• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

  • cuong-tham-213.txt

Chương 213: CÓ LO LẮNG KHÔNG?




Hách Cương dừng bước, chậm rãi xoay người nghiêm túc nhìn Triệu Ngọc một lần nữa. Biểu cảm ngạc nhiên trên mặt ông ta đã bán đứng ông ta rồi!



“Nhóc con!” Hách Cương nhìn Triệu Ngọc với ánh mắt đầy hung dữ, bốn chữ rít ra qua kẽ răng ông ta: “Mày có ý gì?”



Không ngờ sau khi Triệu Ngọc đạt được mục đích rồi thì lại chẳng thèm nói thêm gì nữa, thậm chí hắn còn nhăn mặt lè lưỡi chọc tức ông ta.



Thật ra, hành động này chỉ là tấm màn che cho Triệu Ngọc mà thôi.2Nhân lúc Hách Cương đang nghiêm túc nhìn mình, hắn đã nhanh chóng đặt một camera giám sát tàng hình vào trong mắt ông ta!



Hắn biết rằng người trước mặt mình chính là Hách Cương - người chỉ cần giẫm một cái thì cả Tần Sơn đều rung chuyển! Nếu hắn đã ngả bài với ông ta thì nhất định phải càng cẩn thận hơn, không thể để xảy ra bất kỳ sai lầm nào.



Vì vậy, việc đặt camera giám sát tàng hình lên người Hách Cương là điều cần thiết, như vậy hắn có thể biết những chuyện8ông ta làm.



Biết đâu ông ta sẽ nhanh chóng để lộ ra chứng cứ phạm tội gì đó.



Hơn nữa, Hách Cương là một kẻ gian xảo và độc ác. Dù ông ta không phải hung thủ trong vụ bắt cóc ở Miên Lĩnh thì cũng rất có thể sẽ tung ra những cái bẫy cho mình. Nếu có ngày ông ta muốn ngầm ra tay với mình thì Triệu Ngọc hắn cũng có thể phòng ngừa trước!



“Hừ!” Thấy Triệu Ngọc đùa cợt mình, Hách Cương cũng không thể tiếp tục nói chuyện rõ ràng gì với hắn nữa. Ông6ta hung dữ bỏ lại một câu “Quá khó hiểu!” rồi xoay người rời đi.



Có điều, tuy đã cài được camera giám sát tàng hình lên người ông ta nhưng Triệu Ngọc vẫn cảm thấy không an toàn. Hắn có cảm giác rằng nếu chỉ nhìn mà không nghe được, thì có thể sẽ bỏ qua vài tin tức quan trọng gì đó.



Cho nên, kết hợp hai thứ lại vẫn là tốt nhất!



Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc vội mở hệ thống đạo cụ ra. Hắn tìm máy nghe lén tàng hình ở trong đó, định cài thêm vào người3Hách Cương.



Như vậy, hắn có thể biết hết mọi tin tức từ ông ta.



Nhưng vì lúc này Hách Cương đã xoay người rời đi, đám vệ sĩ lại bảo vệ ngay sau lưng ông ta nên chẳng còn khe hở nào để Triệu Ngọc ném máy nghe lén ra.



Vì thế, hắn chỉ đành phải bước xuống khỏi bục, tìm một nơi trống trải rồi mới đưa đạo cụ ra ngoài.



Thật không ngờ, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra!



Ở hai bên cạnh lối đi đều là bàn tiệc, khi Triệu Ngọc vừa thả máy nghe lén tàng hình5ra, thì trên một bàn tiệc bỗng có một người phụ nữ mặc váy đỏ đứng lên.



Máy nghe lén ẩn hình lại đúng lúc này rơi lên người cô ta!



Trời ơi! Mẹ nó chứ!



Suýt chút nữa Triệu Ngọc đã ngã ngửa.



Máy nghe lén tàng hình dính chặt trên người phụ nữ mặc váy đỏ xinh đẹp quyến rũ kia, môi cô ta căng mọng đỏ tươi giống như làm từ mã não vậy.



Bà nội nó chứ!



Không thể bỏ dở việc này được!



Triệu Ngọc thầm mắng một câu, muốn lấy cái máy xuống rồi cẩn thận cài đặt lại, nhưng hệ thống lại chỉ có nút mở thôi nên không thể làm gì được.



Tới khi Triệu Ngọc đưa mắt tìm Hách Cương thì mới phát hiện ông ta đã rời khỏi đây từ lâu rồi.



Hắn vội điều chỉnh tần số, trong đầu nhanh chóng xuất hiện hình ảnh của camera giám sát. Hiện giờ Hách Cương đang được vệ sĩ bảo vệ đi vào trong thang máy, điểm đến chính là tầng trên cùng của khách sạn.



Trong lúc đó, Hách Cương nói nhỏ vào tai thuộc hạ mấy câu. Triệu Ngọc không cần đoán cũng biết chắc chắn người này muốn điều tra về mình.



Nhưng mà...



Hắn không hiểu vì sao ông ta lại muốn đi lên trên? Chẳng lẽ ông ta muốn đi tìm giám đốc khách sạn để hủy bỏ lễ đính hôn của Diêu Giai và Tạng Kiệt thật sao?



Không được, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra, mình phải nghĩ ra cách gì đó mới được.



“Giai Giai à.” Trên bục, gương mặt Tạng Kiệt lộ ra vẻ mê man không hiểu gì. Anh ta hỏi Diêu Giai: “Rốt cuộc... rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy? Sao ông chủ của Dung Thiên lại tới chỗ chúng ta quấy rối? À... chẳng lẽ là tên Hách Gia Tuấn mà em nói với anh hồi trước? Là anh ta giở trò sao? Lại còn đưa cha mình tới đây nữa chứ?”



Bây giờ trong lòng Diêu Giai đang rối như tơ vò, cô mờ mịt nhìn Tạng Kiệt, không biết phải giải thích với anh ta thế nào.



“Trời ơi! Giai Giai à!” Đúng lúc này, người phụ nữ đụng trúng máy nghe lén ẩn hình lúc nãy bỗng nhiên bước lên bục, nói với Diêu Giai: “Đúng là khiến người khác hâm mộ mà, không ngờ cậu còn có cơ hội trở thành con dâu nhà họ Hách nữa! Trời ạ, chỉ cần cậu gật đầu một cái thì giờ cậu chính là phu nhân của người giàu nhất Tần Sơn này rồi! Ôi ôi ôi...”



“Địch Lâm Lâm, cậu đừng làm rối mọi chuyện thêm nữa có được không?” Rốt cuộc Diêu Giai cũng nổi cơn tức giận: “Tớ cũng không biết Hách công tử kia phát bệnh gì! Cha anh ta bá đạo như vậy, sao có thể là người tốt được chứ? Hừ!”



Thấy Diêu Giai tức giận thì cả Tạng Kiệt đứng cạnh cũng hơi sợ, vội khuyên: “Giai Giai à, được rồi! Người ta đã đi rồi, chúng ta cũng đừng nhắc đến chuyện này thêm nữa! Đừng để mấy chuyện ngoài rìa này ảnh hưởng tới tâm trạng, có thể quên thì quên đi. Hôm nay là ngày vui của chúng ta mà!”



“Đúng vậy! Đúng vậy!” Địch Lâm Lâm cũng vội hùa theo: “Người có tiền cứ thích tùy hứng như vậy đấy, chúng ta cần gì để ý tới họ! Để tớ đi xem người chủ trì đã tới chưa, không thể để hai người bị lỡ giờ tốt được!”



Địch Lâm Lâm vừa nói vừa cùng với Tạng Kiệt đi tới chỗ của người chủ trì.



À...



Bây giờ Triệu Ngọc mới hiểu, thì ra người tên Địch Lâm Lâm này là bạn thân của Diêu Giai. Ôi! Đúng là đáng tiếc thật, máy nghe lén tàng hình quý báu như vậy mà lại lãng phí trên một người phụ nữ không quan trọng! Haiz!



Hiển nhiên, hắn không muốn nghe giọng nói của người phụ nữ này nên lập tức đóng màn hình nghe lén lại rồi tập trung tinh thần quan sát mỗi một hành động của Hách Cương.



Triệu Ngọc hiểu rất rõ nếu Hách Cương chột dạ vì mấy lời của hắn, thì chắc chắn ông ta sẽ để lộ chứng cứ gì đó. Chuyện hắn phải làm bây giờ là quan sát ông ta thật cẩn thận, không thể chớp mắt lấy một cái.



Thật ra, đạo cụ nằm ở trong đầu Triệu Ngọc, hắn chỉ cần tập trung tinh thần thì chắc chắn sẽ biết được mọi chuyện mà Hách Cương làm, hoàn toàn không cần dùng mắt để nhìn.



Lúc này, không thấy Hách Gia Tuấn đâu, Hách Cương lại được vệ sĩ bảo vệ an toàn tới trước cửa của một căn phòng cực kỳ xa hoa trong khách sạn.



Sau khi đến đây, tất cả vệ sĩ đều đứng chờ ở bên ngoài, chỉ có duy nhất người đàn ông có vết sẹo trên mặt đi theo ông ta vào trong.



Căn phòng này cực kỳ sang trọng, rộng như một sân bóng rổ, bàn ăn bằng thủy tinh cũng lớn vô cùng.



Hách Cương vừa bước vào, những người đang ngồi trên bàn đều đứng dậy chào đón, thái độ rất kính trọng. Ông ta bước tới chào hỏi từng người một.



Triệu Ngọc chăm chú quan sát, thấy những người ngồi quanh bàn đều là những người có máu mặt ở Tần Sơn. Từ giới kinh doanh, chính trị cho đến văn hóa xã hội đều có đủ, thậm chí còn có cả một ngôi sao nữ đang rất nổi tiếng trong nước!



Không biết Hách Cương nói gì với bọn họ mà chỉ một câu ngắn ngủi thôi, nhưng mọi người đều cười vui vẻ. Sau đó, mỗi người góp một câu trò chuyện hăng say.



Trong lúc đó, những nhân viên phục vụ bước lên châm xì gà và rót rượu vang đỏ cho bọn họ...



Ồ...



Bây giờ Triệu Ngọc mới hiểu, thì ra mục đích của Hách Cương khi tới khách sạn Bột Lan Nhã không phải vì muốn phá hỏng lễ đính hôn của Diêu Giai, mà chủ yếu là tiếp đón những vị khách này.



Cũng phải, tiếp khách mới là chuyện quan trọng, đính hôn chỉ là phụ mà thôi.



Nếu thế, Hách Cương nhất định sẽ ăn cơm ở đây, cũng tức là ông ta sẽ không thể làm ra hành động gì!



Hơn nữa, ông ta cũng không đi tìm giám đốc khách sạn đòi giải quyết chuyện vợ chồng Tạng Kiệt. Xem ra việc này đã được gác qua một bên rồi?



Nhìn Hách Cương cười nói vui vẻ, dáng vẻ rất bình thản, Triệu Ngọc cảm thấy hơi nghi ngờ. Chẳng lẽ... ông ta thật sự không lo lắng gì sao? Những điều mình nói rốt cuộc có khiến lòng ông ta dậy sóng không?



Con cáo già này...



Đúng là lắm mưu nhiều kế...



Vì Hách Cương còn chưa lộ sơ hở gì, Triệu Ngọc cũng có thể yên tâm ăn uống. Trong khi chờ thì hắn có nói chuyện với Diêu Giai, cô hậm hực trách hắn rằng khiêu khích Hách Cương là không đúng, lại càng không nên đi lừa lấy tiền của ông ta!



Triệu Ngọc là kẻ bịa chuyện chuyên nghiệp, cũng không giải thích gì với Diêu Giai, ngược lại còn bắt đầu trách cô. Hắn bảo rằng mình muốn Hách Cương ký tên lên chi phiếu chỉ là nhằm lấy chứng cứ xác thực để đi khởi tố ông ta, đánh trả lại ông ta một đòn. Chỉ có như thế thì Hách Cương mới không dám làm loạn!



Hắn còn nói tất cả những gì mình làm đều vì hai người, vậy mà cuối cùng hai người lại phá hỏng hết kế hoạch của hắn!



À...



Diêu Giai nghe hắn nói vậy thì mới nhận ra ý định của hắn, vội nói xin lỗi.



Mặt khác, Triệu Ngọc càng nói càng hăng, nói vừa rồi tôi chọc tức Hách Cương là vì muốn dời lực chú ý của ông ta từ cô sang tôi, khiến ông ta có muốn báo thù gì thì cứ nhắm tới tôi chứ không phải là vị đại tiểu thư như cô, tôi giúp cô như vậy mà cô...



Triệu Ngọc nói một tràng khiến Diêu Giai cảm thấy vô cùng cảm động. Thậm chí cô còn lo lắng Hách Cương sẽ gây phiền phức cho hắn.



Triệu Ngọc vội tỏ vẻ rộng lượng an ủi cô, nói cô cứ hoàn thành lễ đính hôn cho suôn sẻ là được, đừng cảm thấy khó chịu vì tôi, cứ làm chuyện chính cho xong đi!



Triệu Ngọc nói thế càng khiến Diêu Giai cảm động, trên bàn tiệc còn chủ động mời rượu hắn. Hắn vốn không muốn uống, nhưng không tránh được nên đành giả vờ uống một chút.



Vốn dĩ hắn đã thức trắng suốt một đêm, giờ lại uống rượu, chỉ cảm thấy đầu rất khó chịu, mày nhíu chặt.



Vì vậy, sau khi bữa tiệc kết thúc, Triệu Ngọc chỉ đành nhanh chóng lái xe về nhà, chứ không quay lại Cục Cảnh sát nữa. Thậm chí hắn còn không kịp trả lại xe cảnh sát về cục, mà lái thẳng về đậu ngay trên đường Thuận Phong.



Về đến nhà, sau khi tắm rửa xong, Triệu Ngọc mới tỉnh táo hơn một chút. Hắn vội mở hệ thống ra tiếp tục quan sát hành động của Hách Cương.



Buổi tiệc của Hách Cương đương nhiên không phải buổi tiệc bình thường. Trên bàn tiệc có đủ sơn hào hải vị, rượu thượng hạng, còn có cả ngôi sao nổi tiếng hát góp vui nữa. Khách được mời tới đều cảm thấy rất hứng khởi, vui vẻ vô cùng.



Bữa tiệc còn kéo dài khá lâu, tới 11 giờ đêm mới kết thúc. Hách Cương là chủ, nên sau khi buổi tiệc kết thúc, ông ta còn phái người đưa khách về tận nhà.



Đúng là biết diễn kịch mà!



Triệu Ngọc biết sau khi Hách Cương tiếp khách xong thì ông ta sẽ hành động. Hách Cương ơi Hách Cương! Tôi muốn nhìn thử, rốt cuộc ông có lo lắng vì những lời tôi nói không?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom