• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuồng thám-597

Chương 597: Ai là kẻ giấu mặt?




72982.png
Kẻ này, muốn giết người bịt miệng!



Một khi xe cảnh sát nổ tung, tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới xe cứu thương, hai tên côn đồ bị thương kia chắc chắn sẽ phải chết!



Chết tiệt!



Triệu Ngọc nhìn quanh, ở đây không chỉ có hai tên côn đồ mà còn có rất nhiều cảnh sát và nhân viên y tế đang làm việc. Một khi ô tô nổ tung sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường!



Thế nhưng, trong lúc Triệu Ngọc xoay người, một trong hai tên côn đồ đã được đẩy lên xe cứu thương, kẻ còn lại cũng đang được đưa lên rồi, nếu lúc này Triệu Ngọc cho mọi người rút lui thì rõ ràng đã không còn kịp nữa!



Trong tình thế cấp bách, Triệu Ngọc làm gì còn tâm tư truy bắt kẻ giấu mặt kia nữa! Hắn3vội vàng dùng máy thăm dò để xác định vị trí cụ thể của quả bom.



Thì ra bom được đặt dưới gầm xe cảnh sát.



Triệu Ngọc không dám nghĩ nhiều. Đột nhiên, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý tưởng. Hắn sử dụng hai đạo cụ cùng một lúc: một cái là thuốc bổ sung năng lượng, cái còn lại là máy gỡ bom tàng hình.



Thời gian cấp bách, kẻ giấu mặt kia có thể kích nổ bom bất cứ lúc nào. Triệu Ngọc vội chui vào gầm xe cảnh sát, hai tay gắng sức nâng khung gầm ô tô. Nhờ tác dụng của thuốc bổ sung năng lượng, hắn cứ thế dùng hai tay nâng cả một chiếc ô tô lên.



Sau đó, hắn tìm vị trí cụ thể của thuốc nổ rồi lập tức sử dụng máy gỡ bom.



Lần0này, cuối cùng hệ thống cũng vang lên thông báo đã an toàn, xác nhận máy gỡ bom đã thành công vô hiệu hóa quả bom dưới gầm xe!



Haiz...



Triệu Ngọc thấy bom đã được vô hiệu hóa mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này cả người hắn đã ướt đẫm mồ hôi! Sau khi chui ra khỏi gầm xe, hắn mới đột ngột buông tay.



Rầm!



Chiếc xe cảnh sát nặng nề tiếp đất, tạo nên một tiếng vang trầm đục, khiến cho các nhân viên đang làm việc quanh đó phải dừng chân vây xem. Bọn họ không hề biết rằng kỳ thật mình vừa mới đi một vòng qua quỷ môn quan!



Chỉ cần Triệu Ngọc chậm thêm một chút nữa thôi thì sợ là nơi đây đã biến thành địa ngục rồi!



Đờ mờ!



Triệu Ngọc thầm mắng một câu rồi cắn chặt5hàm răng, nhanh chóng đứng dậy. Dĩ nhiên là hắn muốn tìm cho ra kẻ giấu mặt lúc nãy và tóm cổ gã.



Kẻ này rất có thể là nhân vật quan trọng!



Bởi vì bom không nổ nên Triệu Ngọc cho rằng kẻ giấu mặt này chắc chắn sẽ không đi xa! Gã nhất định sẽ trốn ở gần đây để kiểm tra tình hình!



Vậy mà sau khi Triệu Ngọc đứng lên, hắn còn chưa kịp đi tìm tung tích kẻ giấu mặt thì lại đột nhiên phát hiện chiếc xe cảnh sát bị đặt bom kia rung lắc “cót két” vài lượt từ bên trong...



Ủa?



Triệu Ngọc nhìn kĩ lại, lúc này hắn mới kinh ngạc phát hiện ra hình như trong xe có vật sống! Nhưng mà cửa kính trong suốt, nhìn vào thấy rõ ghế ngồi trên xe không có4ai mà?



A...



Dường như Triệu Ngọc chợt nghĩ đến điều gì, hắn vội vàng chạy tới cốp sau xe cảnh sát, sau đó một tiếng “rầm” vang lên, cửa mở ra.



Trời đất ơi!



Triệu Ngọc nhìn thấy trong cốp sau có hai người bị trói chặt bằng dây thừng, miệng quấn băng dính!



Mặc dù hai người này mặt mày be bét máu, tóc tai bù xù, nhưng Triệu Ngọc vừa liếc mắt đã lập tức nhận ra người phụ nữ nằm phía trên chính là nữ phi tặc Thôi Lệ Châu.



Về thân phận người đàn ông kia, Triệu Ngọc đoán tám chín phần mười ông ta là Mã Cường phố Trương Bình, hay còn gọi là Nhị gia, cũng là người cha mất tích của Mã Lão Đán.



Hả?



Các nhân viên cảnh sát vừa nhìn thấy trong xe có người thì lập tức kêu9to!



“Nhanh lên!” Triệu Ngọc vội vẫy tay ra lệnh: “Mau gọi bác sĩ cấp cứu đến đây!”



Triệu Ngọc nói xong liền vội vàng khom lưng kiểm tra một hồi. Thôi Lệ Châu máu me đầy mặt, dáng vẻ vô cùng thảm hại. Tuy nhiên, mặc dù trạng thái tinh thần không tốt lắm, nhưng có thể thấy tính mạng cô ta không đáng lo ngại!



Triệu Ngọc lại nhìn sang lão Nhị gia kia. Ông ta còn thê thảm hơn cả Thôi Lệ Châu, thậm chí khóe miệng còn bị dao sắc đâm thủng một lỗ, ở cằm và ngực toàn là máu, trông thảm hại vô cùng!



Bà nội gấu nhà nó chứ!



Triệu Ngọc tức giận chửi thề một câu. Kẻ giấu mặt kia ác thật đấy! Gã vứt Nhị gia và Thôi Lệ Châu ở cốp sau xe cảnh sát chứng tỏ là gã muốn nổ chết hai người này và cả hai người A Bưu. Hay cho cái chiêu giết người bịt miệng, hủy thi diệt tích!



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không khỏi tức giận bừng bừng. Hắn nhanh chóng vượt qua đám người đi tìm tung tích của kẻ giấu mặt kia. Thế nhưng hắn đã đi quanh giao lộ một vòng mà vẫn không biết kẻ kia đi về hướng nào!



“Mau mau mau... Cầm máu... mau cầm máu...”



Lúc này, nhân viên y tế nhìn vào cốp sau xe cảnh sát mà hô lớn. Triệu Ngọc xoay đầu nhìn lại, đập vào mắt hắn là băng vải đã nhuộm đầy máu tươi quấn trên tay phải Thôi Lệ Châu. Nhìn tình trạng của băng vải kia, có vẻ như ngón tay của cô ta...



Triệu Ngọc vội vàng chạy tới giúp các nhân viên y tế ôm Thôi Lệ Châu ra khỏi cốp sau.



“Là... anh à...” Thôi Lệ Châu đang trong trạng thái mơ hồ nhưng vẫn nhận ra Triệu Ngọc. Cô ta hé miệng khẽ nở một nụ cười yếu ớt, sau đó nước mắt tràn mi, thì thào nói với Triệu Ngọc: “Xin lỗi... Hu hu... Tôi xin lỗi...”



Cô ta chưa nói được vài câu thì đã hôn mê vì kiệt sức...



...



Hai tiếng sau, trời đã hửng sáng, từ cửa sổ văn phòng Cục Cảnh sát Tấn Bình nhìn ra bên ngoài có thể ngắm cảnh mặt trời mọc với ánh ban mai đầy rực rỡ chiếm cả một khoảng trời.



Nhưng mọi người trong văn phòng không có lòng dạ nào mà quan tâm đến cảnh đẹp ngoài kia.



Lúc này, thành viên trong tổ điều tra đặc biệt đều đang có mặt tại đây cùng chờ đợi kết quả điều tra mới nhất, chuẩn bị sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.



Ngô Tú Mẫn tự tay xử lý vết thương giúp Triệu Ngọc. Trên thực tế, tuy Triệu Ngọc đánh thắng bọn côn đồ kia cả ba lần, thế nhưng trên người hắn bị thương không nhẹ. Nhất là lúc Triệu Ngọc giằng co với A Bưu, hắn cũng bị đánh không ít. Hơn nữa, gã mặc áo gió còn dùng dao găm đâm cánh tay hắn bị thương.



“Không thể nào! Thế mà không tìm ra sao?” Tăng Khả lắc đầu than thở: “Đám cảnh sát Tấn Bình có bản lĩnh thật đấy, tại hiện trường có nhiều camera giám sát như thế mà không có cái nào ghi được hình ảnh rõ nét của kẻ giấu mặt kia!”



“Gã đó đội mũ, sau khi rời khỏi hiện trường còn đeo khẩu trang. Tất nhiên một đối tượng cấp cao như vậy phải có ý thức phản trinh sát rất mạnh rồi!” Nhiễm Đào lắc đầu, đưa ra lời giải thích: “Cảnh sát cũng đã tìm xem camera hành trình trên xe cứu thương, nhưng trên đó cũng chỉ có thể nhìn thấy chiếc ô tô kia của kẻ giấu mặt chứ không nhìn thấy người lái xe! Chiếc xe cảnh sát kia cũng đúng là xe cảnh sát. Đó là xe tuần tra của phân cục Hồng Tháp bị kẻ giấu mặt trộm mất!”



“Đậu má! Xe cảnh sát mà gã này cũng dám trộm á?” Ngô Tú Mẫn kinh ngạc: “Khỏi cần nói, tôi khẳng định gã này cũng là cảnh sát! Nếu không thì tại sao gã lại hiểu cảnh sát đến vậy?”



“Chị Ngô à, gã cũng có thể cải trang thành cảnh sát mà! Loại tội phạm bậc cao này không nhất thiết phải gia nhập tổ chức đâu!” Tăng Khả lắc đầu.



“Nhưng mà cậu cũng thấy đấy, kể từ lúc bắt đầu vụ án giết người thần tốc, hung thủ vẫn luôn đi trước cảnh sát chúng ta!” Ngô Tú Mẫn không cam lòng: “Điều này còn chưa đủ chứng tỏ trong nội bộ cảnh sát Tấn Bình bọn họ có nội ứng hay sao?”



Thật ra những lời Ngô Tú Mẫn vừa nói cũng là suy nghĩ lúc trước của Triệu Ngọc. Hơn nữa, Triệu Ngọc còn suy xét nhiều hơn cô ấy, sau ba lần giằng co ác liệt giữa ranh giới sống chết, Triệu Ngọc càng lúc càng cảm thấy hung thủ thực sự của vụ án giết người thần tốc cũng như đám người Triệu Khánh trước đó đều thuộc một tổ chức được huấn luyện khắc nghiệt!



Bọn họ lợi dụng thù hận của Lưu Vũ để thực hiện vụ án giết người thần tốc lần này.



Theo thường lệ, thành viên trong tổ chức chịu trách nhiệm chấp hành nhiệm vụ, người đứng đầu tổ chức phụ trách trấn thủ, chỉ huy và thu dọn tàn cuộc! Vì vậy, có vẻ như gã đàn ông mặc áo gió, ba tên sát thủ trong viện dưỡng lão, A Bưu và tên cầm lái là thành viên trong tổ chức này! Mà có khả năng gã đàn ông bí ẩn định kích nổ bom mới là boss chân chính của bọn chúng.



Cho nên, chỉ khi nào cảnh sát bắt sống được kẻ này thì mới có thể biết được toàn bộ chân tướng!



Vậy thì... Rốt cuộc kẻ này là ai?




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom