• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (15 Viewers)

  • Chap-623

Chương 623: Vợ sếp phát uy






**********



Không khí trong phòng bao vẫn hết sức im lăng như cũ, chỉ có thanh âm uống rượu của mấy người đàn ông vang lên






Rượu vang giả không hề rẻ sau khi uống như vậy thì chẳng còn nhấm nháp ra hương vị gì, họ chỉ không ngừng máy móc uống vào giống như trút nước vào bụng.



Nửa giờ về sau, bọn họ trực tiếp năm trên mặt đất bất tinh nhân sự có người thậm chí còn đi ra, bộ dạng hết sức chặt vật.






“Năm được cảm giác bị người khác chuốc rượu rồi chứ



Thi Nhân khoát tay với đám vệ sĩ, giọng nói lãnh đạm "kéo bọn họ ra ngoài."






Phòng bao rất nhanh liền yên tĩnh trở lại.



Các cô gái phòng thiết kế quay mặt nhìn nhau, ai cũng không nghĩ đến hôm nay Thi Nhân có thể làm đến như vậy.






Triệu Nhược Trúc kích động mở miệng “Vừa rồi chị đúng là đẹp trai hết sức ngầu muốn chết luôn.”



Đặc biệt là lúc cô ngồi ở trên ghế dùng biểu cảm cực lạnh nhạt nói chuyện, bộ dạng cực kỳ có thần thái luôn.






Thi Nhân cười cười, biểu tình trên mặt khối phục như bình thường, nhìn mấy cô gái ở đây nói: “Tuy rằng nói là ở nơi làm việc thì thường sẽ gặp phải những người cặn bã như vậy, đó đều là những việc khó mà tránh được, nhưng tôi hi vọng ở tập đoàn Quang Viên có thể tạo cho các cô mỗi trường làm việc trong sạch, chỉ cần dựa vào thực lực, mà không cần phải dựa vào những thứ đường ngang ngõ tất như này."



Lúc cô nói đến mấy câu nói cuối cùng trên mặt Triệu Uyển Nhi đau như bị lửa nóng ớt cay tạt vào mặt.






Cô ta không ngờ tới hôm nay Thì Nhận xuất hiện ở chỗ này



Cô ta cũng không nghĩ đến Thi Nhân lại có thể có một mặt không muốn người biết như vậy.






Một lúc sau Triệu Uyển Nhi mới hồi phục lại tình thân, cô ta hiểu được thân phận giờ phút này của Thi Nhân... cô ấy không phải chỉ đơn thuần là một nhà thiết kế nữa, mà còn là vợ của Tiêu Khôn Hoàng



Thi Nhân và mấy người bọn họ không phải người cùng một thế giới. “Tổ trưởng Uyển Nhi, tôi hi vọng ngày mai có thể nhìn thấy lời giải thích cho bữa ăn ngày hôm nay, nếu có không hy vọng sự việc bị làm lớn đến chó tổng giám đốc






Triệu Uyển Nhi miễn cưỡng lộ ra một chút biểu cảm: "Vàng"



"OK, bữa ăn hôm nay dừng lại đây đi thôi, mọi người về nhà nghỉ ngơi sớm một chút."






"Cảm ơn bà chủ"



Triệu Nhược Trúc là người thứ nhất đứng ra nói, sau đó tiếp tục có người làm theo, nói lời cảm ơn với Thi Nhân.






Triệu Uyển Nhi đã sớm không chịu nổi, là người rời đi đầu tiên.



Triệu Nhược Trúc cũng đưa cô gái bị hoảng sợ ngày hôm nay về nhà, chỉ còn lại một mình Thi Nhân ở trong phòng bao Đợi cho mọi người đi hết rồi, Thi Nhân mới xoa mặt mình không nghĩ tới ngẫu nhiên bắt chước một chút cách hù dọa người của Tiêu khôn Hoảng thế mà lại rất hữu hiệu.






“Em làm cực kỳ tốt



Thanh âm trầm thấp của đàn ông truyền đến, Tiêu Khôn Hoàng đi vào từ ngoài cửa, khuôn mặt nhỏ dài nhuồm toàn ý cười.






không ngờ lúc nãy vừa mời tới lại có thể xem được một trận chiến thú vị như vậy.



"Anh, sao anh lại tới đây?”






Thi Nhân nhìn thấy Tiêu Khôn Hoàng xuất hiện thi thần sắc trở nên mất tự nhiên, vừa rồi cô còn học theo bộ dạng của anh ra vẻ ta đây đi hù dọa người khác.



"Không tự mình đến đây thì làm thấy được bộ dáng vợ anh phát uy hôm nay chứ?" Tiêu Khôn Hoàng tự nhiên ôm người vào trong ngực "Về sau gặp những trường hợp này thì để anh làm cho






"Là chuyện của công việc, không có cách nào khác mà



"Em có thể mang anh theo "






“Anh là sếp lớn, loại tình huống nhỏ nhặt này lại đưa anh đến, có vẻ như lấy dao giết lợn đi chặt thịt gà rồi."



Anh năm lấy tay cô nói: "Em cũng có thể mang anh đi theo kiểu mang người nhà theo ấy."






Tiêu Khôn Hoằng đưa cô đến một phòng



bao khác, nơi này càng im lặng hơn, cũng không có mùi vị thuốc lá rượu bia lẫn lộn như căn phòng vừa rồi.






Nhân viên phục vụ đưa đồ ăn lên xong liền lặng lẽ rời đi.



Tiêu Khôn Hoàng ngồi bên cạnh cô nói: "Ăn






cơm nào."



Thi Nhân cầm chiếc đũa, vụng trộm liếc nhìn anh một cái, người này đến từ lúc nào rồi nhỉ, rốt cuộc là đã nhìn thấy được bao nhiêu?






Trong lúc cô còn đang ngần người, phần lớn đồ ăn trên bàn đều là đồ có thích ăn đã được bưng lên.



Anh giống như là biết cô đang đoán cái gì, cố ý nói: “Muốn bái thấy học việc thì lần sau có thể quang minh chính đại một chút, người khác anh không có công sức đi dạy nhưng mà vợ mình thì phải khác."






Sắc mặt Thi Nhân chuyển thành màu hồng, quả nhiên anh ấy đều nhìn thấy được



“Anh đến từ lúc nào ? "Lúc em ném cái ly vào gay tên béo, không tế đầu, có vài phần thần thái giống anh rồi đấy.






Mặt Tiểu Khôn Hoàng đầy ý cười, vốn là anh định tới đây bắt người, cảm thấy có vợ nhỏ quả giảo hoạt như con cá chạch vậy, không bắt được người về giáo huấn một chút là không được.



Nhưng vừa rồi anh thấy cảnh như vậy thì liền bị kinh ngạc ngẩn người tại chỗ luôn.






Sau đó bước đi cũng dừng lại một chút, không thể tưởng được cô vợ nhỏ lại còn có một mặt tinh cách hùng hổ như vậy.



Xen vào lúc bọn họ đang tranh cãi kịch liệt làm gì, anh sẽ không đi vào giúp vui.








Để cho có vợ nhỏ đem lửa giận trên người phỏng lên người kẻ khác cũng tốt trong vài giây đồng hồ ngắn ngủi Tiêu Khôn Hoàng liên quyết định đứng bên ngoài xem cuộc vui



Thi Nhân để đũa xuống. "Nếu đã đến từ sớm như vậy thì vì sao lại không vào giúp em






"Anh cảm thấy em có thể tự mình xử lý tốt



Tiêu Khôn Hoàng lại ân cần gấp cho cô miếng rau: "Sau này sự việc hôm nay được truyền ra thì mọi người cũng đều biết anh có một bà vợ hung dữ, không ai còn dám đắc tội em nữa đâu."






Anh vẫn biết Thị Nhân là người dễ nói chuyện, có điều như vậy lại biến thành một nhược điểm



Nói thí dụ như hôm nay, mấy người đàn ông kia có thể không thèm để ý tới lời nói của cô vợ nhỏ của anh mà muốn bỏ đi mất.






Anh cũng đã chuẩn bị ra tay, nhưng kết quả, Thi Nhân còn biểu hiện tốt hơn so với điều anh tưởng tượng



Nếu tương lai anh thật sự có chuyện gì ngoài ý muốn, anh cũng không cần lo lắng Thi Nhân sẽ bị người khác bắt nạt.






"Thật ra những người này sợ anh chứ không phải sợ em. Nếu về sau không có anh để cho em dựa vào thì bọn họ lại coi thường em giống như hồi trước thôi"



Tay của Tiêu Khôn Hoàng dừng lại một






chút.



Không hiểu sao cảm thấy cực kỳ chua xót






trong lòng.



"Anh sẽ ở bên em cả đời, ai cũng sẽ không dặm coi thường em






Tay Thi Nhân được cầm lấy, lòng bàn tay



ấm áp lại khô ráo. Trong lòng có cảm động, nhìn anh nói: "Nếu anh thật sự cảm thấy như vậy, vậy thì lập tức chuẩn bị đi phẫu thuật đi.






“Được, anh đồng ý với em.



"Thật sao?" Dễ dàng đồng ý như vậy?






Người đàn ông khẽ thở dài một cái: "Anh



còn có thể lừa em sao?"






Trên mặt Thi Nhân lộ ra một nụ cười sáng



lạn, cô vòng tay ôm thật chặt cánh tay anh “Thật tốt quá, cuối cùng anh cũng chịu thỏa hiệp.






Tiêu Khôn Hoàng cẩn thận ôm người vào lòng, đề phòng cô vì cao hứng quá mà bị thương



Ánh mắt anh mang theo vẻ cưng chiều






Anh đã sớm thỏa hiệp rồi. Chỉ là không dám đối mặt với sự thực trong lòng anh đang sợ hãi thôi.



Vài ngày liên tục tâm trạng của Thi Nhân đều cực kỳ tốt.






Bởi vì Tiêu Khôn Hoàng đã đồng ý làm phẫu thuật.



Vấn đề nan giải vẫn quấy nhiều cô đã được giải quyết thì làm sao có có thể không vui vẻ cho được?






Có điều Thi Nhân cảm thấy gần đây có làm chuyện gì thì mọi người đối với cô cũng cực kỳ cung kính, thái độ cũng so với trước kia khách khi hơn rất nhiều.



Cô hơi nghi hoặc trong lòng






Triệu Nhược Trúc liếc nhìn cô một cái rồi nói: “Bà chủ của tôi ơi, câu chuyện anh hùng của chị ở phòng bao đã sớm được truyền ra ngoài, còn ai dám đến tìm chị gây sự nữa chứ



Bình thường không tức giận bao giờ nhưng đến lúc tức giận lên thì thật sự là không bình thường






Thi Nhân đỡ trán: "Hiệu quả thật sự tốt như vậy sao? Có phải bên ngoài mọi người đều cảm thấy tôi là con cọp mẹ rồi không?



"Vậy thì cũng không hẳn, nhưng bởi vì chị mà cung cách bồi rượu, chuốc rượu ở trên dưới tập đoàn trong khoảng thời gian ngắn đã sửa lại rất nhiều. Họ sợ chị bằng nhiên từ trên trời giáng xuống, sau đó lại bắt họ uống gấp hai lần đó mà "






“Tôi lại không biết một hành động nhỏ của tôi lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy đấy.



Cô vốn chỉ mong là nhiều nhất có thể thay






đối không khí của phòng thiết kế.Cô cũng không để ý được nhiều phòng ban như vậy ở trên dưới tập đoàn



"Đúng vậy đó, có điều ngày hôm qua sếp gọi Triệu Uyển Nhi vào văn phòng, sau đó Triệu Uyển Nhi xin nghỉ, nghe nói có ta khóc đến mức phần trang điểm đều trôi hết, cũng không biết là sếp nói gì.






Triệu Nhược Trúc ra vẻ thân bí. "Nhưng mà từ đây về sau không khí trong tập đoàn liên thay đổi rất nhiều, có tin tức chuẩn xác nói là vợ sếp không thích hoạt động xã giao các kiểu. Sếp lớn là kẻ cuồng vợ, cưng chiều vợ, ở trước mặt người ta mọi người đều chỉ có thể thật cần thận, ai còn dám đối đầu với chi nữa?"



Thật ra Thi Nhân không nghĩ tới Tiêu Không Hoàng lại tìm Triệu Uyển Nhi.






Trong đầu hiện lên cảnh anh ngồi trên bộ ghế da rộng lớn, ảnh mặt lạnh lẽo, bức Triệu Uyển Nhì vào đường cùng



Lúc người đàn ông này nhân tâm lên thì nói chuyện tựa như có dao trong miệng vậy.






Tuy nhiên, anh ấy cũng là người bảo vệ cá bầu trời của bạn mà không lộ ra tiếng động nào.



Thi Nhân củi đầu lộ ra một nụ cười, giống như trong lòng đang nở rộ một bông hoa tuyệt đẹp, run rẩy phơi bày ra trước mặt anh.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom