• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-781

Chương 781: Sự trùng hợp trí mạng




77544.png

77544_2.png
“Cho nên... lúc ấy, tôi đành phải đi xử lý thi thể của cậu ta trước, sau đó mới ngụy trang thành mất tích, chỉ cần mọi người không tìm thấy được thi thể của cậu ta thì tôi đã có thể thoát tội rồi.”



“Ai ngờ, khi chuyển thi thể của cậu ta đi, tôi nhìn thấy điện thoại di động của cậu ta, mà màn hình lúc đó vẫn còn sáng đèn, hẳn là vừa mới nhận được tin nhắn.”



“Tôi lo những tin tức kia sẽ gây bất lợi cho mình cho nên tôi liền mở ra xem. Ừm... điện thoại di động dùng mở khóa bằng vân tay vì thế tôi mở nó ra rất dễ dàng! Mà kết quả...” Đậu Tự Lực rít một hơi thật dài, dường như có thể hút hết toàn bộ làn khói kia vậy. “Kết3quả, tôi phát hiện ra một chuyện khiến tôi kinh ngạc.”



“Lần này, tên họ Triệu kia thật sự đã đoán đúng rồi! Chuyện có liên quan đến Kiều Như Tuyết mà tôi biết đều lấy được từ tài liệu trong điện thoại của Quách Nhất Hàng!” Đậu Tự Lực nói tiếp: “Hóa ra, Quách Nhất Hàng là một tên nội ứng trong giới giải trí, cậu ta giả vờ chui vào đoàn phim làm diễn viên nhưng trên thực tế là đang thu thập thông tin trong giới, sau đó sẽ lợi dụng những chuyện này để thăng chức!”



“Bởi vì đã từng yêu đương với Kiều Như Tuyết cho nên những thứ mà cậu ta điều tra đều xoay quanh chuyện của Kiều Như Tuyết. Tin nhắn trong điện thoại đã liệt kê một cách cặn kẽ, tỉ mỉ tội trạng của mỗi1một người đã từng ức hiếp hoặc hãm hại Kiều Như Tuyết, nội dung rất rõ ràng, hơn nữa còn kèm theo tài liệu điện tử nữa.”



“Mãi đến lúc này, tôi mới hiểu được.” Đậu Tự Lực không khỏi chua xót mà nhớ lại: “Sở dĩ Quách Nhất Hàng lại xuất hiện trong lều của Trương Thành Công là vì chiếc USB chứa đựng video quay lén đó! Lúc ấy, Quách Nhất Hàng gần như đã chuẩn bị tài liệu xong xuôi, chỉ còn thiếu mỗi cái USB của Trương Thành Công mà thôi!”



“Nếu như cậu ta có thể trộm được USB của Trương Thành Công thì hiển nhiên sẽ càng hoàn hảo hơn! Cho nên cậu ta mới ăn mặc chỉnh tề như vậy, ắt hẳn là định sau khi lấy được USB sẽ ngay lập tức rời khỏi đảo Vĩnh Tiến!8Nhưng không ngờ rằng... lại đụng phải tôi!” Nói đến đây, Đậu Tự Lực bi phẫn thở ra một vòng khói thuốc, bất đắc dĩ thở dài: “Ài! Thế gian này quả nhiên có rất nhiều chuyện trùng hợp, nhưng hết lần này đến lần khác lại để tôi đụng phải cái chết người nhất!”



“Vậy... sau đó thì sao?” Đề tài đã đi vào thời khắc quan trọng, Ngô Tú Mẫn cũng không nhẫn nại được nữa mà lên tiếng thúc giục một câu. Ý của chị ấy quá rõ ràng, chị ấy muốn hỏi Đậu Tự Lực có phải chỉ vì tài liệu trong điện thoại của Quách Nhất Hàng mà anh ta mới muốn đại khai sát giới hay không?



“Không... không không...” Đậu Tự Lực hiểu được ý nghĩ của Ngô Tú Mẫn, lúc này mới lắc đầu nói: “Lúc ấy,9tôi vẫn chưa tới mức phát rồ đến vậy! Nhưng không thể phủ nhận là khi thấy những tư liệu kia, tôi xác thực đã có ý định ấy, hơn nữa trong đầu không thể kìm nén mà sinh ra một kế hoạch giết người vô cùng hoàn mỹ, nhưng lúc đó mặc dù tôi đã giết chết Quách Nhất Hàng nhưng vẫn không đến nỗi... không đến nỗi... “



Hứa Hữu... Hứa Hữu...



Triệu Ngọc đang nghe lén trong phòng quan sát, hạ thấp giọng mà nhắc tới tên của Hứa Hữu.



“Vậy tại sao lại... lại...” Ngô Tú Mẫn giơ tay ra hiệu.



“Tôi biết, tôi biết!” Đậu Tự Lực lại thở dài, lúc này mới nói tiếp: “Quách Nhất Hàng chết, đương nhiên kế hoạch của tôi phải điều chỉnh lại! Nhưng mà mục đích của tôi vẫn không hề thay đổi, tôi nhất7định phải tiêu hủy phim của bọn họ trước mới được!”



“Cho nên, tôi liền cõng thi thể của Quách Nhất Hàng trở về lều trại, muốn tiêu hủy cuộn phim trước rồi sau đó mới đem thi thể Quách Nhất Hàng lên trên ca nô của đoàn làm phim và mang đi xử lý!”



“Nhưng mà lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra! Lúc ấy, tôi đang vác Quách Nhất Hàng về nơi ở của đoàn làm phim, mà nhân viên đạo cụ Hứa Hữu thì không hiểu sao đã tỉnh lại rồi! Anh ta đang đi vệ sinh ở bên ngoài lều trại, tôi với anh ta vừa vặn gặp nhau!”



Ồ!



Tay Triệu Ngọc nắm chặt thành một quyền, chúc mừng mình lại đoán đúng rồi.



“Tôi cũng không biết Hứa Hữu có nhìn thấy rõ không.” Đậu Tự Lực nói: “Dù sao anh ta cũng sợ hết hồn, sau đó quay đầu bỏ chạy, hơn nữa còn chạy đến bến tàu nữa!”



“Lần này, quả thật tôi cũng bị dọa sợ rồi! Nếu như Hứa Hữu nhìn thấy diện mạo của tôi, mà anh ta có thể chạy thoát thì mọi chuyện mà tôi đã làm đều coi như công cốc! Cho nên, tôi vội vàng buông Quách Nhất Hàng ra rồi đuổi theo.”



“Trước đó, tôi đã lục lọi túi đeo lưng của Quách Nhất Hàng cho nên biết trong túi của cậu ta có một khẩu súng bắn tín hiệu. Cho nên, tôi móc súng ra mà đuổi theo.”



“Chuyện về sau, chắc hẳn các cô đã đoán được rồi!” Đậu Tự Lực lắc đầu nói: “Mặc dù Hứa Hữu tỉnh táo nhưng có lẽ thuốc an thần lúc đó mới phát huy tác dụng cho nên anh ta không chạy nhanh được, chỉ một lúc sau là tôi đã đuổi kịp, sau đó bắn đạn tín hiệu về phía anh ta, thiêu chết anh ta!”



Sau khi dứt lời, trong phòng thẩm vấn bỗng rơi vào yên lặng.



Đậu Tự Lực tuy trình bày vô cùng nhẹ nhàng, nhưng mà trong mắt mọi người đều đang tưởng tượng đến cảnh người bị thiêu sống thê thảm.



“Mọi chuyện đều bắt đầu như vậy đấy!” Sau đó, Đậu Tự Lực nghiến chặt răng: “Hứa Hữu vừa chết, tôi đã ý thức được mình không thể nào giấu giếm được nữa! Một người có lẽ còn có thể che giấu bằng việc mất tích, nhưng hai người thì lại không thể...”



“Ngọn lửa thiêu chết Hứa Hữu, đồng thời cũng gieo lên một hạt giống ác ma trong lòng tôi. Sau một hồi suy đi tính lại, nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng tôi phát hiện nếu như muốn thoát tội thì tôi nhất định phải chọn lựa kế hoạch cực đoan đó, hy sinh càng nhiều tính mạng thì mới có thể hoàn thành được!”



“Nếu như căn cứ vào tài liệu của Quách Nhất Hàng mà giết hết những người đã từng hãm hại Kiều Như Tuyết, sau đó ngụy tạo cảnh Quách Nhất Hàng mất tích thì đã có thể đánh lạc hướng của cảnh sát sang hai người kia rồi, kế hoạch thoát tội vô cùng hoàn hảo!”



“Đúng vậy, dẫu sao thì tôi cũng đã làm cảnh sát nhiều năm vậy rồi, cho nên rất hiểu biết phương pháp điều tra phá án của cảnh sát!” Đậu Tự Lực nói: “Chỉ cần tôi dàn dựng vụ án này một cách phức tạp thì cảnh sát sẽ không chú ý tới tôi! Hơn nữa, dù cho có nghi ngờ tôi thì chỉ cần không tìm thấy Quách Nhất Hàng thì cũng không thể nào buộc tội tôi được!”



“Ngoài ra, còn có một điểm nữa, đảo Vĩnh Tiến thuộc quyền quản lý của tôi, sau khi án mạng xảy ra, tất nhiên tôi sẽ là người tiếp nhận điều tra vụ án này, sẽ là người đầu tiên đến hiện trường và cũng là người nhận được tài liệu điều tra đầu tiên. Cho nên, hễ là có gì sơ sót thì đều có thể kịp thời sửa chữa! Dù cho phát hiện ra dấu chân của tôi ở hiện trường thì cũng sẽ không dẫn tới người khác hoài nghi!”



“Thiên thời địa lợi nhân hòa! Cho nên, tôi liền ra quyết định cuối cùng, thực hiện kế hoạch giết người!” Đậu Tự Lực lại rít vào một hơi thuốc lá rồi nói: “Vả lại, những người đã từng hãm hại Kiều Như Tuyết cũng cực kỳ đáng chết, tất cả bọn chúng đều là cặn bã! Vì lợi ích, vì sắc đẹp, ngay cả nguyên tắc làm người tối thiểu nhất, bọn chúng cũng không có, vốn không đáng để sống tiếp nữa!”



Thấy Đậu Tự Lực có phần kích động, Ngô Tú Mẫn lập tức sai người rót cho anh ta một ly nước.



Nhưng mà, Đậu Tự Lực chỉ có hứng thú với thuốc lá mà thôi, sau khi hút xong điếu thứ ba, anh ta mới tiếp tục trình bày: “Tôi mất nửa giờ để lên kế hoạch, sau đó liền bắt đầu hành động! Nói thật, lúc ấy tôi chẳng những không khẩn trương mà còn mơ hồ cảm thấy hưng phấn nữa.”



“Trong vòng mấy ngày sắp tới, tôi phải điều tra phá vụ án do chính mình gây ra, hơn nữa, có phải chuyện này trước đây chưa từng có sau này cũng chưa có ngoại lệ đúng không?”



“Hơn nữa, là tôi đã để lại manh mối trên thi thể người chết!”



“Tôi đoán, nhất định cảnh sát sẽ cho rằng hung thủ đã có âm mưu từ lâu và dày công bày ra vụ mưu sát này! Nhưng lại không nghĩ tới, một kế hoạch hoàn hảo như vậy lại vốn chỉ là một ý nghĩ chợt lóe lên mà thôi...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom