• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (17 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1405

Chương 1405 : Chương 1405








CÂU ĐỐ GIẾT NGƯỜI



“Chúng tôi đã từng kiểm tra sơ qua.” Anh cảnh sát cầm bưu kiện chuyển phát nhanh nói: “Ít nhất bên trong không có vật phát nổ hay nguyên kiện điện tử, nhưng mà... có thuốc độc hay bột mang virus không thì vẫn chưa xác định được. Lãnh đạo, hay là tôi báo cho tổ xử lý bom hoặc là bộ phận sinh hoá... Ơ... Lãnh đạo, lãnh đạo...”



Nào ngờ, anh cảnh sát đó vẫn chưa nói hết lời, Triệu Ngọc đã thẳng tay mở gói bưu kiện ngay tại chỗ!



“Ơ ơ ơ...” Mọi người đều hết hồn, người nào người nấy đều lui lại phía sau.



“Gói bưu kiện thôi mà, xem mọi người sợ đến kìa!” Triệu Ngọc trách mắng: “Đừng quên hộp xương sọ đang trong tay chúng ta, bây giờ không phải là lúc Lương Nghị Lực giở thủ đoạn với chúng ta đâu!”



Nói xong, hắn mở bưu kiện, lấy ra một bức thư từ bên trong, chỉ thấy trên tờ giấy có viết một đoạn chữ Hán xiêu xiêu vẹo vẹo bằng bút màu: “Cảnh sát, lúc mấy người nhận được lá thư này chắc hẳn đã thấy được câu đố mà tôi để lại hãy cho mấy người rồi. Tiếp theo đây chính là phần vui nhất của trò chơi này, tôi cho mấy người thời gian ba ngày để tìm ra đáp án của câu đố.



“Nếu như mấy người tìm ra được thì tôi sẽ tự động đến Cục Cảnh sát mấy người đầu thú! Nếu như không tìm được thì mấy người chuẩn bị tinh thần gánh lấy hậu quả đi!”



Cuối bức thư còn có ký tên “Lương Nghị Lực”.



“Tên này cũng cáo già gớm!” Tăng Khả không thể tưởng tượng nổi nói: “Hắn ta biết không gọi điện thoại được, thế nên dùng cách gửi bưu kiện này!”



“Quá đúng.” Ngô Tú Mẫn nói: “Chuyển phát nhanh có nhanh đến đâu thì cũng phải cần thời gian, rất rõ ràng hắn ta đã chuẩn bị tất cả từ trước! Thời gian được canh rất chuẩn, chúng ta mới phát hiện ra thi thể thứ ba thì thư đã tới!”



“Dù thế nào đi nữa…” Triệu Ngọc nói với anh cảnh sát đưa tin: “Kiểm tra video của người giao bưu kiện đến, nếu được thì tra nguồn gốc của bưu kiện này!”



“Vâng!” Anh cảnh sát lập tức tuân lệnh.



“Mặc dù hy vọng không lớn...” Triệu Ngọc đưa bưu kiện cho Ngô Tú Mẫn: “Nhưng vẫn giao cho đội kỹ thuật kiểm tra xem bức thư này có dấu vân tay hay mô da gì không?”



“Ừ!” Ngô Tú Mẫn nhận lấy bưu kiện: “Tôi sẽ liên lạc với họ ngay!”



“Đúng là càng ngày càng thú vị...” Triệu Ngọc quay đầu lại nhìn ba tấm bảng trắng viết đầy chữ, nói với vẻ thâm sâu: “Ba thi thể trong nhà đá, cầu sắt và hang động, mới chính thức là câu đố mà Lương Nghị Lực để lại cho chúng ta! Trò chơi vừa mới chính thức bắt đầu thôi sao?”



“Tổ trưởng.” Tăng Khả dò hỏi với vẻ mặt ủ rũ: “Anh cảm thấy chỉ có ba thi thể rốt cuộc là Lương Nghị Lực muốn chúng ta cho hắn ta đáp án gì? Lẽ nào... Trên thi thể vẫn còn manh mối mà chúng ta chưa phát hiện ra sao?”



“Đúng vậy!” Triệu Ngọc gật đầu: “Thế nhưng, manh mối còn sót lại có lẽ đều là manh mối tàng hình!”



“Manh mối tàng hình?” Tăng Khả lặp lại.



“Thi thể đầu tiên là do Lương Nghị Lực trực tiếp nhắc nhở, nên chúng ta mới tìm được nhà đá.” Triệu Ngọc phân tích: “Thi thể thứ hai là do Lương Nghị Lực đã bỏ tờ giấy vào trong cổ họng của thi thể thứ nhất, chúng ta mới tìm được cầu sắt! Thi thể thứ ba thì nhờ có tọa độ dưới chân cầu sắt, chúng ta mới tìm được hang động! Mọi người không thấy ba manh mối này quá đơn giản sao?”



“Đơn giản?” Tăng Khả suy nghĩ một hồi rồi lẩm bẩm nói: “Đơn giản sao?”



“Sở dĩ ba manh mối này đơn giản như vậy là bởi vì hắn ta muốn chúng ta phát hiện ra ba thi thể này. Mà bây giờ, hắn ta lại nói ba thi thể này mới thật sự là câu đố, bảo chúng ta giải câu đố này, như vậy...” Triệu Ngọc nói: “Ý của hắn ta có lẽ là muốn chúng ta xác nhận thân phận của ba thi thể này! Chỉ khi biết được người chết là ai, chúng ta mới có thể biết được câu đố thực sự của hắn ta là gì!”



“À...” Tăng Khả đã hiểu: “Thế nên, chuyện chúng ta phải làm ngay bây giờ là điều tra ra thân phận của ba thi thể này phải không? Được, em sẽ dùng phần mềm đối chiếu video ngay...”



“Không cần.” Triệu Ngọc nói với đôi mắt dính chặt vào bảng trắng: “Về thân phận người chết, tôi đã sắp xếp rồi, tạm thời cậu không cần phải lo.”



“Hả...? Cái gì?” Tăng Khả ngẩn người: “Việc này không phải do em phụ trách à? Sao em không nghe ai nói gì hết vậy? Anh tìm ai vậy?”



“Cậu sẽ biết nhanh thôi!” Triệu Ngọc xua tay: “Nhưng mà những tình tiết khác của vụ án, chúng ta cũng không thể bỏ qua, nếu như muốn giải được câu đố giết người của Lương Nghị Lực, nhất định phải làm rõ đầu đuôi của cả vụ án mới được! Hộp sọ...” Triệu Ngọc giơ ngón tay chỉ vào tấm ảnh hộp sọ, nói với vẻ mặt trầm trọng: “Nếu như chủ nhân của hộp sọ này đúng là cháu gái của Ngu Chính Nhiên! Vậy thì chúng ta nhất định phải biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì… với cô ta!?”



...



Ba giờ chiều, nhóm Miêu Anh làm việc xong quay về văn phòng làm việc.



Bận rộn cả nửa ngày, mọi người ai nấy đều có vẻ mệt nhoài.



Từ sau vụ án xương trắng, mọi người không ai được nghỉ ngơi, nhất là tổ pháp y của Cao Phát Tài và Trương Bồi Bồi.



Bất kể là ra hiện trường thu thập mẫu vật hay là kiểm nghiệm thi thể và xét nghiệm mẫu, hầu như là đều có phần họ. Hơn nữa có rất nhiều thi thể, thậm chí là xương trắng, cho nên nhiệm vụ của bọn họ vô cùng bận rộn.



Thế nên, vì để hoàn thành tốt nhiệm vụ, Triệu Ngọc đành phải xin thêm vài pháp y có kinh nghiệm của tỉnh Quỳnh Châu đến hỗ trợ, lúc này mới giảm bớt được áp lực cho Cao Phát Tài và Trương Bồi Bồi.



Bây giờ, nhóm pháp y vẫn còn đang chiêng trống rùm beng xử lý ba bộ thi thể để có thể thu thập được nhiều manh mối trên thi thể... .



Trước đó, Triệu Ngọc đã sớm gọi điện nói với Miêu Anh về chuyện Lương Nghị Lực gửi bưu kiện chuyển phát nhanh cho hắn.



Sau khi biết chuyện, Miêu Anh cũng cảm thấy tình hình rất nghiêm trọng, cho nên sau khi về văn phòng, cô không quan tâm đến bản thân mệt mỏi tới cỡ nào, mà trực tiếp ngồi bàn bạc tình tiết vụ án với Triệu Ngọc.



“Còn nhớ không?” Miêu Anh chỉ vào bảng trắng nói: “Tại hiện trường xảy ra vụ án, chúng ta chỉ phát hiện ra dấu giày nhưng không phát hiện ra dấu vân tay!



“Thế nên...” Cô suy đoán nói: “Ngón tay Lương Nghị Lực có lẽ cũng giống như ba thi thể, tất cả đều đã bị xóa dấu vân tay!”



“Ừ! Việc này đã được xác thực!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Bất kể là tòa biệt thự mà Lương Nghị Lực đang ở hay phòng khám răng mà hắn ta làm việc, tất cả cũng không tìm được dấu vân tay phù hợp.”



“Nếu như vậy thì...” Miêu Anh phân tích: “Chứng minh Lương Nghị Lực và ba thi thể có lẽ đều thuộc một nhóm? Nếu như cả ba đều bị Lương Nghị Lực giết chết, thế chẳng khác nào là tàn sát lẫn nhau?”



“Anh cũng nghĩ là vậy.” Triệu Ngọc nói: “Có khả năng là... Giữa bọn họ đã có mâu thuẫn nội bộ gì đó?”



“Cha em từng nói, tổ chức sát thủ này đã mất tích trong giang hồ hơn mười năm.” Triệu Ngọc chậc lưỡi: “Mai danh ẩn tính nhiều năm như vậy, tại sao lại đột nhiên xuất hiện?”



“Ừ!” Miêu Anh gật đầu, suy nghĩ, “Nếu như… chúng ta có thể tìm được mục đích tái xuất giang hồ của bọn họ, có lẽ... có lẽ...”



Nào ngờ, Miêu Anh còn chưa nói hết lời, cô bỗng thấy cửa phòng làm việc xuất hiện một bóng người quen thuộc.



“Ai đấy? Đây chẳng phải là...” Vì đã có một khoảng thời gian dài không gặp nên Miêu Anh chần chừ một lúc.



“Ha ha ha, tổ trưởng Triệu, tổ phó Miêu, chào mọi người...” Người đi vào là một chàng trai trẻ tuổi không quá cao, dáng người vạm vỡ, anh ta vừa đi vào thì đã đến chào hỏi Triệu Ngọc và Miêu Anh với vẻ mặt tươi cười: “Ha ha ha... Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi!”



“À...” Triệu Ngọc nhìn thấy người này, khóe miệng lập tức nhếch lên, trong lòng không khỏi thở dài, thảo nào cha vợ Miêu Khôn nói ông tự có chừng mực, hóa ra là phái người quen cũ đến cho mình...!



“Tiêu Hàng?” Miêu Anh cũng nhớ ra tên của người này, vội đáp lại: “Sao lại là anh?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom