• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (11 Viewers)

  • Chap-228

Chương 228: Tiêu Khôn Hoằng tỉnh




Thi Nhân ném ra những lời này rồi lập tức xoay người rời đi.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Ép buộc để tạo cảm giác lo lắng, căng thằng, không phải là cô không nhận ra những thủ đoạn này, nhưng cô sẽ không để Tiêu Vinh được như ý.



Bây giờ Tiêu Khôn Hoằng đã tình, tất cả mọi chuyện đều không quan trọng nữa.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Khi Thi Nhân tới nơi, cô nhìn thấy Diệp Tranh và cả ba đứa bé đang đứng bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt.



"Chị dâu! Anh Ba tỉnh rồi, nhưng anh ấy tương đối mệt mỏi nên lại ngủ thiếp đi."



Diệp Tranh vẫn luôn đứng đợi bên ngoài, đầu tiên chỉ có ba đứa bé quay lại, sau đó là Thi Nhân đến.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Mẹ! Con thấy tay của cha đã cử động đấy, cha thật sự đã tỉnh."



Thi Nhân đứng bên ngoài cửa kính trong suốt và nhìn người đàn ông đang nằm trên giường bệnh trong phòng, đôi mắt hơi đỏ lên: "Tỉnh lại là tốt rồi! Tỉnh lại là tốt rồi!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Chị Ba! Bác sĩ đã đến kiểm tra và nói rằng phẫu thuật rất thành công, tiếp theo chỉ cần chú ý quan sát tình hình khôi phục của anh Ba là được."



Suốt thời gian qua, đây là lần đầu tiên trên mặt Diệp Tranh xuất hiện nụ cười. Mời đọc truyện trên truyen88.net



Trong khoảng thời gian này, anh ta vẫn luôn lo lắng về tình hình thân thể của Tiêu Khôn Hoằng, anh ta rất sợ cơ thể của anh sẽ xuất hiện di chứng gì sau phẫu thuật, nhưng mà bây giờ xem ra ông trời vẫn yêu thương Tiêu Khôn Hoằng, không để Tiêu Khôn Hoằng lại phải chịu khổ thêm một lần.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Thi Nhân xoay người: "Trong khoảng thời gian này cậu đã vất vả rồi!"



"Chị Ba không cần phải nói vậy đâu, chị cũng rất vất vả mà, đám người trong Tập đoàn Quang Viễn cũng không có ai là người hiền lành!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Cũng may là tất cả những chuyện này đã nhanh chóng đi qua."



Lần đầu tiên Thi Nhân lần đầu tiên cảm nhận được ở vị trí của Tiêu Khôn Hoằng phải gánh áp lực to lớn cỡ nào. Anh lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, để đạt đến thành quả hôm nay, chắc chắn không hề dễ dàng gì.



Mãi cho đến tối, Tiêu Khôn Hoằng mới tỉnh lại một lần nữa.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Khi anh mở mắt ra, đập vào mắt là màu trắng của trần nhà, sau đó là một người phụ nữ mặc quần áo vô khuẩn, đeo kính đang trông nom bên cạnh anh, người này chính là vợ của anh, đôi mắt anh lộ ra vẻ tươi cười.



"Anh tỉnh rồi à!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thi Nhân đến gần và nhìn những ống dẫn to nhỏ trên người anh, không kiềm được cảm giác đau lòng.



Một thời gian trước anh còn bị thương vì tai nạn xe cộ, kết quả vết thương cũ chưa lành lại tăng thêm vết thương mới.



Bản thân anh phải gánh chịu rất nhiều nguy hiểm như vậy, nếu như anh chỉ độc thân một mình, hoàn toàn không có bất kỳ điểm yếu nào, anh cũng sẽ không bị một kẻ hèn hạ như Tiêu Vinh đe dọa.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Mấy đứa bé đâu rồi?"



Tiếng nói của Tiêu Khôn Hoằng rất trầm thấp, còn hơi khàn khàn vì vừa tỉnh lại.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Mấy đứa bé đều không sao. Bây giờ bọn nhỏ đều ở bên ngoài nhìn anh, bởi vì chỉ có một người được tiến vào phòng bệnh cho nên mấy đứa bé mới không vào."



Tiêu Khôn Hoằng hơi nghiêng đầu và thấy bên ngoài lớp thủy tinh trong suốt có ba cái đầu nhỏ, cả ba đứa bé đều ngoan ngoãn vẫy tay và nhìn anh bằng đôi mắt vô cùng đáng yêu.



Đột nhiên trái tim của anh đều trở nên mềm nhũn.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Đây là con của anh!



"Thật sự xin lỗi! Tôi đã không nói tất cả sự thật cho anh sớm một chút. Đây đều là lỗi của tôi, là tôi đã hiểu lầm anh." %3D





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thi Nhân vẫn muốn xin lỗi anh.



Khi đứa bẻ xảy ra chuyện, cô không có thời gian.



Sau đó anh lại xảy ra chuyện và vẫn năm trong tình trạng nguy hiểm một sớm một chiều nên cô cũng không có cơ hội.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Thi Nhân thật sự rất sợ là mình không có cơ hội lên tiếng xin lỗi trước mặt anh. Như rất may, rất may mà anh đã tỉnh lại.



Tiêu Khôn Hoằng người phụ nữ đang rất áy náy trước mặt mình, trong đáy lòng lại yên lặng trả lời: Em đúng là đứa ngốc! Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ trách em.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh cho rằng mình cũng có trách nhiệm trong việc để đứa bé xảy ra chuyện.



Một mình cô vất vả nuôi lớn đứa bé nên cô kiêng kỵ, đề phòng mình và người nhà họ Tiêu cũng không có gì là sai



"Anh nghỉ ngơi cho khỏe đi, chúng tôi đều đang đợi anh." Mời đọc truyện trên truyen88.net



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Tiêu... Vinh đâu?"



Thi Nhân sửa lại drap trải giường giúp anh và mở miệng trả lời: "Tạm thời vẫn chưa thấy anh ta xuất hiện, chắc là anh ta còn đang đề phòng cái gì. Còn về phía công ty, tạm thời tôi đã ổn định mọi thứ, đợi anh khôi phục rồi giải quyết. Tiêu Khôn Hoằng, anh cần phải nhanh chóng khỏe lại rồi làm chỗ dựa cho tôi đấy?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Được thôi!"



Tiêu Khôn Hoằng cố gắng nói ra hai chữ này. Bây giờ tinh thần của anh không được tốt, quá lâu không lên tiếng nên dây thanh của anh hơi khó phát âm.



Thi Nhân nở nụ cười. Đến khi bác sĩ nhắc nhở đến giờ, cô mới xoay người ra khỏi phòng bệnh.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter




"Mẹ! Cha đã nói gì vậy? Cha có đau không?"



Bé Bánh Bao rất lo lắng, cô bé thật sự rất muốn trò chuyện với cha.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nếu như không nhờ cha, chắc chắn cô bé và anh đã bị người xấu dùng lựu đạn nổ chết rồi, là cha đã cứu bọn họ.



"Cha nói rằng cha sẽ nhanh chóng hồi phục!"



Thi Nhân cũng không biết Tiêu Khôn Hoằng có đau không, nhưng có lẽ đau chứ?



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Mạc Tiểu Bắc không được tự nhiên nhìn người đàn ông đang năm trong phòng bệnh. Hôm đó trên du thuyền, người đàn ông này đã để lại cho cậu bé một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Hóa ra đây chính là cha của mình - Người có thể vứt bỏ mạng sống vì bọn họ.



Mạc Tiểu Bắc quay đầu nhìn Thi Nhân: "Mẹ! Mẹ và cha đã làm hòa chưa?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thi Nhân hơi sửng sốt một chút rồi trả lời: "Mặc kệ mẹ và cha có làm hòa hay không, cha vẫn là cha của các con, nhớ chưa?"



Cô vẫn chưa hề biết là mấy đứa bé vẫn luôn không nhận Tiêu Khôn Hoằng là vì cô.



Điều này không hề công bằng đối với mấy đứa bé lẫn Tiêu Khôn Hoằng.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Mạc Tiểu Bắc gật đầu một cái, cậu bé cũng biết điều này.



Sau khi Tiêu Khôn Hoằng tỉnh lại, mỗi ngày anh đều khôi phục một chút.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng mà anh bị thương khá nghiêm trọng nên tạm thời vẫn không thể rời khỏi phòng chăm sóc đặc biệt.



Khi anh tỉnh lại, ba đứa bé đang ngồi đợi trên băng ghế nhỏ phía ngoài cửa phòng.



Mỗi ngày, Bé Bánh Bao còn thay chiếc váy mà mình thích nhất và cầm theo con búp bê mà mình yêu quý nhất.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Sau đó ba đứa nhỏ đứng bên ngoài làm ảo thuật cho Tiêu Khôn Hoằng xem.



Nhìn những trò ảo thuật đơn giản đầy sơ hở, khóe miệng của Tiêu Khôn Hoằng vẫn luôn luôn cong lên cho thấy tâm trạng của anh cũng vô cùng vui sướng.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trái tim vẫn luôn căng cứng của Thi Nhân cũng hơi buông lỏng một chút.



Nhưng mà bệnh viện lại nhanh chóng nghênh đón một vị khách không mời mà đến chính là quản gia của nhà họ Tiêu.



Sau khi nghe thấy là ai đến, sắc mặt Thi Nhân dần dần lạnh lùng: "Ông ta tới đây để làm gì?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Trợ lý Tiêu mở miệng: "Ông ta nói là ông cụ cũng định sửa đổi di chúc, ông cụ định để lại toàn bộ phần của Hải Đào cho ông chủ!"



"Ha ha! Ông cụ làm vậy là có ý gì đây? Định đuổi cổ ăn mày sao?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ánh mắt của Thi Nhân trở nên lạnh lùng: "Tôi không gặp!"



"Vậy tôi sẽ đi từ chối."



Trợ lý Tiêu đã sớm đoán được kết quả này, chẳng qua anh ta chỉ báo cho Thi Nhân biết mà thôi.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Quản gia của nhà họ Tiêu đứng ở cửa thang máy, lúc này trông ông ta già nua hơn trước nhiều, đã không còn dáng vẻ kiêu ngạo, hung hăng càn quấy như lúc trước.



Trợ lý Tiêu xuất hiện và mở miệng bằng giọng điệu lạnh lùng: "Bà chủ của tôi nói là cô ấy không gặp ông."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Cô ta có tư cách gì quyết định thay ông chủ?"



Sắc mặt của quản gia trở nên khó coi, cũng bởi vì người phụ nữ đó mà nhà họ Tiêu mới biến thành thế này.



Nếu như không phải do người nhà họ Thi nói dối, ông cụ sẽ không nuôi cháu nội thay người khác, hơn nữa còn nuôi nhiều năm như vậy, làm cho cậu cả cũng bị người ta cười nhạo. Mời đọc truyện trên truyen88.net



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Thi Nhân cũng là người nhà họ Thi.



"Xin lỗi! Bây giờ bà chủ có thể thay thế ông chủ quyết định!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong mắt của trợ lý Tiêu thoáng qua vẻ đùa cợt, người nhà họ Tiêu đều như vậy, chẳng trách cuộc sống của ông chủ chẳng vui vẻ gì. Bây giờ vất vả lắm mới có bà chủ bên cạnh ông chủ, anh ta sẽ không để cho người khác tới quấy rầy.



Quản gia cảm thấy mất mặt, lúc đầu muốn lập tức rời đi, nhưng lại nghĩ đến ông cụ vẫn đang ở bệnh viện hối hận, đột nhiên cảm thấy mình không thể đi như vậy, nếu không thể giải quyết chuyện này, ông cụ sẽ mang theo hối hận rời khỏi thế giới này.



Sắc mặt của quản gia lại trở nên nghiêm túc và đứng đắn: "Tôi muốn gặp Thi Nhân."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Xin lỗi! Bà chủ đã nói là không gặp."



Trợ lý Tiêu cũng không muốn nói nhảm với đối phương, dứt khoát dặn dò vệ sĩ: "Nhớ chú ý, đừng để những người không liên quan vào trong!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quản gia giận dữ đến mức toàn thân đều phát run, bất cứ ai cũng có thể tùy tiện giẫm trên đầu ông ta sao?



Tiêu Vinh nói không sai, đúng là người phụ nữ tên là Thi Nhân này có vấn đề.



Quản gia đứng lại một lát rồi giận dữ rời đi. Ông ta vừa lên xe thì lập tức nhìn thấy có thêm một người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình, người này chính là Tiêu Vinh.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Ánh mắt của Tiêu Vinh nhàn nhạt: "Sao rồi? Tôi nói không sai chứ? Thi Nhân muốn một mình chiếm lấy Tập đoàn Quang Viễn."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom