• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong (13 Viewers)

  • Chương 2013-2017

Chương 2013

Tần Vũ Phong lại chỉ lắc đầu: “Tôi không cảm thấy có chỗ nào không thoải mái, không bị thương ở đâu cả.

Nhận được câu trả lời khẳng định như vậy, đối phương cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Tần Vũ Phong gật đầu với đối phương, tiếp tục làm nốt thủ tục đăng ký.

Sau khi đăng ký xong, nhân viên trong bộ phận an ninh cung kính chào anh một cách lạ thường rồi rời khỏi nơi này.

Tần Vũ Phong và Diệp Thanh Đình lại quay lại cửa của cửa hàng nhỏ vừa nãy: “Xem ra nhân duyên của Long Môn ở nước Mễ cũng được lắm hả?”

Diệp Thanh Đình nhún vai, đang muốn nói thêm gì đó thì lúc này ông chủ của cửa hàng nhỏ bên cạnh đã phẫn nộ lên tiếng.

“Cái gì vậy! Đây cũng chính là người mà người phía dưới không dám đắc tội đâu đấy, anh biết người tầng lớp trên của nước Mễ đối với Long Môn chúng tôi… Mẹ nó, nghĩ đến là lại tức!”

Tần Vũ Phong khó hiểu nhìn Diệp Thanh Đình.

Diệp Thanh Đình nhún vai, cười khổ: “Trên thực tế, tình cảnh của chúng ta ở nước Mễ không tính là tốt lắm. Bọn họ sợ thế lực của Long Môn chúng ta, đương nhiên sẽ tôn trọng chúng ta hơn chút. Nhưng sự thật thì người có chức vụ cao ở nước Mễ đều cố gắng hết sức nghĩ cách chèn ép Long Môn chúng ta… Đến cả thuế cũng phải nộp nhiều hơn người nước Mễ

Tần Vũ Phong nghe Diệp Thanh Đình nói, trong lòng càng thấy xúc động.

“Hoàn cảnh của mọi người khó khăn như vậy, vậy mà vẫn có thể phát triển đến mức này, thật là…

Diệp Thanh Đình cười khổ, thở dài: “Cho dù nói thế nào đi nữa thì đây cũng là ở nước Mễ. Ở đây những nhân vậy cấp cao của nước Mễ chính là trời. Huống hồ, thủ đoạn khoa học kỹ thuật của nước Mễ cao siêu như vậy, người máy cải tạo sợ là có thể tập hợp thành một quân đoàn vô cùng lớn rồi… Thật ra tôi cũng rất sợ, không biết ngày nào nước Mễ sẽ tìm một lý do để động thủ với Long Môn chúng tôi. Bán hàng rong giống như là bánh kem, Long Môn chúng ta ăn nhiều rồi, người nước Mễ ăn bánh kem lại ít, huống hồ mối quan hệ giữa thương nhân và cấp trên của nước Mễ vẫn luôn rất phức tạp…

Diệp Thanh Đình muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Tần Vũ Phong đã hiểu ý của Diệp Thanh Đình.

“Nói như vậy, người máy cải tạo của nước Mễ cùng hợp sức, hình như cũng không phải là mạnh lắm?”

Diệp Thanh Đình gật đầu: “Đúng là như vậy, người máy cải tạo của nước Mễ hợp sức lại không thể nói là rất mạnh, ít nhất như một mình tôi cũng có thể đối phó với bộ phận lớn người máy cải tạo có đẳng cấp tương đối thấp. Cho dù họ thật sự ra tay với Long Môn, nếu như có thể hỗ trợ một ít vũ khí nhiệt tiên tiến, việc đánh nhau không phân thắng bại thậm chí đánh thẳng tuyệt đối cũng không thành vấn đề. Chỉ là bộ phận lớn người của Long Môn đều là bản hàng rong, chúng ta không hy vọng ngày đó đến quá sớm,cho nên vẫn luôn nỗ lực duy trì sự cân bằng”

Giấu diếm tài năng.

Tần Vũ Phong gật đầu: “Hóa ra là vậy.”

Diệp Thanh Đình hít sâu một hơi, lại mỉm cười nhìn Tần Vũ Phong: “Được rồi, chuyện ngày hôm nay vẫn phải cảm ơn anh họ nhiều. Nếu như không có anh giúp đỡ, em không biết cuối cùng khu Chinatown sẽ bị bọn họ làm loạn thành cái gì nữa. Đi thôi, em đưa anh tiếp tục đi dạo.

Tình thế đã dịu đi, người trong bộ phận an ninh đã bắt hai người áo đen về quy án, Long Môn lại một lần nữa khôi phục sự ồn ào và náo nhiệt như thường ngày.

Tốc độ khôi phục của việc này rất nhanh, khiến Tần Vũ Phong không khỏi cảm thấy nghi ngờ, Long Môn thật ra đã phải trải qua sự việc này hàng ngày. Đặc biệt là khu Chinatown này.
Chương 2014

Nếu không tinh thần của mọi người cũng không thể ổn định trở lại nhanh như vậy. Tần Vũ Phong không khỏi thở dài. Xem ra mặc dù Long Môn đã lớn mạnh như vậy, nhưng chỉ cần vẫn ăn nhờ ở đậu thì hoàn cảnh vẫn vô cùng khó khăn.

Ánh mắt của Tần Vũ Phong yên lặng nhìn Diệp Thanh Đình, cô ta đi trước Tận Vũ Phong một bước, lúc đi đường đuôi tóc khế bay, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.

Diệp Thanh Đình nhìn đơn giản như vậy, ai có thể nghĩ đến, một cô gái nhìn có vẻ dịu dàng tao nhã như vậy lại là cô cả của Long Môn, gánh vác trên vai trách nhiệm nặng nề cơ chứ?

Nếu như đổi lại là trước đây, Tần Vũ Phong cũng tuyệt đối không nghĩ tới cô cả của Long Môn là là một cô nhóc nhỏ như thế này.

Nhưng bây giờ… Nói thật, hình như Tần Vũ Phong quen hơn rồi.

Sau khi những sự việc vừa nãy qua đi, Tần Vũ Phong lại tiếp tục đi dạo trên Chinatown cùng Diệp Thanh Đình.

Không ít người còn nhớ được vừa rồi là Tần Vũ Phong và cô cả Long Môn đã cùng nhau giúp đỡ các nhân viên an ninh của nước Mễ bắt giữ hai kẻ người máy cải tạo đang trốn thoát. Mọi người cũng biết rằng Tần Vũ Phong chính là khách của cô cả Long Môn.

Đương nhiên những điều này đều không phải là chuyện quan trọng nhất.

Chuyện quan trọng nhất chỉ có một. Đó chính là Tần Vũ Phong đã lấy sức mình cản trở hai lực sát thương ngang bằng với người máy cải tạo đạt cảnh giới tông sư nhị trọng thiên, hơn nữa còn không cần tốn nhiều sức để bắt lại được hai người đó.

Chuyện này mới làm cho người khác khiếp sợ. Trước đây chưa bao giờ có tin tức nào gây sốc như thế này. Tương đương với việc một lần hành động thì đã đánh bại được hai cường giả tông sư nhị trọng thiên.

Phải nhớ rằng, đứng đầu thế hệ đầu tiên của người trẻ Long Môn là Diệp Thanh Đình.

Nhưng Diệp Thanh Đình cũng chỉ là ở cảnh giới tông sư nhất trọng thiên, vẫn còn rất xa để đạt đến được tới cảnh giới tông sư nhị trọng thiên.

Thế nhưng nếu như vị khách quý của Long Môn chỉ là ở cảnh giới tông sư nhị trọng thiên thì họ cũng không cần kinh ngạc đến như thế.

Đằng này là anh là lấy sức chính mình, từng bước một xử lí hai người ở cảnh giới tông sư nhị trọng thiên kia!

Thủ pháp kia quả thật là vô cùng kỳ lạ. Chỉ với một cú đấm vào không trung liền làm cho cánh tay máy móc của đối thủ bị bóp nát.

Loại thủ pháp này không thể không làm người khác kinh ngạc được. Tất cả đều bởi vì sự việc lúc trước phát sinh nên lúc này dù cho Tần Vũ Phong hay Diệp Thanh Đình đi đến nơi nào đều nhận được rất nhiều ánh mắt tò mò, kinh ngạc, thậm chí là ghen tị.

Tần Vũ Phong vốn thường xuyên ngao du giang hồ, anh đã quen với những ánh mắt ngạc nhiên của mọi người từ lâu, cho nên lúc này nhìn những ánh mắt này không làm anh thấy lạ cho lắm.

Hơn nữa Diệp Thanh Đình cũng là cô cả của Long Môn, người đứng đầu thế hệ đầu tiên của người trẻ Long Môn, từ lâu cô ta cũng đã quen với việc bị nhìn chăm chú như thế.

Mặc dù ngày từ đầu Diệp Thanh Đình lo lắng rằng sẽ gây phiền phức cho Tần Vũ Phong. Nhưng không lâu sau đó, Diệp Thanh Đình nhìn thấy phản ứng của Tần Vũ Phong, cô ta liền bình tĩnh lại, cô ta biết Tần Vũ Phong sẽ không vì bị nhìn chăm chủ mà bối rối đâu.

Lúc này, Diệp Thanh Đình mới thở dài một hơi. Hai người tiếp tục đi trên Chinatown, chẳng mấy chốc màn đêm đã buông xuống, ánh đèn rực rỡ của con phố sáng lên.

Hai người đi dạo rất vui vẻ, còn dự định sẽ ở lại trang viên Long Môn.
Chương 2015
Sau khi lên xe Diệp Thanh Đình còn chưa hết vui vẻ, cô ta ngồi trong xe trò chuyện líu lo cùng Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong vừa nghe vừa nghiêm túc trả lời cô ta.
Chiếc ô tô chạy êm và nhẹ.
“Tần Vũ Phong, ngày mai em đưa anh đi dạo con đường thứ ba của Chinatown được không? Nơi ấy rất phồn hoa, là trung tâm của nước Mễ, rất thú vị, chỉ có điều lại mang đậm bản sắc của nước Mễ
Tần Vũ Phong gật đầu cười: “Được, anh có thể đi.”
Diệp Thanh Đình vui vẻ hô lên một tiếng, cô ta còn định nói tiếp chuyện gì đó thì con người Tần Vũ Phong đột nhiên co rút lại, không biết anh đã nhìn thấy thứ gì.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong lập tức che đầu Diệp Thanh Đình xuống dưới lồng ngực mình.
Diệp Thanh Đình không kịp phản ứng, cô ta chỉ cảm nhận được nhiệt độ ấm áp của cơ thể Tần Vũ Phong, những chi tiết thêu thùa trên ngực áo anh, còn tim mình thì đập loạn xạ.
“Làm sao vậy.
“Có kẻ thù công kích!” Tần Vũ Phong cau mày, câu nói của Diệp Thanh Đình vừa thốt ra liền bị anh ngắt lời. Kẻ thù tấn công?
Con ngươi Diệp Thanh Đình đột nhiên co lại: “Tài xế mau dừng xe!” Tài xế của Long Môn lập tức giẫm phanh xe.
Diệp Thanh Đình thở ra một hơi, lộ ra vẻ căng thẳng: “Tần Vũ Phong, anh chắc chắn là có địch tấn công chúng ta không?”
Chỉ một lúc sau, Tần Vũ Phong kéo Diệp Thanh Đình ngồi xổm xuống phía dưới chỗ ngồi, anh giơ tay ra phía trước chỗ ngồi tóm lấy cái gì, đưa đến trước mặt Diệp Thanh Đình xem xét.
Hai mắt Diệp Thanh Đình lập tức mở to.
Cái này chính xác là một vỏ đạn! Vỏ đạn này chỉ vừa mới được bắn ra, trên thân đạn vẫn đọng hơi ấm! Thật sự là bọn họ bị địch tấn công!
Diệp Thanh Đình không do dự chút nào ra lệnh: “Tài xế, anh xuống xe trước đi, mau tranh thủ thời gian chạy thật nhanh, anh không cần để ý đến chúng tôi!”
Bản thân cô ta là một cường giả cảnh giới tông sư, mặc dù chỉ là nhất trọng thiên nhưng cô ta vẫn có năng lực bảo vệ chính mình.
Tần Vũ Phong cũng là một cao thủ tông sư nhị trọng thiên.
Thế nhưng cho dù nói thế nào đi chăng nữa, tài xế cũng chỉ là một người bình thường, không rõ đối phương có bao nhiêu người thì đương nhiên cô ta nên để tài xế tranh thủ thời gian rời khỏi nơi nguy hiểm này trước.
Tài xế cũng nhanh nhạy không đóng vai người bảo vệ trung thành gì mà rời đi luôn, dù sao cô chủ cũng là cường giả cảnh giới tông sư, anh ta có ở lại nơi này chỉ tăng thêm phiền phức cho cô thôi, không bằng anh ta nhanh chóng chạy đi, may mắn cô cả vẫn nhớ đến anh ta.
Tài xế dứt khoát xuống xe, anh ta cũng không quay đầu lại mà chạy về phía xa, vừa chạy vừa cầu xin sự trợ giúp.
Đồng thời, Diệp Thanh Đình cũng kéo Tần Vũ Phong xuống xe: “Nhanh xuống xe! Bằng không bọn họ lại cho nổ tung chiếc xe này đẩy. Nếu chiếc xe này mà nổ tung thì rất khó xử lý!”.
Chương 2016

Hai người cùng chạy hơn trăm mét đến cùng một hướng mới quay đầu lại. Nếu không phải vì họ không chạy nổi nữa thì họ cũng muốn chạy trốn đi.

Nhưng cho dù bọn họ không biết đối phương là ai đi chăng nữa thì bọn chúng đương nhiên cũng không buông tha cho hai người họ.

Ít nhất là chạy thì cũng không chạy thoát được. Trận chiến đấu hôm nay là không thể tránh được. Diệp Thanh Đình hít sâu một hơi. Thời gian Tần Vũ Phong đến nước Mễ cũng chỉ mới hai ngày, rất rõ ràng đối phương không phải vì nhắm vào Tần Vũ Phong mà đến.

Đi theo xe Long Môn, tất nhiên là hướng về phía Long Môn. Nhưng lại nói, muốn xác định đối phương là ai trong thời gian ngắn như vậy thì có chút khó khăn.

Nói cho cùng, người buôn bán và người tập võ ở Long Môn cũng có không ít kẻ thù, không chỉ ở nước Mễ mà trên cả thế giới.

Thật sự rất khó để biết là ai đang tấn công bọn họ lúc này.

Diệp Thanh Đình cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Các người là ai? Tại sao lại chặn đường chúng tôi?”

Sau tiếng nói của Diệp Thanh Đình, một người bước ra từ trong bóng tối.

Người đàn ông mặc một chiếc áo choàng ngắn phong cách Đại Hạ, lót màu xanh nhạt, phía trên là dùng kim tuyến để thêu lên cửu trảo văn long.

Phải biết rằng ở Đại Hạ, đây chính là hoa văn của người ngồi trên ngai vàng, không một người dân nào có thể tự tiện mặc loại áo thêu hoa văn này cả.

Cho dù là ở các địa phương của nước Mễ, mọi người có thể tùy ý thêu bát trảo, thất trảo, Tỳ Hưu nhưng… Không có người nào dám tùy tiện thêu cửu trảo văn long.

Thế nhưng người ở trước mắt bọn họ bây giờ, chiếc áo choàng cửu trảo văn long này đang được người Mễ này mặc trên người.

Tần Vũ Phong híp mắt lại.

“Triệu Long.” Diệp Thanh Đình nghiến răng, sắc mặt khó chịu: “Tại sao lại là ông, ông có ý gì hả?” Tần Vũ Phong đứng ở một bên, nhất thời không hiểu được.

Trước mặt rõ ràng là một người nước Mễ. Tóc vàng mắt xanh, vừa nhìn đã biết không phải là người Đại Hạ. Diệp Thanh Đình lại gọi người đó là Triệu Long, là một tên đúng chuẩn tên của Đại Hạ, quan trọng nhất chính là trên người người kia đang mặc trên người một bộ quần áo kiểu Đại Hạ đúng nghĩa, sao lại có cảm giác vô lý đến vậy.

“Rốt cục là lại lịch của người nước Mễ này là như thế nào?”

Nhưng cũng không cần Tần Vũ Phong hoang mang quá lâu, rất nhanh người nước Mễ đứng đối diện đã chậm rãi mở miệng.

“Cô cả Diệp, cô đã làm bị thương hai người trong Thiên Môn của tôi, làm hại bọn họ bị bắt lại, cô định giải quyết chuyện này như thế nào?”

“Tôi không cần dự định gì hết!”

Lông mày Diệp Thanh Đình cau lại, dáng vẻ muốn so đo với đối phương ngay tại chỗ.

“Ông còn không biết xấu hổ mà nói nữa sao? Người của ông đã làm trái pháp luật, làm loạn kỷ cương, còn tới địa bàn của Long Môn chúng tôi đánh nhau với người của bộ an ninh. Nếu tôi không ra tay, khu Chinatown có phải sẽ bị san bằng hay không? E rằng là do ông chỉ huy đúng không? Triệu Long, ông là đồ già mồm, thật không biết xấu ho!”

Triệu Long cười lớn một tiếng, tiếng địa phương của người Đại Hạ tiêu chuẩn khiến người ta không nghe được một chút khí chất nào của người nước Mễ.
Chương 2017

“Bị bọn khốn nạn của bộ an ninh đuổi bắt, đương nhiên trong lúc chạy khó tránh khỏi bị chóng mặt một chút nên mới vô tình lạc vào địa bàn Long Môn của các người, làm sao có thể nói là do tôi chỉ huy bọn họ? Cô cũng đã thấy hai người của Thiên Môn chúng tôi bị người của bộ an ninh đuổi theo rồi, trong trường hợp khẩn cấp như vậy, tôi làm sao có thời gian để chỉ huy bọn họ?”

Diệp Thanh Đình nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng vậy, tôi đã hỗ trợ người trong bộ phận an ninh và bắt hai người họ, vì họ đã trái pháp luật, loạn kỷ cương. Triệu Long, không phải ông muốn bảo vệ bọn họ đâu nhỉ?” Triệu Long bật cười: “Làm sao có thể?”

“Vậy thì bây giờ ông đang tập kích chúng tôi không phải sao? Ý ông là gì?”

Diệp Thanh Đình mở miệng một tiếng Triệu Long, mở miệng một tiếng Thiên Môn, Tần Vũ Phong rốt cuộc hiểu được.

Thiên Môn? Tần Vũ Phong cũng có hiểu biết về môn phải này. Không phải vì điều gì khác mà là vì tính đặc thù của môn phái này. Được biết Thiên Môn là một môn phái của nước Mễ, nhưng Thiên Môn này cũng tu luyện võ thuật của Đại Hạ. Không chỉ vậy, Thiên Môn tu luyện võ đạo Đại Hạ cũng tuyệt đối không phải tu luyện kiểu đùa giỡn, ngược lại còn rất nghiêm túc.

Ngay cả nhiều người Đại Hạ ở nước Mễ cũng không bằng những người Thiên Môn ở nước Mễ.

Đối với võ thuật Đại Hạ, thật sự có thể gọi là si mê. Đây là môn phải duy nhất ở nước Mễ tu luyện võ thuật Đại Hạ ngoài Long Môn ra.

Đây cũng là môn phái võ thuật Đại Hạ duy nhất ở nước ngoài chấp nhận những người không thuộc Đại Hạ tu luyện nó.

Còn người tên Triệu Long này chính là chủ nhân của Thiên Môn, là chủ môn phái võ công Đại Hạ giống với Long Môn, đồng thời ngang ngửa với Long Môn về sức mạnh toàn diện.

Tất nhiên, sức mạnh tổng thể không có nghĩa là thành tựu võ thuật của những người trong võ thuật. Mà là bởi vì Triệu Long vốn là người gốc nước Mễ, so với Long Môn đương nhiên có rất nhiều con đường tắt thuận tiện hơn, thậm chí là không bị các cấp trên của nước Mễ nhằm tới.

Chính vì lý do này mà Thiên Môn và Long Môn được chia đều trên lãnh thổ của nước Mễ. Bởi vì cho dù nói thế nào thì có quá nhiều người nước Mễ ở Thiên Môn.

Để hiểu được lời nói của Đại Hạ đã đòi hỏi rất nhiều nỗ lực, huống chi là việc khai thông các bí quyết võ thuật của Đại Hạ, v.v.? Quả thật đây là một chuyện không thể nào, mặc dù bọn họ đã thật sự làm điều đó.

Theo thông tin mà Tần Vũ Phong biết, số cao thủ mà Thiên Môn nắm giữ cũng không ít, hầu như tất cả mọi người đều đã tu luyện tới minh kình đỉnh.

Trong số đó, Triệu Long là người nổi bật nhất, sử dụng được hết sức mạnh của tông sư nhất trọng thiên. Được biết, người đạt đến tông sư nhất trọng thiên ở Đại Hạ cũng đủ điều kiện để thành lập phe phái riêng rồi. Ngay cả trong Ẩn Môn Môn Phái, tông sư nhất trọng thiên cũng đủ nhiều việc lắm rồi.

Triệu Long có được thế mạnh này, lại còn là người của nước Mễ, không khó để nhận thấy sự cố chấp của Triệu Long đối với võ học Đại Hạ.

Mà lần này, người được cử đi theo dõi hành động của Diệp Thanh Đình… tuyệt đối sẽ không dùng đạn để chào hỏi khi gặp mặt đối phương đâu, kể cả là người nước Mễ đi chăng nữa.

Rốt cuộc là ý gì?

Lẽ nào chỉ vì hai người máy cải tạo của nước Mễ bị chế ngự ở khu Chinatown ngày hôm nay sao? Không thể nào!

Đó nhiều nhất chỉ là một cái ngòi nổ, bên kia chỉ muốn ngẫu nhiên tìm một lý do để tấn công Long Môn mà thôi. Tần Vũ Phong không phải kẻ ngốc, anh tự nhiên có thể nhìn ra được.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom