• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu (16 Viewers)

  • Chương 846-850

Chương 846: Ngọt ngào

Khương Tuyết Nhu không hiểu sao cảm thấy buồn cười nhìn Hoäc Anh Tuấn: “Thật ra anh không cần làm đến mức này, em không có ích kỷ như vậy”

Hoäc Anh Tuấn mạnh mẽ trừng cô một cái: “Trừ em ra, anh không thể chịu đựng những người phụ nữ khác, dù chỉ một chút”

Trên mặt Khương Tuyết Nhu không hiểu sao lại nổi lên một lưỡng nóng, trái tim cũng vô thức hơi nảy lên.

Mặc dù Lâm Minh Kiều không nhìn thấy biểu cảm của hai người nhưng cũng hiểu cảm giác được nhét đầy một bụng thức ăn cho chó.

Buồn, rõ ràng là Khương Tuyết Nhu cầm trên tay là kịch bản báo thù, nhưng là một người đứng xem, thế quái nào cô ấy lại thấy hai người này đang diễn phim thần tượng vậy.

Sau khi mở cửa xe ra, Lâm Minh Kiều vô tình bị vứt bỏ phái ngồi xuống ghế phía sau, còn Khương Tuyết Nhu thì lại cẩn thận ngồi vào ghế phụ bên cạnh tài xế, đeo dây an toàn lên.

Trên đường đi, Hoắc Anh Tuấn gọi điện cho Ngôn Minh Hạo: “Mau cho người sang bên chỗ tôi, phong toả thẩm mỹ viện, báo cảnh sát, tìm phóng viên tung tin tức. Tôi muốn trong vòng một ngày, Hàn Tín của Tập đoàn SE phải thân bại danh liệt. Không tha cho bất cứ ai có mặt trong thẩm mỹ viện đêm nay”

“Được”

Đêm hôm khuya khoảt, Ngôn Minh Hạo đang hẹn hò cùng bạn gái đành phải bất lực chạy đi làm thêm giờ.

Trên xe, từ đầu đến cuối Hoắc Tuấn Anh đều bày ra vẻ mặt lạnh lùng, giống như là Tu La từ địa ngục.

Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu không dám nói chuyện, cũng không còn sức lực để nói chuyện.

Sau khi đến bệnh viện, Lâm Minh Kiều bị ném cho bác sĩ một cách vô tình, Hoäc Anh Tuấn ôm Khương Tuyết Nhu vào trong ngực, cẩn thận để bác sĩ rút máu.

Chờ có kết quả thử máu, cuối cùng Hoäc Anh Tuấn cũng bắt đầu dạy dỗ: “Về sau không cho phép em đi đến thẩm mỹ viện với Lâm Minh Kiều nữa. Lần sau cùng lắm chỉ được ăn một bữa cơm rồi về ngay”

“Hôm nay là ngoài ý muốn…”

“Đúng là ngoài ý muốn, tất cả đều do bạn của em mà ra” Hoắc An Tuấn lạnh lùng nói: “Là cô ấy đã làm liên luy đến em”

“Hoắc Anh Tuấn, đủ rồi. Em với Minh Kiều là bạn bè, không có cái gì là liên luy hay không liên luy. Chẳng lẽ em cũng trách bạn bè của anh à”

Khương Tuyết Nhu lạnh mặt, khó chịu ngất lời: “Huống hồ gì, ba năm ở nước ngoài, chúng em luôn dựa vào nhau. Đối với em mà nói, cô ấy cũng như người nhà”

846-du-do.jpg


là bị làm cho tức điên lên, nghĩ đến người phụ nữ mình thích bị người ta bắt nạt, là một người đàn ông thì tức giận cũng là chuyện bình thường”

Khương Tuyết Nhu không lên tiếng ngay. Chỉ cần tưởng tượng đến hậu quả thôi cũng cảm thấy không rét mà run, thậm chí cơ thể còn có chút run rẩy.

Cô vươn tay ôm cổ người đàn ông.

Hoäc Anh Tuấn cúi đầu, dịu dàng hôn cô.

Cách một tấm rèm, Lâm Minh Kiều đỏ bừng mặt nhìn sang chỗ khác. Có thấy xấu hổ không hả, bên này vẫn còn người đây này.

Đang nghĩ, Tống Dung Đức gọi điện thoại đến: “Tôi vừa mới nhận được tin, nghe nói Hàn Tín tìm cô gây chuyện, cô không sao chứ”

“Anh còn mặt mũi mà hỏi tôi à. Chuyện tôi hợp tác với anh lúc sáng vừa mới được xác định, sao mà Hàn Tín lại biết nhanh như vậy” Lâm Minh Kiều tức giận nói.

Tống Dung Đức xấu hố im lặng một lúc, nói nhỏ: “Lúc chiều gặp phải Hàn Tín, không cẩn thận buột miệng…”

Khóe miệng Lâm Minh Kiều cô rút: “Đó là do anh không cẩn thận, hay là anh cố tình muốn đả kích anh ta, cố ý khoe khoang hả?”
Chương 847: Phát triển tình cảm

Tống Dung Đức: ”…”

“Ông của tôi ơi, đời trước tôi đào mộ tổ tiên nhà anh à” Lâm Minh.

Kiều không nhịn được mà nhỏ giọng chửi: “Tôi bị anh hại chết rồi”

“Bọn họ đã làm gì?” Tống Dung Đức càng lo lắng thấp thỏm không yên Lâm Minh Kiều vừa định mở miệng đã bị một bàn tay cướp điện thoại đi.

Hoäc Anh Tuấn nói thẳng: “Cô ấy đang ở trong bệnh viện, cậu mau qua đây, phụ trách đưa người về”

“Lão Hoắc.

“Tin tức tiêu cực của Hàn Tín đã tung ra rồi, nên là muốn tránh thủ cơ hội này diệt trừ đối thủ như thế nào thì phải phụ thuộc vào cậu. Hơn nữa, một bài học lớn đã dạy, nếu như là người có trợ giúp lớn cho công ty, vậy thì nên để ý đến sự an toàn hay nguy hiểm của đối phương”

Hoắc Anh Tuấn nói xong thì tắt điện thoại, sau đó thì vươn tay ném cho Lâm Minh Kiều, xoay người tiếp tục đi chăm sóc Khương Tuyết Nhu.

Hai mươi phút sau đã có kết quả báo cáo thử máu.

Bác sĩ chắc chắn hai người không có việc gì, chỉ cần đêm nay quay về nghỉ ngơi thật tốt vậy thì ngày mai có thể khôi phục sức khỏe.

Nghe vậy Hoäc Anh Tuấn lập tức ôm lấy Khương Tuyết Nhu: “Chúng ta quay về đi”

Khương Tuyết Nhu lo lắng nhìn Lâm Minh Kiều: “Nhưng mà cô ấ “Tớ ở lại bệnh viện, không sao đâu, hai người cứ về trước đi, đợi một lát nữa thôi, Tống Dung Đức sắp đến rồi” Lâm Minh Kiều khoát tay: “Hai người còn ở lại đây, nói không chừng Tống Dung Đức lại cãi nhau với hai người”

“Ừ, cô ấy nói đúng đấy. Anh không có tâm trạng tranh cãi với cậu ta” Hoắc Anh Tuấn cũng không muốn phải đối diện với Tống Dung Đức.

“Vậy thì cậu nhớ cẩn thận một chút. Nếu như anh ta không đến đón cậu thì cậu cứ gọi điện cho tớ”

Khương Tuyết Nhi nói xong thì cũng bị Hoắc Anh Tuấn ôm ngang rời đi.

Lâm Minh Kiều nhìn thấy thì hơi xúc động và ghen tị. Trước kia cô ấy vẫn luôn cảm thấy loại sinh vật như bạn trai này là thứ có cũng được mà không có cũng chẳng sao, còn bây giờ phát hiện ra có bạn trai cũng rất tốt.

Hơn mười phút sau Tống Dung Đức mới đến, nhìn thấy Lâm Minh Kiều nằm trên giường như động vật không xương sống, đầu tóc rối bời, trên người còn mặc đồng phục bệnh nhân, anh ta cảm thấy hơi áy náy: “Lão Hoắc đâu?”

“Đi rồi. Đêm nay tôi và Tuyết Nhu đi đến thẩm mỹ viện. Bước vào trong thì bị trúng thuốc mê, sau đó thì xuất hiện mấy người đàn ông.

May mà Hoắc Anh Tuấn đến kịp, không thì hai chúng tôi xong đời Lâm Minh Kiều gỡ cổ áo của mình ra, lộ ra dấu vết tím xanh bên trong bộ quần áo bị xé rách: “Anh nhìn xem”

Tống Dung Đức nhíu chặt lông mày. Anh ta có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc đó.

Nhưng mà là một người đàn ông kiêu ngạo, anh ta thật sự không thể nào cúi đầu xin lỗi cô ấy: “Chuyện này… cô cũng không thể chỉ trách tôi được. Ai bảo cô chọc vào Hàn Tín. Vốn dĩ anh ta cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, có phải lúc trước cô đã hứa hẹn gì với anh ta..”

“Tống Dung Đức, anh im miệng cho tôi. Tôi bị như này còn không phải là vì anh gây tội với Hàn Tín sao?”

“Đó là bởi vì tôi cho cô rất nhiều lợi nhuận, tỉ của Âu Lam Sênh cũng cho cô”

“Vậy nếu không phải do anh nhiều chuyện, đêm nay Hàn Tín cũng chẳng tìm đến gây chuyện cho tôi. Nếu như tôi mà biết Hàn Tín đã biết chuyện chúng ta hợp tác, vậy thì tôi đã để ý rồi, không ngu ngốc để suýt chút nữa bị người ta bắt nạt mình”

“…”

“Nếu anh đến đây là để dạy dỗ tôi thì anh có thể đi được rồi” Lâm Minh Kiều thở hồng hộc nói. Vốn dĩ cô ấy đã chả còn bao nhiêu sức lực, giờ xong rồi, ngón tay bất lực rủ xuống, ngay cả ngũ quan xinh đẹp cũng lộ ra vài tia tái nhợt.

“Thôi mà. Được rồi được rồi, tôi không so đo với phụ nữ như cô nữa. Để tôi đưa cô về”

Tống Dung Đứa lật tấm chăn mềm của cô lên, đột ngột ôm lấy cô ấy. Không ngờ cô lại rất nhẹ.

Lâm Minh Kiều vội vàng không kịp chuẩn bị, theo bản năng sợ hãi ôm chặt lấy cố anh ta.

Kiểu tư thế thân mật như thế này đều khiến hai người cảm thấy hơi khó chịu. Cô ấy nhanh chóng nhấc tay xuống.

Sau khi Tống Dung Đức liếc mắt nhìn thì nhanh chân ôm cô ấy đi ra ngoài, chưa đi được một bước, bên trên cánh tay của anh ta đã lộ ra một đường cong cơ bắp tuyệt đẹp.

Lâm Minh Kiều tặc lưỡi một cái: “Không ngờ anh còn có cơ bắp đấy”
Chương 848: Ôm nhau ngủ cả đêm

“Lượn đi, tôi thường xuyên tập luyện đấy nhá” Tống Dung Đức hừ một tiếng.

Trên đường về, trong xe bật một bài nhạc êm dịu.

Bởi vì lúc trước hít phải thuốc nên lúc này Lâm Minh Kiều cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà khép mắt lại.

Sau khi đến vườn hoa Tâm Giang, Tống Dung Đức mở đèn lên, vừa quay đầu lại thì phát hiện ra cô ấy đã ngủ, mái tóc dài dày đặc che kín nửa bên mặt, còn nửa bên kia, dưới ánh đèn chiếu sáng lộ ra vẻ trong suốt như thuỷ tinh. Bình thường miệng lưỡi của cô ấy rất sắc bén, nhưng lúc này lại ngoan ngoãn vô hại giống như mèo nhỏ, mảnh mai yếu đuối.

Anh ta hơi do dự, cuối cùng lấy ra một chiếc khăn lông từ trong cốp xe đắp lên cho cô ấy, còn mình thì ngồi lướt điện thoại đọc tin tức.

Khu biệt thự Hằng Thịnh.

Hoắc Anh Tuấn bế Khương Tuyết Nhu đặt lên giường lớn trong phòng ngủ.

Vừa rồi trên đường trở về, cô cũng không kìm được mà ngủ thiếp đi.

Qua một lúc, Hoắc Anh Tuấn cứ yên lặng nhìn rồi xoay người bê một chậu nước bước vào, sau đó nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của cô.

Lúc nhìn thấy vết thương trên người cô, khuôn mặt anh tuấn của anh trở nên xám xịt, nhưng càng di chuyển xuống dưới, khuôn mặt của anh không nhịn được mà bỏ lên.

Trước đây, mỗi lần cùng một chỗ với cô đều là xúc động, gấp gáp.

Cho đến bây giờ vẫn chưa nhìn kỹ.

Cơ thể của cô thật đẹp, chỗ nên gầy thì gầy, chỗ nên lớn thì cũng…

khụ khụ…

Là một người đàn ông tinh lực dồi dào, yết hâu của Hoắc Anh Tuấn vô thức nhấp nhô, đôi mắt giống như nhiễm lửa nóng.

Sau khi lau rửa sạch sẽ, anh mặc quần áo ngủ lại cho cô, còn mình thì đi tắm nước lạnh.

Anh dùng chính khăn lông của cô, trên người đều là mùi hương quen thuộc của cô, rất dễ chịu. Căn bệnh thích sạch sẽ của anh hoàn toàn không thấy khó chịu.

Sau khi tắm xong, anh trực tiếp đi ngủ bên cạnh cô, cùng đắp chung một chăn, ngửi mùi hương trên người cô. Anh cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Về sau, anh không nhịn được mà ôm lấy cô vào trong lòng.

Khương Tuyết Nhu không tỉnh lại, gương mặt nhỏ nhắn chỉ cọ qua cọ lại trong lồng ngực anh, sau đó dùng cánh tay nhỏ ôm lấy anh. Vô cùng tự nhiên, giống như hai người thật sự đã trải qua vô số lần như vậy.

Hoắc Anh Tuấn giật mình lo lắng, anh nghiêng người nhìn cô. Cảnh tượng này cô cùng quen thuộc, nhưng anh vẫn không nghĩ ra.

Hôm sau.

Khương Tuyết Nhu ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại.

Cô mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là một vòm ngực rắn chắc màu mật ong, chóp mũi thoảng qua hương thơm nam tính quen thuộc của người đàn ông, hoà trộn với mùi sữa tắm của cô.

Vậy mà cô ôm Hoắc Anh Tuấn ngủ cả đêm sao?

Cô hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý, gương mặt vô thức nóng lên.

Cô vội vàng ngồi dậy, nhưng cánh tay bên hông nhanh chóng siết chặt, kéo cô quay lại.

848-du-do.jpg


“Nhanh vậy mà đã muốn ôm ấp yêu thương rồi sao?” Đôi mắt Hoäc Anh Tuấn sáng lên như thể đốt được người. Anh duỗi cánh tay ra ôm chặt lấy cô.
Chương 849: Ghen

“Không phải..”

Khương Tuyết Nhu cố gắng nửa ngày cũng không tránh thoát được, ngược lại là còn cảm giác được ánh mắt của người đàn ông ngày càng nóng bỏng.

Cô không thể quen thuộc hơn nữa, lập tức không dám thở mạnh: “Anh thả em ra, đừng làm loạn”

“Anh thật sự muốn làm loạn. Em còn muốn anh đợi đến bao giờ?”

Hoäc Anh Tuấn xoay người một cái, hai cánh tay rằn chắc chống hai bên người cô, hô hấp nóng rực phả vào mặt cô.

“Anh chờ bao lâu, không được mấy ngày thôi mà” Khương Tuyết Nhu khinh thường nghiêng mặt sang bên khác, hơi hoảng hốt, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Lại không biết rằng tư thế này của cô lại vừa khéo để lộ ra cần cổ tinh tế xinh đẹp.

“Tuyết Nhu, chúng ta đã là vợ chồng rồi”

Hoắc Anh Tuấn cúi xuống gần mặt cô, mạnh bạo hôn lên bờ môi của cô một cái.

“Không muố Khương Tuyết Nhu vùng vẫy cả ngày.

Nhưng sức lực của người đàn ông lớn như thế đang đòi mạng, lại thêm cực kỳ hiểu rõ cô.

Cộng thêm việc từ chỗ Trình Nhã Thanh cô đã biết được những năm này anh không xảy ra quan hệ với Nhạc Hạ Thu, nên cô cũng không cảm thấy mâu thuãn hay ghê tởm anh.

Cô vốn dĩ định rời giường, nhưng lại bị anh làm cho từ bỏ suy nghĩ một lần nữa.

Ở một nơi khác.

Lâm Minh Kiều sau khi ngủ thoả mãn thì mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm đẳng sau xe, bên dưới còn gối đầu lên gối, trên người thì đắp chăn mỏng.

Cô ấy giật mình ngây người lo lắng một lượt, nhớ đến chuyện đã xảy ra ngày hôm qua. Sau khi Tống Dung Đức đưa cô về, nửa đường thì thuốc phát huy tác dụng, cô không chống đỡ được nữa nên đã ngủ thiếp đi trên xe anh ta.

Vậy nên bây giờ cô vẫn còn ở trên xe của Tống Dung Đức, chăn mỏng trên người cũng là Tống Dung Đứa đắp cho, cái gối dưới đầu cũng là do Tống Dung Đức kê sao?

Trong lòng lên nổi lên một cảm giác quái dị.

Cho đến bây giờ, hình tượng của Tống Dung Đức trong lòng cô ấy chính là một tên tiểu nhân hèn hạ. Lúc cô ấy ngủ thiếp đi, nói Tống Dung Đức phải ném cô ấy từ trong xe ra ngoài, hoặc là tìm người đến bắt nạt cô thì cô cũng tin.

Đến tận bây giờ cũng không ngờ anh ta lại có một khía cạnh cẩn thận như vậy.

Cô ấy ngồi dậy, nhìn thấy người đàn ông đang ngả người trên ghế lái, không hề động đậy. Cô ấy vươn người lên nhìn anh ta một cái.

Tống Dung Đức đang nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Anh ta thật sự là người có một cái mã tốt trời sinh. Mũi cao môi mỏng, làn da mịn màng, lông mi dài đến mức có thể dùng lược sửa sang. Hoàn toàn là một gương mặt tràn đầy khí chất cao quý như trong manga Trước đây cô vẫn luôn cảm thấy Giang Quý Dương là một nam sinh đẹp trai nhất.

Nhưng nếu so sánh nhan sắc của Giang Quý Dương với Tống Dung Đức thi anh cũng kém mấy phần.

Đột nhiên, lông mi của anh ta giật giật.

Lâm Minh Kiều nhanh chóng ngồi xuống, cho đến khi Tống Dung Đức mở mắt tỉnh lại, vừa quay đầu, bốn mắt đã chạm vào nhau.

Chút buồn ngủ cuối cùng của Tống Dung Đức hoàn toàn biến mất: “Cô tỉnh rồi sao?”

“Sao tối qua anh không đánh thức tôi dậy” Lâm Minh Kiều giả vờ lạnh lùng nói.

“Bỏ đi, cô ngủ như heo.

“Tống Dung Đức, anh có biết nói chuyện hay không” Lâm Minh Kiều lập tức giận dõi: “Có con heo nào xinh đẹp như thế này không hả?”

“Nhìn thấy rồi, hôm qua vừa nhìn thấy, bây giờ vẫn còn đang ngồi trên xe tôi đây” Tống Dung Đức híp đôi mứt đào hoa chọc ghẹo cô ấy.

“Cút” Lâm Minh Kiều mắng một câu rồi mở cửa xuống xe.

Tống Dung Đức hạ cửa số xe xuống rồi nói: “Yên tâm đi, Hàn Tín đã bị bắt rồi. Nếu như không còn những kẻ thù khác thì cô có thể yên tâm ra ngoài, nghỉ ngơi hai ngày rồi về Tống thị làm việc”

“Trước tiên anh cứ đem tiền đến rồi hấy nói chuyện”

Lâm Minh Kiều trợn mắt nhìn anh ta một cái rồi mới đi lên nhà.

‘Về đến nhà, cô ấy mở diễn đàn ra, chuyện Hàn Tín tìm người tập.

kích cô vào đêm hôm qua, đến hôm nay đã lên trang nhất: “Tổng giám đốc Hàn Tín của Tập đoàn SE tìm người đến gây chuyện với trưởng phòng nghiên cứu và phát triển mới của Âu Lam Sênh đang bị điều tra”

“Hàn Tín, chủ doanh nghiệp trang sức đá quý hàng đầu Nguyệt Hàn bỏ rơi vợ con, bao nuôi rất nhiều tình nhân”

“Vợ chính thức của Hàn Tín khóc lóc kể lể Hàn Tín đã nửa năm rồi không gửi tiền sinh hoạt về nhà”

“Vợ và con gái của Hàn Tín ở một căn nhà cũ một phòng ngủ hai phòng khác, còn tình nhân thì ở biệt thự sang trọng hơn ba trăm tỷ”

“Giá cổ phiếu của tập đoàn SE giảm mạnh, phái nữ tuyên bố vứt hết những món trang điểm được sản xuất dưới danh nghĩa tập đoàn SE”

Chỉ trong chớp mắt, những chuyện xấu của Hàn Tín trên các phương diện đều được đào lên, thậm chí vợ của Hàn Tín cũng chấp nhận lời mời phỏng vấn của giới truyền thông, thuật lại những hành vi cặn bã của Hàn Tín.

Hàn Tín đạt đến sự phẫn nộ của toàn bộ phái nữ của Nguyệt Hàn.

Phụ nữ đều hận nhưng người đàn ông vượt quá giới hạn, đối xử bất công với vợ chính của mình. Còn lúc này Hàn Tín đang tiếp nhận sự điều tra của cảnh sát.

Lâm Minh Kiều âm thầm xúc động với cách ra tay nhanh chóng của Tống Dung Đức và Hoäc Anh Tuấn. Tập đoàn SE kiếm ăn từ tiền của phái nữa, lại không hề tôn trọng phụ nữ, cộng thêm với chuyện Hàn Tín dùng thủ đoạn không sạch sẽ để chèn ép. Chỉ sợ lần này tập đoàn SE muốn xoay người cũng khó.

Cô suy nghĩ một lúc rồi gọi điện thoại cho Khương Tuyết Nhu.

Điện thoại vang lên nhưng không ai bắt máy, cũng không có ai gọi lại.

Cho đến tận giữa trưa, Khương Tuyết Nhu mới gọi điện thoại cho cô ấy: “Tối hôm qua Tống Dung Đức đưa cậu về đúng không?”

“Cậu quá đáng lảm nhé, cả buổi sáng tớ gọi điện cho cậu, đến giữa trưa mới gọi lại cho tớ. Chúng tớ đều bình an không sao hết. Đừng nói là bây giờ cậu mới rời giường nhé” Lâm Minh Kiều bỗng nhiên nhận ra được gì đó, cười hì hì: “Giọng nói của cậu rất kỳ lạ đấy, hơi nghèn nghẹn, không phải cậu cùng với Hoắc Anh Tuấn… đấy chứ”

“… Cậu nói linh tỉnh gì đó. Tớ vẫn ngủ suốt được không hả?”

Liếc mắt nhìn người đàn ông trên giường, mặt mũi Khương Tuyết Nhu kinh sợ đến mức đỏ bừng đến tận mang tai. Má, lỗ tai của Lâm Minh Kiều sao tinh thế.

Cô tranh thủ nhấc đôi chân đau nhức của mình lên, đi ra bên ngoài.

“Được rồi, tớ còn tưởng rằng hai người..”

“Cậu có thể đừng lưu manh như vậy không?” Khương Tuyết Nhu cứng rắn ngắt lời cô ấy.

“Tớ vẫn luôn thế này mà” Lâm Minh Kiều không hề xấu hổ thừa nhận: “Hôm qua tớ không cẩn thận ngủ thiếp đi trên xe Tống Dung Đức, không cẩn thận ngủ luôn đến sáng.

Khương Tuyết Nhu kinh ngạc: “Anh ta không ném cậu ra ngoài, còn đề cậu ngủ đến sáng. Cậu không bị cảm lạnh đúng không?”

849-du-do.jpg


thích anh ta. Giang Quý Dương đã khiến cậu đủ khổ rồi, nếu như cậu mà thích Tống Dung Đức, có nếm trải qua đau khổ gì cũng kệ, trong mắt của anh ta chỉ có Nhạc Hạ Thu thôi”

“Còn cần cậu phải nói sao, mình còn biết nhiều hơn cậu”

Lâm Minh Kiều thắng thừng cúp điện thoại.

Khương Tuyết Nhu hơi lo lắng nhìn điện thoại.

Với tình cảm chị em mấy năm này, mỗi lần Lâm Minh Kiều bắt đầu khen một người đàn ông nào đó thì không phải chuyện tốt gì Ngay lúc còn đang ngây người, cánh tay của người đàn ông đã vòng lên từ phía sau, mạnh mẽ ôm cô vào ngực.

Hô hấp của cô cứng lại, ngay sau đó Hoäc Anh Tuấn cản lấy lỗ tai cô: “Tống Dung Đức là một người đàn ông vô cùng tốt?”

Cả người Khương Tuyết Nhu lập tức run lên, quay đầu vừa định trừng mắt với anh thì đã bị Hoäc Anh Tuấn phủ kín môi: “Còn tốt hơn anh à?

“Hoäc Anh Tuấn, anh xong chưa hả?” Khương Tuyết Nhu dùng sức bóp lấy eo anh.
Chương 850: Đánh yêu

Hoäc Anh Tuấn đau đớn liên tục hít khí, ánh mắt và giọng điệu đều u ám: “Em khen người đàn ông khác”

Khương Tuyết Nhu im lặng: “Chẳng lẽ em nói sai à. Trước đây cảm thấy Tống Dung Đức ngoại trừ được cái mã ngoài thì không có gì khác.

Nhưng thật ra người ta cũng có ưu điểm”

“Cậu ta mắng em..” Hoắc Anh Tuấn cắn răng nhắc nhở. Còn có chuyện gì buôn bực hơn chuyện vừa mới ngủ dậy nghe thấy người phụ nữ mình thích khen một người đàn ông khác.

“Số lần anh mắng em còn ít à?” Khương Tuyết Nhu nhắc nhở anh: “Tốt nhất anh đừng có mà nói người khác không tốt, không thì em lại tính nợ cũ với anh đấy”

Hoäc Anh Tuấn im lặng vùi gương mặt anh tuấn vào cổ cô: “Cục cưng, anh đói.”

Khương Tuyết Nhu cười ha ha: “Thật trùng hợp, em cũng đói rồi.

Bữa sáng còn chưa ăn, bây giờ cả người chẳng còn sức”

“… Anh xuống bếp nấu đồ ăn cho em”

Hoắc Anh Tuấn nhận lệnh rồi vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Nhưng mà có lẽ không ngon được cho như em nấu, em đừng có chê”

“Nếu thật sự không được thì chiên mấy quả trứng gà đi, em dạy cho anh” Khương Tuyết Nhu nghe xong thở dài.

Dưới sự chỉ dạy của Khương Tuyết Nhu, hai người ăn một bữa cơm trưa đơn giản, nhưng mà vì thực sự rất đói bụng, cô cảm thấy khả năng nấu ăn rách nát của Hoắc Anh Tuấn có thể miễn cưỡng lấp đầy dạ dày.

Cơm nước xong xuôi, Ngôn Minh Hạo gọi điện đến hỏi anh những chuyện ở công ty, Hoắc Anh Tuấn chỉ dạy xong thì thuận miệng nói: “Giúp tôi lấy một ít quần áo đến khu biệt thự Hãng Thịnh, sau này tôi sẽ ngủ ở đây”

Ngôn Minh Hạo: “Khụ khụ, được”

Khương Tuyết Nhu cướp điện thoại: “Không cân”

Sau đó thì cúp máy.

“Khương Tuyết Nhu..” Hoäc Anh Tuấn cần răng.

“Tạm thời vẫn chưa muốn sống chung” Khương Tuyết Nhu đứng dậy: “Nếu như bắt buộc phải ở qua đêm, em sẽ đi sang bên chỗ anh.

Đúng rồi, anh nhớ mời bảo mẫu đến, em không muốn làm người giúp việc cho anh đâu.

Cả khuôn mặt của Hoắc Anh Tuấn đều đen ngòm, Khương Tuyết Nhu cười tủm tỉm: “Chẳng lẽ em nói sai sao. Ngôi miếu nhỏ này của em không có bảo mẫu, nếu như anh chuyển đến, một ngày ba bữa, quần áo tất tai, tất cả đều do em xử lý. Thật xin lỗi, thân phận của em bây giờ kiêu căng lắm, những chuyện làm hại đến đầu ngón tay thôi em cũng kiên quyết không làm. Đúng rồi, những đãi ngộ như tiên Nhạc Hạ Thu trước đây được nhận, em cũng phải được nhận.”

Khuôn mặt Hoắc Anh Tuần đen lại, vừa định há miệng thì ngon tay tinh tế của Khương Tuyết Nhu đã chặn ngay trước môi anh: “Không cần phải nói mấy lời như là vì yêu mà cố gắng gì đó. Em có thể yêu anh nhưng em càng yêu bản thân mình hơn”

“Được, em nói sao thì là vậy” Hoắc Anh Tuấn dở khóc dở cười.

Cho đến bây giờ anh vẫn không nghĩ đến chuyện khó khăn gì “Anh sẽ mời bảo mẫu, mời người giúp việc, mời dì Tân đế bên chỗ anh có được không?”

“Không được, giữa hai người thỉnh thoảng phải có chút khoảng cách, lúc này cũng dính lấy nhau sẽ chán”

Khương Tuyết Nhu kiên quyết lắc đầu “Cục cưng, anh sẽ không chán em” Hoäc Anh Tuấn dịu dàng dỗ dành Khương Tuyết Nhu nhìn anh một cái quái dị: “Không phải, em nói là sợ mình sẽ chán anh”

Hoắc Anh Tuấn: ”..”

Cô nói cái gì, chán anh sao?

Chẳng lẽ không phải là càng dính vào nhau lâu ngày thì tình cảm sẽ càng bền chặt sao?

Hoắc Anh Tuấn hít sâu một hơi, cả khuôn mặt anh tuấn bị đả kích trở nên rất khó nhìn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Khương Tuyết Nhu, anh cho em nói lại một lần nữa”

“Em nói không đúng sao… á..”

Khương Tuyết Nhu còn chưa nói xong đã bị Hoắc Anh Tuấn xoay người lại tét hai cái vào mông.

Mặc dù không đau, nhưng cô vẫn tức giận vô cùng: “Hoäc Anh Tuấn, anh dám đánh em”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom