• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (10 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-751

Chương 751: Chỉ thị gì?




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75916.png

Xem ảnh 2
75916_2.png
Thông qua tình huống đầu của nạn nhân khi phải chịu một lực va đập nghiêm trọng, pháp y Cao đã tính ra độ cao chính xác mà hung thủ đã nện hòn đá xuống là cách mặt đất từ 1,6 đến 1,8 mét! Hơn nữa, trong lúc đập, hai cánh tay của hung thủ phát lực khiến cho tảng đá cũng sinh ra một lực tàn phá rất mạnh.



Mặc dù hung thủ chỉ đập một cái nhưng không thể nghi ngờ rằng đã khiến Thái Kim Đạt chết ngay lập tức!



Sau khi cẩn thận quan sát toàn bộ hiện trường, Triệu Ngọc lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía ngọn hải đăng. Ánh trăng đêm nay sáng tỏ, thậm chí còn không cần mở đèn pin lên, hắn vẫn có thể nhìn thấy được hình dạng đại khái của ngọn hải đăng.



Bởi vì bị gió biển mài mòn theo năm3tháng, trên thân tháp xuất hiện nhiều vết bẩn loang lổ, hư hại nghiêm trọng, bất cứ lúc nào cũng có thể đổ sập xuống.



“Chậc chậc... Mẹ nó...” Nhìn ngọn hải đăng thật cao, Triệu Ngọc lẩm bẩm nói: “Tôi đang nghĩ, không lẽ trong chuyện này còn có một khả năng khác nữa!”



“Hả? Tổ trưởng lại phát hiện ra cái gì nữa rồi?” Tăng Khả hưng phấn hỏi: “Khả năng nào?”



“Nếu như... những suy đoán về Quách Nhất Hàng, Cao Bằng, còn có vợ chồng Kiều Như Tuyết không thể thành lập, vậy thì... liệu còn có một cách giải thích nào có thể liên kết hết mọi thứ lại với nhau?” Triệu Ngọc trầm tư một giây rồi nói: “Tôi vẫn luôn có một cảm giác kỳ quái, vụ án này, thật sự là... quá kỳ dị rồi!”



“Kỳ dị? Chỗ nào kỳ dị?” Tăng Khả vội vàng hỏi.



“Ưm... ví1dụ như... ưm... ví dụ như...” Không ngờ, sau khi nói một loạt mấy cái ví dụ như, Triệu Ngọc lại không nói ra nổi một cái gì cả, cuối cùng dứt khoát nói: “Khụ! Chính là tôi cảm thấy... rất rất kỳ quái!”



“Lão đại, hình như anh... đã nói một lần rồi!” Đầu Tăng Khả nổi lên một vạch đen.



“Hai người nghĩ xem, hung thủ đã dùng những cách khác nhau để giết người, sau đó... còn để lại manh mối trên thi thể nạn nhân, chừa lại người sống, chừa lại nhân chứng, khiến chúng ta tưởng lầm hung thủ là Quách Nhất Hàng, nhưng Quách Nhất Hàng lại mất tích! Sau đó, chúng ta lại đi điều tra Kiều Như Tuyết và chồng cô ta, nhưng lại không tra ra được vấn đề gì... chẳng lẽ... chuyện này còn chưa đủ kỳ quái sao?”



“Tổ trưởng, cậu... rốt cuộc6cậu muốn nói cái gì vậy?” Ngô Tú Mẫn trợn to mắt.



“Ưm...” Triệu Ngọc lại lần nữa sắp xếp lại lời muốn nói, sau đó nói: “Thôi cứ nói thẳng với hai người vậy! Tôi cho là sở dĩ vụ án này kỳ quái như vậy, có thể, không phải là một vụ sát hại có dự tính từ trước! Không đúng, vụ án này, có thể là một chuyện ngoài ý muốn!”



“Mẹ nó, tổ trưởng, anh suy nghĩ thật là tài tình nha!” Tăng Khả tỏ vẻ giả vờ sùng bái.



“Trí tưởng tượng của cậu cũng quá bay xa rồi!” Ngô Tú Mẫn nói mỉa một câu, sau đó lại nói: “Đồ uống bị bỏ thuốc, giết người bằng nhiều cách khác nhau, để lại manh mối trên người của nạn nhân, ung dung không vội vã để lại một người sống là Khang Nhạc Minh, treo ngược Lý Thiến4lên, chôn sống Trương Dũng... Cậu lại nói... đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn?”



“Không không không...” Triệu Ngọc vội vàng giải thích: “Tôi đang nói là có thể là bắt đầu từ một chuyện ngoài ý muốn, mới dẫn đến những chuyện về sau!”



“Lão đại.” Tăng Khả hỏi: “Ý của anh là trong đoàn làm phim có người đột nhiên chết, sau đó hung thủ... bị mọi người nhìn thấy, chết một người cũng là chết, sau đó hắn quyết định giết thêm mấy người nữa? Nếu không thì chính là... mấy người giết hại lẫn nhau sao?”



“Cậu nghi ngờ Lý Thiến và Trương Dũng?” Ngô Tú Mẫn hỏi.



“Không phải, không phải!” Triệu Ngọc phủ nhận, sau đó ra sức giải thích: “Hai người đừng nói sang chuyện khác có được không, để tôi nói cho hết đã. Ý của tôi là có thể hung thủ chỉ muốn giết một3người nào đó trong đoàn làm phim mà thôi, nhưng mà sau khi hung thủ giết được người này rồi thì mất khống chế, cho nên không thể không giết thêm những người khác nữa!”



“Wow! Phim Hollywood có rất nhiều cảnh như vậy...” Tăng Khả không dằn nổi mà phụ họa: “Một tay súng bắn tỉa giết chết năm người bị hại vô tội, cảnh sát cho rằng anh ta là một tên sát thủ biến thái nhưng không nghĩ rằng, trong năm người đó, tay súng bắn tỉa chỉ muốn bắn chết một người thôi!”



“Bà nội gấu nhà nó, có chịu để cho tôi nói chuyện không? Có để không hả?” Triệu Ngọc giơ tay túm lấy Tăng Khả, con ngươi cũng trợn lớn lên, Tăng Khả bị dọa sợ vội vàng co quắp lại.



“Ý của tôi... thật ra chính là...” Triệu Ngọc xốc Tăng Khả lên như xách một con gà, sau đó nặng nề nói: “Sau khi mất khống chế, hung thủ bất đắc dĩ mới phải giết hết những người biết chuyện, cuối cùng mới biến thành vụ án mạng phức tạp mà bây giờ chúng ta đang nhìn thấy!”



“Vừa thay đổi cách thức giết người, lại để lại manh mối... sở dĩ phải làm ra đủ loại cách thức giết người như thế... chẳng qua là vì muốn giấu giếm động cơ giết người ban đầu mà thôi!” Triệu Ngọc kích động nói: “Cho nên, chúng ta cần phải tìm ra được động cơ gây án ban đầu đó thì mới có thể phá được cái vòng lẩn quẩn này!”



“...”



Nghe thấy một phen suy luận động trời này của Triệu Ngọc, Tăng Khả cùng Ngô Tú Mẫn chấn động đến mức há hốc mồm, lưỡi thoắt cái cũng cứng lại, không biết nguyên do vì sao.



“Được rồi, bây giờ mọi người có thể nói rồi!” Lúc này Triệu Ngọc mới ra hiệu nói: “Hai người có thể đưa ra suy luận để phản bác lại suy nghĩ của tôi.”



“Tổ trưởng, em chỉ không hiểu một điểm.” Tăng Khả yếu ớt giơ tay hỏi: “Anh nói hay như vậy, thấu đáo như vậy, còn nói hơn nửa ngày, vậy rốt cuộc hung thủ là người nào?”



“Ừm... chuyện này... chuyện này hả...” Nhất thời Triệu Ngọc chỉ muốn bóp chết Tăng Khả.



“Chí ít cũng có thể khẳng định được vài chuyện!” Ngô Tú Mẫn ngược lại rất trầm tĩnh mà phân tích: “Tên hung thủ này nhất định là biết được nội tình bên trong đoàn làm phim! Ít nhất là biết được ân oán và xích mích của những người này với Kiều Như Tuyết. Cho nên có thể khẳng định hung thủ cũng là người trong đoàn làm phim!”



“Đúng!” Triệu Ngọc vội vàng gật đầu: “Tần Hảo sử dụng Cefuroxime axetil hãm hại Kiều Như Tuyết, ngay cả bản thân Kiều Như Tuyết cũng không biết! Cho nên tên hung thủ này nhất định phải là người của đoàn làm phim, hoặc là người có lực ảnh hưởng trong công ty điện ảnh Quán Quân!”



“Úi, vậy thì phải từ từ điều tra.” Tăng Khả nói: “Công ty điện ảnh có nhiều lãnh đạo như vậy, sao mà biết được là người nào chứ?”



“Có thể là một người cũng ở trong đoàn làm phim này nhưng đã rời khỏi đảo Vĩnh Tiến rồi!” Ngô Tú Mẫn suy đoán: “Người này phải biết rõ địa hình của đảo Vĩnh Tiến!”



“Đừng nên gấp gáp, đừng nên gấp gáp!” Nhìn thấy phó bản Kỳ Ngộ đã bắt đầu đếm ngược, trong lòng Triệu Ngọc dường như có dự tính mà nói với hai người: “Hãy tin tôi, cùng nhau chứng kiến thời khắc kỳ tích sắp tới! Ha hả ha hả...”



Ngay tại lúc Triệu Ngọc cười như điên, đã tới thời khắc phó bản Kỳ Ngộ mở ra, hắn vội vàng im miệng, cẩn thận quan sát bốn phía, để chuẩn bị cho bất kỳ chuyện gì có thể sắp xảy ra.



Nhưng mà... một giây, hai giây, ba giây...



Theo thời gian tích tắc trôi qua, sắc mặt Triệu Ngọc dần dần từ hồng hào trở nên đen kịt như than chì...



Thấy Triệu Ngọc thần bí như vậy, Tăng Khả cùng Ngô Tú Mẫn cũng nín thở tập trung, ngay cả thở mạnh cũng không dám, cứ nghiêm túc như vậy mà nhìn chằm chằm Triệu Ngọc, dần dần, trong ánh mắt của bọn họ cũng hiện ra một tia kinh ngạc như đang nhìn người bệnh thần kinh vậy...



Hô... hô...



Đúng lúc này, một làn gió lạnh trên mặt biển bỗng dưng thổi tới, mấy chiếc lá cây bị thổi rơi xuống bên tai Triệu Ngọc, làm bối cảnh khiến hắn thêm lúng túng, đồng thời lại thêm mấy phần hòa hợp với khung cảnh hiện tại.



Lại thêm một phút, một phút, hai phút, ba phút...



Năm phút trôi qua, cuối cùng Triệu Ngọc không nén được tức giận, vừa mắng con bà nó, vừa lần nữa mở điện thoại ra nhìn bản đồ, so sánh với địa điểm phó bản mở ra trong đầu mình.



Nhưng mà, toàn bộ thời gian, địa điểm cùng với độ cao, không hề sai lệch chút nào, rõ ràng phó bản Kỳ Ngộ đã mở ra rồi mà? Nhưng vì cái gì, xung quanh lại không hề có chút phản ứng nào chứ?



Chuyện này... sai... sai ở chỗ nào vậy?



Ủa?



Không ngờ, ngay lại lúc Triệu Ngọc sắp nổi giận thì hắn chợt phát hiện, không hiểu tại sao mình lại được tăng thêm năm điểm.



Hả?



Tình huống gì vậy chứ?



Triệu Ngọc vội vàng quan sát kỹ càng bốn phía. Kết quả, khi ánh mắt hắn lại nhìn về phía ngọn hải đăng, điểm số lại tăng thêm năm điểm.



Hả?



À...



Lần này, cuối cùng Triệu Ngọc đã hơi hiểu ra. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm về phía ngọn hải đăng cổ xưa trước mặt, trong lòng nói, chẳng lẽ... Phó bản Kỳ Ngộ hôm nay chính là nó!!?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom