• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (8 Viewers)

  • cuong-tham-684

Chương 684: Chuẩn bị ra nước ngoài




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
74644.png
Thân phận tổ viên tổ điều tra đặc biệt tuy rằng không thấp nhưng tiền lương thực tế cũng không tính là cao. Đối với mọi người mà nói thì một trăm nghìn không phải con số nhỏ, cả ba người đều xem Triệu Ngọc như một ông thần tài vậy!



Thật ra Triệu Ngọc thưởng tiền cũng không phải là không có lý do.



Thứ nhất, hắn đã nói trước, đã nói thì phải giữ lời.



Thứ hai, hắn vô cùng rõ ràng, sau khi chính hắn xin nghỉ phép rời đi, gánh nặng hắn mang đều rơi lên đầu ba người bọn họ, chuyện này tương đương với việc cực khổ phủ đầu.



Không nói chuyện viên đá quý lúc trước mà nói về vụ án nữ thi thể không đầu, chuyện này thì cũng không phải là đơn giản viết vài dòng báo cáo là có thể3kết thúc được công việc ngay đâu.



Ngoại trừ phải tiếp tục xét hỏi rõ ràng những chi tiết ở ngoài lề của vụ án, sắp tới bọn họ còn cần phải áp tải hung thủ Lý Phi đi xác nhận hiện trường gây án sau đó còn họp báo với truyền thông, hợp tác với các cơ quan tư pháp để tiến hành truy tố. Không những thế họ còn phải xử lý vụ Thôi Lệ Châu và Đào Hương vân vân, mấy công tác vụn vặt tốn công này đều cần tổ điều tra đặc biệt tham gia hoàn thành.



Triệu Ngọc mà đi thì gánh nặng sẽ đổ ở trên vai ba tổ viên, thế nên hắn mới không đành lòng phát cho bọn họ thêm năm mươi nghìn.



Về phần lý do thứ ba, dù sao trong quá trình phá án Triệu Ngọc cũng thu0về tay không ít tiền, hắn lừa được công ty tín dụng Hợp Thắng kia mấy triệu, một chút tiền như thế này không đáng để kể tới.



Thái độ làm người của Triệu Ngọc chính là như thế, đối đãi với bạn bè không bao giờ keo kiệt!



Sau khi hắn phân công rõ ràng tất cả công việc đang có thì cũng không lập tức rời khỏi Cục Cảnh sát Bách Linh mà hắn ở lại cục để gặp mặt Thôi Lệ Châu một lần.



Thật ra Triệu Ngọc cũng không biết vì lý do gì mà hắn vô cùng muốn gặp cô ta nữa. Nhưng rõ ràng là lúc gặp mặt, Thôi Lệ Châu vô cùng vui vẻ khiến bản thân Triệu Ngọc cũng cảm thấy vui lây theo.



Thôi Lệ Châu nói rằng cô ta vô cùng cảm ơn Triệu Ngọc vì tất cả, hắn chẳng5những giúp cô ta phá giải những mập mờ về thân thế của mình, mà còn giúp Đào Hương tháo bỏ hiềm nghi về việc giết người, quan trọng hơn là hắn đã cho cô ta một cơ hội làm lại cuộc đời!



Triệu Ngọc nhân cơ hội khuyên giải an ủi vài câu, dặn dò cô ta phải hết sức phối hợp với cảnh sát, tranh thủ sớm ngày được tạm tha.



Tuy rằng cuối cùng Thôi Lệ Châu cũng không biết rằng Triệu Ngọc đi làm cái gì, nhưng trước khi hắn cất bước, cô ta thật lòng dặn dò vài câu. Thôi Lệ Châu bảo Triệu Ngọc chú ý an toàn, bảo trọng thân thể còn nói đùa với hắn rằng đừng tiếp tục phóng cái loại rắm thối đủ để xông chết người khác như vậy nữa!



Hai người nhìn nhau nở nụ cười, Triệu4Ngọc lúc này mới quay người đi ra...



Thời gian gấp rút nên Triệu Ngọc không kịp trở về Tấn Bình để bắt xe, thế nên hắn ngồi máy bay bay thẳng về Tần Sơn luôn.



Trước khi lên đường, hắn gọi điện cho Lý Lạc Vân ở Cục Cảnh sát Tấn Bình, bảo anh ta phái người lái hộ xe hắn về Tần Sơn.



Sau khi trải qua phẫu thuật, Lý Lạc Vân còn đang an dưỡng tại bệnh viện thì đã nghe được tin Triệu Ngọc phá xong vụ án thi thể nữ không đầu, bây giờ mới có cơ hội chúc mừng hắn, đối với chuyện lái xe hộ, anh ta thật sự là cầu còn không được, ngay lập tức đáp ứng.



Tuyết đầu mùa ở tỉnh Nam Giang đã gần như ngừng lại, nhưng trên máy bay có thể thấy cả một vùng đất lấp9lánh ánh bạc, phủ trắng xóa toàn tuyết là tuyết.



Rời khỏi Nam Giang, Triệu Ngọc cảm thấy mấy chuyện rắc rối bên trong ba vụ án lớn cũng từ từ phai nhạt dần.



Nơi đây đổ tuyết thì vừa lúc Tần Sơn lại ngược lại, không khí vẫn rét lạnh khô ráo như trước đó đến giờ, gió Bắc cũng cứ như vậy mà thét gào lạnh giá.



Tới sân bay, Triệu Ngọc nhanh chóng quấn chặt khăn quàng cổ lại, lái xe chạy thẳng một mạch về nhà ở huyện Mễ Dương.



Haiz...



Trong lòng Triệu Ngọc đắn đo, trách không được, hôm nay về nhà sum họp gia đình có liên quan đến quẻ “Tốn” cả, thì ra là nó báo trước rằng mình sẽ về nhà!



Thì ra là như vậy! Triệu Ngọc ở trên máy bay rồi mới nhớ tới một điểm mấu chốt, chính mình nháo nhào muốn đi New Zealand tìm Miêu Anh, tính ra đến giờ phút này hắn vẫn còn chưa có hộ chiếu đâu!



Trước tiên hắn phải về nhà để lấy hộ khẩu bản gốc, vậy thì mới có thể đi làm hộ chiếu được. Triệu Ngọc đang làm cảnh sát cho nên đối với thủ tục chuẩn bị hộ chiếu vô cùng hiểu rõ, Cục Cảnh sát ở huyện không giải quyết thủ tục liên quan đến hộ chiếu nên hắn chỉ có thể đi đến đơn vị cấp thành phố hoặc đơn vị riêng biệt để làm thôi.



Hơn nữa tình hình chung là sau khi xin thì cần phải chờ hơn mười ngày để người ta làm việc mới có thể nhận được hộ chiếu, trong lòng Triệu Ngọc đã nóng như lửa đốt rồi, làm sao có thể chờ lâu như vậy?



Cũng may mà chỗ Triệu Ngọc ở, phân cục Dung Dương còn có bộ phận xuất nhập khẩu. Hơn nữa, trưởng phòng - người quản lý xuất nhập cảnh ở đây có quan hệ khá thân thiết với hắn, Triệu Ngọc liên hệ với ông ta, nếu đầu xuôi đuôi lọt thì chỉ cần ba ngày là có thể xong xuôi vụ này.



Cho nên việc cấp bách bây giờ của Triệu Ngọc là về nhà lấy hộ khẩu bản gốc sau đó quay lại Cục Cảnh sát Dung Dương.



Đương nhiên chuyện ra nước ngoài cũng không phải muốn đi là đi. Ngoại trừ chuyện hộ chiếu thì hắn còn phải có giấy thị thực của New Zealand. Cho dù mọi thứ có xong xuôi đi nữa thì việc chờ giấy thị thực cũng phải ba ngày, ngay cả đến và đi thì cũng đã trôi qua mất một tuần lễ rồi.



Triệu Ngọc đương nhiên không nghĩ phải chờ lâu như vậy, hắn đành phải gọi cho Cục trưởng Mã Nhuận Khuê chuyên lo mấy vụ nước ngoài để xin nhờ giúp đỡ.



Bởi vì Sở trưởng Tiêu đã có ý nhờ cậy, Mã Nhuận Khuê đương nhiên không dám chậm trễ, lúc này ông ta vỗ bàn cam đoan với Triệu Ngọc rằng có thể cho hắn một tờ giấy chứng nhận của Cục Quan hệ quốc tế, chỉ cần hắn vác mặt đến Tổng cục Hình sự một chuyến, chắc chắn có thể xong trong cùng một ngày.



Đề cập tới vấn đề này thì Triệu Ngọc nghĩ nếu thuận lợi mà nói thì buổi tối ngày thứ tư là hắn có thể ngồi trên máy bay đến New Zealand rồi.



Triệu Ngọc nghe Diêu Giai nói, cái đảo đó ở gần biển của thành phố lớn nhất New Zealand, Oakland, cho nên hắn cần một tấm vé máy bay bay thẳng từ thủ đô tới Oakland luôn.



Chỉ là hắn không biết mua vé máy bay quốc tế cũng không biết mày mò ra làm sao, thế nên đành phải gọi điện cho Diêu Giai, nhờ cô ấy sắp xếp hộ hắn luôn.



Sân bay cách huyện Mễ Dương không xa, Triệu Ngọc vừa kịp lúc mà về tới nhà trước bữa ăn trưa. Nói đến chuyện này, Triệu Ngọc đã lâu lắm không trở về nhà rồi. Lần trước hắn cùng Miêu Anh về thăm cha mẹ chỉ để phá vụ án giết bò kia thôi.



Từ khi Triệu Ngọc đi, trong nhà cũng thay đổi không ít, nhà ở mới đã xây xong, khung cũng đã hoàn thành, chỉ còn phải trang trí bên trong nữa thôi.



Hơn nữa lần trước Triệu Ngọc quậy một lần như vậy, cả thôn lẫn trưởng thôn đều biết sự lợi hại của hắn rồi nên cũng không ai dám bắt nạt nhà lão Triệu nữa. Thật ra trưởng thôn của nơi đây vẫn không biết rằng thân phận của Triệu Ngọc so với trước kia càng ghê gớm hơn nhiều lần!



Nếu dựa vào thân phận tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt mà nói chuyện, đừng nói là cục huyện, cục thành phố ngay cả cục tỉnh hắn cũng đều có thể nói thẳng vào mặt.



Cuộc sống hàng ngày của chuyên gia văn sử Đại Hanh nhàn nhã mà trôi qua, cũng khá thoải mái, nhưng so với trước kia thì sống động hơn rất nhiều. Mặc dù nhiều ngày không gặp, Đại Hanh vẫn vô cùng thân mật với Triệu Ngọc, từ lúc hắn mới vào cửa là nó đã cọ cọ một cách ngọt ngào trên chân của hắn rồi.



Mẹ gắp cho Triệu Ngọc món hắn thích ăn nhất đó chính là sủi cảo, mọi người vừa nói vừa cười, rất vui vẻ đầm ấm. Nhưng mà về chuyện tin tức của Miêu Anh, Triệu Ngọc lại chưa nói cho mọi người biết, chỉ nói là cô ấy đang bận công vụ bề bộn, không thể tới đây được.



Ăn cơm rồi nghỉ trưa xong xuôi, Triệu Ngọc liền cầm hộ khẩu gốc vội vàng chạy đến Cục Dung Dương.



Lúc đó, Diêu Giai đã đặt trước giúp hắn vé máy bay cẩn thận rồi, không để bất kỳ sơ suất gì xảy ra...




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom