• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 698: Lửa Chiến Nổi Lên

“Không được.

” Ninh Tương Y ôm đầu lắc lắc, “Ngươi không thể đi, mục đích của bọn họ chính là ngươi! Bọn họ muốn khống chế người để đạt mục đích khống chế Ngọc Hành! Nếu ngươi ra ngoài, không may rơi vào kế bọn họ thì sao!?”
“Nhưng…”
Ninh Tương Y kiên định ngăn chặn hắn, nói với La Khải.

“Ngươi nhanh chóng mang năm trăm linh tinh nhuệ hỗ trợ quân Ngọc Hành tiến về phía Tây trấn áp, nếu có thể, cố gắng khống chế người còn sống!”
La Khải không đồng ý, “Vương gia có lệnh! Thuộc hạ không thể rời khỏi công chúa!”
Ninh Tương Y ánh mắt khẽ trừng, “Vương gia của ngươi cũng phải nghe ta, ngươi dám không nghe lời? Nhanh đi! Nếu không.

Nếu không ta lại phải đau đầu!”
La Khải xoắn xuýt không thôi, không còn cách, chỉ có đồng ý.

Tiêu Uyên nói,” trẫm phái người này đi cùng ngươi, dưới tay hắn có một vạn người sẽ giúp người một tay, đa tạ ngươi!”
La Khải vội vàng nói, “Không dám nhận… Chỉ là, làm ơn hãy bảo vệ tốt công chúa của bọn ta!”
Tiêu Uyên gật đầu, “Ta cũng không để nàng chịu một chút nguy hiểm!”
Rất nhanh, La Khải cùng người của Tiêu Uyên đi điều binh, trong phòng từng người rời đi, không khí lại càng ngày càng kiềm chế!
Ninh Tương Y cũng cảm thấy bất an, nói với Tiêu Uyên.


“Tiêu Uyên ca ca, chúng ta còn năm ngàn cấm quân đúng không? Để bọn họ bảo vệ cẩn thận cửa cung! Mặc dù những người kia hắn là không có khả năng tấn công vào, nhưng vẫn sớm chuẩn bị thì tốt hơn.

.


Nói xong, nàng lại có chút đau đớn ôm đầu đau đớn.

Tiêu Uyên trấn an nàng, nghiêm túc nói, “Y Nhi yên tâm, ta sẽ đi bố trí, nàng đau đầu hãy nghỉ ngơi thật tốt, Ngọc Kỳ Vương, ngươi kiểm tra giúp Y Nhi một chút đi, đầu nàng đau đến quá kỳ lạ!”
Tư Vô Nhan gật gật đầu, “Ngươi đi bố trí đi, ta sẽ lo cho nàng.


Tiêu Uyên gật đầu, vội vàng rời đi, Tư Vô Nhan cau mày, đột nhiên nói, “Vào ngày đầu tiên ta đến, sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?”
Ninh Tương Y để hắn bắt mạch, “Bởi vì người là ngôi sao tai hoạ…”
Tư Vô Nhan giận nhíu mày, “Có tin ta để đầu người đau hơn hay không?”
Ninh Tương Y thở dài, “Ngươi sẽ không tàn nhẫn như thế chứ?”
Tư Vô Nhan hừ một tiếng, cẩn thận xem mạch cho nàng, nhưng đây không phải bệnh, qua mạch cũng không xem được gì, hắn nghĩ nghĩ, cho Ninh Tương Y ăn thuốc an thần hắn tự chế, để nàng nghỉ ngơi thật tốt.

“Bên ngoài loạn như thế, làm sao ta có thể ngủ được?”
Ninh Tương Y lắc đầu.

Tư Vô Nhan cười nói, “ thứ này có tác dụng giúp người ngủ ngon, yên tâm, chờ sau khi ngươi tỉnh ngủ đầu sẽ dễ chịu…”
Hắn nói xong không bao lâu, Ninh là Tương Y liền ngủ, Tư Vô Nhan ngồi bên cạnh nàng, dần dần cảm thấy có chút thôi thúc lên, lần này tới, nói cho cùng vẫn hướng về phía Ninh Tương Y, giữa bọn họ có lẽ không thể có quan hệ khác, nhưng hắn lại không thể ngăn cản hắn tới gần nàng, tương tư về nàng.

Tiếp theo mới là kẻ địch bất thình lình kia, không lường được sâu xa, hắn lo lắng một ngày sẽ liên luỵ đến Ngọc Kỳ, cho nên sớm ra tay, giúp Ngọc Hành một chút sức
Nhưng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, Tư Vô Nhan có chút kỳ quái, thấy Ninh Tương Y dần dần ngủ, một số ám vệ hắn đem bên người, đứng dậy đi ra xem là tình huống gì.

Ninh Tương Y dường như đã ngủ, lộn nhưng lại giống như không ngủ, trong mơ, nàng dường như nghe được có người đang gọi nàng, ra lệnh nàng đi làm gì đó, nhưng giọng nói kia quá yếu ớt, lúc tỉnh táo nàng hoàn toàn có thể che phủ, nhưng khi ngủ liền nghe được, khiến nàng rất khó chịu!
Nàng làm sao có thể bị khống chế? Ninh Tương Y cố gắng thoát khỏi sự thôi thúc kia, bỗng nhiên mở mắt, lại nghe phía bên ngoài rất ồn ào…
Nàng ngủ rồi sao? Nàng ngủ bao lâu rồi?
Ninh Tương Y nhìn bốn phía một cái, phát hiện Tiêu Uyên và Tư Vô Nhan đều không ở đây, kỳ lạ, Tiêu Uyên ca ca không phải đi bố trí phòng bị thôi à, hắn là rất nhanh trở về, sao không thấy người?
Còn Tư Vô Nhan.


Hắn không biết võ công, chuyện bên ngoài hắn cũng không giúp được gì, sao liền không thấy đâu rồi?
Ninh Tương Y kỳ quái đứng dậy, vừa mở cửa, âm thanh ồn ào kia càng lớn! Mà ngoài cổng lại bị đầy người! La Khải mang năm trăm tinh nhuệ đi rồi, nhưng năm trăm người còn lại vẫn tự động vây quanh ở cửa của nàng.

.

“Chuyện gì xảy ra?”
Ninh Tương Y vẫn rất có uy nghiêm, thấy nàng tỉnh, La Tiểu Thất tiến lên một bước bẩm báo, bình thường hắn đều cười cười, nhưng lúc này sắc mặt hắn rất nghiêm trọng!
“Công chúa, dường như có người hung hăng xông vào hoàng cung, Ngọc Hành bệ hạ đã dẫn người đi trấn áp, không sao đâu!”
Ninh Tương Y nghe xong Tiêu Uyên đích thân đi, nhíu nhíu mày, vội vàng chuẩn bị đến đó.

Lại bị La Tiểu Thất ngăn lại, hắn có chút e ngại nói.

“Vương gia có lệnh, nếu lúc có hỗn loạn, chúng thần ngàn vạn lần phải trông coi ngài, bảo vệ an toàn cho ngài thật tốt!”
“những người khác đâu?”
La Tiểu Thất không nói, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, an nguy của nàng là hàng đầu, những người khác không phải chuyện của bọn họ.

Ninh Tương Y thở dài, “Môi hở thì răng lạnh, nếu Ngọc Hành có vấn đề gì, Đại Dục cũng khó có thể thoát khỏi! Để ta ra ngoài!”
“Không được.


Hắn còn muốn kiên trì, nhưng Ninh Tương Y nhíu mày lại, thật sự uy hiếp khiến La Tiểu Thất run lên!
Hắn làm sao quên, đối mặt với hắn không phải là công chúa tay yếu chân mềm! Mà vị trí ngang ngửa Thái tử, tiên đế sắc phong Cổ Quốc Đại công chúa Phượng Quy Vinh Cực!
Hắn lại có thể quản được sao?
“Bản cung cho ngươi hai lựa chọn, một, bản cũng sẽ đánh bại ngươi ra ngoài, hai, các ngươi cùng đi theo ta, nghe lệnh ta!”

La Tiểu Thất xoắn xuýt chốc lát, khí thế công chúa lại càng ngày càng nặng, hắn chịu không được áp lực, chỉ nói.

“Chúng thần đi theo ngài!”
“Rất tốt.


Ninh Tương Y vừa vội vàng đi ra ngoài vừa hỏi, “Tư Vô Nhan đâu? Hắn làm sao lại không ở đây?” c
La Tiểu Thất vội vàng nói, “Ngọc Kỳ bệ hạ thấy bốn phía cửa thành đều có quân địch, sợ năm ngàn trú quân chống đỡ không nỗi liên ngồi không yên, hắn nói mới nghiên cứu ra một loại Nhuyễn cốt tán có thể làm tê liệt gân cốt, cho nên đã đi đến cửa cung, giúp Ngọc Hành bệ hạ một chút sức lực với người!”
Tình huống lại khẩn cấp như thế sao?
Ninh Tương Y lại hỏi, “Đông Môn Tây Môn đều có người đi trấn áp, vì sao bên trong thành lại xuất hiện người trúng độc?”
Nói đến đây, La Tiểu Thất cũng có chút khó hiểu, “Có người mở cửa nhà lao ra, những người này, đều từ trong địa lao chạy ra khỏi ngục!”
Ninh Tương Y không nhịn được gõ đầu mình một cái! Thật sự là chủ quan! I
Những người kia lúc bắt về, nàng và Tiêu Uyên cũng chưa hề nói muốn giết bọn họ, không ngờ vào lúc mấu chốt nhất lại xảy ra chuyện xấu! Hắn đây cũng là âm mưu từ sớm của đối phương sao? Nếu như vậy, cái tên chủ mưu sau màn cũng thật đáng sợ!
Chờ lúc Ninh Tương Y vội vàng chạy tới cửa cung, nơi này còn chưa bị quân địch công phá, nhưng nghe được phía bên ngoài tiếng gào thét ầm ĩ, tình thế vô cùng nghiêm trọng!
Bởi vì người trúng độc bị bắt nhốt vào thành có hơn ba ngàn người, bọn họ từng người hung hãn không sợ chết, năm ngàn trú quận phân tán đến bốn phía cửa cung, chỉ sợ không cản được bao lâu nữa…
Bây giờ chỉ hi vọng Ninh Úc có thể sớm trở về, mà lại muốn bắt sống chỉ sợ không thể, trong tình huống này chỉ có giết những người trúng độc mới có thể làm giảm áp lực!
Nếu không người trúng độc bị bắt nhốt vào thành càng ngày càng nhiều, trong hỗn loạn, ai biết bọn họ sẽ mang đến hậu quả đáng sợ gì?.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom