• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

  • cuong-tham-274.txt

Chương 274: Một lít nước mắt




Buổi tối, Triệu Ngọc không ở lại chỗ làm việc để trực ca hay là đi ra ngoài điều tra manh mối như những cảnh sát điều tra khác, mà chạy thẳng về nhà để ngủ nghỉ.



Các cảnh sát đều đã biết về thói quen quái dị tự đi tự về của Triệu Ngọc rồi, Miêu Anh cũng không muốn tốn sức để so đo2với hắn nữa.



Thật ra, Triệu Ngọc không định ngủ nghỉ gì cả mà chỉ muốn ngồi yên tĩnh một mình để suy nghĩ tình tiết vụ án. Đừng thấy là bình thường hắn hay nhảy nhót lung tung, nhưng đến lúc suy nghĩ vấn đề thì lại thích yên tĩnh hơn. Hắn cảm thấy Cục Cảnh sát ồn ào hỗn loạn quá, hắn không thể8tĩnh tâm được.



Sau khi về đến nhà, hắn khui một lon bia rồi lấy một quyển sổ tay mới ra, bắt đầu phân tích vụ án theo cách của mình.



Vụ án điều tra cho đến bây giờ, suy nghĩ của Triệu Ngọc cũng đã có một sự thay đổi rất lớn. Từ thái độ không quan tâm ban đầu cho đến cảm giác đầy nghi6ngờ khó hiểu sau đó, cuối cùng là cảm giác khó tin giống như bây giờ. Toàn bộ những thứ này đã khiến cho hắn nhận ra rằng, hai vụ án có liên quan đến két sắt ngân hàng này chắc chắn không tầm thường chút nào.



Nhưng càng khó khăn thì Triệu Ngọc lại càng phấn khích, càng muốn khiêu chiến và đối mặt với3nó.



Sau khi trầm tư suy nghĩ một hồi, hắn dần suy nghĩ ra được một vài chuyện. Hắn cảm thấy, lý do khiến vụ án này đến bây giờ vẫn còn là một mớ hỗn độn, rất có thể là vì các cảnh sát điều tra đã suy nghĩ quá nhiều!



Nghĩ lại về toàn bộ quá trình xảy ra vụ án, két sắt ngân hàng5bị cướp, sau đó lại phát hiện thi thể bị hút chân không. Các cảnh sát điều tra đã bị rơi vào trạng thái giống như hắn mấy hôm trước vậy, tâm trạng rối bời, đầu óc hỗn loạn.



Triệu Ngọc cảm thấy, tuy rằng vụ án phức tạp như thế, nhưng mà chỉ cần bình tĩnh lại và suy nghĩ kĩ càng thì sẽ phát hiện ra một điều. Đó là thật ra chỉ cần làm rõ hai điểm mấu chốt thôi, tình tiết vụ án sẽ trở nên rõ ràng hơn.



Điểm mấu chốt đầu tiên là rốt cuộc bọn cướp đã cướp những thứ gì? Cũng giống như Miêu Anh từng nói, nếu không biết được chúng đã cướp những gì thì sẽ không thể suy ra được mục đích thật sự của chúng! Mà không biết mục đích thật sự của chúng thì không tiện đưa ra hướng điều tra.



Còn điểm mấu chốt thứ hai chính là liệu vụ cướp ngân hàng có liên quan gì đến vụ án xác chết hút chân không không? Bọn cướp đã cố tình lôi cái xác ra cho người ta thấy, hay là trong lúc cạy mở két sắt đã vô tình nhìn thấy cái xác?



Với lại, hai điểm mấu chốt này thậm chí còn có thể hợp lại thành một, chỉ cần giải quyết được điểm mấu chốt đầu tiên là được. Bởi vì một khi biết được bọn cướp đã cướp những thứ gì thì chắc chắn sẽ biết được vụ cướp ngân hàng có liên quan gì đến cái xác chết không?



Cho nên hiện giờ chuyện quan trọng nhất là phải giải quyết điểm mấu chốt cho bằng được!



Nhưng phải làm sao mới biết được trong két bị mất những gì?



Hiển nhiên, chỉ khi nào tìm ra những ai bị mất cắp nhưng lại không dám đến nhận đồ thì mới có thể tìm ra câu trả lời! Có điều, những người đó đều sử dụng thông tin giả. Nếu như bọn họ không chủ động lộ diện, vậy thì phải tìm họ như thế nào đây?



Trong lúc Triệu Ngọc trầm tư suy nghĩ về vụ án thì trong đầu bỗng vang lên tiếng báo hiệu kết thúc của hệ thống Kỳ Ngộ. Độ hoàn thành ngày hôm nay chỉ có 76% thôi, hắn chỉ nhận được một cái máy tăng sóng không có tác dụng gì mấy.



Nhìn thấy kết quả như thế, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy tâm trạng rối bời. Theo như quẻ bói thì ngày hôm nay việc điều tra án vốn phải đạt được tiến triển gì đó, nhưng cuối cùng hắn vẫn vuột mất cơ hội.



Rốt cuộc đã bị sai sót ở đâu vậy?



Là do mình bỏ lỡ gì đó, hay là...



Chậc chậc...



Trong thoáng chốc, Triệu Ngọc đột nhiên tỉnh ngộ. Cuối cùng thì hắn cũng biết là mình bị sai ở đâu rồi! Nguyên nhân chính là vì tâm trạng của hắn không được ổn lắm!



Thứ nhất, hai hôm trước hắn cứ luôn bị quẻ Khôn quấy nhiễu, luôn thấp thỏm lo lắng cho sự an nguy của mình và đồng nghiệp. Cho nên hắn không thể tập trung tinh thần để điều tra án được!



Điều thứ hai cũng là điều quan trọng nhất, là bây giờ hắn đã trở nên giàu có rồi. Vì đã có được số tài sản gần mười triệu nên hắn bắt đầu cảm thấy thoả mãn, bắt đầu kiêu ngạo!



Vì vậy, từ sau khi xảy ra vụ cướp ngân hàng, tuy rằng mỗi ngày hắn cũng chạy đôn chạy đáo điều tra án, nhưng trong lòng thì lại cứ nghĩ là chuyện này không liên quan đến mình, không còn cái sự liều lĩnh và nỗ lực như trước đây nữa!



Nói theo cách khác là hắn không còn động lực nữa!



Trước đây khi điều tra án, hoặc là để mình có thể nở mày nở mặt, hoặc là để lấy được số tiền thưởng cao ngất ngưởng kia. Cho nên hắn hoàn toàn có thể tập trung 100% vào việc phá án.



Thế nhưng đổi lại thành vụ án này, hắn lại bắt đầu cảm thấy tứ chi mệt mỏi, uể oải lười biếng.



Hắn luôn có cảm giác là vụ án này có phá được hay không cũng không liên quan gì đến mình cả. Dù sao thì bây giờ mình cũng có tiền rồi, có phải nên hưởng thụ một chút không?



Nhớ đến cảnh tượng nằm trên giường với Diêu Giai tối hôm qua, nhớ đến cơ thể nóng bỏng ấy, hắn lại càng cảm thấy xúc động ngậm ngùi hơn.



Phải rồi!



Mình là người đã từng chết một lần, nợ của kiếp trước thì kiếp trước đã trả xong hết rồi! Còn bây giờ mình cố gắng làm việc, chẳng phải chỉ vì muốn sống một cuộc sống bình thường thôi sao!



Bây giờ mình đã có tiền, cuộc sống cũng có thể nói là bình thường. Vậy bước tiếp theo, có phải mình nên suy nghĩ đến việc mua nhà, mua xe, cưới vợ rồi không?



Nói đến cưới vợ, không biết Diêu Giai tốt hơn hay là Miêu Anh tốt hơn nhỉ?



Cả hai người đều là đại mỹ nữ, chỉ là một người thì dịu dàng hiền thục, một người thì đanh đá chua ngoa nhưng lại rất kích thích! Hì hì, đúng là mỗi người đều có nét đẹp riêng! Nếu như mình có thể rước cả hai người về ngủ cùng một chăn, ha ha ha...



Triệu Ngọc cười gian, càng nghĩ càng lệch lạc, càng nghĩ càng không có tâm trạng để điều tra án.



Những lon bia mát lạnh sảng khoái, hắn uống liên tục hết mười mấy lon, gần như uống hết sạch bia trong tủ lạnh luôn rồi.



Sáng ngày hôm sau.



Cũng không biết là nhà nào ở đường Thuận Phong đã nuôi một con gà trống, trời vừa mới sáng thì bắt đầu gáy.



Ò ó o o!



Ò ó o o!



Triệu Ngọc bị tiếng gà gáy làm cho tỉnh giấc, bèn vói tay lấy cái gối che lên đầu mình. Nhưng mà tiếng gáy o o vô cùng vang dội, cái gối làm sao có thể chặn lại hết được?



Con gà trống chết tiệt!



Triệu Ngọc mở mắt ra, ngồi dậy ở trên giường. Lúc này hắn mới phát hiện những lon bia trống không rơi vương vãi khắp nơi. Thật không ngờ tối hôm qua một mình mình cũng có thể uống được nhiều như thế!



Haizz!



Được rồi, dù gì thì cũng không thể ngủ tiếp được nữa, dứt khoát đi làm cho rồi! Lại một đêm trôi qua, không biết vụ án có tiến triển gì mới không?



Miêu Anh bọn họ lại chiến đấu ròng rã suốt cả đêm, không biết hôm nay có còn trụ nổi hay không?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc bắt đầu đi đánh răng rửa mặt, thay đồ chuẩn bị đi làm sớm. Mãi đến khi sắp ra khỏi nhà, hắn mới nhớ đến quyển sổ tay tối hôm qua. Hắn bèn quay lại phòng ngủ rồi bỏ quyển sổ vào trong túi, định là hôm nay sẽ tiếp tục ghi chú vào trong đó.



Nào ngờ vừa mới cầm quyển sổ lên xong, hắn đột nhiên nhìn thấy một thứ khác, chính là quyển sổ bìa da màu vàng mà đội trưởng Kim đã đưa cho hắn. Lúc này nó đang nằm xéo trên mặt bàn!



Lúc này hắn mới nhớ ra là mấy hôm trước hắn từng lấy quyển sổ này ra xem. Năm vụ án được ghi chú trong đó đều là trải nghiệm thực tế của đội trưởng Kim, không những chưa có vụ nào phá được mà hơn nữa, cái nào cũng máu me rùng rợn cả.



Ví dụ như vụ thảm án diệt môn ở núi Hoa Vân liên quan đến vị chủ tịch của một công ty nổi tiếng trong nước. Cả nhà năm người bọn họ đều bị giết chết ngay trong nhà, hiện trường ghê rợn đến nỗi khiến người ta phải rùng mình!



Nhìn thấy quyển sổ bìa vàng đang bị vứt bừa ở ngoài, đương nhiên Triệu Ngọc sẽ phải cất nó cho đàng hoàng. Kết quả là trong lúc hắn đang dọn dẹp lại thì bỗng nhìn thấy trên trang bìa lót của quyển sổ có một dòng chữ nhỏ, nét chữ vừa đẹp vừa cứng cáp.



Nhìn nét chữ thì biết ngay những dòng này là do chính tay đội trưởng Kim viết, nội dung là:



“Đằng sau mỗi một tội ác đều có một lít nước mắt. Chúng ta không thể ngăn cản nước mắt chảy ra, nhưng lại có thể lau đi vệt nước mắt trên mặt.”



Một lít nước mắt?



Thâm sâu thế sao?



Ý gì đây chứ?



Tuy kiến thức của Triệu Ngọc không sâu rộng lắm nhưng hình như hắn từng nghe thấy câu nói này ở đâu đó rồi.



Đằng sau mỗi một tội ác đều có một lít nước mắt?



Sau khi nhìn thấy dòng chữ này, Triệu Ngọc lập tức bị nó thu hút!



Hắn đột nhiên nhớ lại về những giọt nước mắt bi phẫn của Lý Đan trong phòng hỏi cung. Sau đó lại nhìn thấy cảnh tượng người nhà nạn nhân trong vụ án Miên Lĩnh bật khóc nức nở. Tiếp theo đó là cảnh tượng hai đứa con của Khúc Bình khóc lóc thảm thiết, thậm chí còn có cả cảnh Đường Triệu Long bật khóc khi nhận được tin dữ về người thân của mình.



Đúng thật là như thế đấy!



Đằng sau mỗi tội ác đều có vô số những giọt nước mắt chảy xuống, đều có vô số gia đình tan nát vì nó.



Chúng ta không thể ngăn cản nước mắt chảy ra, nhưng lại có thể lau đi vết nước mắt trên mặt!



Phải chăng ý của câu nói này là, thân là nhân viên cảnh sát, tuy chúng ta không thể ngăn cản vụ án xảy ra, nhưng có thể bắt tội phạm chịu sự trừng trị của pháp luật, lau nước mắt cho những người đau khổ kia?



Ồ!



Trong thoáng chốc, dường như có một thứ gì đó đã chạm sâu vào trong lòng Triệu Ngọc. Đúng vậy, dù cho chúng ta không thể ngăn cản tội ác xảy ra, nhưng lại có thể vén lên bức màn che giấu chân tướng sự thật, trả lại công bằng cho thế gian này!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom