• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Chiến Thần Phong Vân - Diệp Huyền Tần (51 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1297

Chương 1295: Trần Hữu Lương có vấn đề




Anh lấy điện thoại ra gọi cho Tham Lang: "Tham Lang, giúp tôi điều tra về Trần Hữu Lương.



Đã rõ!



Sau khi cúp điện thoại, Diệp Huyền Tân liền vỗ vỗ vai Trình Bắc Phong nói: “Tình báo này của cậu rất quan trọng, đã lập được công lớn cho Đại Hạ chúng ta." "Cậu muốn được thưởng gì?”



Trình Bắc Phong hành một cái lễ quân đội: “Thần Soái, hãy để tôi đi theo bên cạnh anh, làm việc cho anh đi.



Có thể làm việc cho Thần Soái.



Là vinh quang tối cao của một quân nhân.



Diệp Huyền Tân gật đầu đáp ứng: “Cũng được." Trình Bắc Phong kích động muốn khóc luôn.



Trong lúc Diệp Huyền Tần điều tra Trần Hữu Lương. Thì Trần Hữu Lương cũng đang nhắm vào trụ sở mới của tập đoàn Diệp Linh.



Bây giờ trụ sở mới của tập đoàn Diệp Linh đã trở thành xí nghiệp xuất sắc, danh tiếng lừng lẫy của Đại Hạ. Chi nhánh công ty đã mở khắp các tỉnh thành của Đại



На.



Tổng bộ càng là nằm ở quận kinh doanh trung tâm của Thủ đô.



Một ngày làm việc bình thường.



Một nhóm người quân đội mặc đồ rẫn ri đột nhiên tập hợp tại cổng chính tổng bộ trụ sở mới của tập đoàn Diệp Linh.



Người dẫn đầu đội ngũ, chính là Trần Hữu Lương.



Anh ta phất tay, chỉ huy đội ngũ: "Vào hết đi, trưng dụng tòa lâu này."



Đã rõ!



Hơn một ngàn chiến sĩ lập tức ngang ngược xông thẳng vào, hỏa tốc chiếm lĩnh cả tòa lâu.



Không có ai ngăn cản.



Các nhân viên đều bị trận thế này dọa sợ, hoảng hốt chạy trốn, đứng ngay ngoài cửa thì thầm bàn tán. Từ Lam Khiết đang ở trên tầng cao nhất của tòa lầu là người cuối cùng nghe được động tĩnh. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!



Cô mở cửa ra nhìn một cái liền lập tức sững sở. Trên tầng cao nhất của tòa lâu đã bị hơn ba mươi chiến sĩ chiếm lĩnh rồi.



Chính ngay lúc này, điện thoại của cô vang lên. Là Trình Hạ Vũ gọi đến.



Trình Hạ Vũ: “Chị, cả tòa lầu của chúng ta đều bị chiếm lĩnh rồi, các nhân viên đều bị đuổi ra ngoài.” "Đây là chuyện gì vậy chứ, chúng ta nên làm sao đây



Lúc này Từ Lam Khiết mới hiểu ra.



Thì ra không chỉ tầng cao nhất bị chiếm lĩnh. Mà là nguyên tòa lâu đều bị chiếm luôn rồi.



Cô cổ ra vẻ bình tĩnh nói: “Đừng hoảng loạn, để chị hỏi xem chuyện là sao." Một người mang dáng vẻ như người dẫn đội bước đến nói: “Cô có phải là người phụ trách của công ty này, cô Từ Lam Khiết không



Từ Lam Khiết gật đầu: "Đúng vậy, mấy người là ai?” "Người dẫn đầu: “Thân phận của chúng tôi, không thể để lộ được.” “Xin lập tức rời khỏi nơi này, chúng tôi muốn trưng dụng tòa lầu này.” "Hả?" Từ Lam Khiết không hiểu sao cả nói: “Là ai lệnh cho các người trưng dụng tòa lầu này vậy?" "Các người có bằng chứng gì không?” Người dẫn đầu: “Không thể đáp lại" "Người phụ trách của chúng tôi ở dưới lầu, có vấn đề gì xin hãy đi tìm người phụ trách mà nói chuyện.”



Từ Lam Khiết không dây dưa với người dẫn đầu nữa mà là vội vàng chạy xuống lầu. “Trong các người ai là người phụ trách đợt hành động lần này." Từ Lam Khiết hỏi các chiến sĩ đứng ở cổng. Trần Hữu Lương đang hút thuốc ở cổng nghe vậy liền đi tới: “Là tôi.” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất



Từ Lam Khiết nói: "Các người có dựa vào cái gì mà đòi trưng dụng tòa lầu công ty chúng tôi? Các người là ai?"



Trần Hữu Lương nói: “Chúng là tôi là người của nhà kho vũ khí đạn dược số ba của Đại Hạ, theo pháp luật của Đại Hạ chúng tôi có tư cách có thể tùy thời tùy lúc chiếm dụng không trả lại cơ sở của người dân.



Từ Lam Khiết nhìn về phía Trình Hạ Vũ: “Cá nhỏ, pháp luật Đại Hạ có điều này sao?"



Trình Hạ Vũ còn kiêm cả chức luật sư cố vấn của tập đoàn Diệp Linh.



Trình Hạ Vũ gật đầu: "Đúng là có quy định này.” "Nhưng nhà kho vũ khí đạn dược lâm thời trưng dụng đều là những nhà xưởng sản xuất, thiết bị sản xuất hoặc là nhân tài các nơi. "Chưa từng nghe nói còn trưng dụng cả tòa lâu làm việc. “Các người trưng dụng tòa lầu thì có tác dụng gì.” Trần Hữu Lương lạnh nhạt nói: “Đây là cơ mật quốc gia, các người đây là đang thăm dò cơ mật quốc gia." “Không có.” Từ Lam Khiết vội vàng phủ định, tránh cho Trần Hữu Lương lại cưỡng ép gán tội cho cá nhỏ. "Nếu đã muốn trưng dụng thì trưng dụng đi, cùng lắm chúng tôi lại thuê một tòa lâu khác làm phòng làm việc. "Làm phiền tránh ra cho chúng tôi vào trong, để chúng tôi thu dọn tư liệu công ty vật phẩm cá nhân ra ngoài."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom