• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-830

Chương 830: Mức độ hoàn thành không lý tưởng




78778.png

78778_2.png
“Không sao, không sao đâu, chúng tôi chỉ cần ăn uống đơn giản một chút là được, ăn sủi cảo thì càng ấm áp mà.” Triệu Ngọc xua tay nói. “Đúng rồi, trưởng phòng Ba à, ông nói với cục trưởng các ông là không cần thiết phải mở mấy bữa tiệc chào đón đâu, chúng tôi đều là người chính trực...”



Ting ting ting...



Ting ting ting...



Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa dứt lời thì điện thoại của hắn và Ba Thần cùng vang lên.



Chỉ có điều, tin tức mà hai người nhận được lại khác nhau một trời một vực. Triệu Ngọc nhận được một tin nhắn thông báo nhận tiền. Còn Ba Thần lại nhận được một tin tức cá nhân.



Sau khi đọc3tin, Ba Thần ngay lập tức tươi cười, hưng phấn nói với mọi người. “Ha ha, cậu nhóc mập mạp của chúng tôi đã sinh ra một đội trưởng đội cảnh sát rồi! À... không không không... đội trưởng đội cảnh sát của chúng tôi đã sinh được một cậu nhóc mập mạp rồi! Ôi trời... cái miệng ngốc nghếch của tôi đúng là...”



“Ha ha... Anh hâm mộ cái gì, đứa bé đâu phải con anh?” Thôi Lệ Châu không thèm ngước mắt lên, trêu chọc một câu.



“A... À à… xin... thật xin lỗi!” Ai ngờ, khi nghe thấy Thôi Lệ Châu nói thế, Ba Thần vội vàng gãi đầu giải thích. “Đội trưởng của chúng tôi năm nay đã 41 tuổi rồi, không1dễ dàng gì có được mụn con đâu! Tôi chỉ vui thay cho chị ấy mà thôi... ha ha...”



“Con nhóc này! Chẳng có giáo dục gì cả, sao lại ăn nói như thế hả?” Triệu Ngọc tức giận trừng mắt nhìn Thôi Lệ Châu, nhưng trong bụng lại không nhịn được muốn cười, bởi vì bản thân hắn cũng nghĩ như vậy.



“Tổ trưởng, anh nhận được tin nhắn gì thế?” Thôi Lệ Châu tò mò hỏi một câu.



“À, tất cả tiền thưởng của vụ án xác chết nữ không đầu và vụ án viên đá quý bị trộm đều đã về tài khoản rồi!” Triệu Ngọc đưa điện thoại di động đến trước mặt Thôi Lệ Châu và nói. “Đã nhìn thấy chưa? Sau8này đi theo tôi, sẽ không thiếu phần của cô đâu!”



Triệu Ngọc nói không sai, vừa rồi là tin nhắn thông báo có khoản tiền mới được gửi về tài khoản ngân hàng, đúng là tiền thưởng của hai vụ án trên. Vụ án viên đá quý bị mất tích được sáu mươi nghìn, còn tiền thưởng vụ án thi thể nữ không đầu lại là con số cao nhất từ trước tới giờ: hai trăm tám mươi nghìn!



Có điều, tiền thưởng này không phải chỉ dành cho cá nhân Triệu Ngọc mà là cho cả tổ điều tra đặc biệt. Triệu Ngọc phải phân chia cho các thành viên trong tổ tùy theo công sức đóng góp của mỗi người. Bởi vì hắn9là tổ trưởng, cho nên nếu dựa theo tỷ lệ phân chia thì hệ số tiền thưởng mà hắn được nhận là cao nhất, gần như là có thể nhận được một nửa.



Nhưng Triệu Ngọc không phải là loại người tham lam, tất cả đều vơ hết vào mình. Hắn đã sớm ngỏ ý với mọi người rằng tất cả tiền thưởng về sau, hắn đều sẽ phân công bằng cho các thành viên trong nhóm.



Nguyên nhân chính vì như thế nên khi nhìn thấy số tiền thưởng, Tăng Khả ngay lập tức cảm thấy kích động vô cùng.



Nhưng Thôi Lệ Châu lại bĩu môi, nói với vẻ mặt không vui: “Không công bằng! Không công bằng! Hừ! Tốt xấu gì thì tôi cũng7lập được công trong hai vụ án ấy. Vì sao lại không có tiền thưởng của tôi chứ?”



“Đồ ngốc này, cô không biết là những khoản tiền thưởng này đều là do tổ trưởng là tôi đây phân chia sao?” Triệu Ngọc cười nói. “Tuy rằng lúc ấy, cô vẫn chưa vào biên chế nhưng nếu tôi kiên trì chia thưởng theo công thì tất nhiên cô sẽ có phần! Chẳng qua, phần này là nhiều hay ít mà thôi...”



“Ôi chao, ôi chao...” Thôi Lệ Châu lập tức hiểu ra ý của Triệu Ngọc, vội vàng chạy ra sau lưng hắn mà bóp vai cho hắn. “Sếp của tôi ơi, anh biết không? Ngay từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh, tôi đã biết anh là người chính trực, ngay thẳng, một con người rất có nguyên tắc, một người cao cao tại thượng không hứng thú với phàm tục rồi...”



Nhìn thấy màn nịnh hót trắng trợn như thế, cả Tăng Khả và Ba Thần chỉ cúi đầu, uống nước của mình.



Cũng may là Thôi Lệ Châu nịnh hót Triệu Ngọc chưa được bao lâu thì người phục vụ đã bưng sủi cảo nóng hổi lên. Hiện giờ đã gần 8 giờ tối, mọi người đều đã đói bụng từ lâu, tất cả đều cầm đũa lên, bắt đầu cắm đầu cắm cổ ăn.



“Ừm... các vị cứ ăn thoải mái nhé!” Ba Thần cười ha ha nói. “Không phải lo chuyện tiền nong đâu! À đúng rồi, các vị có muốn uống hai bình rượu nhỏ không? Rượu ở đây là do nhà tự ủ, mạnh lắm! Uống vào sẽ ấm cả người...”



“Được, được!” Triệu Ngọc búng tay. “Hai bình thì hai bình! Để tôi thử xem mạnh đến thế nào?”



Vì thế, Ba Thần vội vàng đứng lên đi tìm nhân viên phục vụ để gọi rượu.



Nhân cơ hội này, Tăng Khả nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, anh xem, về vụ án Hàn Khoan, chúng ta phải làm gì tiếp theo?”



“Đừng có gấp!” Triệu Ngọc đã có tính toán sẵn trong lòng, cười nói. “Tôi đã đồng ý với Miêu Miêu rồi, lần này, tôi sẽ nhường cô ấy ba phần! Nếu như tôi phá vụ án này nhanh quá thì cô ấy sẽ chém chết tôi mất!”



“Hơn nữa, Hàn Khoan đã chờ ba tháng rồi, chờ thêm một, hai ngày nữa cũng chẳng sao!” Triệu Ngọc gắp một chiếc sủi cảo, bỏ vào miệng mà nhai.



“Tổ trưởng...” Tăng Khả lo lắng nói. “Em gần như đã xem qua tất cả hồ sơ và tư liệu rồi, cảnh sát địa phương cũng không hoàn toàn vô dụng.”



“Ba tháng qua, bọn họ đã hỏi tất cả những người thân và bạn bè của hai vợ chồng Hàn Khoan và điều tra tất cả các thông tin liên quan. Nhưng hai vợ chồng họ chưa bao giờ xảy ra bất kỳ mâu thuẫn nào với ai, cảnh sát thực sự không thể tìm ra đối tượng nào khả nghi!”



“Đúng vậy, vụ án này thực sự khó giải quyết đây!” Thôi Lệ Châu gật đầu đồng ý. “Nếu không phải là người ngoài gây án... vậy thì chỉ có hai loại khả năng: Một là người vợ đã tự sát, thứ hai là người chồng mưu sát!”



“Chỉ là tình cảm của hai vợ chồng bọn họ không hề rạn nứt, không có kẻ thứ ba chen ngang, cũng không nợ nần ai!” Tăng Khả lắc đầu. “Thực sự không thể tìm ra động cơ giết người hay tự sát nào!”



Lúc này, Ba Thần bưng một khay cốc nhỏ và nói với mọi người. “Rượu này cần hâm lại trước, chỉ cần hâm lại một chút là được!”



Bởi vì Ba Thần không phải là người ngoài, nên Tăng Khả cũng không có gì phải cố kỵ, tiếp tục nói. “Em có cảm giác Hàn Khoan không phải là kẻ giết người. Dù sao thì trong cơ thể ông ta cũng có thuốc ngủ, hiện trường rất có thể đã bị kẻ khác dựng lên!”



“Không hẳn là vậy!” Ba Thần đã quá quen với vụ án này, vừa nghe Tăng Khả nói vậy thì lập tức phản bác. “Điều kiện y học của chúng tôi có hạn, không thể xác định được lúc ấy, Hàn Khoan đã bị hôn mê bao lâu! Nếu ông ta giết người xong, sau đó tự mình uống thuốc ngủ thì cũng không phải là không có khả năng!”



“Chính xác!” Triệu Ngọc gật đầu. “Tuy rằng giả thuyết Hàn Khoan thực sự là hung thủ có vẻ không hợp lý, nhưng nếu muốn biết rõ chân tướng thì cần phải chờ sự thật lên tiếng mới biết được! Vì thế, chúng ta nhất định phải xem xét lại từng chi tiết trong toàn bộ vụ án từ đầu đến cuối, xem xem trước đây, cảnh sát có xem nhẹ tình tiết gì hay không?”



Ngay lúc Triệu Ngọc nói chuyện thì hệ thống bỗng nhiên thông báo rằng kỳ ngộ hôm nay của hắn đã kết thúc.



Không phải chứ?



Sớm như vậy sao?



Thấy kỳ ngộ kết thúc sớm, Triệu Ngọc liền cảm thấy có gì đó không ổn. Sau khi mở hệ thống ra xem, quả nhiên không ngoài dự đoán, quẻ “Cấn Đoài” hôm nay của hắn có mức độ hoàn thành 116%, chỉ đạt được một thiết bị chỉnh hình tàng hình mà thôi.



Còn phó bản Kỳ Ngộ, sau vụ hiểu nhầm xảy ra ở trên tàu, Triệu Ngọc có lòng tốt nhưng lại vô tình làm chuyện xấu, nên điểm tích lũy Kỳ Ngộ chỉ được có 20 điểm.



Xem ra, kỳ ngộ hôm nay của hắn không thuận lợi. Hơn nữa, thông qua quẻ Cấn, hắn lờ mờ ý thức được sự suy đoán và hiểu biết của mình với vụ án có vấn đề, có thể là phương hướng điều tra không đúng hoặc là hắn đã xem nhẹ thứ gì đó quan trọng!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom