• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

  • cuong-tham-629

Chương 629: Cùng đồng hành với kẻ trộm




73735.png
“Tổ trưởng, em đã điều tra hộ tịch của Thôi Phương Vũ rồi, vợ của ông ta tên là Đỗ Mạn Đình, trên hộ tịch có ghi chép rằng năm xưa, hai người họ có sinh một cô con gái, họ tên là… Thôi Tịnh Hảo, sinh vào ngày 25 tháng 01 năm 1996. Hơn nữa, trên hộ tịch có ghi rõ rằng họ từng thay đổi hộ tịch, Thôi Tịnh Hảo là người bị mất tích!”



“À... Xem ra cô gái Thôi Tịnh Hảo này chắc là tên gốc của Thôi Lệ Châu rồi?” Triệu Ngọc thở dài.



“Tổ trưởng, em đã điều tra qua hồ sơ ghi chép ở đồn công an.” Tăng Khả nói: “Sau khi Thôi Tịnh Hảo mất tích được khoảng mười năm thì bị cơ quan công an tuyên bố là đã tử vong!”



“Ôi! Tiểu3Châu Châu tội nghiệp, cha mẹ đều mất hết, lại bị vua trộm nhận nuôi! Xem ra, các cậu phải yêu thương em nó thật tốt rồi!” Triệu Ngọc nói: “Nhưng mà tôi cảm thấy, năm xưa Đào Hương nhận nuôi Thôi Lệ Châu có lẽ có lý do nào đó! Có khi lý do này còn liên quan đến vụ án thi thể nữ không đầu đấy!”



Triệu Ngọc đang suy đoán thì đột nhiên, hệ thống thông báo kỳ ngộ đã kết thúc, âm thanh không ngừng lóe lên trong đầu.



“Ôi.” Triệu Ngọc biết hệ thống kết thúc hôm nay cực kỳ quan trọng, cho nên hắn vội vàng nói với Tăng Khả qua điện thoại: “Tiểu Tăng này, chúng ta nói đến đây thôi, lát nữa có thông tin gì mới thì đừng quên báo cáo với0tôi nhé! Khuya đến mấy cũng không thành vấn đề!”



“Vâng… tổ trưởng!” Bên kia điện thoại, Tăng Khả đột nhiên trở nên ngập ngừng: “Ừm… thật ra, còn có một tin tức nữa…”



Ai ngờ, Triệu Ngọc vì vội vàng kiểm tra hệ thống nên chưa kịp đợi Tăng Khả nói xong đã gác máy. Sau khi gác máy, hắn mới ý thức được có thể người ta còn có tin mới nhất muốn báo cáo!



Nhưng mà, chuyện của hệ thống cũng quan trọng, cho nên hắn không gọi lại nữa, mau chóng kiểm tra tình hình kết thúc kỳ ngộ.



Lần này, Triệu Ngọc mở được quẻ “Đoái Chấn”, vượt ải hoàn mỹ, mức độ hoàn thành đạt được 144%. Hệ thống thưởng cho hắn ba đạo cụ, hắn chưa từng mở ra cả ba đạo cụ này bao giờ,5lần lượt là: Máy thăm dò sinh mạng, máy nhận biết ngôn ngữ bằng khẩu hình và máy thăm dò kim loại.



Máy thăm dò sinh mạng chủ yếu là dùng để cứu trợ, có thể thăm dò dấu hiệu của mạng sống trong phạm vị quy định; máy nhận biết ngôn ngữ bằng khẩu hình thì ý nghĩa như tên gọi, nó có thể căn cứ hình dáng của miệng khi đối phương phát âm để phán đoán nội dung; còn máy thăm dò kim loại thì hiển nhiên là dùng để tìm kiếm vật quý rồi.



Nhưng Triệu Ngọc vốn không quan tâm đến mấy cái này. Bây giờ đã qua 12 giờ rồi, điều mà hắn lo lắng nhất chính là quẻ vừa mới mở.



Thông qua sự hiểu biết của Triệu Ngọc đối với hệ thống, hắn biết4rõ tầm quan trọng của tấm quẻ này.



Đừng quên rằng hiện tại hắn đang ngồi xe đến tỉnh Nam Giang, nếu như quẻ mở ra là quẻ “Cấn”, vậy thì chắc chắn có nghĩa là lần này hắn đang đến đúng nơi!



Nếu như là quẻ ngược lại, thì hắn có thể trực tiếp về nhà!



Kết quả, ông trời không phụ lòng người, Triệu Ngọc quả nhiên mở ra quẻ “Cấn”, tuy rằng quẻ “Cấn” mở sau, nhưng chỉ cần quẻ “Cấn” xuất hiện thì vẫn đủ để chứng minh rằng hắn đã đi đúng hướng!



Hơn nữa, quẻ “Đoái” mở ra đầu tiên khiến cho Triệu Ngọc càng cảm thấy vui hơn, điều này đã chứng minh suy đoán của mình có thể là đúng!



Tỉnh Nam Giang à, không biết là ở đó, mình có thu được đột phá gì9không đây?



Ai ngờ, vừa mới nghĩ đến đây thì điện thoại Triệu Ngọc lại reo lên, hắn mở ra xem, không ngờ lại là Tăng Khả gọi đến.



Xem ra, Tăng Khả có thông tin quan trọng muốn báo cáo với mình, cho nên Triệu Ngọc mau chóng bấm nghe.



“Ừm… tổ trưởng à, hồi nãy có chuyện này, em quên báo cáo với anh!” Tăng Khả nói chuyện có chút ấp úng, khiến Triệu Ngọc mơ hồ cảm thấy bất an.



“Sao thế?” Triệu Ngọc lo lắng hỏi cậu ta.



“À cái… cái cô Thôi Lệ Châu đó.. cô ấy… cô ấy lại chạy trốn rồi!”



“Cái gì? Chạy cái đầu các cậu ấy! Sao các cậu không trông chừng cho kĩ? Ây? Không đúng, cô ta…” Triệu Ngọc bỗng nhiên nghĩ ra điều gì: “Không phải trên chân cô ta có thiết bị định vị hay sao? Vậy mà vẫn chạy trốn được? Cậu đừng nói với tôi là cái khóa chân định vị hơn sáu vạn mà cô ta có thể mở ra đấy nhé?”



“Không! Thiết bị định vị vẫn còn, cô ta cũng không cưa chân hay làm gì cả! Chỉ là… chẳng qua là…”



“Cưa chân! Trời ạ! Các cậu nghĩ gì thế? Thôi Lệ Châu đâu còn hai ngón tay nữa, còn cưa chân? Trời ạ, mau đi kiểm tra thông tin định vị ngay, xem cô ta hiện giờ đang ở đâu? Không phải cô ta muốn đi cứu cha đấy chứ… à... đợi đã.. đợi tôi một chút…”



Ai ngờ, Triệu Ngọc đang cầm điện thoại nói chuyện mà lải nhải, vừa ngước đầu lên nhìn thì bắt gặp Thôi Lệ Châu đang mặc bộ đồ màu trắng và ngồi ngay đối diện với mình!



Hơn nữa, có thể là đã nghe được chuyện đứt ngón tay và cưa chân nên Thôi Lệ Châu phồng mũi trợn mắt nhìn Triệu Ngọc, còn giơ hai ngón giữa lên trước mặt hắn!



“Ừ, được rồi, tôi biết cô ta đang ở đâu rồi! Lát nữa tôi sẽ tính sổ với mấy người! Hừ!” Nói xong, Triệu Ngọc mới giận dữ tắt điện thoại.



“Tổ trưởng Triệu à, đột nhiên tôi phát hiện ra một chuyện!” Thấy Triệu Ngọc đặt điện thoại xuống, Thôi Lệ Châu nhanh chóng híp mắt và nói: “Thân là tổ trưởng của tổ điều tra đặc biệt như anh hình như còn nham hiểm hơn cả mấy kẻ trộm chúng tôi đấy! Trước mặt người ta thì một kiểu, sau lưng thì một kiểu!”



“Đây gọi là lấy độc trị độc! Nhưng mà… Tiểu Châu Châu này, tôi nham hiểm chỗ nào chứ?” Triệu Ngọc giả vờ oán trách nói: “Đáng ra tôi mới là người nói cô mới đúng chứ? Tôi là tổ trưởng! Cô có biết là nếu cô không phục tùng mệnh lệnh như vậy thì sẽ có hậu quả thế nào không? Nếu như anh đây mà tức giận, hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng đấy! Nếu mà chọc giận tôi, tôi sẽ đưa cô đến chỗ của Ô Phương Phương! Để cô ta nhỏ sáp nến rồi quật roi, à không đúng không đúng, là ép uống nước ớt và quật roi mới đúng!”



“Tổ trưởng, sao tôi trước đây không nghe anh nói nhiều như vậy? Tôi thấy trong lòng anh đang có chuyện mờ ám thì có!” Ánh mắt của Thôi Lệ Châu như con dao đâm thẳng vào tim của Triệu Ngọc.



Lợi hại nhỉ? Triệu Ngọc thở dài trong lòng, không ngờ Thôi Lệ Châu còn nhỏ tuổi mà đã nhìn thấu cả suy tính của mình rồi.



“Chỉ số thông minh của tôi không tốn phí đâu!” Thôi Lệ Châu nói: “Một là anh nói với tôi mục đích thật sự, nếu không thì anh phải dẫn cả tôi để cùng nhau hành động!”



“Mục đích thật sự của tôi chính là ‘Sắc’ cô ra trước rồi giết sau, sau đó cho cô trở thành thi thể nữ không đầu!” Triệu Ngọc tức giận nói: “Tôi nói cho cô biết, lát nữa xe lửa đến ga thì cô mau chóng mua vé về đi, nếu không thì đừng trách tôi ra tay ác độc! Cảnh cáo cô đấy, đừng khiêu khích sự kiên nhẫn của tôi!”



“Được thôi, tổ trưởng, tôi tặng cho anh cái này!” Nói xong, Thôi Lệ Châu quăng cái đồng hồ cho Triệu Ngọc và nói: “Đồng hồ này là của ông già ở phía sau anh, nếu như anh không cho tôi đi theo, bây giờ tôi sẽ đánh liều, nói anh ăn cắp đồng hồ của ông ta!”



“Ha ha ha… Đúng là một cô gái không biết trời cao đất rộng!” Lúc này, Triệu Ngọc bị Thôi Lệ Châu chọc giận, lập tức đeo chiếc đồng hồ đó lên tay của mình, sau đó cười nói: “Tôi đếm đến ba, một là cô kêu, hoặc là tôi kêu! Chúng ta hãy thử xem giọng ai to hơn được không? Một… hai…”



“Tổ trưởng, tổ trưởng, tôi sai rồi, tôi sai rồi!” Thôi Lệ Châu cuối cùng cũng nhận ra Triệu Ngọc mặt dày hơn mình gấp nhiều lần, cô ta vội vàng chấp tay xin hàng: “Tổ trưởng tốt à, xin anh đó, dẫn tôi đi theo đi! Nói không chừng, tôi lại có thể giúp anh được thì sao! Hơn nữa, anh có biết tại sao tôi phải đến đây không? Đây là nhà của tôi, tôi thật sự muốn biết mình đến từ đâu, trên đời này, tôi còn người thân nào nữa không? Tổ trưởng, hãy nể tình thân phận tội nghiệp của tôi, hãy dẫn tôi đi cùng với, tôi bảo đảm sẽ không gây phiền phức cho anh đâu!”



“Ừm… vậy thì còn được! Sau này, cô nhất định phải chú ý thái độ đấy, có hiểu không?” Nói xong, Triệu Ngọc mới hài lòng cười, sau đó dựa lựng vào thành ghế, nhắm mắt lại.



Nhưng mà, dù hắn nhắm mắt lại nhưng trong lòng vẫn đang tính toán, nếu như con bé thông minh Thôi Lệ Châu đã đi theo đến đây thì xem ra kế hoạch của mình cũng phải điều chỉnh lại cho hợp lý nhỉ?




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom