• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

  • cuong-tham-92.txt

Chương 92: QUAN HỆ CÁ NHÂN




Không phải chứ?



Triệu Ngọc nhìn kĩ lại lần nữa, tuy rằng cô gái trong hình rất trẻ, nhưng chắc chắn là Lâm Mỹ Phượng! Gần đây Triệu Ngọc thường xuyên tiếp xúc với Lâm Mỹ Phượng, chắc chắn không sai được!



Trong thoáng chốc, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy vô cùng khó tin.



Chuyện này... Trùng hợp quá mức rồi!



Trong cái bóp mình tiện tay nhặt được lại có hình của Lâm Mỹ Phượng? Cái tên nghi phạm bị Miêu Anh bắt được rốt cuộc là ai? Anh ta có quan hệ gì với Lâm Mỹ Phượng? Còn tấm2hình trước mặt này có liên quan gì đến vụ án tàn sát không?



À...



Đúng rồi!



Đây là quẻ “Cấn Khảm”!



Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ ngay đến hệ thống Kỳ Ngộ của mình, chẳng lẽ tấm ảnh này mới là đối tượng kỳ ngộ của mình trong ngày hôm nay sao? Tấm ảnh này mới là đại diện cho việc vụ án có tiến triển sao?



Nếu nói như thế, tên nghi phạm bị Miêu Anh bắt đi đó chẳng phải chính là người quan trọng nhất sao?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy chuyện này rất quan trọng,8hắn vội cúi người xuống, lượm lại những cái thẻ ngân hàng và cả phiếu ưu đãi, dịch vụ spa mới vứt vào trong thùng rác lúc nãy, không dám để lại mẩu giấy gì cả.



Những thứ này rất có thể sẽ là những chứng cứ quan trọng!



Do đột nhiên tìm được manh mối của vụ án tàn sát, Triệu Ngọc không còn tâm trí để quan tâm đến Tạng Kiệt hay tình địch gì nữa, hắn vội cầm theo cái bóp quan trọng này lên xe của mình.



Vừa mới lên xe, hắn liền gọi điện thoại6cho Trương Cảnh Phong, bảo anh ta mau chóng điều tra giúp mình xem tên nghi phạm đó là ai.



Lúc đầu Trương Cảnh Phong nghe không hiểu gì cả, còn trêu ghẹo Triệu Ngọc là lăng nhăng, nơi nào cũng có tình địch cả.



Tuy nhiên, sau khi nghe Triệu Ngọc kể chuyện tìm được tấm hình của Lâm Mỹ Phượng xong, Trương Cảnh Phong đột nhiên ngây người ra! Lúc anh ta và Lương Hoan còn ở tổ điều tra những vụ án lâu năm chưa phá, chủ yếu phụ trách vụ án tàn sát ở khu3chung cư Phú Dân này. Bây giờ nghe thấy Triệu Ngọc nói là tìm được manh mối quan trọng, anh ta còn vui hơn cả Triệu Ngọc nữa, vội nhờ Triệu Ngọc mau chóng gửi tài liệu qua cho mình.



Nhưng Triệu Ngọc lục tung hết cái bóp lên, ngoại trừ tấm ảnh ra thì không còn tìm thấy bất cứ thông tin gì nữa, không có thẻ chứng minh nhân dân, giấy phép lái xe và thẻ hội viên gì đó.



Không biết người đó tên gì nên không thể bắt tay điều tra được. Trương Cảnh Phong5kinh nghiệm dồi dào nên vội nói với Triệu Ngọc, manh mối này rất quan trọng, hay là về Cục Cảnh sát gặp mặt, bàn bạc trước đã. Dù sao thì tên nghi phạm đó cũng đã bị phân cục Nhữ Dương bắt giữ rồi, chắc là không bỏ trốn được đâu!



Triệu Ngọc nghĩ lại cũng thấy có lí, vội lái xe về Cục. Trên đường đi, hắn còn gọi điện thoại cho Lý Bối Ni. Người ta thường hay nói là càng nhiều người giúp đỡ càng tốt mà, để cô ấy tham gia vào vụ này, chắc chắn sẽ giúp ích cho việc điều tra của mình.



Khi Triệu Ngọc về đến Cục Cảnh sát cũng đã gần đến giờ tan ca rồi, các điều tra viên bên tổ A đều đã ra ngoài truy bắt tên nghi phạm trong vụ án xác chết ở hồ chứa nước rồi, chỉ còn một mình Lý Bối Ni trực trong phòng làm việc.



Rất nhanh sau đó, Trương Cảnh Phong cũng chạy đến từ khoa điều tra án mất tích, ba người vội ngồi xuống bàn làm việc của Triệu Ngọc và bắt đầu phân tích vụ án.



Triệu Ngọc đưa cái bóp ra, kể hết đầu đuôi mọi chuyện cho họ nghe.



Sau khi nghe xong, Trương Cảnh Phong tặc lưỡi liên tục, lên tiếng than rằng: “Người anh em à, cậu thật sự là quá may mắn! Lượm đại một cái bóp mà cũng tìm được manh mối nữa? Tôi và Lương Hoan điều tra quần quật suốt mấy tháng cũng không tra ra được gì cả.”.



Lý Bối Ni thắc mắc: “Đàn anh, vô duyên vô cớ anh chạy đến chợ bán sỉ thôn Tam Lí làm gì? Mua quần áo sao? Cuộc sống cũng khá...”.



Lúc Trương Cảnh Phong định nói chân tướng sự thật ra thì đột nhiên nhìn thấy Triệu Ngọc liên tục nháy mắt với anh ta, nên mới kiềm lại không nói ra.



Nhưng mà Lý Bối Ni cũng không truy hỏi về vấn đề này mà nói với vẻ lo lắng: “Tuy đã tìm thấy ảnh của Lâm Mỹ Phượng, nhưng mà cũng đâu thể chứng minh việc này có liên quan đến vụ thảm sát ấy? Nếu lỡ như người đó thầm thương Lâm Mỹ Phượng thì sao?”.



“Không thể nào!” Trương Cảnh Phong bác bỏ ngay lập tức: “Nhan sắc Lâm Mỹ Phượng bình thường như thế... Nói chung nếu là tôi, tôi sẽ không thầm thương chị ta đâu!”.



“Vì vậy, trước hết vẫn nên xác định được danh tính người đó rồi mới dễ điều tra tiếp!” Triệu Ngọc vừa chỉ vào tấm ảnh của nghi phạm vừa nói.



“Chuyện này dễ rồi!” Trương Cảnh Phong vừa cười vừa nói: “Ở đây có thẻ ngân hàng, tôi đi điều tra thông tin mở tài khoản, chắc là sẽ không khó để tra được đâu.”.



“Được!” Triệu Ngọc gật đầu: “Người này đã bị Miêu Nhân Phụng... À không, Miêu Anh ở phân cục Nhữ Dương bắt đi rồi! Tôi biết cô ta, cô ta cũng thuộc đội Cơ động của Đội Trọng án. Nếu đã là Đội Trọng án bắt người, tội của anh ta cũng không nhẹ đâu, chắc sẽ bị giữ lại ở phân cục Nhữ Dương vài ngày đấy!”.



“Nếu là như thế, chúng ta cũng có thể lấy mẫu vân tay trên bóp, chắc cũng sẽ xác định được thông tin về người đó!” Lý Bối Ni chỉ vào cái bóp và nói: “Nói không chừng còn có thể tìm được nhiều manh mối khác!”.



“Đúng vậy!” Triệu Ngọc vội gật đầu: “Anh khá thân với Hồ Bân bên khoa Giám định, bây giờ anh sẽ gọi cho cậu ta liền!”



Để mau chóng xác định được danh tính nghi phạm, Trương Cảnh Phong lập tức bắt tay vào điều tra thẻ ngân hàng. Còn Triệu Ngọc cũng gọi Hồ Bân đến giúp đỡ, nhờ cậu ta lấy mẫu vân tay.



Có được sự giúp đỡ của bạn bè, Triệu Ngọc cảm thấy mình không còn đơn độc một mình, lòng tin cũng vững vàng hơn trước đây.



“Đàn anh!” Lý Bối Ni hỏi với vẻ tò mò: “Lúc nãy anh có nhắc đến Miêu Anh, nếu anh quen với cô ấy sao không trực tiếp gọi điện thoại cho người ta? Hỏi một cái là xong, mất công tụi em phải điều tra.”.



“Hừm... Cái này thì...” Triệu Ngọc trả lời: “Anh với cô ta không thân lắm, vả lại trong lúc tập huấn, giữa anh và cô ta có xảy ra chút chuyện không vui.”.



“Ồ...” Cô nhóc này rất thông minh, vội nói: “Em biết rồi, lần trước anh bị đánh cho tơi tả chắc chắn có liên quan đến cô gái này nhỉ? Nhưng mà nói thật, bạn trai cô ấy cũng lợi hại nhỉ, đánh được cả anh nữa. Thật lợi hại!”.



“Được rồi!” Triệu Ngọc nói rất buồn bực: “Chúng ta vẫn nên bàn về công việc đi! Bối Ni à, em nói xem, nếu bây giờ người đang bị phân cục Nhữ Dương bắt giữ mà anh muốn qua điều tra án thì phải làm sao?”.



“Chuyện này thì...” Lý Bối Ni phồng má lên, nói: “Nói khó không khó, nhưng nếu nói là dễ thì cũng không dễ!”.



“Tại sao?”



“Đàn anh à!” Lý Bối Ni đáp: “Hai khu vực hợp tác với nhau hỗ trợ điều tra, vốn là một chuyện rất bình thường, nhưng đến lượt anh thì lại trở nên không bình thường chút nào!”.



“Tại sao?”



“Vì Lưu Trường Hổ đó!” Lý Bối Ni nói: “Cách làm thông thường là anh sẽ nộp một bản báo cáo cho Lưu Trường Hổ, nói rõ tình hình cho ông ta biết, sau đó ông ta sẽ liên lạc với lãnh đạo bên phân cục Nhữ Dương, gửi báo cáo nhờ hỗ trợ điều tra, nhờ họ phối hợp với anh để tra án, như vậy coi như xong! Tiếp theo đó, anh chỉ cần cầm theo những giấy tờ liên quan đến phân cục Nhữ Dương để điều tra là được! Nhưng...”.



“Ừ...”



Triệu Ngọc hiểu rồi, bây giờ Lưu Trường Hổ muốn sa thải ra khỏi Đội Trọng án ngay lập tức, làm sao có thể giúp hắn gửi bản báo cáo này được chứ? Đặc biệt là có liên quan đến vụ án thảm sát, chắc chắn Lưu Trường Hổ sẽ ra sức làm khó hắn.



“Nhưng...” Lý Bối Ni nghĩ một hồi rồi nói: “Nếu anh muốn vòng qua Lưu Trường Hổ cũng không phải không có cách! Đó chỉ là một cách tiện nhất thôi, cũng không nhất thiết phải làm theo cách này. Nếu như anh có quen biết với người bên phân cục Nhữ Dương, vậy thì thẩm vấn nghi phạm một lát chắc cũng không sao đâu!”.



Nghe được lời này, Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ đến Miêu Anh, trong đầu vang lên ngay câu nói của cô khi ở trong nhà kho: “Đồng chí Triệu Ngọc, nếu anh có gì cần giúp thì cứ nói thẳng với tôi.”.



Nhưng khi nghĩ đến câu nói này, hắn ta cũng nghĩ đến cảnh mình giơ ngón giữa ra, còn có cảm giác đau rát ở dưới nách và ngực nữa.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom