn toàn chặn đứng các đường chạy trốn của Trần công tử.



Một tay ác quỷ tóm lấy Trần công tử, gã liếm môi vẻ thèm khát, chuẩn bị nuốt chửng ngay lập tức.



Một tiếng bộp vang lên, đúng lúc này, đột nhiên gã cảm thấy sau lưng đau buốt, cả người ngã sấp về phía trước, Trần công tử bên miệng cũng tìm được đường thoát trong chỗ hiểm.



Liễu Mộng cầm Cửu Phương Linh Lung Tháp trong tay, lơ lửng trên không trung, đỉnh tháp như ngọc đang tỏa ra ánh sáng thần thánh màu trắng.



“Ba mày ghét nhất là hơi thở này, con đàn bà chết tiệt kia”



Ác quỷ nghiến răng nghiến lợi găn lên, một tay tóm lấy Trần công tử quảng xuống đất, thình lình đánh về phía Liễu Mộng.



“Vừa rồi ba mày quên đấy, trước kia mày dùng thứ này làm tao bị thương, vậy thì để tao giết mày trước đi”



Đối mặt với tốc độ nhanh đến quỷ dị của ác quỷ, sắc mặt của Liễu Mộng thoắt cái trắng bệch.



Cô ấy lại nhấn vào Linh Lung Tháp lần nữa, một luồng ánh sáng thánh khiết chói lóa lan ra, tạo thành vòng bảo vệ.



Nhưng vòng bảo vệ này còn chưa hoàn toàn hoàn thiện xong, Liễu Mộng chợt cảm thấy hoa mắt, ác quỷ đã nhào tới trước người cô ấy, bàn tay quỷ sắc bén tóm lấy cần cổ Liễu Mộng, chậm rãi nhấc cô ấy lên cao.



“Liễu Mộng”



Nhiếp Phong Đình và tất cả mọi người đều hoảng sợ.



“Mày dùng thứ này đánh tao hai lần, đánh thoải mái lắm đúng không?”



Ác quỷ cười lạnh, gã thù rất dai, con đàn bà đáng chết này dám đánh gã, nhất định gã phải tra tấn một phen cho thỏa thích.



Đầu ngón tay nhọn hoắt lắc lư trước khuôn mặt trắng nõn của Liễu Mộng, chuẩn bị rạch nát làn da Liễu Mộng.
Chương 1675



Âm!



Ngay lúc ác quỷ ra tay một cách tàn nhẫn, một nắm đấm màu vàng rực nện ầm ầm vào mặt ác quỷ.



Luồng sức mạnh này rất dữ dội, cứ như bị đá tảng nện trúng vậy, ác quỷ kêu lên một tiếng đầy đau đớn, sau đó bay vèo rơi xuống đất như một viên thiên thạch.



Cú đánh này khiến mặt đất nứt toác ra, ác quỷ rơi thẳng xuống một cái hố cực lớn.



Lúc này Tân Trạm đang lơ lửng bên cạnh Liễu Mộng, toàn thân tràn ngập lửa đỏ, dưới sự thúc giục của Viêm Ma Thể, cơ thể anh toát ra hai loại ngọn lửa màu xanh lam chói mắt và màu đen kịt, không ngừng tuôn ra như một vị thần lửa.



Tất cả mọi người đều giật mình, đây là lần đầu tiên ác quỷ cảm thấy ngạc nhiên như vậy.



“Mọi người trốn vào trong màn ánh sáng của Liễu Mộng Linh Lung Tháp đi, bây giờ gã đã mất sương mù màu đen, không còn nhanh nhẹn như lúc trước nữa, không gây tổn thương đến mọi người được đâu” Tân Trạm nhìn mọi người rồi nói.



“Tân Trạm, một mình cậu có thể đánh được không?” Nhiếp Phong Đình lo lắng nói.



“Con ác quỷ này còn nuốt chửng nguyên thần, chúng ta ở bên ngoài không giúp gì được cho Tân Trạm, ngược lại chỉ tổ thêm phiền phức cho anh ấy” Liễu Mộng lắc đầu nói: “Tân Trạm kết hợp tinh chất ngọn lửa này, cũng là cảnh giới Phân Thần cấp chín, chưa chắc đã thua ác quỷ đâu”



Mấy người Trần công tử tạm thời yên tâm hơn, tụ tập lại một chỗ, Liễu Mộng phát ra ánh sáng bên trong Linh Lung Tháp, bao bọc mọi người bên trong.



“Lại là thằng oắt con chuyên phá đám nhà mày”



Trong hố đất sâu hoắm, bụi bặm bay lên mù mịt.



Ác quỷ che miệng bò lên khỏi mặt đất, nhìn chòng chọc vào Tân Trạm đang lơ lửng giữa không trung, vẻ mặt tràn đầy khao khát muốn giết người.



“Ban đầu tao định sẽ giết đồng bọn của mày trước, để mày đau đớn đến nỗi không muốn sống nữa, cuối cùng sẽ từ từ tra tấn mày đến chết, không ngờ mày lại gấp gáp thế này, vậy thì †ao sẽ cho mày toại nguyện.”



Ác quỷ hét lớn, bóng người đen sì đạp mạnh lên mặt đất rồi thình lình bay vút lên cao, như tên lửa rời khỏi bệ phóng.



Bàn tay phải vươn ra, móng tay dài bén nhọn bỗng nhiên chui ra, chộp về phía đầu của Tân Trạm.



Không trung gào thét run rẩy, dường như khắp đất trời chỉ còn lại một bàn tay này.



Ác quỷ còn chưa tới mà luồng gió mạnh gào thét đã phả ầm ầm trước mặt Tân Trạm.



Tóc bị thổi tung hất ngược ra sau đầu, quần áo cũng bay phất phới.



Trong đôi mắt Tân Trạm lấp lánh ánh sáng, trong thức hải, lực chỉ bản nguyên và thể chỉ bản nguyên đồng thời được kích hoạt.



Kim Huyền chỉ thể bộc phát, Long Hổ Bá Thể xuất hiện, Thần Lực Vương Thể di chuyển khắp cơ thể.



Trong chớp mắt, xung quanh cơ thể Tân Trạm bốc lên ngọn lửa ngợp trời, ánh sáng vàng đen chói mắt, long hổ dị tượng xẹt qua không trung, Thần Lực Vương Thể càng khiến cơ bắp của anh nổi lên cuồn cuộn, trông như xương thịt bằng sắt thép, giống hệt các vị thần chiến tranh cổ đại.



Cùng lúc đó, Tân Trạm khẽ quát một tiếng, tung ra một cú đấm.



Cú đấm mang ánh sáng vàng chói mắt lóe lên khắp đất trời, cứ như mặt trời cháy rực đột ngột xuyên qua tầng mây.



Giữa đất trời lúc này, một nửa đen sì, một nửa sáng rực.



Bùm!



Cú đấm bất ngờ va chạm với bàn tay ác quỷ, không trung phát ra một tiếng nổ nặng nề, vỡ nát trong chớp mắt.



Lấy vị trí này làm trung tâm, linh khí điên cuồng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.



Liễu Mộng cầm Tháp Linh Lung trong tay, như một con thuyền đang cưồng quay trong bão táp mưa sa trên biển, chao đảo như sắp đổ, cô ấy bèn vội vàng dẫn mọi người lùi ra xa vài dặm.



Tân Trạm và ác quỷ cùng đánh trúng nhau, ai cũng phải chịu đòn tấn công của kẻ còn lại, một người bay ngược ra sau, một kẻ thì lại trở về lòng đất một lần nữa.
Chương 1676



“Không ngờ cơ thể của thằng oắt mày lại cứng cáp như vậy” Ác quỷ rơi xuống ầm ầm, hai chân đứng lên, mặt đất lại nứt toác ra một lần nữa, trói hai chân gã vào trong đó.



Đôi mắt gã lấp lóe, có hơi do dự không biết có nên tiếp tục so đòn nữa không.



Cho dù Tân Trạm có hỏa diễm bản nguyên, thì thứ này cũng đâu thể khiến anh có được sức mạnh cơ thể mức độ này.



“Làm sao? Sợ à”



Giữa không trung, Tân Trạm nhìn xuống ác quỷ cười lạnh nói: “Dù gì hồn ma tàn dư thì cũng chỉ là hồn ma tàn dư mà thôi, chỉ làm được mấy trò đáng xấu hổ, lẩn trốn trong bóng tối”



“Mày nghĩ ba mày sợ mày chắc” Ác quỷ giận tím mặt.



“Không lẽ tao nói sai? Bây giờ mày có cơ thể, mà còn chẳng dám đấu một trận cho ra trò với tao, chẳng khác gì con ruồi cứ trốn tránh” Đôi mắt Tân Trạm chứa đầy ý tứ xem thường.



“Mẹ nó, cỗ thân thể này của ba mày là cho Ma Tôn tạo ra, không thể phá vỡ, cho dù mày có Thuật Luyện Thể thì tao cũng có thể đánh mày một phát thành thịt nát xương tan”



Ác quỷ giận dữ xông lên lần nữa, khí đen quanh người phả ra ào ạt.



Đúng là trước kia gã chỉ là hồn ma tàn dư thật, không có cơ thể, cho nên chỉ rành trò đánh lén người ta. Nhưng bây giờ cơ thể mà gã khát khao bao lâu nay đã có rồi, mà vẫn bị nói là hồn ma tàn dư.



Bị Tân Trạm kích thích như thế, gã nổi giận ngay tắp lự.



“Đến rất đúng lúc” Đôi mắt Tân Trạm khế chuyển động, lao về phía ác quỷ.



Rầm rầm rầm!



Sau đó, hai người sử dụng cách đơn giản nhất để đánh nhau.



Cú đấm của Tân Trạm vung ra, lóe lên ánh sáng vàng rực chói chang giữa đất trời.



Mà lúc ác quỷ ra tay, không khí đen đặc tuôn ra ầm âm trên không trung, tiếng quỷ khóc sói tru vang lên không dứt.



Trong phút chốc hai người không thể phân chia thắng thua, tiếng đánh nhau dữ dội vang lên không ngừng, như sấm sét vang vọng đất trời.



Bầu không trung rung lên, liên tục xuất hiện những khe hở, từng mảnh không gian bị sức mạnh điên cuồng của hai người làm vỡ tung.



Trong phạm vi Linh Lung Tháp, tất cả mọi người đều hồi hộp theo dõi, lòng như nổi trống.



Vốn dĩ còn chưa được chứng kiến nhiều về các trận chiến sống còn của các tu sĩ cảnh giới Phân Thần, chứ nói chỉ là không dùng đến pháp thuật như vậy.



Tân Trạm và Tàn hồn đều không phải là cổ luyện thể sĩ chính thống, nhưng đánh nhau mức độ này, không hề khác chút nào so với cổ luyện thể sĩ chân chính.



Có lúc ăn trúng cú đánh của Tân Trạm, Tàn hồn còn quay ngoắt lại đáp trả một đòn.



Dần dần, trên cơ thể hai người đều xuất hiện vô số vết thương, máu Tân Trạm chảy ra nhuộm đỏ quần áo, mà trong các vết nứt trên người Tàn hồn thì tuôn ra luồng khói đen sì.



Bọn họ thở hồng hộc, ai cũng hao phí không ít thể lực.



“Khà khà, không ngờ Như Ý Tiên Tôn lại cao tay như thế này, chia đôi hỏa diễm bản nguyên mà cũng có thể để mày có sức mạnh bậc này, nhưng chẳng qua, màn khởi động với mày đến đây là kết thúc rồi”



Sau một lần đối đầu trực diện với nhau, Tàn hồn thoáng lui về sau một chút, gã lơ lững trên không trung, hai cánh tay vung lên nhìn Tân Trạm vẻ chế giễu.
Chương 1677



Tân Trạm thì nheo mắt quan sát, cảm giác có vẻ con Tàn hồn này lại có âm mưu gì đó.



“Nếu tiếp tục đánh thế này, có lẽ mày sẽ thật sự đánh thắng tao, nhưng mày lại không hề để ý đến một sự thật, đó là, khu vực này là địa bàn của ai”



Tân Trạm nhướng mày, Tàn hồn đột nhiên cười toáng lên, gã giơ hai tay ra ngoài, luồng khí đen phát ra ào ạt.



Trong phạm vi không gian này, mảnh vỡ nguyên thần của các tu sĩ đã chết, vậy mà lại bị luồng khí đen hấp dẫn, trong nháy mắt chui tọt vào trong cơ thể Tàn hồn.



Trên người Tàn hồn, sau khi nuốt chửng những nguyên thần này, các khe nứt bị Tân Trạm đánh ra dần dần khép lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy rõ, mà hơi thở của Tàn hồn cũng liên tục khôi phục mạnh hơn.



“Dễ chịu quá, mặc dù vãn chưa khôi phục lại trăm phần trăm, nhưng cũng mạnh hơn mày không ít rồi, thực lực của mày và tao vốn dĩ cũng ngang cơ nhau thôi, bây giờ để tao xem mày còn đánh thế nào được nữa”



Tàn hồn cười to, gã lắc lư hoạt động cái cổ, lại nhào về phía Tân Trạm tấn công lần nữa.



Bùm!



Tân Trạm lại tiếp tục ra tay, nhưng lần này, trong lòng anh cũng phải giật thột, rõ ràng anh cũng cảm nhận được sức lực của Tàn hồn đã mạnh hơn mình một bậc rồi.



‘Vèo một tiếng, Tân Trạm bay rớt ra ngoài, Tàn hồn thì vẫn đứng yên tại chỗ, không hề dịch chuyển.



“Tao biết ngay, mày thua chắc rồi”



Tàn hồn vô cùng kích động, liên tục ra tay với Tân Trạm, Tân Trạm cũng liên tục giật lùi ra sau, cuối cùng bị Tàn hồn đánh vào lòng đất.



Mặt đất lại nứt toác ra một lần nữa, một cái hố sâu chẳng kém cạnh so với cái hố Tân Trạm tạo ra trước đó dần xuất hiện, bùi mù bay phần phật khắp trời.



Dưới đáy hố, Tân Trạm lắc đầu rồi bất ngờ bay ra từ trong hố sâu, hai con ngươi nhìn Tàn hồn chằm chằm.



“Tân Trạm, vì sao không dùng cách thức khác để đối phó với gã” Đúng lúc này, Phù Ma nhịn không được nói.



“Vô ích thôi, cho dù tên khốn này không có màn sương đen che chở, nhưng vì cơ thể của anh ta vốn đã là khối ngưng tụ từ sương đen rồi, cho nên tốc độ vẫn nhanh nhẹn như trước, trừ khi có thể khống chế người này trước, nếu không dù là kiếm Thanh Long hay Viêm Hoàng Chỉ cũng không thể đánh trúng gã, huống chi là loại phương pháp cực chậm như Yêu Hoàng Chưởng này”



Tân Trạm hít sâu một hơi rồi nói: “Hơn nữa đây là địa bàn của Ma Tôn, nếu tôi để lại bất cứ dấu vết nào, chắc chắn sẽ bị Tàn hồn phát hiện ra ngay từ đầu, cơ bản không có cách nào gài bẫy đối thủ”



“Chẳng trách cậu lại khích bác để gã đánh nhau bằng nắm đấm” Phù Ma nghe xong cũng không khỏi đau đầu, đối thủ như vậy quả thực rất khó đối phó.



“Nhưng cũng không phải là không có cách, chỉ là phải kéo dài một lúc thôi” Tân Trạm mỉm cười, lại vọt về phía Tàn hồn lần nữa.



Phù Ma sững sờ, sau đó im lặng, anh chàng Tân Trạm này, lại chơi trò bí ẩn rồi.



Theo thể lực dần tiêu hao, nhược điểm của Tân Trạm càng lúc càng lớn, liên tục bị nắm đấm của Tàn hồn đánh trúng, bay vèo xuống đất.



Cuối cùng, Tàn hồn hung hăng tung một cú đánh, tống Tân Trạm vào sâu trong lòng đất, tạo ra một cái hố sâu chưa từng có.



“Có vẻ như Tân công tử không chống đỡ nổi nữa rồi, giờ tính sao đây ta”



Tất cả mọi người bên cạnh đều nóng lòng hết sức, nếu không phải tu vi không đủ, lại lo lắng sẽ trở thành gánh nặng của anh thì bọn họ đã xông ra từ lâu rồi.



Vẻ mặt Liêu Mộng bĩnh tĩnh, nhưng trong lòng cũng đang căng thẳng tột độ.



Cho đến lúc này, Tân Trạm vẫn còn trò gì chưa công khai sao?



“Ha ha, mày bảo tao là Tàn hồn, trước kia không có cơ thể cho nên mãi mãi là con ruồi, sợ hãi rụt rè. Bây giờ thì sao?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom