• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-722

Chương 722: Năm vụ án lớn chưa được giải quyết




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75627.png

Xem ảnh 2
75627_2.png
“Đúng, anh cũng nghĩ như vậy.” Triệu Ngọc bổ sung: “Nhưng mà anh càng nghiêng về suy đoán đầu hơn, bởi vì két sắt bị người ta dùng bạo lực cậy mở, bọn chúng mày mò ở trong két sắt suốt mấy ngày đấy, điều này chứng minh rằng bọn chúng cũng không có chìa khóa!”



“Đúng!” Miêu Anh tiếp lời: “Bọn chúng cấu kết với cảnh sát địa phương, tuy rằng chúng bắt được một cô gái Thái Lan vô tội nhưng lại không hề lo lắng cô gái ấy có vấn đề gì.”



“Nhưng mà không bao lâu sau thì anh lại tìm tới cửa.” Triệu Ngọc tiếp lời nói: “Bọn chúng không chắc chắn là rốt cuộc anh định làm gì! Bọn chúng thông qua theo dõi điều tra hoặc là nhờ hướng dẫn viên du lịch đi hỏi, sau khi3xác định chúng ta không phải đến để tìm cô gái Thái Lan kia cho nên bọn chúng mới nổi lên lòng xấu xa!”



“Đúng vậy đó!” Miêu Anh tiếp lời: “Bọn chúng hoài nghi anh có liên quan đến giao dịch ở két sắt, muốn mượn chuyện này để điều tra lai lịch của anh cho nên mới giết chết cô gái Thái Lan ở phòng của các anh, sau đó còn cho máy bay không người lái bắn cảnh sát, khiến các anh bị truy nã khắp trên đảo!”



“Yes!” Triệu Ngọc gật đầu: “Bọn chúng làm như vậy là muốn dồn thế lực sau lưng chúng ta ra để xem xem rốt cuộc chúng ta là ai!”



Triệu Ngọc dứt lời, liếc mắt với Miêu Anh, tuy rằng bọn họ xa nhau lâu như vậy nhưng suy nghĩ của họ vẫn tương1thông, phối hợp vô cùng ăn ý.



“Nhưng bọn chúng không tài nào tưởng tượng được tính toán thế nào lại tính cả mình vào trong đó!” Miêu Anh hạ giọng một chút mới nói: “Bọn chúng đánh giá thấp năng lực của anh! Anh biết không anh yêu? Việc làm của anh sau đó thì dù một trăm đặc vụ khác thì cũng không thể thành công được! Vậy mà anh lại làm được, em thấy vô cùng tự hào vì anh.”



“Khụ, chuyện này có là gì đâu!” Triệu Ngọc ngay lập tức phấn khích: “Chuyện tốt làm không xong chứ phá hỏng chuyện chính là điểm mạnh của anh đấy! Như vậy khi nào mọi người tìm ra hang ổ của tổ chức kia thì nói cho anh biết, anh sẽ qua đó phá hủy bọn chúng cho!”



“Haiz...” Miêu Anh tỏ6vẻ đau đầu mà nói: “Chúng ta vẫn nên nói về tình hình hiện giờ đi! Anh lấy được tư liệu từ tay của bọn chúng, hơn nữa em làm giao dịch cũng có thêm tư liệu, việc này đã cho chúng ta có được quyền chủ động.”



“Hoạt động thanh trừng đã được triển khai rồi, còn chuyện gián điệp bị cài vào công ty thì cơ bản cũng bắt được hết rồi! Lúc này chúng ta đã nhổ ra cái gai đầu tiên, khiến đối phương bị tổn thất rất lớn!”



“Hơn nữa, chúng ta sẽ cẩn thận lợi dụng tư liệu mà anh có, liên hợp với những công ty khác và tìm kiếm đồng minh, khai chiến trực diện với đối phương, đương nhiên...” Miêu Anh thâm tình nhìn Triệu Ngọc mà nói: “Việc này đã không còn liên quan4gì đến anh nữa rồi! Bọn họ đã giúp các anh tiêu hủy những video và chứng cớ trên Landing Island hết rồi! Hơn nữa, đương sự cũng chết rồi, cho nên sự an toàn của anh và cô nhóc kia có thể đảm bảo!”



“Anh không sao rồi, vậy còn em...” Triệu Ngọc lo lắng hỏi.



“Em đương nhiên không thể.” Miêu Anh nói: “Tuy rằng em đã xóa sạch thân phận trong nước nhưng mục tiêu lần này của cha em quá lớn! Vả lại, em ở trên Landing Island cũng để lại tin tức, phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn, em vẫn không thể khôi phục thân phận được!” Nhìn thấy ánh mắt có vẻ thất vọng của Triệu Ngọc, Miêu Anh vội vàng trấn an hắn: “Nhưng mà em tin rằng sẽ không quá lâu đâu! Cuộc chiến ngầm3vừa mới bắt đầu nên đối phương cũng không rảnh mà bận tâm đến chuyện của em đâu. Vậy nên ý của cha em là bảo em kiên nhẫn quan sát tình thế trước đã, chờ đến khi xác định an toàn rồi mới để em khôi phục thân phận đó!”



“Haiz...” Triệu Ngọc thở dài nói: “Sau khi anh trở về sẽ bắt tay vào vụ án tiếp theo trong quyển sổ bìa màu vàng! Em tự mình lo liệu đi!”



“Vâng, vâng...” Nghe nói như thế, Miêu Anh lập tức nũng nịu đáng yêu giống như những cô gái nhỏ khác, xoa bóp bả vai của Triệu Ngọc rồi nói: “Anh yêu à, anh... anh điều tra vụ khác không được sao? Anh chờ em về nhé, em tính cả rồi, dẫu không được khôi phục thân phận nhưng mà em cũng sẽ về nước nhanh thôi! Đến lúc đó, em lén lút đi cùng với anh có được không?”



“Em cứ đùa!” Triệu Ngọc lắc đầu: “Vụ án cũng đâu phải do anh quyết định! Cho nên em vẫn nên quay về nhanh cho anh đi! Hơn nữa... anh rất nhớ em đấy!”



“Vậy sao? Nhớ nhiều chừng nào?” Miêu Anh hờn dỗi ôm lấy bả vai Triệu Ngọc.



“Nói thừa! Nhớ em nhiều bao nhiêu, em còn không biết sao?” Triệu Ngọc thuận thế mà hôn một cái: “Nếu không thì làm sao anh có thể chạy đến một nơi xa xôi như New Zealand này chứ!”



“Em cũng nhớ anh mà! Anh có biết, cuộc sống không có anh, mỗi ngày đều khó chịu đến mức nào không?” Miêu Anh làm nũng nói: “Không có tên khốn nạn nào đó cứ mắng bà mẹ nó bên tai, em thấy chẳng quen chút nào! Được rồi, em đồng ý với anh, em sẽ nhanh chóng trở về!”



“Còn nữa, về những vụ án lớn được ghi trong quyển sổ da màu vàng, em vẫn chưa hề quên, ngày nào cũng nghĩ đến nó! Thật sự là em không thể nào chờ nổi được nữa, anh mau kể cho em chuyện thi thể nữ không đầu đi!”



“Được rồi...”



Cứ như vậy, trong khoảng thời gian sau đó, Triệu Ngọc hết sức chăm chú kể cho cô nghe về chuyện phá án.



Sau khi Triệu Ngọc uống xong một chai rượu đỏ, tinh thần phấn chấn, giọng điệu truyền cảm, vô cùng tập trung, Miêu Anh ngồi nghe mà không dám thở gấp, sợ bỏ lỡ chi tiết nho nhỏ nào đấy!



Sau khi giải thích xong xuôi, Miêu Anh nghe được lơ tơ mơ, sửng sốt một hồi lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần.



“Ôi chao, em thật sự rất là hối hận, mấy vụ án phấn khích như vậy mà lại bỏ lỡ hết cả! Chỉ tại cái nhiệm vụ chết tiệt này thôi, không thể được...” Miêu Anh khó chịu hết cả người mà nói: “Em thật sự không chờ nổi nữa, hai ngày sau, em sẽ xin cha thêm một lần nữa! Đúng rồi, đúng rồi...”



Đột nhiên Miêu Anh nhớ tới một chuyện quan trọng, vội vàng hỏi: “Anh yêu à, năm vụ án lớn chưa giải quyết mà anh đã phá gần hết rồi! Như vậy... Sau khi trở về, anh định bắt tay điều tra vụ nào trước?”



“Em nói sai rồi.” Triệu Ngọc vội vàng lắc đầu sửa lời: “Chỉ còn lại ba vụ án lớn mà thôi, vụ án chặt xác kia đã phá được rồi!’



“Thế sao? Phải không vậy? Phá lúc nào cơ?” Miêu Anh tò mò: “Tại sao em không nghe ai nói chứ?”



“Ừ, anh cũng vừa mới biết thôi...”



Nói xong, Triệu Ngọc liền móc ra một quyển sổ nhỏ tùy thân, trên đó có ghi năm vụ án quốc gia được ghi trong quyển sổ da màu vàng chưa được giải quyết, sắp xếp theo thứ tự là:



Một, vụ án giết người vô cùng lớn ở hợp tác xã nông thôn. Hai, vụ án ác ma ở khu Bắc Thiên. Ba, vụ án thi thể nữ không đầu ở Tấn Trung. Bốn, vụ án ở hồ chứa nước Bạch Sơn ở Ôn Tây. Năm, vụ thảm án diệt môn ở núi Hoa Vân.



“Tất cả các vụ án đó đều có đội trưởng Kim tham gia điều tra, nhưng tất cả đều chưa được phá án!” Triệu Ngọc nói: “Vụ án chặt xác ở đập chứa nước là vụ cuối cùng, khoảng thời gian cho tới nay cũng không quá lâu.”



“Thật ra, chúng ta đều không biết vụ án này đã được cảnh sát hình sự địa phương điều tra và phá án vào năm ngoái rồi! Hung thủ là một nhân viên chăm sóc rừng trên núi Bạch Sơn, nghe nói tâm lý của hắn có vấn đề. Anh có nghe rằng sau khi sát hại phụ nữ, hắn thường sử dụng phương pháp tàn nhẫn là giết người chặt xác.”



“Nhưng mà có một điều thú vị chính là trong quá trình bắt giữ hung thủ, có một người có năng lực đặc biệt đã giúp đỡ bọn họ rất nhiều!”



“Năng lực đặc biệt?” Miêu Anh tò mò hỏi: “Năng lực đặc biệt gì?”



“Hình như là... sờ di vật của người chết một cái là có thể tìm tới được chỗ của thi thể gì đó, dù sao nghe có vẻ tà lắm!” Triệu Ngọc trả lời.



“Thế mà gọi là năng lực đặc biệt sao? Hơn nữa cũng bất thường nữa.” Miêu Anh nhanh chóng phát hiện ra vấn đề: “Cứ cho là có năng lực đặc biệt thật sự đi, như vậy thì cũng chỉ có thể tìm được thi thể mà thôi, làm sao tìm được hung thủ chứ!”



“Ai biết được? Theo anh thì chắc hầu như đều là lời nói vô căn cứ, linh ta linh tinh thôi!” Triệu Ngọc lắc đầu: “Nhưng mà vụ án lại thật sự được phá! Vấn đề là không biết vì lý do gì mà cảnh sát địa phương lại cố tình giữ bí mật, không dám công khai vụ này ra. Mà ngay cả anh sau này vào tổ điều tra đặc biệt mới biết được!”



“Cho nên dù nói thế nào thì cũng vẫn còn ba vụ án nữa! Em nên nhanh nhanh một chút, nếu không thì anh...”



“Em, em... Vậy thì...”’ Miêu Anh chỉ vào quyển sổ nhỏ của Triệu Ngọc rồi hỏi: “Như vậy, trong ba vụ án còn lại này, anh định điều tra vụ nào trước đây?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom