• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (19 Viewers)

  • Chap-1209

Chương 1209 : Chương 1209HỒ SƠ PHÁ ÁN CỦA THẦN THÁM TRIỆU







Ba giờ rưỡi chiều, trên đường quốc lộ nào đó của thành phố Phúc Lai, Triệu Ngọc đang lái xe cảnh sát chạy về hướng bờ biển.



Thông qua điều tra, bọn họ phát hiện bạn trai của Lâm Triêu Phượng – Thôi Nhất Văn đang ở Hạ Khẩu khám bệnh cùng Lâm Triêu Phượng, cho nên liên quan đến thẩm vấn của Thôi Nhất Văn chỉ có thể giao lại cho Miêu Anh phụ trách mà thôi.



Vì thế nên mục tiêu của đám người Triệu Ngọc bọn họ chỉ còn lại em trai của Lâm Triêu Phượng - Lâm Thừa Nghiệp thôi.



Sau khi xác định vị trí trên điện thoại, bọn họ phát hiện bây giờ Lâm Thừa Nghiệp đang ở trên một chiếc du thuyền ra biển, vì vậy Triệu Ngọc quyết định tranh thủ cho kịp thời cơ, lên du thuyền gặp vị phó chủ tịch này.



Bởi vì lúc trước Tăng Khả đã gọi tiếp viện rồi, bây giờ đang có hai xe cảnh sát được trang bị đầy đủ đi theo hành động cùng bọn họ cho nên bọn họ cũng không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn!



Lần này, Triệu Ngọc lái chiếc xe Volkswagen Tiguan màu xanh, xe cũng là do cảnh sát địa phương cung cấp, vì để hành động được thuận lợi nên trên xe không có ký hiệu cảnh sát quá nổi bật.



“Sếp ơi, I phục YOU rồi!” Trên xe, Thôi Lệ Châu vỗ lên vai Triệu Ngọc rồi nói: “Còn nói gì mà đi nghe ngóng tin tức, sao dò một hồi cuối cùng lại trở thành bạn của người ta, còn tặng cho người ta mười cái du thuyền?”



“Một chiếc còn là 1314, hơn mười nghìn tệ! Đúng thật là!”



“Ngay cả hai trăm đồng tiền mừng của chúng tôi anh cũng muốn lấy, nhưng đối với bọn lừa bịp giang hồ này, anh lại hào phóng đến như vậy!” Thôi Lệ Châu bĩu môi oán trách: “May mà đại sư này là một ông chú chứ nếu mà là một cô gái xinh đẹp thì có phải anh tặng luôn căn hộ cho người ta hay không?”



“Tổ trưởng à...” Tăng Khả buồn bực nói: “Sao anh lại biết đại sư đó không có điểm đáng nghi chứ?”



“Ông ta biết xem tướng, tôi cũng đâu có thua kém!” Triệu Ngọc vừa nghiêm túc lái xe, vừa giải thích: “Nếu ông ta có gì mờ ám thì khi tôi vừa nhắc tới Lâm Triêu Phượng và quan tài treo sao Bắc Đẩu, ông ta không thể nào có phản ứng đó!



“Còn nữa, trước đây có người nói với tôi rằng trận pháp lớn như quan tài treo sao Bắc Đẩu thì cần pháp sư đích thân đến hiện trường làm phép! Đại sư Diêu là một người què thì làm sao mà leo lên quan tài treo sao Bắc Đẩu được?”



Thật ra Triệu Ngọc nói thì đơn giản nhưng trên thực tế khi hắn mới tiếp xúc với Diêu Hồng cũng đã sớm lần lượt sử dụng các đạo cụ như máy thăm dò, máy quét hình, còn có máy nhìn xuyên thấu để quét một lượt, nhưng cũng không phát hiện ra bất kỳ lạ thường, đồng thời cũng không phát hiện ông ta còn có tên đồng bọn nào?



Thậm chí, Triệu Ngọc còn sử dụng máy chỉnh khớp xương tàng hình để kiểm tra cái chân què của Diêu Hồng, kết quả máy chỉnh khớp xương đã chứng minh đó là thật, cái chân bị thương của ông ta là bị tổn thương mãi mãi, máy chỉnh khớp xương cũng không thể nào phục hồi lại được.



Ngoài ra, cộng thêm những lời Diêu Hồng đã nói cùng với các phản ứng của ông ta thì đến lúc này Triệu Ngọc mới loại bỏ sự đáng nghi của ông ta.



Tuy nhiên, vị đại sư Diêu này trông thì rất buồn cười nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể cảm nhận được, người này hẳn là có tài!



Chỉ dựa trên trình độ thư pháp của ông ta thì đã không phải là thứ tầm thường rồi. Chứ đừng nói là những phân tích chính xác của ông ta về quan tài treo, càng là lợi hại hơn vị đại sư Trương đã gặp trước đó!



Vả lại, Lâm Triêu Phượng xem trọng người này đến vậy cũng đủ để thấy công lực của ông ta không kém như vẻ ông ta biểu hiện ra ngoài.



Triệu Ngọc cũng là người giữ chữ tín, đương nhiên sẽ không nuốt lời, ngay sau khi livestream bắt đầu, hắn đã lập tức thưởng cho ông ta mười chiếc du thuyền thật!



Nhưng mà... Triệu Ngọc thân là một trinh sát đương nhiên vẫn phải giữ lại một ít đề phòng. Giống như Lâm Xảo vậy, trước khi đi hắn cũng âm thầm để một máy nghe lén lại trong phòng đại sư Diêu.



Đây cũng là cách đề phòng chuyện không ngờ tới, mặc dù Triệu Ngọc cho rằng đại sư Diêu không đáng nghi nhưng dù sao đại sư Diêu cũng là đại sư, nhỡ đâu ông ta đã lần mò được tin tức từ trước, mới vừa rồi chỉ là giả vờ thì sao?



“Tổ trưởng, máy nghe lén không có gì lạ thường...” Lúc này, Tăng Khả vừa nghe lén, vừa báo cáo với Triệu Ngọc: “Diêu Hồng đúng là đang livestream! Mới vừa khoe mười chiếc du thuyền mà anh tặng cho ông ta, bây giờ... Bây giờ hình như đang giảng về một đoạn thô tục... Người này...”



“Hừ...” Thôi Lệ Châu hừ lạnh một tiếng, giận dỗi nói: “Theo tôi thấy thì sau này chúng ta có nhận thêm vụ án thì cũng livestream đi!? Tên gọi là ‘Hồ sơ phá án của thần thám Triệu’, cái tên của sếp nổi tiếng như vậy, bảo đảm có thể gây tiếng cười! Một khi bắt được hung thủ thì chẳng phải hỏa tiễn, du thuyền sẽ bay vèo vèo tới sao?”



“Cô đúng là... Cô đúng là biết nghĩ quá!” Tăng Khả thán phục, sau đó tiếp tục báo cáo với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, ban nãy cảnh sát Phúc Lai có gửi tin tới, bọn họ đã điều tra tài khoản của Diêu Hồng, còn có tuyến đường đi lại gần đây cùng với nhân viên thân thiết hay lui tới rồi, đều không có bất kỳ vấn đề gì cả!”



“Ừm...” Thôi Lệ Châu búng tay, cướp nói trước Triệu Ngọc: “Nếu vậy thì tạm thời có thể không cần để ý tới Diêu Hồng nữa! Tiếp theo chúng ta xem thử em trai của chủ tịch Lâm này có trong sạch hay không?”



“Hình như... lời này của cô hơi dơ bẩn thì phải?” Tăng Khả nhíu mày lại rồi nói: “Nhưng cho dù mọi người có nghĩ thế nào thì tôi vẫn cho rằng Lâm Thừa Nghiệp chắc chắn không phải là người mà chúng ta muốn tìm!



“Đừng quên ông ta là em trai ruột của Lâm Triêu Phượng, sao ông ta có thể làm ra những chuyện trái đạo đức như thế được chứ?”



“Xùy...” Thôi Lệ Châu bĩu môi: “Anh ngây thơ quá rồi! Nếu như mọi chuyện trên thế giới này đều đơn giản như anh nghĩ thì quá tốt rồi! Nhưng tiếc là...”



“Chàng trai à...” Thôi Lệ Châu làm ra vẻ như lõi đời nói: “Anh không thể nào tưởng tượng được mức độ thê thảm cùng mức độ độc ác trong ân oán nhà giàu này đâu!”



“Được rồi, bây giờ tôi sẽ điều tra thử thông tin cá nhân của Lâm Thừa Nghiệp.” Tăng Khả gõ máy tính, nói với Thôi Lệ Châu: “Chúng ta hãy dùng số liệu mà nói chuyện đi!”



“Số liệu thì có ích lợi gì? Số liệu có thể tính ra được lòng người sao?” Thôi Lệ Châu xem thường: “Suy nghĩ lại đi, điều nào trong luật pháp của nước ta quy định, sử dụng thuật Yếm Thắng sẽ bị bỏ tù đâu?”



“Đương nhiên Lâm Thừa Nghiệp đã hiểu rõ điểm này cho nên mới có thể quyết định sử dụng phương pháp bất chính đó!”



“Tại sao lại là Lâm Thừa Nghiệp, Thôi Nhất Văn không có điểm đáng nghi sao?” Tăng Khả phản bác.



“Tôi nói sao mới được đây!” Thôi Lệ Châu hai tay chống eo, dạy dỗ Tăng Khả: “Đi theo sếp lâu như vậy rồi mà có vậy thôi cũng nghĩ không ra à?”



“Bạn trai của Lâm Triêu Phượng còn chưa kết hôn với Lâm Triêu Phượng mà! Nếu Lâm Triêu Phượng chết đi thì anh ta sẽ chẳng còn gì cả! Anh ta sẽ ngu ngốc đến nỗi chặt cây tiền tài của mình ư?”



“Nhưng mà...” Tăng Khả không phục: “Nếu Lâm Triêu Phượng nhất quyết muốn chia tay với anh ta, anh ta ôm hận trong lòng thì sao? Làm như vậy chỉ đơn giản là để trả thù!”



“Ha ha...” Thôi Lệ Châu cười khinh miệt: “Tiền đó! Đáp án này quá đơn giản, mua cái thi thể, thuê chiếc thuyền lớn, còn phải mua thang gì đó, món nào món nấy cũng là khoản tiền khổng lồ!”



“Thôi Nhất Văn chỉ là một kẻ ăn bám, anh ta có tiền à? Có tiền cũng không nỡ bày ra chuyện này!”



“Nhưng phó chủ tịch Lâm Thừa Nghiệp của chúng ta thì khác!” Thôi Lệ Châu đắc ý nói: “Có tiền có quyền có năng lực, không phải ông ta thì còn có thể là ai đây?



“Anh suy nghĩ lại đi.” Thôi Lệ Châu còn chưa hả giận, tiếp tục nói: “Chiếc thuyền chở hàng vận chuyển thi thể kia là của tập đoàn Vân Hải! Nếu như Lâm Thừa Nghiệp làm thì dường như sẽ hợp logic hơn chứ?”



“Được thôi.” Tăng Khả cũng cãi lại Thôi Lệ Châu, lúc này gập máy tính lại rồi nói: “Vậy cô cũng suy nghĩ lại đi, Lâm Thừa Nghiệp khôn khéo tài giỏi như vậy thì ông ta thật sự cho rằng thuật Yếm Thắng có thể hại chết chị mình sao?



“Thuật Yếm Thắng là hành vi không phạm pháp nhưng điều kiện tiên quyết là nó có tác dụng hay không?”



“Điều này... Ừm...” Không cần phải nói, suy luận này của Tăng Khả đã chặn được họng của Thôi Lệ Châu, cô ta suy nghĩ cả buổi trời mới yếu ớt cãi lại: “Biết... Biết đâu Lâm Thừa Nghiệp rất tin tưởng những thứ phong thủy, xem tướng coi bói này thì sao? Ông ta phải rất tin tưởng chứ bằng không thì cũng sẽ không lãng phí tiền bạc cùng sức lực lớn như vậy đúng không?”



“Dù sao thì tôi thấy chuyện này chắc chắn không hề đơn giản như vậy đâu!” Tăng Khả lắc đầu: “Nói không chừng, hung thủ là một người nào khác nữa?”



“Ừm...” Thôi Lệ Châu bĩu môi nhíu mày, lúc này mới chuyển tầm mắt về phía Triệu Ngọc, vội nói với Triệu Ngọc: “Sếp ơi, không giống với phong cách của anh gì cả? Sao cả buổi mà anh chẳng nói câu nào vậy? Rốt cuộc thì anh cảm thấy thế nào về chuyện này? A?”



Nào ngờ khi Thôi Lệ Châu cẩn thận nhìn về phía Triệu Ngọc thì phát hiện Triệu Ngọc đang cầm chặt tay lái, mắt nhìn chằm chằm về phía trước, tỏ vẻ vô cùng căng thẳng.



Bên trong xe có mở điều hòa, nhưng trên gương mặt hắn lại đổ rất nhiều mồ hôi...



“Sếp ơi... Anh sao vậy?” Thôi Lệ Châu lo lắng hỏi: “Có phải... cảm thấy không khỏe hay không?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom