• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

  • Chap-1380

Chương 1380 : Chương 1380








ĐIỀU KHIỂN TỪ XA?



Nghi thức trao thưởng cử hành vô cùng thuận lợi, ngoại trừ ngành tình báo của nước chủ nhà Nam Phi thì tổ chức tình báo nước Anh và đại sứ quán Trung Quốc cũng tham gia vào nghi thức này.



Triệu Ngọc và Miêu Khôn thuận lợi nhận các loại huân chương và khen thưởng từ tay các vị quan lớn hai nước.



Sau khi nghi thức hoàn thành, hai người còn tham gia tiệc tối được chuẩn bị tỉ mỉ cho bọn họ, trải qua một đêm trên cả tuyệt vời.



Sáng hôm sau, bọn họ lên chuyên cơ do công ty hàng không Nam Phi cung cấp, vinh dự về nước.



Lo lắng của Triệu Ngọc cũng thành dư thừa, chính phủ nước Anh khen thưởng cho bọn họ hai chiếc xe thể thao cao cấp nhất về cùng với chuyên cơ hộ tống, không thu phí chuyên chở của bọn họ nửa đồng.



“Sao hả? Triệu Ngọc, bây giờ đã hiểu hết chưa?” Trên máy bay, Miêu Khôn đắc chí vừa lòng nói với Triệu Ngọc: “Đây mới là lựa chọn tốt nhất của chúng ta đó!”



“Bây giờ cả thế giới đều biết kim cương đã quay về tay chủ nhân của nó, không ai thèm theo dõi chúng ta nữa, cũng sẽ không làm khó quốc gia của chúng ta!”



“Ừm!” Triệu Ngọc nghiêm túc gật đầu: “May mà hai chúng ta không bị kim cương mê hoặc, nếu hai chúng ta mà mang kim cương về nước, không chỉ trêu chọc phiền toái cho chúng ta mà còn liên lụy đến quốc gia nữa!”



“Cho nên, chỉ khi làm rõ thị phi trắng đen thì mới có lựa chọn sáng suốt!” Miêu Khôn bắt đầu tỏ ra đại ca, cười nói: “Ha ha ha... Lần này ta dẫn con ra ngoài trải đời, con còn chưa cảm ơn ta đàng hoàng đâu nhé! Ha ha...”



Nếu là thường ngày thì Triệu Ngọc đã sớm cà khịa một trăm câu rồi!



Nhưng trong tích tắc ấy, có một chuyện xảy ra khiến Triệu Ngọc phải ngoan ngoãn ngậm miệng. Bởi vì, hắn phát hiện hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu hắn cuối cùng cũng có phản ứng rồi!



Mở ra xem xét thì thấy quẻ lớn “Càn Khôn” treo ở chính giữa giao diện hệ thống gần mười ngày nay cuối cùng cũng kết thúc!



Kết thúc...



Cuối cùng cũng chịu kết thúc rồi!



Triệu Ngọc thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng mở ra cẩn thận xem xét.



Chỉ thấy hệ thống biểu hiện lần Kỳ Ngộ này Triệu Ngọc đạt được độ hoàn thành siêu cao là sáu trăm bốn mươi bảy phần trăm, tổng cộng được thưởng mười món đạo cụ đặc biệt và hai món đạo cụ cực phẩm.



Trong các đạo cụ đặc biệt ngoại trừ huyết thanh vạn năng, máy tạo nhịp tim tàng hình, flycam tàng hình thì cuối cùng Triệu Ngọc cũng có được ba cái máy bay tàng hình mà hắn tha thiết ước mơ!



Phù...



Triệu Ngọc thở ra như trút được gánh nặng, cho dù mười món đạo cụ không nhiều lắm, nhưng đều là những đạo cụ đặc biệt mà hắn thiếu nhất hiện nay, nếu so sánh về mặt chất lượng thì đương nhiên tốt hơn khen thưởng bằng tiền rất nhiều!



Nhất là cái máy bay tàng hình vô cùng quan trọng kia, nếu không có máy bay tàng hình thì chỉ sợ Triệu Ngọc rất khó thoát khỏi máy bay trực thăng trên đảo Kỳ Tích.



Sau khi cất kĩ mười món đạo cụ đặc biệt, Triệu Ngọc mới mở hai món đạo cụ cực phẩm kia ra.



Một món trong đó là quả cầu tránh nguy hiểm khẩn cấp tàng hình.



May nhờ có quả cầu tránh nguy hiểm tàng hình này, Triệu Ngọc mới tránh khỏi lần bị súng máy bắn phá đó, không thì hắn đã đã đi gặp Diêm Vương từ lâu rồi.



Bây giờ lại có thêm một quả cầu tránh nguy hiểm nữa, đương nhiên hắn vô cùng vui mừng.



Mới đầu, hắn vốn nghĩ rằng một món đạo cụ cực phẩm khác cũng là quả cầu tránh nguy hiểm tàng hình! Nhưng mở ra xem thì lại xuất hiện một đạo cụ mới, tên là - quần áo vũ trụ tàng hình!



Ôi trời!



Vừa thấy thấy cái tên này, Triệu Ngọc nhất thời nhíu chặt mày lại.



Lại nhìn giới thiệu vắn tắt, đúng hệt như hắn nghĩ, sau khi sử dụng đạo cụ này thì người sử dụng có thể sinh tồn một giờ trong vũ trụ hoặc hoàn cảnh tương tự vũ trụ...



Chậc chậc...



Không phải Triệu Ngọc ngạc nhiên vì đạo cụ, mà là ngạc nhiên vì tính cách của hệ thống.



Đại ca hệ thống ơi, hắn thầm nói trong lòng, anh đưa cho em món đạo cụ này là có ý gì? Chẳng lẽ, sau này chúng ta đùa giỡn trên Trái đất xong, anh còn định mang em ra ngoài vũ trụ chơi tiếp hả?



Anh giỏi lắm nhé!



Sau khi xem xét đạo cụ xong, Triệu Ngọc lại quay về giao diện chính, lúc này mới phát hiện thông qua quẻ lớn Càn Khôn lần này mình vậy mà một hơi đạt được hơn sáu nghìn điểm Kỳ Ngộ!



Chẳng những kiếm lại những điểm mình đã chi để cường hóa đạo cụ, còn nâng tổng điểm của mình lên tới chín nghìn năm trăm ba mươi hai điểm, sắp sửa đạt tới mười nghìn điểm để thăng thêm một cấp rồi!



Bởi vậy, lòng hiếu kỳ của hắn cũng từ từ dâng lên. Hắn thật sự muốn biết, nếu hệ thống Kỳ Ngộ thăng lên thêm một cấp nữa thì sẽ biến thành thế nào đây?



Có khi nào sau này sẽ xuất hiện quẻ văn mạnh hơn cả quẻ lớn “Càn Khôn” không?



Hoặc là, cuối cùng hệ thống sẽ khai thác các loại đạo cụ thiên về tấn công hoặc có sát thương mạnh như đao laser vô địch này nọ?



Đến lúc đó, hừ hừ hừ... Để xem ai có thể ngăn cản nổi đặc công Triệu Ngọc này!



Ha ha ha ha... Ha ha ha ha...







Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không kìm lòng được mà nở nụ cười.



“Này! Thằng nhóc thúi, con có thể đừng cười như vậy được không!” Miêu Khôn nhìn thấy Triệu Ngọc cười ngây ngô thì nhịn không được mắng hắn một câu: “Con vừa nở nụ cười xấu xa kiểu này thì ta lại lo có phải con lại muốn làm chuyện xấu gì không đấy!”



Trong lúc nói chuyện, ông nhanh chóng mở hộp da của mình ra, lấy viên ngọc xanh mà người Nam Phi tặng ông ra ngắm nghía.



“Xì!”



Triệu Ngọc liếc cha vợ một cái, không để ý tới ông nữa mà tiếp tục xem xét hệ thống của mình.



Kết quả, lúc hắn xem lại khu vực mở quẻ thì phát hiện chỗ quẻ văn lại xuất hiện trạng thái cooldown, hệ thống nhắc nhở hắn, khu mở quẻ cần hai mươi ngày nữa mới khôi phục lại được!



Không thể nào?



Lâu như vậy à?



Trước đó Triệu Ngọc từng nghĩ sau quẻ Càn Khôn này, có thể hệ thống sẽ rơi vào trạng thái cooldown, nhưng không nghĩ tới lại nhiều ngày đến vậy!



Có điều...



Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ, thật ra thì như vậy cũng hay, vừa lúc mình có thể lợi dụng khoảng thời gian này để bổ sung năng lượng, nâng cao tố chất bản thân lên.



Vì thế, Triệu Ngọc mới quay sang nói với Miêu Khôn: “Cha vợ à, nếu chuyện kim cương đã được giải quyết xong rồi, vậy sau khi quay về, cha phải tìm người huấn luyện cho con đó nhé!”



“Mẹ kiếp! Lại làm loạn nữa...” Miêu Khôn cất kĩ viên ngọc xanh kia thật cẩn thận, rồi nghiêm trang nói với Triệu Ngọc: “Vụ án lớn như vậy mà cũng bị con giải quyết rồi, bằng năng lực này của con thì còn huấn luyện làm gì cho mệt thân?”



“Sau khi trở về, căn bản không cần ta đi báo cáo, con đã có thể xách giỏ đi làm luôn rồi! Luyện cái gì mà luyện...”



“Khó mà làm được!” Triệu Ngọc vội vàng xua tay: “Không phải con đang rập khuôn phép cũ đâu, con chỉ cho rằng, nếu muốn sau này có thể phát huy tốt hơn thì phải để cho mình học nhiều bản lĩnh mới được!”



“Ôi chà chà? Con còn chuyên nghiệp như vậy sao?” Miêu Khôn vui mừng thở dài: “Vậy được rồi, sau khi trở về, nghỉ ngơi hai ngày rồi ta sẽ phái huấn luyện viên tốt nhất đến đặc huấn cho con!”



“Được! Vậy...” Triệu Ngọc lại hỏi: “Vụ án bức tranh giết người của nước Pháp đó, cha xem...”



“Lại đây!” Miêu Khôn đảo mắt một vòng, không chịu thương lượng mà nói thẳng: “Tuyệt đối không thể, vụ án kim cương vừa mới bị phá xong, tạm thời con không nhận nhiệm vụ nữa, nhất là không được gặp lại mấy thám tử từng gặp trên đảo Kỳ Tích nữa.”



“Bọn họ cái gì cũng tốt hết, nhưng mà lòng dạ hẹp hòi, rất khó chịu khi thấy người khác mạnh hơn bọn họ!”



“Nghe cha này, đợi chuyện lần này lắng xuống rồi ta sẽ tìm một cơ hội thích hợp bàn bạc với Juliet! Nhưng mà bây giờ không phải lúc...”



“Vậy được rồi...” Triệu Ngọc bất đắc dĩ lắc đầu: “Thật ra, con chỉ là hy vọng có thể nhanh chóng bắt được tên hung thủ biến thái kia, không muốn có thêm người vô tội bị hại mà thôi!”



“Ừm...” Miêu Khôn suy nghĩ một phen, nói: “Cũng đúng, người nước ngoài bị hại cũng là người cả! Hay là thế này đi!” Miêu Khôn nêu ý kiến: “Ta có thể liên lạc với Juliet giúp con, để con hỗ trợ bọn họ nghiên cứu phân tích vụ án, nhưng con tuyệt đối không được tự mình đi nước Pháp, lấy thân mạo hiểm.”



“Được, cứ như vậy đi!” Triệu Ngọc sảng khoái gật đầu: “Chúng ta cứ quyết định thế nhé! Thật ra thì về vụ án đó, con đã nghĩ đến một phương án rồi!”



“Ôi trời... Con... Sao mà con ghê gớm thế?” Miêu Khôn hoảng sợ, suýt nữa đã đánh rơi hộp: “Triệu Ngọc à! Nếu như... Nếu như vụ án bức tranh giết người này... con điều khiển từ xa mà cũng có thể phá án, thì trong danh sách các thám tử xuất sắc nhất trên thế giới này, chắc chắn phải có chỗ cho con rồi còn gì?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom