• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (4 Viewers)

  • Chap-713

Chương 713: Các người nghĩ rằng đây là đang mặc cả ở chợ hay sao?




*Chương có nội dung hình ảnh
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.


**********



"Lại đổi cái khác?"






Tiêu Khôn Hoàng đứng dậy, một tay năm lấy Mạc Đông Lăng cổ áo: "Con mẹ nó, anh cho rằng đây là đang mặc cả ở chợ rau hay sao?"



Xung quanh đột nhiên trở nên căng






thẳng



Diệp Tranh kéo tay Mặc Tử Hàn: "Tất cả hãy bình tĩnh, bình tĩnh. Nói thật, anh trai của anh cũng quá là phúc hậu rồi. Thỏa thuận mà lại có thể đổi đi đổi lại sao?" Mạc Tử Hàn sắc mặt lạnh lùng đáp: "Nhà họ Mạc chúng tôi không để chọc giận






"OK, tôi biết. Có điều chuyện này từ từ thương lượng, nhưng các người cứ liên tục từ chối thì làm gì có thành ý chứ."



Diệp Tranh nhìn về phía kia ông lão kia. "Ông nói thử xem? Dù sao chúng tôi cũng không thiếu tiền, muốn giải quyết chuyện này, ông cũng biết phải lấy cái gì để trao đổi mà."






Ông cụ nhà họ Mạc ngẩng đầu, ảnh mắt như phủ một tầng sương lạnh, sắc bén uy nghiêm: "Chúng ta cần phải thảo luận đã "



"Không có vấn đề, chắc chắn là có the."






Diệp Tranh nhìn Tiêu Khôn Hoảng "Anh ba, anh mau buông tay."



Tiêu Khôn Hoàng nghe xong cũng buông tay ra, nhìn chăm chăm Mạc Đông Lăng: "Khi cậu đang thảo luận, tôi nghĩ có người cũng có quyền được nói "






Anh vẫy vẫy tay, đem máy vi tính đặt ở đại sảnh, bên trên màn hình là khung cảnh tầng hầm.



"Này, Mạc Mỹ Đình, gia đình cô ở đây để giải cứu cô rồi. Gửi lời chào đi."






Mạc Mỹ Đình trên màn hình ngẩng đầu nhìn quanh phòng. "Tiêu Khôn Hoằng, người của nhà họ Mạc sẽ không buông tha cho anh đâu. Tôi biết họ sẽ tới cứu tôi."



Mạc Tử Hàn lên tiếng trước. "Đừng lo làng, em sẽ sớm bình an vô sự thôi."






"Anh hai, anh thật sự ở đây sao? Tiêu Khôn Hoằng bẻ gãy tay của em, giam cầm em ở đây, còn nói sẽ hủy hoại khuôn mặt của em. Anh ta thật sự rất quá đáng, hoàn toàn không đặt nhà họ Mạc vào trong mắt."



Trong lòng Mạc Mỹ Đình mang theo sự hy vọng, và giọng điệu của cô ta cũng trở nên đáng thương hết mức có thể. Vị cứu tinh của cô ta đã đến rồi.






Tiêu Khôn Hoàng thờ ơ nhìn nhà họ Mạc: "Bây giờ các người bắt đầu thảo luận, rồi sau đó đáp ứng tối điều kiện nào." Anh nhìn Mạc Mỹ Đình trong màn hình: "Chắc cô vẫn còn chưa biết, nhà họ Mạc khá hào phóng với cô. Còn để cho tôi ra điều kiển để đổi lại cô. Đoán xem, tôi đã nói gì?"



Mạc Mỹ Đình co rụt cổ lại, cô luôn cảm thấy Tiêu Khôn Hoằng sẽ không buông tha cho mình dễ dàng như vậy.






“Điều kiện đầu tiên: Tôi muốn quyền kiểm soát việc hợp tác dự án này, bao gồm một nửa cổ phần đầu tư vào dự án nằm trong tay nhà họ Mạc. Điều kiện thứ hai: Phế cánh tay phải của cô để cô cả đời này sẽ không bao giờ cầm được dạo khắc."



"Đừng!"






Mạc Mỹ Đình nhanh chóng che tay của mình lại dù cô không thể kiểm soát được được nữa. Cô không muốn bị phế một bên cánh tay.



"Tôi không quan tâm, nhưng tùy xem người nhà họ Mạc lựa chọn như thế nào."






Tiêu Khôn Hoàng trực tiếp ngắt kết nổi, sau đó nhìn về phía người nhà họ Mạc: "Tôi nghĩ rằng cô ta không muốn bị phế tay.



Mạc Đông Lăng nói: "Chúng tôi phải






thảo luận riêng."



"Tùy ý.






Mạc Đông Lăng đẩy ông cụ ra khu vườn bên ngoài vắng vẻ yên tĩnh, để đảm bảo không có người nghe lén. Cả ba nhìn nhau, ánh mắt nặng nề. Anh nói: "Có lẽ đây là một cơ hội "



Mạc Tử Hàn đáp. "Nếu quân cờ sắp trở nên vô dụng thì người đứng sau chắc là cũng sẽ không quan tâm nữa."






Cuối cùng ông lão họ khan vài tiếng, mở miệng: "Đúng vậy, nhưng để thuyết phục những người đứng sau, chúng ta nên diễn một vở kịch "



Mạc Đông Lăng ngôi xổm trước mặt ông lão: "Lần này, chúng ta nhất định sẽ tìm được người đứng sau tất cả chuyện này."






"Đứa nhỏ đó có bị thương nặng



không?"






"Không bị thương đến xương cốt





Ông lão thở phào nhẹ nhõm: "Cô ta đã chọn được một tấm chồng tốt.






Vào lúc này, hành vi ngạo mạn và độc đoán của Tiêu Khôn Hoàng đã hoàn toàn làm gián đoạn sự sắp xếp của tất cả mọi người, của họ và của cả những người đứng sau màn kịch này.



Mạc Đông Lăng cười: "Cô ấy là người có tầm nhìn tốt."






Sau đó, Mạc Đông Lăng từ từ đứng lên, cho Mạc Tử Hàn một năm đấm, hai người trực tiếp chiến đấu với nhau. Sau đó, ông già ngất xỉu và được đưa đến bệnh viện. Cảnh tượng dần trở nên mất kiểm soát.



Cổ Văn Trình đã ở biệt thự bên cạnh, nhìn cảnh tượng này xảy ra, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "Đi điều tra chính xác chuyện gì đã xảy ra?"






"Sau khi Tiêu Khôn Hoảng đưa ra hai điều kiện, người nhà họ Mạc thảo luận trong vườn, ước chừng xảy ra mẫu thuẫn, sau đó anh em nhà họ Mạc đã đánh nhau."



Cổ Văn Trinh cau mày, nói: "Xem ra Mạc Mỹ Đình không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất nó đã kích động được mối quan hệ của họ."






Nhưng những lời nói và việc làm của Mạc Mỹ Đình thực sự rất ngu ngốc! khiến anh ta không thể chịu đựng được.



Nếu không phải Mạc Mỹ Đình làm những chuyện thách thức Tiêu Khôn Hoàng thì làm sao cô ta lại bị bắt rồi bị uy hiếp phế bỏ một cánh tay. Nếu bàn tay phải bị mất đi thì giá trị của Mạc Mỹ Đình sẽ giảm đi rất nhiều. Làm sao một người tàn phê làm sao có thể kế thừa được nghề thủ công của nhà họ Mạc được?






"Ông chủ, tôi nên làm gì tiếp theo? Phía ông lớn bên kia vẫn đang đợi tin tức "



"Im mom."






Lần đầu tiên Cổ Văn Trình cảm thấy tức giận đến như vậy, còn Mạc Mỹ Đình ngốc đó, khi cô được cứu ra, anh nhất định sẽ dạy cho cô ta một bài học tử tế.



"Để Tiêu Vinh đi, chúng ta nhất định phải giữ được tay của Mạc Mỹ Đình. Nếu lần này anh ta không xử lý được chuyện này, hãy để anh ta đi chết đi." Tiêu Khôn Hoảng, cái tên mất trí này! Trước kia anh ta thực sự đánh giá cao anh, vậy mà người luôn trầm ổn cần thận như Tiêu Khôn Hoảng lại làm việc ngông cuồng như vậy! Đúng là điên rồi.






Trong biệt thự, hai anh em nhà họ Mạc bị bỏ lại ngoài sảnh, ông cụ nhà họ Mạc đã được đưa đến bệnh viện, Mạc Tử Hàn trên mặt vẫn còn thương tích, vẻ mặt lạnh lùng.



Tiêu Khôn Hoằng nở nụ cười: "Xem ra là các người đã thảo luận xong rồi. Kết quả như thế nào?"






Mạc Tử Hàn đáp: "Tiêu Khôn Hoàng, anh cứ nhớ kỹ đấy."



"Tôi chắc chắn sẽ nhớ. Vậy, kết quả






là gì?" Mạc Đông Lăng nhìn hàn. "Không thể cho anh cổ phần dự án "



"OK, vậy đó là sự lựa chọn thứ hai, đúng không? Mạc Mỹ Đình, cô có nghe thấy điều đó không? Cô đã bị bỏ rơi. Tôi đã nói rằng với nhà họ Mạc cô không hề quan trọng như cô vẫn nghĩ."






Mạc Đông Lăng nhìn về phía sau Tiêu Khôn Hoằng và mở video. Mạc Mỹ Đình đang sững sở, như không thể tin được chuyện này.



Cô chậm rãi mở miệng: "Không thể, không thể nào, anh ơi, tiền hết có thể kiếm lại được mà. Nhưng tay của em mà bị phế thì cả đời này cũng không thể khôi phục lại được."






"Thực xin lỗi, tôi là tộc trưởng nhà họ Mạc, không thể quyết định như vậy



"Anh cả! Em là em họ của anh mà, cũng là người thân của anh. Anh hai, anh hãy thuyết phục anh cả đi."






Mạc Mỹ Đình hốt hoảng, lỡ tay có mất đi thì làm thế nào cô ta có thể tiếp tục nhiệm vụ? Một quân cờ vô giá trị, cô ta không thể tưởng tượng được cuộc sống tương lai của mình. Từ trên đỉnh mây rơi xuống cát bụi, lên voi rồi lại xuống chó



Mạc Tử Hàn nói với vẻ khó khăn "Anh xin lỗi, nhà họ Mạc đã làm cho em thất vọng, nhưng bọn anh cũng bàn bạc xong rồi. Dù sau này cho dù em không thể kế thừa nghề thủ công của nhà họ Mạc, nhưng bạn sẽ luôn có một vị trí trong nhà họ Mạc "






"Em không cần



Mạc Mỹ Đình đột nhiên nhìn về phía máy quay một cách sắc bén: "Dù mất tay, em cũng sẽ kế thừa vị trí của nghề thủ công, nếu không họ sẽ cười nhạo em. Em không thể chịu được sự chế nhạo như vậy."






Mạc Đông Lăng bình tĩnh nói: "Được thôi."



"Ừm, tôi sẵn sàng hy sinh như vậy






cho nhà họ Mạc "



Tiêu Khôn Hoảng vỗ tay: "Tôi đột nhiên có chút hâm mộ cô, Mạc Mỹ Đình, lát nữa sẽ cho người ra tay gọn gàng






hơn một chút." Một người phụ nữ biết thức thời như vậy thật hiếm. Biết rằng không có cách nào để thay đổi sự lựa chọn này, liên chỉ còn cách thu lại chút lợi ích cuối cùng cho mình.



Trong lòng Mạc Đông Lăng chợt lóe lên một tia lạnh lẽo, quả nhiên những người ở phía sau đều đến vì nghề thủ công của nhà họ Mạc, OK, mục đích đã rõ ràng.






Diệp Tranh thở phào nhẹ nhõm, chuyện này giải quyết xong chưa? Nhưng anh ba khá nhẫn tâm. Với thủ đoạn như vậy, Mạc Mỹ Đình sau này chắc chắn sẽ có thù hận trong lòng và căm hận người nhà họ Mạc. Giết người diệt tâm
277946447.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom