• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-937

Chương 937: Vụ án lớn chấn động




“Cả nhà tổ trưởng Ô đều sống ở thành3 phố Tịnh Hải!” Đội trưởng Vương Vĩ3nh Hà nói với đoàn người Triệu Ngọc2: “Nhưng tổ trưởng Ô cũng có nhà ri8êng, sống một mình. Lúc nãy, cảnh s9át đến nhà cô ấy mới phát hiện ra cửa phòng đã bị cạy, trong phòng bị lục tung hết cả lên!”



“Tổ trưởng!” Miêu Anh vội nhắc nhở Triệu Ngọc: “Xem ra, chúng ta chắc hẳn đã đoán đúng rồi! Có thể Ô Phương Phương đã từng điều tra vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp, hơn nữa còn tra được gì đó nên mới bị giết người diệt khẩu, còn bị trộm đồ...”



“Sếp... Nếu đã thế thì...” Nhiễm Đào giơ điện thoại lên, kích động nói: “Tôi phải... tôi phải nhanh chóng gọi cho trợ lý Trần... Hỏi anh ta xem sao...”



Thấy Triệu Ngọc gật đầu, Nhiễm Đào không do dự nữa, nhanh chóng vọt sang phòng bên cạnh gọi điện thoại.




“Phó tổ trưởng Miêu, không nên kết luận quá sớm! Có điều...” Triệu Ngọc lắc đầu, sau đó lại gật đầu: “Nếu vụ trộm và vụ giết người xảy ra cùng một lúc, chứng tỏ... Nghi phạm có thể có đồng bọn... Chuyện này e rằng phức tạp hơn những gì chúng ta thấy bên ngoài nhiều...”

Chỉ trong phút chốc, Triệu Ngọc đã lờ mờ nghĩ đến điều gì đó quan trọng, nhưng lại không thể tóm chặt lấy nó.

“Nhưng mà... ra tay càng lớn thì sơ hở cũng càng nhiều!” Miêu Anh lên tiếng: “Dù sao Ô Phương Phương cũng là tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt, nhà cô ấy bị trộm, lẽ nào lại không bắt được trộm sao?”

“À, cảnh sát Tĩnh Hải biết chuyện này nghiêm trọng nên đã dồn toàn lực phá án!” Vương Vĩnh Hà trả lời, vẻ nghi ngờ không khỏi hiện lên trên khuôn mặt: “Nhưng có điều, vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp mà mọi người nhắc đến lúc nãy... nghĩa là sao?”

Đến nước này rồi, Triệu Ngọc cũng không cần phải giấu giếm gì nữa, hắn cùng với Cao Phát Tài kể cho bà ấy nghe về chuyện liên quan đến vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp và tội phạm bị truy nã Dương Trạch Bưu.

“Tổ trưởng... Tổ trưởng!” Lúc này, Nhiễm Đào đã gọi điện thoại xong, hắn ta vội vàng trở về báo cáo: “Tôi đã kể tình hình mới nhất cho trợ lý Trần, anh ta đang điều tra rồi, nhưng anh ta còn bảo Lưu Chiêm Binh và Hứa Hải sắp đến rồi! Hai người này là thành viên của tổ Ô Phương Phương, đã theo chị ta nhiều năm, hai người họ là người hiểu rõ tình hình nhất!”

“Còn nữa... Người tổ số mười lăm đã tập kết lại, tình hình hiện tại như rắn mất đầu, vì vậy, Tổng cục Hình sự quyết định tạm thời chuyển sang tổ chúng ta, do anh lãnh đạo!”

“À!” Triệu Ngọc gật đầu, xoay người nói với Vương Vĩnh Hà: “Phiền chị dẫn chúng tôi đến phòng làm việc! Ừm... Lão Cao này...” Hắn xoay người nói với Cao Phát Tài: “Đoàn người Tăng Khả vẫn chưa đến, chưa kịp xem báo cáo khám nghiệm tử thi, ông cũng đi với chúng tôi một chuyến luôn đi!”

Cao Phát Tài gật đầu, sau đó nhanh chóng cầm báo cáo lên, đi đến văn phòng tạm thời trên tầng trên cùng với đoàn người Triệu Ngọc.

Quả nhiên, cảnh sát Thường Minh đã chuẩn bị xong tất cả, văn phòng cũng là một phòng phân tích vụ án có quy mô không nhỏ, đầy đủ các loại thiết bị. Hơn nữa, căn cứ vào lời dặn dò của Nhiễm Đào, bọn họ còn chuẩn bị thêm cả vài bảng trắng để phân tích.

“Hả?” Vương Vĩnh Hà nghe xong mà kinh hoảng, kích động đến nỗi tay chân quýnh quáng: “Thế thì... tôi sẽ lập tức đi báo cáo cục trưởng, điều... điều tra toàn thành phố?”

“Đừng!” Triệu Ngọc vội xua tay: “Cũng đã một ngày trôi qua rồi, không chừng hung thủ đã chạy đến xứ nào rồi! Chúng ta không thể tự gây thêm phiền toái cho mình nữa!”

“Đúng vậy.” Miêu Anh phụ họa: “Chuyện Dương Trạch Bưu không nên xử lý rầm rộ quá, nếu không sẽ gây ra nhiều rắc rối không cần thiết!”

“Vậy thì... Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Vương Vĩnh Hà vì kích động mà miệng hơi lắp bắp: “Đó... đó là tội phạm bị truy nã hàng đầu đó! Đâu thể trơ mắt nhìn hắn chạy trốn được!”

“Ài...” Triệu Ngọc thở dài một cái, nói sang chuyện khác: “Chuyện tôi càng lo lắng hơn là vụ án này không đơn giản chỉ là bắt tội phạm bị truy nã!”

Thành viên trong tổ điều tra đặc biệt được phân công, ví dụ như việc phân tích vụ án thường thường là do phó tổ trưởng phụ trách.



Thế nên, sau khi đặt đồ dùng cá nhân xuống, Miêu Anh lập tức kéo một tấm bảng trắng ra, đi vào giữa phòng bắt đầu phân tích.



“Tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt Ô Phương Phương bị giết vốn là một vụ án, nhưng theo tình huống hiện giờ, từ vụ án này lại dẫn ra hai vụ khác: Nhà của Ô Phương Phương bị trộm và cả vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp mười ba năm trước!”



“Dựa vào những bằng chứng mà chúng ta đang nắm giữ, ba vụ giết người có quan hệ mật thiết với nhau, bản thân Ô Phương Phương cũng rất có khả năng bị tội phạm truy nã trong vụ án giết người ở hợp tác xã nông nghiệp - Dương Trạch Bưu giết chết!”



“Nếu dựa theo lối suy nghĩ thông thường thì chuyện chúng ta cần làm nhất bây giờ chính là dốc toàn lực truy bắt Dương Trạch Bưu!” Miêu Anh trịnh trọng nói: “Tên này đã mai danh ẩn tích suốt mười ba năm, nay vừa mới xuất hiện đã gây ra một vụ án lớn như vậy, trong chuyện này chắc chắn phải có nguyên nhân quan trọng nào đó!”



“Tổ trưởng...” Ai ngờ, Miêu Anh vừa mới bắt đầu thì Nhiễm Đào đã dẫn hai người một cao một thấp tới: “Đến rồi, đến rồi!”



Triệu Ngọc vừa ngẩng đầu thì đã nhận ra người quen! Chẳng những quen mà còn từng đánh nhau nữa! Hai người mà Nhiễm Đào vừa dẫn vào chính là hai điều tra viên tên là Lưu Chiêm Binh và Hứa Hải.



Hồi điều tra vụ án mất trộm đá quý ở Tấn Bình, Triệu Ngọc đã từng đánh nhau với tổ của Ô Phương Phương, lúc ấy, người bị Triệu Ngọc đánh bầm dập mặt mũi chính là tên Lưu Chiêm Binh cao ráo này!



Tất nhiên, dù trước kia có xảy ra chuyện gì đi nữa thì giờ cũng đang làm việc. Ngay cả quan hệ quản lý hiện tại cũng bị đổi rồi, Lưu Chiêm Binh và Hứa Hải tất nhiên không dám so đo, vừa vào cửa là ai nấy đều tỏ ra thành thật, nghiêm túc chào hỏi Triệu Ngọc và Miêu Anh.



“Sếp, vụ án này thật sự quá kỳ lạ! Tôi vừa hỏi họ...” Nhiễm Đào nói: “Họ nói, tổ mười lăm chưa từng tham gia điều tra vụ huyết án ở hợp tác xã nông nghiệp hay bất kỳ vụ án nào liên quan cả!”



“Đúng vậy!” Lưu Chiêm Binh cao nghều nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi và lão Hứa đi theo chị Phương đến nay là sáu năm rồi, từ khi vào tổ đến giờ, chưa bao giờ tách ra! Chúng tôi chắc chắn, tổ chúng tôi chưa từng tiếp xúc với vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp!”



“Đúng thế!” Hứa Hải lớn tuổi hơn, giọng có hơi khàn khàn: “Ngay cả các vụ án lâu năm chưa giải quyết, tổ chúng tôi cũng chưa từng tiếp xúc bao giờ, hơn nữa trong suốt thời gian ấy, chúng tôi cũng chưa bao giờ nghe chị Phương nhắc đến vụ án này!”



“Có điều...” Lưu Chiêm Binh tiếp tục nghiêm túc cung cấp thông tin: “Có chuyện này, không biết tổ trưởng Triệu đã biết chưa...”



“Chuyện gì?” Triệu Ngọc hỏi.



“Chị Phương là người huyện Cao Lan của tỉnh Mông Hương.” Lưu Chiêm Binh đáp: “Hình như vụ án giết người ở hợp tác xã nông nghiệp... cũng ở huyện Cao Lan thì phải?”



Hả?



Đột nhiên nghe được thông tin như vậy, đoàn người Triệu Ngọc vô cùng kinh ngạc.



“Chắc là... chắc là có thể giải thích chứ nhỉ?” Nhiễm Đào ngẫm nghĩ, nói: “Có khi nào… khi chưa vào tổ điều tra đặc biệt, Ô Phương Phương là cảnh sát hình sự ở huyện Cao Lan nên đã từng tiếp xúc với vụ án này?”



“Không thể nào!” Hứa Hải nói: “Huyện Cao Lan là quê quán của chị Phương! Sau khi chị ấy làm cảnh sát thì cả nhà đều chuyển đến Tịnh Hải! Trước khi vào tổ điều tra đặc biệt, chị ấy vẫn luôn làm việc ở Tịnh Hải!”



Chậc chậc...



Nghe thấy những tin tức này, Triệu Ngọc càng thêm rối.



“Ủa!?” Ai ngờ, Hứa Hải vừa dứt lời thì Miêu Anh bỗng nhiên chợt nhớ đến chuyện gì, lập tức trừng mắt thật to, lẩm bẩm: “Sao... sao tôi lại thấy khó hiểu nhỉ?”



“Ừm... Em lại nghĩ đến chuyện gì à?” Triệu Ngọc vội hỏi.



“Thử nghĩ mà xem, nếu Dương Trạch Bưu muốn giết Ô Phương Phương, hơn nữa còn không muốn mình bị bại lộ thì... chẳng phải mưu sát tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt Trung Ương sẽ càng khiến mình bị bại lộ sao?” Miêu Anh vỗ tay: “Hoàn toàn không hợp logic mà!”



Hử?



Đúng nhỉ!



Nghe Miêu Anh nói vậy, Triệu Ngọc cũng chợt ngẩn ra.



Đúng vậy!



Chuyện quan trọng mà hắn nghĩ đến khi nãy chính là chuyện này! Chỉ là không suy nghĩ kỹ càng như Miêu Anh mà thôi...



“À… nói cách khác, không phải vì sợ mình bị bại lộ...” Nhiễm Đào buồn bực: “Vậy thì... còn có thể vì lý do gì chứ? Lý do gì mới có thể khiến Dương Trạch Bưu mạo hiểm đến vậy?”



“Trời đất...” Đội trưởng Vương Vĩnh Hà chưa bao giờ tiếp xúc kiểu vụ án phức tạp đến thế, lập tức ngơ ngẩn, không dám nói thêm gì nữa.



Ô Phương Phương... Dương Trạch Bưu... Phần vật chứng lưu lại trên móng tay Ô Phương Phương... Nhà Ô Phương Phương bị trộm... vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp mười ba năm trước... Ô Phương Phương cũng là người huyện Cao Lan...



Bên trong chuyện này... rốt cuộc còn ẩn giấu bí mật gì?



Lẽ nào... vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp còn có bí mật nào khác, hơn nữa, bí mật này còn có quan hệ mật thiết với Ô Phương Phương sao?



Có điều...



Triệu Ngọc lại nghĩ đến một vấn đề, trong toàn bộ vụ án này, hình như còn một điểm mấu chốt nào đó vẫn chưa tìm ra được...



Điểm mấu chốt đó... là gì?



Lúc này, thấy Triệu Ngọc nhíu mày trầm ngâm suy nghĩ, mọi người ai cũng không dám lên tiếng. Triệu Ngọc bây giờ, ngoài thanh danh ra, ai cũng biết hắn là một thám tử tài ba, nên lúc thám tử tài ba suy nghĩ thì tất nhiên chẳng ai dám quấy rầy cả.



Kết quả, sự im lặng bất thình lình này quả nhiên đã khiến Triệu Ngọc tập trung tinh thần, nghĩ ra được cái gọi là điểm mấu chốt kia rốt cuộc là cái gì?



Đúng vậy...



Trong toàn bộ vụ án, có một vấn đề quan trọng nhất!



Vì cớ gì lại là lúc này?



Vì cớ gì... ngay đúng lúc này lại chợt xuất hiện manh mối liên quan đến vụ án hợp tác xã nông nghiệp chứ? Nếu như... tất cả không phải trùng hợp thì có thể là cái gì?



Còn có thể... Là cái gì?



Bà nó chứ!



Triệu Ngọc đột nhiên ngạc nhiên há to miệng, vẻ mặt trông như đang hoảng sợ khiếp vía.



Ngay sau đó, hắn chưa kịp nói gì với mọi người đã lấy điện thoại ra gọi cho Sở trưởng Tiêu.



“A lô? Chị à!” Cuộc gọi vừa thông, Triệu Ngọc vì kích động mà lớn tiếng: “Chị nghe em nói, có chuyện này, nhất định em phải nhờ chị giúp! Em cần Tổng cục Hình sự lập tức phái một đội an ninh chuyên nghiệp về quê bảo vệ gia đình em!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom