• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

  • cuong-tham-380.txt

Chương 380: Càng ngày càng quái dị




“Mộ Thái thú được xây dựng ở giữa một hình tam giác.” Lý Tu Sinh kéo Triệu Ngọc sang một chỗ yên tĩnh bên ngoài ngôi mộ, nói: “Ngôi mộ cổ đại như thế này là rất hiếm thấy! Hoàn toàn không hợp phong thủy! Cậu xem, xung quanh ngôi mộ toàn là núi. Mặc dù tránh gió, nhưng lại quá kín! Tụ khí có thừa nhưng mất đi Ngũ Hành, không hợp để xây dựng chút nào!”



“Khâu Thành là Thái thú của triều Minh năm Vạn Lịch. Vào thời điểm đó, Khâu2Thành đã có khuynh hướng cát cứ một phương*. Lư Nha lại là khu vực quan trọng phía Nam Bắc, nên tất nhiên Khâu Thành đã trở thành một vị đại quan trong tay cầm trọng binh. Người như thế, tại sao lại xây dựng cho mình một ngôi mộ không hợp phong thủy như vậy?”



* Cát cứ: chia cắt lãnh thổ để chiếm giữ và lập chủ quyền riêng, không phục tùng chủ quyền trung ương.



Câu hỏi của Lý Tu Sinh khiến Triệu Ngọc nghĩ mãi không ra. Mặc kệ kiếp trước8hay là kiếp này, đối với học thuyết phong thủy, hắn hoàn toàn không tinh thông.



“Mười hai bức tượng Phật bằng vàng, mười hai bức tượng Phật bằng vàng!” Lý Tu Sinh kích động đến nỗi quên mất mình là ai: “Truyền thuyết cổ đại kia có thể là thật! Là thật!”



Mười hai bức tượng Phật bằng vàng!?



Triệu Ngọc càng không hiểu, lắc đầu liên tục.



“Thái thú Khâu tự mai táng mình tại một nơi không hợp học thuyết phong thủy, tất có lý do của ông ta!” Lý Tu Sinh hình như6quá kích động mà nói năng hơi lộn xộn: “Ông ta làm như thế, chắc chắn có mục đích gì khác!”



“Ông ta có mục đích gì?”



“Cậu cảnh sát, chắc cậu phải biết chùa Kim Phật Tần Sơn chứ?” Lý Tu Sinh hỏi Triệu Ngọc.



“Biết! Bây giờ nó đã được đổi thành công viên, có hồ sen cổ và một rừng bia mộ.” Triệu Ngọc đáp: “Hai mươi lăm đồng một vé vào cửa, nhưng có chuyện gì?”



“Bởi vì trong ngôi chùa này đã từng thờ cúng tượng Phật bằng vàng, cho nên mới3gọi là chùa Kim Phật! Nói không chừng, tượng Phật bằng vàng có liên quan rất lớn đến Thái thú Khâu!” Toàn thân Lý Tu Sinh run rẩy, hiển nhiên chuyện mà ông ta nói đã khiến ông ta cực kỳ chấn động.



Nhưng Triệu Ngọc càng nghe càng cảm thấy lạ, vội vàng hỏi: “Thầy Lý, tôi không rõ chuyện mà ông nói có liên quan khỉ gì đến vụ án giết người trong mộ cổ?”



“Có chứ, có rất nhiều!” Lý Tu Sinh vội vàng chỉ vào mộ cổ đằng xa: “Vừa rồi5tôi đã nhìn kỹ, đồ cổ trong mộ cơ bản vẫn chưa bị động vào, cùng lắm cũng chỉ bị đánh cắp một phần năm mà thôi. Ở trong đó vẫn còn rất nhiều thứ đáng giá chưa động tới! Đây có phải là phong cách của dân trộm mộ không?”



“Mẹ kiếp!” Triệu Ngọc rối mù, muốn giục ông ta nói nhanh lên một chút, nhưng ông ta cứ chọt chỗ này một chút nhá chỗ kia một tẹo, chẳng có logic gì cả.



“Thứ mà trộm mộ lấy đều là những thứ tiện tay cầm đi, hơn nữa cũng rất tùy ý! Có một số thứ chôn dưới đất hoặc cần sửa chữa lại, nhưng bọn chúng hoàn toàn không động đến, cứ như vậy mà bỏ đi, mà dường như còn đi rất vội!” Lý Tu Sinh tiếp tục nói: “Theo lý, vị trí ở đây vắng như vậy, bọn chúng có đủ thời gian chậm rãi xử lý đống đồ cổ, nên chúng phải mang đi hết sạch mới đúng chứ!”



Có ý gì!?



Triệu Ngọc cau mày. Bởi vì xét từ thi thể nạn nhân, hung thủ giết người rất ung dung, nhưng bọn chúng rời đi lại rất vội vàng. Điều này... có phải rất mâu thuẫn không?



“Tôi nói cậu nghe này.. ừm...” Lý Tu Sinh sắp xếp lại từ ngữ, bấy giờ mới tiếp tục câu chuyện bỏ dở trước đó: “Theo truyền thuyết, trong chùa Kim Phật có mười hai tượng Phật bằng vàng, cho nên mới gọi là chùa Kim Phật! Theo tư liệu lịch sử ghi chép lại, mười hai tượng Phật bằng vàng này rất có khả năng có liên quan đến Thái thú Khâu!”



“Trong tài liệu cũng có nói, khoảng nửa năm đầu Vạn Lịch, địa khu Lư Nha đã từng diễn ra một nạn hạn hán lớn, kéo dài ba năm liên tiếp, tình huống vô cùng nghiêm trọng, khiến dân chúng lầm than!” Lý Tu Sinh nghiêm túc nói: “Lúc đó, Thái thú Lư Nha đã từng đến ngôi chùa đó để cầu mưa. Để thể hiện lòng thành của mình, Thái thú còn liên kết với mấy nhà giàu có ở địa phương, cùng nhau chế tạo mười hai pho tượng Phật bằng vàng để cung phụng. Về sau, bọn họ đã lấy tên đó đặt cho ngôi chùa!”



“Chùa Kim Phật, tượng Phật bằng vàng, sau đó thì sao?” Triệu Ngọc hỏi dồn.



“Nhưng...” Lý Tu Sinh nói tiếp: “Về sau, cầu mưa như thế nào thì không thấy ghi chép lại, nhưng có rất nhiều lời đồn, nói vị Thái thú cầu mưa là giả, vơ vét của cải mới là thật. Ông ta đã dùng sơn vàng bôi lên mười hai tượng Phật đá, giả mạo tượng Phật vàng, rồi bỏ vào ngôi chùa! Còn tượng Phật bằng vàng thật đã bị ông ta thay xà đổi cột!”



“Mẹ kiếp!” Triệu Ngọc líu lưỡi thốt ra.



“Đây chính là ‘Non cao cũng có đường trèo’ tuyệt đỉnh. Người xưa thật con mẹ nó quá thông minh rồi, ngay cả phương pháp này mà cũng nghĩ ra được?”



“Cậu cảnh sát, nếu truyền thuyết này là thật, vậy thì... vị Thái thú kia sẽ giấu tượng Phật bằng vàng ở đâu?” Lý Tu Sinh mở to mắt hỏi: “Có phải ông ta sẽ giấu ngay trong mộ của mình!?”



“Ồ...” Tốt cuộc Triệu Ngọc cũng hiểu ra, vội nói: “Ý của ông là, Khâu Thành chính là vị Thái thú thay xà đổi cột đó và ngôi mộ này chính là của Khâu Thành, cho nên tượng Phật đã được giấu vào trong mộ của ông ta! Còn đám trộm mộ thì đến đây là vì những pho tượng đó. Bây giờ... bọn chúng đã đánh cắp tượng Phật!?”



“Đúng vậy!” Lý Tu Sinh vỗ tay một cái, nói: “Cậu xem, một ngôi mộ Thái thú nhỏ nhoi này thì có thể đào được thứ gì tốt chứ? Có đáng vì chút đồ ít ỏi đó mà giết người không? Nhưng nếu thật sự là tượng Phật bằng vàng, vậy thì không giống rồi?”



“Ừm.... có lý!” Triệu Ngọc gật đầu, nhưng trong lòng lại càng nghi ngờ hơn. Hắn luôn có cảm giác là vụ án mày mang bản sắc huyền thoại quá nặng, khiến cho người ta khó mà tiếp nhận được.



“Ngôi mộ này không phải được xây dựng theo phong thủy bình thường, tất nhiên người đời rất khó phát hiện ra!” Lý Tu Sinh nói: “Trừ phi đặc biệt may mắn, nếu không, cho dù là trộm mộ chuyên nghiệp nhất cũng khó mà tìm được ngôi mộ này! Như vậy... Người chết là một chuyên gia khảo cổ học của Cục Văn hóa Khảo cổ, cho nên...”



“Vậy… Ý của ông là...” Triệu Ngọc nói: “Vụ trộm này không phải do dân trộm mộ làm? Mà có thể là do một nhóm chuyên gia khảo cổ của Cục Văn hóa Khảo cổ làm? Bọn họ là vì... vì tượng Phật bằng vàng!?”



“Không!” Lý Tu Sinh khẳng định: “Tôi đã điều tra cái hang trộm mộ rồi, rất chuyên nghiệp, kỹ thuật thành thạo, người của Cục Văn hóa Khảo cổ tuyệt đối không làm được đâu!”



“Cho nên...” Lý Tu Sinh ra vẻ thần bí: “Tôi cho rằng... đây là một phi vụ hợp tác! Mấy ông chuyên gia già kia biết một vài manh mối liên quan đến tượng Phật, nhưng lại không phá được ngôi mộ này, cho nên mới hợp tác với đám trộm mộ chuyên nghiệp. Hai bên hợp tác, thành công tìm được tượng Phật! Sau đó, đám trộm mộ thấy hơi tiền nên nổi lòng tham, giết chết chuyên gia. Thế nào, có phải như vậy hay không?”



Chậc chậc...



Triệu Ngọc cẩn thận suy nghĩ, cảm giác suy đoán của Lý Tu Sinh vô cùng hợp lý. Thế nhưng... hắn vẫn còn một chỗ nghĩ mãi mà không ra. Có đến ba vị chuyên gia mất tích, vì sao đám trộm mộ chỉ giết một người? Nếu đã lấy được tượng Phật bằng vàng, tại sao không giết hết tất cả các chuyên gia để diệt khẩu?



“Là như thế này, cậu cảnh sát!” Lý Tu Sinh vẫn hết sức kích động: “Nếu mười hai pho tượng Phật bằng vàng thật sự tồn tại, vậy thì một khi tìm ra được, đây tuyệt đối là tin tức lớn nhất của giới khảo cổ hiện đại! Không những giá trị lên đến tận trời, mà còn là một bằng chứng lịch sử của Tần Sơn chúng ta, một loại biểu tượng tinh thần! Vì vậy, giá trị của những pho tượng này rất cao, không thua kém Đội quân đất nung trong lăng Tần Thủy Hoàng đâu! Vì thế, bất luận như thế nào, các cậu nhất định phải bắt được đám trộm mộ! Loại di tích lịch sử thế này không thể làm mất được!”



Bà mẹ nó chứ…



Triệu Ngọc hoàn toàn líu lưỡi, thật không ngờ một vụ án giết người thoạt nhìn hết sức bình thường mà cuối cùng lại dính dáng đến nhiều thứ phức tạp như vậy!



Sao tự dưng lại nhảy ra mười hai bức tượng Phật bằng vàng thế này?



Tượng Phật bằng vàng thật sự tồn tại à? Chúng thật sự đã bị Thái thú giấu vào mộ của mình, sau đó bị đám trộm mộ đánh cắp?



Sao mà... nghe huyễn hoặc quá vậy?



Có khả năng không?



Í?



Khoan đã...



Đột nhiên, Triệu Ngọc nhớ đến một câu nói của Lý Tu Sinh. Ông ta bảo rằng đồ cổ trong mộ cũng không bị đánh cắp toàn bộ, cùng lắm chỉ bị mất một phần năm thôi.



Đúng rồi?



Vậy chẳng phải chứng tỏ rằng đám trộm mộ chỉ dùng xe nhỏ bình thường là mang được đống đồ cổ đi rồi?



Nói cách khác, hướng điều tra trước đó của bọn họ đã bị nhầm rồi. Bọn họ cứ mải tập trung vào xe tải và những loại xe to, bây giờ xem ra những chiếc xe hơi phổ thông bình thường cũng có thể chứa đồ cổ mang từ ngôi mộ ra? Với lại, tượng Phật bằng vàng gì đó cũng có khả năng nằm trong số này?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vội vàng gọi điện thoại cho văn phòng Cục Cảnh sát, định nhắc nhở bọn họ xem lại các camera giao thông của huyện Vân Dương.



Khi hắn gọi về, Lý Bối Ni là người bắt máy. Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa lên tiếng, cô đã nói trước, báo cho hắn một tin tức mới nhất.



Sau khi nghe được tin tức này, đầu Triệu Ngọc không khỏi nổ “đùng” một tiếng, cả người choáng váng!



Lý Bối Ni nói cho hắn biết rằng phân cục Mạt Dương đã tìm được đồ cổ trong ngôi mộ Thái thú bị trộm!!!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom