• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1508

Chương 1508 : Chương 1508








Chương 1508AI LÀ TRIỆU NGỌC?



Xe quân sự bị nổ vẫn đang bốc cháy, dưới ngọn lửa cực nóng cao ngất trời, nhiệt độ trong toàn bộ thôn trang tăng vọt, khiến người ta cảm thấy giống như đang ở trong lò lửa vậy.



Nhìn thấy quân đội phía xa càng ngày càng gần, Triệu Ngọc xoa xoa mồ hôi rơi trên mặt, chửi nhỏ một câu: “Con bà nhà nó, nếu như quẻ Càn Khôn biến dị đến tối nay mới kết thúc thì độ hoàn thành Kỳ Ngộ của ông đây chẳng phải là lên đến hơn 1000% à? Thật đáng tiếc...” Triệu Ngọc hối hận, oán giận hệ thống: “Đại ca à, anh định coi tôi là Predator để chơi đấy à?”



Nhìn hai chiếc xe tăng phía trước đang chạy tới gần, Triệu Ngọc không khỏi líu lưỡi, trong lòng thầm nói, dù có là Predator thì cũng con bà nó thất bại rồi còn gì?



Vào thời điểm này, sau khi mấy thôn dân dưới tay của Salman giải quyết nốt mấy tên binh sĩ còn sót lại, cũng đi tới bên cạnh Triệu Ngọc.



Khi nhìn thấy có quân đội với quy mô như vậy đang tới gần, tất cả bọn họ đều tuyệt vọng, quỳ xuống mặt đất, cầu nguyện bằng ngôn ngữ của dân bản xứ.



“Ài...” Một cậu thanh niên trẻ tuổi thở dài, nói: “Lần này thì chết chắc rồi, xe tăng lái tới từ bang Bertsdale. Không cần hỏi, nhất định là quân đội người Kashmir rồi! Thật sự không nghĩ tới, ngay cả xe tăng mà bọn họ cũng có...”



“A... A a...”



Đột nhiên, bộ đàm của Triệu Ngọc vang lên, không nghĩ tới trải qua một hồi chém giết kịch liệt như vừa rồi mà bộ đàm vẫn lành lặn, không một chút tổn hại.



“Các đội viên, có thể nghe được thì lập tức báo cáo tình huống của mình đi...” Tiếng nói truyền ra từ bộ đàm chính là giọng nói của đội trưởng Bộc Gia Hữu.



“Đội trưởng, là tôi! Có người của đội viên đội thăm dò trúng đạn, nhưng không trí mạng...” Rất nhanh sau đó, tiếng trả lời của Ngô Đế Thu truyền ra từ bộ đàm: “Chúng tôi đều đang ẩn nấp ở phía Đông của thôn, nhưng mà... Tôi không thấy những người khác đâu, tôi chỉ thấy... Quan Anh bị súng phóng rốc két tấn công, không biết hiện tại thế nào rồi!”



“Đội trưởng, tôi vẫn còn sống...” Có tiếng đáp lại sau đó, là tay bắn tỉa Dương Phong.



Nhưng mà sau Dương Phong lại không có tiếng trả lời nào khác.



Chuyện cho tới bây giờ, Triệu Ngọc biết mình nhất định phải tranh thủ thời gian báo cáo tình huống với đội trưởng Bộc.



“Đội trưởng Bộc, tôi đây! Tôi đang ở đầu thôn...” Triệu Ngọc báo cáo: “Khổng Thạc hy sinh rồi, Cao Nhã bị trọng thương, được tôi giấu bên trong đống củi phía Đông của thôn, nếu như Ngô Đế Thu ở gần đó thì hãy xem cô ấy thế nào rồi...”



“Còn nữa... Mọi người có nhìn thấy vụ nổ vừa rồi không? Trên đường lớn có một quân đội đang chạy tới gần, còn có xe tăng nữa...”



“Ừm... Tôi thấy rồi...” Bộc Gia Hữu đáp lại: “Tôi cũng đang ở đầu thôn...”



Kết quả, vừa mới nói tới đây thì giọng nói trong bộ đàm bất ngờ trở nên rõ ràng hơn. Triệu Ngọc nhìn lại, thấy đội trưởng Bộc Gia Hữu cùng thôn trưởng Salman đồng thời xuất hiện ở phía sau mình.



Bộc Gia Hữu và Triệu Ngọc liếc nhau một cái, hai mắt đều không khỏi đổ đồn về phía quân đội đang tới gần.



“Không sai, nhìn lá cờ màu lam kìa...” Salman ở phía sau nói: “Là người Kashmir đang tới đây! Ài... Tận thế của người Roussac chúng ta... đến rồi!!”



“Dương Phong, Đế Thu...” Bộc Gia Hữu mở bộ đàm, nói: “Quân đội Kashmir đang xông tới đây! Nghe theo mệnh lệnh của tôi, tất cả mọi người hãy bỏ vũ khí xuống, chủ động đầu hàng!”



“Cái gì, đầu hàng? Đội trưởng...” Ngô Đế Thu cảm thấy bất ngờ.



“Người Kashmir khác với quân Tiehan!” Bộc Gia Hữu nói: “Nếu như bọn chúng thật sự muốn củng cố địa vị, vậy thì sẽ không dám đắc tội với nước chúng ta đâu. Cho nên... Chỉ cần chúng ta chủ động đầu hàng, nói không chừng còn có một chút hy vọng sống!”



Nói xong, Bộc Gia Hữu nói với Salman bằng ngôn ngữ địa phương không quá thuần thục: “Thôn trưởng, ông yên tâm, chúng tôi sẽ tận lực đàm phán với bọn họ!”



“Tổng bộ của chúng tôi đã biết được vị trí và tình huống của chúng tôi rồi, hẳn là... Có thể đàm phán!”



Chậc chậc...



Bộc Gia Hữu nói cũng có lý, nhưng trong lòng Triệu Ngọc lại dâng lên một cảm giác lo lắng. Cứ cho là sự thật đã hết sức rõ ràng, nhưng tên lính đánh thuê kia rất có thể đã hợp tác với quân đội Kashmir, mà Triệu Ngọc lại nổ chết bọn chúng.



Một khi chuyện này bị bọn họ biết được, thì đàm phán tất sẽ tồn tại biến số rất lớn.



Phái Kashmir vốn không bằng Vaqueria, bây giờ đột nhiên nổi lên, phía sau màn tất nhiên có quốc gia khác ủng hộ. Mà những tên lính đánh thuê hoặc buôn bán vũ khí do Yuri cầm đầu rất có thể có quan hệ mật thiết với các quốc gia này.



Cho nên...



Ngay tại thời điểm Triệu Ngọc cảm thấy không ổn, hắn bỗng nhiên thấy đau đầu, hai chân bắt đầu trùng xuống, suýt chút nữa đã không thể đứng vững.



Hỏng bét rồi...



Hắn biết, đây là tác dụng phụ sau khi thuốc bổ sung năng lượng của mình mất đi hiệu lực.



Mà thuốc bổ sung năng lượng mất đi hiệu lực, những đạo cụ như ống nhắm đa năng, áo chống đạn, búa tay, khiên cũng sẽ đồng loạt đến thời gian hạn định, mất đi hiệu lực.



Thẳng đến giờ phút này, Triệu Ngọc rốt cuộc mới có thể ý thức được, ở trước mặt chiến tranh, con người nhỏ bé đến mức nào. Cho dù hắn có đủ kiểu đạo cụ, nhưng vẫn vô lực, không thể nào xoay chuyển tình thế, thay đổi tất cả.



Có lẽ quyết định của Bộc Gia Hữu là chính xác, núi xanh còn đó thì lo gì thiếu củi đốt, dù có làm tù binh của Kashmir cũng chưa chắc đã không có cơ hội.



Chí ít, mình còn nhiều đạo cụ có thể sử dụng như vậy, đến lúc đó, quần nhau với bọn chúng cũng không muộn.



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc liền cùng Bộc Gia Hữu đi về phía hai chiếc xe tăng kia.



Xe tăng chạy rất nhanh, một cỗ xe tăng đi đầu mạnh mẽ lao tới, trực tiếp đẩy những chiếc xe quân sự vẫn đang bị thiêu đốt đi.



Ngay sau đó, xe quân sự chở đầy binh sĩ đằng sau lần lượt lái tới, nhân số của đội ngũ này còn nhiều hơn đội ngũ trước đó gấp đôi, mà trang thiết bị cũng tinh xảo hơn, rất nhiều xe quân sự còn chở thêm đạn pháo!



Không bao lâu sau, những chiếc xe quân sự né qua một bên, từ đằng sau đội ngũ, một chiếc xe Jeep màu lục lái tới.



Xe Jeep không những có thùng xe phía sau mà phía trước còn có cửa sổ.



Giờ phút này, xe vừa mới dừng lại, một người trong xe lập tức nhảy xuống.







Người này mặc một bộ quân phục màu vàng nhạt, trên miệng để bộ râu cá trê, trong tay còn cầm một cái loa khuếch đại âm thanh. Vừa mới xuất hiện liền nói vào loa, dùng ngôn ngữ địa phương cao giọng hô một câu: “Tất cả mọi người nghe đây, chúng tôi không có ác ý, chỉ cần các ông bỏ vũ khí xuống, chúng tôi sẽ bảo đảm an toàn cho các ông! Tôi cam đoan! Nhưng mà...” Ông ta dắt cuống họng mà hô: “Nếu như có người có ý đồ phản kháng, vậy thì coi như gặp phải tai ương rồi! Chắc chắn các ông biết hậu quả là gì, đúng không? Này này này... Nghe rõ chưa?”



Người này lặp lại tất cả ba lượt.



Salman làm thôn trưởng, trong lòng tất nhiên vô cùng rõ ràng, đối mặt với quân đội cường đại như vậy, chống cự chỉ là phí công, nếu đầu hàng thì nói không chừng vẫn còn có một chút hy vọng sống.



Bởi vậy, ông lập tức ra hiệu cho thôn dân của mình, tất cả đều đặt vũ khí xuống.



“Đúng, đúng...” Có thể là thấy được biểu hiện của thôn dân, người để râu cá trê thỏa mãn nói: “Các ông yên tâm, chúng tôi đến giúp đỡ các ông lật đổ sự thống trị của Tiehan độc tài, tất cả cũng là vì nhân dân Vaqueria thôi!”



“Sau này, các ông sẽ có được một cuộc sống tốt...”



Ngay khi người để râu cá trê không ngừng nói dông dài, rất nhiều binh sĩ xuống xe quân sự, xếp thành một hàng ở đầu thôn.



Bộc Gia Hữu và Triệu Ngọc liếc nhau một cái, vào thời điểm thế này, hai người không còn biện pháp nào khác, đành phải đi theo thôn dân và Salman về phía xe quân sự của người để râu cá trê.



Nhưng nào nghĩ đến, ngay tại thời khắc mấu chốt này, lại có một màn khiến Triệu Ngọc nằm mơ cũng không nghĩ đến xảy ra.



Sau khi người để râu cá trê kia nhìn thấy trong đám đông còn có người Trung Quốc thì lập tức nói lớn vào loa, dùng tiếng Trung tiêu chuẩn mà hô lên: “Triệu Ngọc! Triệu Ngọc! Này! Tôi muốn hỏi một câu, có phải trong các ông có một người Trung Quốc tên là Triệu Ngọc không! Có không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom