• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • cuong-tham-717

Chương 717: Ai đáng để dựa vào nhất?




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75286.png
“Hử?” Triệu Ngọc nhướng mày, giống như hiểu ý của ông ta.



“Không tìm thấy thi thể thì không thể chứng minh cậu hoặc Tô Kim Muội bắn chết người, cứ như vậy thì... thi thể trong tiệm mật ong, cái chết của cô gái Thái Lan kia và nam hướng dẫn viên du lịch, tất cả sẽ không liên quan tới hai người! Hai người vẫn trắng án, không một dấu vết cũng sẽ không có sự cố gì!”



“Nhưng mà...” Triệu Ngọc muốn nói, tuy rằng không thấy tìm thi thể nhưng mà hắn khởi xướng xung đột với cảnh sát New Zealand, chuyện này làm sao lại không để lại hậu họa chứ?



“Tin tức thứ hai.” Mã Nhuận Khuê gấp gáp nói: “Người phụ nữ duy3nhất bị cảnh sát bắt, cuối cùng... cũng đã không giữ được tính mạng! Phía chính phủ giải thích rằng là bởi vì ăn vào chất kịch độc, không thể cứu được nên chết rồi!”



“Cái gì? Cũng đã chết?” Triệu Ngọc cảm thấy vô cùng buồn bực, tự nói trong lòng, nếu sớm biết là hắn có cứu ả ta cũng không sống nổi thì chi bằng đừng lãng phí một viên huyết thanh vạn năng quý giá, nó chính là đạo cụ cấp cao đó!



Nhưng mà... Triệu Ngọc cân nhắc, lúc đó hệ thống không nói đạo cụ không có hiệu quả, huyết thanh chắc phải có tác dụng chứ nhỉ? Như vậy... Tại sao người lại chết chứ? Chẳng lẽ... Cuối cùng vẫn là bị1người ta giết người diệt khẩu sao?



Nghĩ đến điểm này, Triệu Ngọc không nhịn được mà nói: “Tôi biết ngay mà, những kẻ đó ở trên đảo còn có đồng lõa!”



“Đúng vậy, không riêng gì trên đảo, bên đại diện của New Zealand cũng có thể có, may mắn là cậu không tiếp xúc trực tiếp với cảnh sát New Zealand, lo lắng lúc trước của cậu cũng đúng đấy!” Mã Nhuận Khuê nói: “Nếu các cậu đi đầu thú thì thật sự rất nguy hiểm!”



“Nói tới đây thì tôi phải vô cùng cảm ơn trưởng phòng Mã rồi!” Triệu Ngọc vội vàng chắp tay ôm quyền với Mã Nhuận Khuê: “Nếu không có trực thăng của ông thì tôi và Tô Kim Muội chỉ sợ là3đã mất mạng trên đảo rồi!”



“Ừ... Còn chuyện này...” Không ngờ Mã Nhuận Khuê như vậy mà còn có chút khó xử, suy nghĩ vài giây mới cúi đầu nói: “Nói tiếp. Tôi cũng thấy hổ thẹn quá, người anh em! Thật ra... Người đặt cho cậu trực thăng đón tại Landing Island tới đại sứ quán cũng không phải tôi, anh già của cậu cũng không quyết đoán đến nỗi đó đâu! Hơn nữa... Thứ cho tôi nói thẳng, không kể tới Sở trưởng Tiêu, ngay cả Sở trưởng Tổng cục Hình sự cũng không làm được như thế!”



“Hả?” Bỗng dưng Triệu Ngọc mở to mắt, tự nói thầm trong lòng, trách không được hắn thấy tất cả đãi ngộ với thân phận của hắn có3chút không phù hợp! Triệu Ngọc vội vàng hỏi: “Vậy là ai ạ?”



“Tôi không biết, sau khi nhận được điện thoại của cậu, đầu tiên tôi đã báo cáo sự việc với lãnh đạo rồi; thứ hai, tôi đã liên hệ cho đại sứ quán New Zealand; thứ ba tôi vận dụng mạng lưới quan hệ nước ngoài để tìm mấy người bạn hỗ trợ. Ban đầu định tìm người mang cậu đến cảnh sát địa phương để đầu thú sau đó cho đại sứ quán ra mặt, cam đoan bảo vệ quyền lợi nhân thân của các cậu! Tôi cũng không nghĩ đến đại sứ quán bên kia lại có thể cho trực thăng tới bảo vệ cậu đó!”



“Chuyện này...” Nghe đến đó, Triệu Ngọc không9khỏi chấn động trong lòng, giống như lại nghĩ tới điều gì đó.



“Chưa nói đến chuyện này!” Mã Nhuận Khuê lại nói: “Vận may của cậu thật không tệ đấy, cứ xem là chó ngáp phải ruồi đi! Thật ra cô gái kia chết đi cũng là một cái lợi lớn đối với cậu đấy!”



“Hả? Có lợi sao?” Lần này Triệu Ngọc ngớ người, vội vàng hỏi: “Người đã chết cũng chưa có khẩu cung, làm sao lại có thể có lợi đối với bên ta chứ?”



“Khà khà...” Mã Nhuận Khuê nhanh chóng hạ giọng xuống nói với Triệu Ngọc: “Người đã chết sẽ không ai biết va li đựng hành lý kia bị cậu cầm đi! Cũng không ai biết nó hiện tại rơi vào tay chúng ta đó!”



“Hửm? Vậy... Bên trong va li đựng hành lý kia cuối cùng là cái gì vậy?” Triệu Ngọc vội hỏi.



“Thật ra, cụ thể là vật gì tôi cũng không biết lắm, nhưng mà...” Mã Nhuận Khuê vẫn như trước hạ giọng xuống rất thấp để nói: “Nhưng mà tôi nghe nói đồ vật ở bên trong đều có tầm ảnh hưởng thế giới, bên trong có tình báo tư liệu nội bộ của các công ty, tập đoàn có tính chất xuyên quốc gia!”



“Tư liệu? Tình báo?” Triệu Ngọc lắc đầu, vẫn không hiểu lắm.



“Thật ra tôi cũng tốn kha khá sức mới hiểu được vụ này, nhưng độ quan trọng của tư liệu vượt rất xa trí tưởng tượng của chúng ta... Ừ... Nói cách khác...” Mã Nhuận Khuê nói: “Năm công ty lớn giàu nứt đố đổ vách nào đó trên thế giới lợi dụng hoạt động kinh doanh của họ để giúp đỡ một quốc gia châu Phi nào đó rửa tiền, không những thế còn nhúng tay vào tổng tuyển cử của quốc gia đó.”



“Còn có, công ty thuốc nổi tiếng nào đó và công ty đa quốc gia nổi tiếng nào đó đã lợi dụng một loại dược phẩm hóa học bọn họ chế tạo được, khiến cho phần lớn diện tích hoa màu ở Campuchia thối rữa sau đó lại ra giá cao, bán ra lương thực và thuốc giải độc...”



“Ngoại trừ chuyện ấy thì giống như cậu có thể tưởng tượng đó, đầu cơ trục lợi từ súng ống đạn dược vũ khí, nhỏ thì súng lục bình thường, lớn thì máy bay ném bom, mấy thứ này cái gì cần có đều có hết!”



“So sánh ra, mấy hoạt động tín dụng phi pháp, góp vốn, đầu cơ trục lợi làm giá cổ phiếu lúc thấp lúc lên cao rần rần, hối lộ các thứ chỉ coi là chuyện vặt! Nhưng mỗi một thứ lấy ra đều đủ để kinh trời động đất khiến cậu cảm thấy thế giới này đen tối và đáng ghê tởm tới mức nào!” Mã Nhuận Khuê trang nghiêm nói: “Tôi sẽ nói cho cậu hay, trong va li hành lý kia đựng tư liệu, bao gồm ít nhất là mười tập đoàn xuyên quốc gia và hơn chục quốc gia! Cơ hồ mọi giao dịch dơ bẩn nhất trên quả đất đều nằm cả trong đó!”



“Mẹ nó... Có thứ đồ này... Chuyện này chẳng phải là...” Triệu Ngọc vô cùng kinh ngạc vội vàng nói: “Chẳng phải là có lợi rất lớn đối với chúng ta hay sao?”



“Đương nhiên! Cho nên cậu có biết là cậu lập nên nhiều công lao lắm không?” Mã Nhuận Khuê vỗ bả vai của Triệu Ngọc rồi nói: “Trách không được đại sứ quán phái máy bay đến đón cậu đi đấy! Có những tài liệu này thì chẳng khác nào chúng ta nắm được nhược điểm của các tập đoàn và quốc gia kia, sau này họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời chúng ta đó!”



“Vâng...”



Triệu Ngọc không khỏi rơi vào trầm tư, hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản giống như nhìn qua ở mặt ngoài như vậy. Hắn một chút cũng không vui nổi, bỗng nhiên cảm thấy hoàn toàn ngược lại, áp lực chất thành núi to.



“Ông anh ơi, tôi cũng không phải là người ngu...” Triệu Ngọc lay tay của Mã Nhuận Khuê, chua chát nói: “Ông đừng cứ chọn nói những điều tốt đẹp, nếu tư liệu kia quan trọng như thế thì các người chẳng lẽ không nghĩ qua chủ nhân ban đầu của nó là ai chăng? Để tôi đoán, nếu có thể khống chế nhiều công ty lớn như vậy thì khẳng định không thể là một nhóm tội phạm quốc tế nho nhỏ có thể đối phó được nhỉ?!”



“Đúng... Nhưng mà... Không cần lo lắng!” Mã Nhuận Khuê cười nói: “Tôi nghe nhóm viên chức ngoại giao nói, ngài đại sứ đang tích cực xử lý vụ việc này rồi. Trước mắt mà nói thì không ai biết những tư liệu kia bị cậu lấy đi, cũng không ai biết có liên quan tới quốc gia chúng ta! Cho nên... Sau khi chuyện này lắng lại thì cậu trở về tổ điều tra đặc biệt của cậu, tiếp tục điều tra án của cậu!”



“Cứ nói đùa!” Triệu Ngọc nhếch mép lên nói: “Lão đại này, tôi không phải là trẻ con hai ba tuổi đâu, riêng một mình tôi đã trải qua biết bao chuyện lớn rồi! Cái loại máy bay không người lái kia là vật thí nghiệm còn đang trong giai đoạn nghiên cứu, đám người kia còn có thể đem đồ thí nghiệm về tay mình, chẳng khác nào nói, căn bản bọn chúng là đặc công Mỹ!”



“Ông xem lại những tư liệu kia, những người có thể nắm trong tay huyết mạch của các công ty đa quốc gia, trải mắt ra nhìn thế giới cũng không có mấy ai đâu!” Triệu Ngọc mở hai tay ra nói: “Vậy mà ông còn nói cho tôi là không có chuyện gì xảy ra đâu. Tôi có thể không xảy ra chuyện gì sao? Không chừng vừa mới tới sân bay đã bị người ta bắn nổ đầu luôn thì có!”



“Làm gì có, không thể nào!” Mã Nhuận Khuê khuyên nhủ hắn: “Cậu đừng kích động như vậy, cậu cứ cẩn thận mà nhớ lại những chuyện cậu đã trải qua trên Landing Island đi. Cậu cảm thấy rằng những người đó có thể tìm tới trên đầu cậu hay sao?”



“Còn có... Mặc dù có siêu cường quốc nào chống lưng nhưng loại chuyện mờ ám như vậy bọn họ sẽ không thừa nhận đâu. Cho nên tuy rằng cậu chơi bọn họ một vố cay như vậy nhưng bọn họ cũng không dám lộ liễu, đành ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi!”



“Cho nên cậu đừng quá lo lắng, bây giờ cả nước đang hỗ trợ cậu...”



“Thôi được rồi...” Trải qua bao trận chiến giang hồ hiểm ác, Triệu Ngọc cuối cùng cũng sâu sắc hiểu được, thời điểm quan trọng, ngoại trừ mình ra thì cũng không ai đáng tin cậy cả!



Nhưng mà... May mắn là mình còn có ông lớn hệ thống Kỳ Ngộ đáng tin cậy phòng thân và bạn bè đáng để dựa vào.



Nghĩ đến chuyện này, Triệu Ngọc không tự chủ được liếc thoáng qua giao diện hệ thống. Sau khi rút ra quẻ “Khôn Chấn” xong xuôi, rốt cuộc hắn cũng không dám bốc thêm quẻ mới nữa. Hiện tại chính hắn đang tránh bão ở bên trong đại sứ quán, cũng không thể lấy mạng mình ra mà đùa giỡn được, hay là mai mốt về nước mở thì vẫn tốt hơn.



Nhưng mà khi nghĩ tới hệ thống của mình, Triệu Ngọc lại cảm thấy bình thường hơn rất nhiều. Tình huống lần trước hắn hoàn thành Kỳ Ngộ còn đang hiện trên giao diện hệ thống đây!



Quẻ Khôn Chấn hoàn thành kịch liệt như vậy, lần kỳ ngộ này không ngoài ý muốn khiến Triệu Ngọc đạt được độ hoàn thành cao nhất từ trước đến nay, độ hoàn thành kỳ ngộ cao đến không thể tin được: 249%!



Quan trọng hơn là, có thể hệ thống cảm thấy Triệu Ngọc cũng không dễ dàng gì mới làm được như vậy cho nên khen thưởng cho hắn một phần quà lớn vô cùng sang trọng, cho hắn một hơi rất nhiều đạo cụ hệ thống!




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom