• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2006-2007

Chương 2006

Nếu như ở Đại Hạ thì hai trong ba khu Chinatown do Diệp Thanh Đình quản lý đã có thể liệt vào danh sách di sản văn hóa phi vật thể.

Ở khu Chinatown có rất nhiều cách thức trang trí mà cho đến hiện nay đã không còn phổ biến nữa, thậm chí không có ai biết làm.

Nếu như lần này mà bị phá hỏng, sợ rằng việc tu sửa sẽ gặp khó khăn.

Nhưng mà vẫn còn may, may mà Tần Vũ Phong ra tay, dùng nội lực ngăn những viên pháo đạn tiếp tục bắn loạn xạ. Nếu không sợ rằng khu Chinatown sẽ chịu tổn thất nghiêm trọng rồi.

Đến lúc đó cho dù Diệp Thanh Đình có không nỡ rời xa phong cách cổ điển của khu Chinatown đi chăng nữa thì cũng không thể không tu sửa lại toàn bộ được, thậm chí có thể thay đổi đến mức Diệp Thanh Đình cảm thấy xa lạ.

Diệp Thanh Đình nhíu mày lặng lẽ nhìn Tần Vũ Phong. Tần Vũ Phong vẫn là dáng vẻ trầm tĩnh như thường. Diệp Thanh Đình nghĩ, có lẽ đối với Tần Vũ Phong mà nói thì đó cũng chỉ là thuận tay giúp đỡ thôi.

Nhưng trên thực tế, Tần Vũ Phong đã bảo vệ cuộc sống của Diệp Thanh Đình, bảo vệ phần ký ức đơn thuần nhất, thư thái nhất và vui vẻ hạnh phúc nhất của cô ta.

Diệp Thanh Đình mấp máy môi nhưng rồi cuối cùng vẫn không nói lời nào.

Nhưng vào lúc này, trận đánh nhau vẫn đang tiếp tục trên phố.

Lợi dụng lúc nhân viên an ninh đang sững sờ, hai người áo đen điếc không sợ súng, lại tiếp tục đập bình bịch và bắt đầu đi mấy bước đến trước mặt nhân viên an ninh.

Đạn ở trên cánh tay sau khi cải tạo vẫn có sức giật rất lớn, vì thế kể cả khi bọn họ liên tục bắn đạn thế này thì bọn họ cũng phải điên cuồng lùi lại mấy bước mới giữ được lực bắn.

Nhưng ngay cả như vậy, những phát đạn bắn ra tiếp theo vẫn rơi giữa không trung, như thể có thứ vô hình nào đó kiểu như có kẹo cao su ở đó làm cho những viên đạn được bắn ra dừng hết lại, bị cố định lại trong không khí.

“Mẹ nó! Chuyện quái nào như thế được! Chết tiệt!” Hai người nước Mễ liếc nhìn nhau, ngay sau đó đồng thời cùng dùng tiếng Mễ mà chửi.

“Chuyện này rốt cuộc là chuyện quái gì! Lẽ nào hệ thống phòng thủ của bộ an ninh lại được nâng cấp rồi sao!?”

Hai người nghĩ đến sứt đầu mẻ trán cũng không thể nào nghĩ ra được, chính là ở phía sau bọn họ có một người đàn ông Đại Hạ đang đứng trong một cửa hàng khuất tầm nhìn làm ra toàn bộ những chuyện này.

Mà lúc này đâu chỉ có hai người mặc áo đen không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đến cả nhân viên của bộ an ninh cũng trưng ra bộ mặt mơ hồ không khác gì bọn họ.

“Đây là chuyện gì vậy?”

“Là thứ gì đã ngăn chặn đạn của bọn chúng lại chứ.”

“Lẽ nào công tác phòng ngự của Long Môn đã đáng sợ vậy rồi sao?”

“Có phải là người Đại Hạ làm không?”

“Chắc không phải là võ giả người Đại Hạ của Long

Môn thiết lập phòng ngự này đâu đúng không?”

“Vậy thì đáng sợ quá rồi…

“Nhưng mà cho dù nói như thế nào, thì chuyện này cũng là chuyện tốt mà!”

“Đi bắt người trước đi!”

Mấy nhân viên bộ phận an ninh liếc nhìn nhau, đều quyết định mặc kệ hiện tượng lạ trước mắt, trước tiên đi bắt hai tên mặc đồ đen kia trước đã.

Mất người trong bộ phận an ninh lập tức chạy về phía hai tên mặc đồ đen, trong tay cầm súng mộc. Người mặc đồ đen thấy thế cũng không chạy.

“Hừ, còn lo con đường Đại Hạ này quá quỷ dị, lần này thì tốt rồi, mấy người của bộ phận an ninh này cư nhiên dám xông lên phía trước…

“Đúng vậy, thế nhưng chúng ta lại là những người máy cải tạo, tôi cũng không tin hai tên bộ phận an ninh đó có thể làm gì được chúng ta, buồn cười.

“Bị đuổi một đường đến đây rồi, nên cho bọn họ được mở mang tầm mắt một chút đi!”
Chương 2007


Hai người vừa dứt lời, Tần Vũ Phong nhịn không được trợn to hai mắt


Không biết hai người bọn họ động tay động chân gì ở trên người mình, tóm lại, giờ khắc này, trên người của bọn họ xuất hiện ra một tầng kim loại, rất nhanh liền bao phủ toàn bộ thân thể.


Diệp Thanh Đình biết Tần Vũ Phong chưa từng gặp qua người máy cải tạo của nước Mễ, cẩn thận giải thích cho Tần Vũ Phong: “Đây chính là hệ thống phòng ngự của người máy cải tạo. Hầu hết hệ thống phòng ngự của người máy cải tạo đều như vậy, từ dưới da kéo dài ra một màng kim loại mỏng, chất liệu đặc thù.


“Cường độ chống đỡ đòn tấn công đại khái là bao nhiêu?”


Diệp Thanh Đình trầm ngâm một lúc: “Đại khái là tương đương với cương khí hộ thể của võ giả Đại Hạ chúng ta.”


Tần Vũ Phong gật đầu.


Diệp Thanh Đình giải thích như vậy, anh vừa nghe đã hiểu. Nếu đối phương thật sự không thống kê số liệu cho anh, cái gì một trăm ki lỗ, hai trăm ki lô, một tấn chịu tải…


Tần Vũ Phong đúng thật là không thể nào đoán ra được.


Nói thật, ngay cả chính Tần Vũ Phong bây giờ cũng không biết toàn bộ sức lực của mình phát ra trong một quyền sẽ là bao nhiêu sức lực.


Tần Vũ Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, xoay người đi tới cửa.


Diệp Thanh Đình khế hô một tiếng: “Tần Vũ Phong, anh muốn làm gì?”


Tần Vũ Phong quay đầu lại, mỉm cười với Diệp Thanh Đình một tiếng: “Cũng không thể đến Long Môn các người ăn không ngồi rồi đâu nhỉ? Bây giờ anh muốn giúp cô cả của Long Môn bảo vệ đường phố một chút”


Diệp Thanh Đình sửng sốt, đứng yên tại chỗ.


Nhưng chủ cửa hàng nhỏ này rất nóng nảy, ông ta có thể nhìn ra, người xa lạ trước mắt là khách quý của cô cả.


Chủ cửa hàng nhỏ lập tức đi lên ngăn cản.


“Thưa ngài, ngài không thể làm như thế được!”


Vẻ mặt của người chủ cửa hàng nhỏ bối rối, vì sao cổ cả Diệp Thanh Đình không đi lên ngăn cản? Có thể là quá lâu rồi cô cả không ra khỏi trang viên Long Môn, không biết chuyện này nghiêm trọng như thế nào!


Nếu cô cả Diệp Thanh Đình biết loại chuyện này nghiêm trọng như thế nào thì nhất định sẽ không để cho khách quý đi ra ngoài!


Nếu hôm nay thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô cả có thể trách ông ta không kịp thời ngăn trở, cũng không nói rõ ràng chuyện nguy hiểm bên ngoài!


Chủ cửa hàng nhỏ nằm lấy góc áo của Tần Vũ Phong: “Quý khách, quý khách, ngài không thể ra ngoài lúc này!”


Tần Vũ Phong hơi kinh ngạc, quay đầu lại: “Sao vậy?”


Chủ cửa hàng nhỏ khẩn trương nói: “Quý khách à, hai người máy cải tạo ở bên ngoài có thực lực công kích ít nhất cũng là trình độ tông sư nhị trọng thiên, lớp bảo hộ trên người bọn họ là phòng hộ hạng năm! Ngài tuyệt đối không thể đi ra ngoài, hiện tại bên ngoài thật sự là quá nguy hiểm!”


Tần Vũ Phong nhìn thoáng qua, đường phố bên ngoài quả nhiên đã không còn người, những người vừa rồi bởi vì đạn pháo ngưng đọng trên không trung mà khiếp sợ dừng chân cũng đã sớm trốn trong các cửa hàng khác.


“Không sao đâu. Tần Vũ Phong lắc đầu, rút góc áo của mình ra khỏi tay đối phương.


“Không cần lo lắng, tôi sẽ trở về rất nhanh thôi”


Diệp Thanh Đình không khẩn trương như chủ cửa hàng nhỏ, nhưng nghe được những lời chủ tiệm nhỏ nói, cảm xúc cũng có chút khẩn trương theo.


Diệp Thạnh Đình có chút lo lắng nhìn Tần Vũ Phong một cái.


Mặc dù cô biết thực lực của Tần Vũ Phong mạnh mẽ vô cùng. Nhưng trên thực tế, cụ thể mạnh mẽ đến mức nào thì bản thân cô cũng không biết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom