• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Chiến Thần Phong Vân - Diệp Huyền Tần (46 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1790: Gián điệp gặp nạn

**********



Chương 1790: Gián điệp gặp nạn



Gián điệp Đầu vuốt keo vội nói: “Khởi bẩm thần soái, bạn thân Ninh Vân Huyên của cô Từ mời cô Từ và tiểu chủ tới sở quản lý thành phố làm khách. “Đáng ghét.” Diệp Huyền Tần khiển trách: “Lẽ nào các người không biết, Ninh Giai Tuyên muốn mưu sát vợ tôi ư?”



Cái gì!



Gián điệp Đầu vuốt keo kinh ngạc: “Thuộc hạ không hề biết chuyện này, thuộc hạ đáng chết!” “Thần soái xin cứ yên tâm, bây giờ chúng tôi đang đuổi Ninh Vân Huyên đi, hộ tống cô Từ và tiểu chủ về khách sạn.



Um.



Diệp Huyền Tần đồng ý.



Đang định cúp máy.



Gián điệp Đầu vuốt keo đột nhiên hét lên: “Đáng ghét, cô là ai, cô muốn làm gì... "Tach... tach tach...



Tít tít tít tít....



Điện thoại cúp máy.



Tiêu rồi!



Trái tim của Diệp Huyền Tần đột nhiên nhảy dựng lên.



Đầu vuốt keo chắc chắn gặp người ám toán, xảy ra chuyện rồi.



Mà trừ khử người của Đầu vuốt keo, đa phần là nhằm vào Từ Lâm Khiết và Diệp Niệm Quân.



Vợ và con gái gặp nguy hiểm!



Diệp Huyền Tần bất giác phần mình, trực tiếp nhảy từ tầng một xuống, đi về phía sở quản lý thành phố.



Trong khách sạn, các quan khách đang dùng bữa, bầu không khí rất yên tĩnh.



Chính ngay lúc này, có một người khách hỗ toáng lên: “Mau nhìn xem, là gì vậy!”



Tiếng hét của người khách khiến nhiều người khó chịu, cảm thấy anh ta quấy nhiều nhã hứng dùng bữa của họ. Nhân viên phục vụ đang muốn đi lên nhắc nhở đối phương, nhưng không ngờ càng lúc càng có nhiều người hồ toáng lên. “Ôi trời, không phải tôi hoa mắt nhìn nhầm chứ. “Người bay trên không hả? Đây không phải biểu diễn tạp kỹ do khách sạn thiết kế đó chứ?" “Người bay trên không con khỉ, trên người người ta cũng đâu có buộc dây thừng đâu.” “Vậy ý của anh là, thế giới này thật sự có người bay “Tạch... Có lẽ, anh ta sở hữu năng lực đặc biệt l



Nhân viên phục vụ nhìn ra ngoài, đột nhiên cũng thấy hoa mắt.



Một người trưởng thành, nhảy từ trên tầng một xuống. trên người không có đeo bất kỳ thiết bị an toàn nào. hả?"



Hai tay của anh dang rộng, như cánh chim đại bàng, cả người lướt tự do và rơi xuống.



Đối phương càng ngày càng gần mặt đất, ánh mắt của mọi người càng ngày mở to, trái tim cũng dần dần treo lơ lửng.



Đối phương chắc sẽ tan xương nát thịt. Gì mà người bay trên không, năng lực đặc biệt, đây rõ ràng là có người đang nhảy lầu.



Chẳng qua tư thế của đối phương giống như đang bay, khiến mọi người nhất thời hiểu nhầm.



Am!



Cơ thể của Diệp Huyền Tần đập mạnh trên mặt đất, mặt đất quả thật bị anh đập thành một cái hố sâu hơn hai thước!



Cả khách sạn khẽ run rẩy.



Đám đông thở dài, người trẻ vậy lại tìm cái chết, đây chắc là gặp chuyện bất công gì đây.



Họ dẹp bỏ suy nghĩ, chuẩn bị tiếp tục dùng bữa.



Một mạng người thôi mà, họ cũng không quan tâm làm gì.



Nhân viên phục vụ bỗng dưng hô toáng lên: “Ôi trời, sống rồi!” “Anh ta chưa chết!”



Sao có thể chứ!



Té từ tầng 30 xuống chắc chắn không thể nào sống được.



Nhân viên phục vụ đứng đây tán dóc.



Mọi người vô tình nhìn ra ngoài, cảnh tượng trước mắt khiến họ không cách nào bình tĩnh được.



Bóng dáng “từ trên trời rơi xuống” lúc này bật nhảy khỏi cái hố mà anh đã đập sâu hút như thế.



Sau đó, anh co giò chạy đi.



Không những không nhìn ra dấu vết bị thương gì, thậm chí tốc độ nhanh như chớp, người thường không thể so được.



Đây là cái gọi là hiện tượng siêu nhiên mà! Siêu nhân, chúng ta chắc chắn là gặp siêu nhân rồi.



Khách sạn vô cùng hỗn loạn.



Diệp Huyền Tần không biết chuyện mình làm đã khiến khách sạn chấn động, anh cũng không quan tâm, chỉ chạy một mạch về phía sở quản lý thành phố.



Từ lời Gián điệp Đầu vuốt keo nói thì có thể biết lúc họ bị giết hại cũng chưa tới sở quản lý thành phố.



Họ đi nửa đường thì xảy ra sự cố



Diệp Huyền Tần liên lạc đám người Độc Lang: “Bảo cáo vị trí của mọi người đi.”



Độc Lang: “Chúng tôi vừa mới tới sở quản lý thành phố.



Diệp Huyền Tần nói: “Đừng tới sở quản lý thành phố, lập tức chạy đến vị trí của khách sạn của tôi.” “Linh Khiết và Tiểu Quân Quân nửa đường thì gặp phục kích rồi.



Cái gì!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom