• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-567.html

Chương 567: Nạn nhân thứ tư




71835.png
Triệu Ngọc thử qua một chút, phát hiện tăng cường dụng cụ quả nhiên cần phải tiêu hao một lượng lớn điểm Kỳ Ngộ. Lấy áo chống đạn tàng hình làm ví dụ, nếu như muốn tăng cường thời gian sử dụng của áo chống đạn tàng hình, cần phải tiêu hao hơn tám mươi điểm Kỳ Ngộ; mà nếu như muốn tăng cường độ cứng cáp của áo chống đạn, cần phải tiêu hao nhiều hơn nữa!



Ngoài ra, nhìn lướt qua thì đơn giản có thể nhìn ra, càng là dụng cụ cao cấp, số điểm cần để tăng cường càng nhiều.



Sau hai lần thăng cấp, điểm Kỳ Ngộ của Triệu Ngọc chỉ còn dư lại vỏn vẹn hơn một trăm điểm, rõ ràng không có cách nào thỏa mãn yêu cầu tăng cường dụng cụ. Nếu như muốn thử nghiệm, cũng cần phải tích lũy thêm2một thời gian nữa rồi nói sau.



Ở trên thanh điểm tích lũy, phía sau điểm tích lũy hiện ra chữ “1000”, không nghi ngờ gì, cái này tượng trưng cho lần thăng cấp sau của hệ thống, cần phải đạt được 1000 điểm tích lũy mới được.



Lúc này, do thời gian gấp gáp, Triệu Ngọc căn bản không có thời gian kiểm tra cẩn thận các chức năng của hệ thống mới, hơn nữa, hắn còn bị kinh ngạc bởi quẻ bói mở ra mới nhất!



Quẻ Khôn Cấn!



Nhìn hai chữ lớn “Khôn Cấn”, Triệu Ngọc không tránh khỏi có cảm giác lo sợ bất an. Mở ra một quẻ “Khôn” đã đủ tượng trưng cho một chuyện lớn rồi! Mà mở ra hai quẻ “Khôn” liên tiếp, hậu quả càng khó tưởng tượng…



Bây giờ chính là thời khắc mấu chốt phá giải vụ án giết người thần tốc,7lúc này mở ra một quẻ như vậy, thực sự khiến Triệu Ngọc không có cách nào thoải mái được.



Suy cho cùng tối hôm qua hắn đã đánh nhau cả một đêm với nữ phi tặc Thôi Lệ Châu, bây giờ vừa mệt vừa buồn ngủ.



Triệu Ngọc bây giờ và trước đây ở phân cục Dung Dương không giống nhau, hắn chỉ cần phụ trách chỉ huy mọi mặt là được, không cần phải việc gì cũng tự mình làm.



Cho nên, sau khi dặn dò xong nhiệm vụ, hắn còn có thời gian nghỉ ngơi một chút. Nhưng mà, vì sự xuất hiện của quẻ Khôn, sớm đã khiến hắn sởn gai óc, làm gì còn có tâm tư đi ngủ nữa?



Thế là, nhân lúc này, Triệu Ngọc đứng trước màn hình lớn, xem lại tình tiết cả vụ án giết người thần tốc một lần nữa.



Loại màn9hình phân tích điện tử tiên tiến này đầy đủ chức năng, chỉ cần dùng tay nhấn, liền có thể nhảy ra thông tin tư liệu tương ứng, lượng thông tin chứa được lớn hơn gấp trăm lần so với bảng trắng trước đây.



Nhưng, Triệu Ngọc cho đến bây giờ vẫn không thích ứng lắm với loại công nghệ cao này, luôn có cảm giác kiểu nhập tư liệu vào này không cảm nhận sâu được như tự mình viết ra.



Do vụ án này đã xuất hiện kẻ tình nghi quan trọng, tên của Lưu Vũ đã được đặt ở vị trí trung tâm nhất của màn hình lớn. Từ các đầu mối hiện tại, Lưu Vũ rất có thể chính là hung thủ của vụ án giết người thần tốc này!



Tất cả những điều ông ta làm, toàn bộ đều là vì trả thù, không những trả5thù những đồng nghiệp hãm hại ông ta, đồng thời cướp đi thành quả lao động của mình, mà còn trả thù cả nhà máy sản xuất thuốc!



Nhưng mà...



Đối mặt với rất nhiều tư liệu trên màn hình lớn, Triệu Ngọc cảm thấy còn có một số thứ vẫn rất mơ hồ.



Đầu tiên, một chuyện nghiên cứu và phát triển thuốc mới tốt như vậy, Lưu Vũ dẫn dắt tập thể của ông ta cố gắng làm nhiều năm như thế, nhưng vì sao đến cuối cùng, những người đồng nghiệp này đều phản bội lại ông ta chứ?



Theo lý mà nói, nghiên cứu chế tạo thuốc mới thành công, cả bộ phận nghiên cứu và phát triển đều có công lao, không đáng để phải dùng một loại thủ đoạn ác độc, hãm hại Lưu Vũ chứ? Nếu như chỉ là vì tranh công, dường như không3hợp lý, không lẽ… bên trong có ẩn tình gì chăng?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc mơ hồ đánh hơi được âm mưu nào đó. Hắn càng phát giác được, trong việc Lưu Vũ bị người khác hãm hại, có lẽ còn có vấn đề ở tầng cao hơn! Nếu như không có nhân vật cấp cao hơn tham dự vào, chỉ dựa vào những nhân viên của bộ phận phát triển và nghiên cứu, chưa chắc dám làm ra những chuyện như vậy!



Chỉ có điều… Về điểm này, Triệu Ngọc hoàn toàn không truy đến cùng. Bởi vì, Lý Lạc Vân đã phái người đi bảo vệ và thẩm vấn những người này rồi, đến lúc có liên quan đến tính mạng, bọn họ nhất định không dám lấp liếm nữa.



Không bao lâu sau, chuyện này sẽ được điều tra rõ ràng.



Nhưng mà, Triệu Ngọc còn có một điểm vẫn không thể xác định được. Đó chính là, nếu như hung thủ thực sự là vị tiến sĩ Lưu Vũ này, thế thì… ông ta có đồng bọn hay không đây?



Vẫn là lý do trước đây, nhìn tư liệu giết người trên màn hình lớn, hắn thực sự không có cách nào tin được, vụ án giết người thần tốc phức tạp như vậy toàn bộ đều là một người làm!



Nếu muốn làm được điều này, thực sự quá khó! Giết người vốn dĩ đã không phải chuyện dễ dàng, coi như đã lên xong tất cả kế hoạch, cũng không chắc được sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.



Nhưng, hiện nay vụ án giết người thần tốc này lại không giống như vậy, ba nạn nhân lần lượt chết, thủ đoạn giết người của hung thủ đa dạng, sạch sẽ lưu loát, nhìn thế nào cũng không giống như một mình Lưu Vũ làm!



Nếu như Lưu Vũ thực sự có đồng bọn, vậy người này sẽ là ai đây?



Ngay lúc Triệu Ngọc đang suy nghĩ vụ án, tin tức mới và tài liệu mới lần lượt truyền đến. Theo như nhân viên bộ phận nghiên cứu và phát triển nói, tiến sĩ Lưu Vũ - trưởng phòng nghiên cứu và phát triển là một người có tính cách kỳ lạ, con người cực kì gian xảo khắt khe, nhân duyên trong bộ phận nghiên cứu và phát triển rất tệ.



Người này ỷ mình là người làm lâu ở nhà máy sản xuất thuốc, bình thường không coi ai ra gì, đối đãi với cấp dưới cực kì khắt khe, hở tí liền mắng như tát nước, mắng cực kì chướng tai.



Hơn nữa, không chỉ đối đãi với cấp dưới, ông ta cư xử với lãnh đạo cũng là tự làm theo ý mình. Nhưng mà, vì ông ta là trụ cột kỹ thuật của nhà máy sản xuất thuốc, cho dù là lãnh đạo cũng thế, công nhân viên cũng vậy, đều bó tay với ông ta, chỉ lặng lẽ chịu đựng.



Thế nhưng, tuy Lý Lạc Vân liên tục tra hỏi nhiều người có trên danh sách nghiên cứu và phát triển, nhưng những người này một mực chắc chắn rằng, mình hoàn toàn không biết chuyện Lưu Vũ bị hãm hại. Bọn họ chỉ cho rằng, Lưu Vũ thực sự buôn bán tư liệu thuốc, nên bị nhà máy sản xuất thuốc đuổi việc!



Cùng lúc đó, một tuyến người khác tìm kiếm tung tích của Lưu Vũ cũng đưa tin về, bọn họ đã tìm toàn bộ các nơi Lưu Vũ có thể ẩn trốn, nhưng vẫn không thấy hành tung của ông ta.



Ngoài ra, việc điều tra những tin tức như điện thoại, tài khoản ngân hàng, thẻ tín dụng, xe hơi v.v… có liên quan đến Lưu Vũ cũng không có thu hoạch. Do vậy có thể thấy, Lưu Vũ đã sớm có sự chuẩn bị tốt, trong thời gian ngắn sẽ rất khó để tìm ra.



Nhưng vào lúc này, chuyện nghiêm trọng hơn đã xảy ra!



Vốn dĩ, phía cảnh sát cho rằng đã tìm được mục tiêu giết người của Lưu Vũ, chỉ cần bảo vệ người có trong danh sách nghiên cứu và phát triển thuốc mới, thì sẽ không xuất hiện thêm án mạng mới nữa.



Nhưng, họ đã đánh giá sai năng lực của Lưu Vũ, mười giờ sáng, phía cảnh sát Tấn Bình đã dựa theo tên trong danh sách, mời phần lớn mọi người đến Cục Cảnh sát.



Nhưng mà, chỉ có duy nhất một người tên là Diệp Thanh lại thế nào cũng không tìm ra được. Người này chính là phó phòng bộ phận nghiên cứu và phát triển, sau khi Lưu Vũ bị nhà máy sản xuất thuốc đuổi việc, gã ta cũng thuận lợi leo lên làm trưởng phòng.



Do thân phận người này cao hơn so với nhân viên bình thường, có lẽ có thể biết chuyện gì bên trong, Lý Lạc Vân dĩ nhiên rất muốn tìm gã ta nói chuyện.



Nhưng phía cảnh sát đã tìm nơi ở của gã ta mà vẫn không phát hiện tung tích của gã ta. Cuối cùng, phía cảnh sát đành dựa theo định vị điện thoại của gã ta, lúc này mới phát hiện, gã ta ở trong một khu rừng hoang vắng vùng ngoại thành.



Kết quả, đợi đến khi phía cảnh sát tìm ra được gã ta thì lại phát hiện gã ta đã chết trong thùng xe ô tô riêng của mình!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom