• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (9 Viewers)

  • Chap-175

Chương 175: Sức mạnh của Vương Ngọc San




Nghĩ đến từ này, Thi Nhân đột nhiên kinh hãi.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Dường như chuyện đã phát triển theo một hướng không thể khống chế được.



Thi Nhân vội vã thu hồi ánh nhìn của mình, mi mắt cô cụp xuống, thế nhưng không có cách nào an ủi trái tim đang rung động không yên.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Đến lúc cô giáo ở nhà trẻ đến giục, bé Bánh Báo mới nhìn Tiêu Khôn Hoằng không nỡ rời, dặn dò một cách vô cùng nghiêm túc: "Lần sau nhớ phải biến ra con thỏ."



"Ừm, được."



Sau khi hẹn lần sau, Tiêu Khôn Hoằng liếc nhìn Thi Nhân, hình như cô không có phản ứng gì.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Tắt video đi, Thi Nhân cầm lấy máy tính bảng của mình: "Cảm ơn anh, làm lỡ thời gian của anh rồi."



"Chơi với con vốn dĩ là chuyện tôi phải làm."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Thi Nhân không biết nên nói gì, chỉ đáp lại một tiếng rồi rời khỏi.



Mấy đứa trẻ thật sự thích anh, có lẽ là do quan hệ huyết thống, tự nhiên chúng sẽ cảm thấy gần gũi với anh hơn.



Cuối cùng vẫn là cô nợ mấy đứa trẻ. Bây giờ cô trở nên rất rối rắm.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Tâm trạng của Tiêu Khôn Hoằng trở nên rất tốt, miệng anh cứ cong lên, không hạ xuống, hóa ra chơi với trẻ con cũng vui như vậy.



Anh nhìn Trợ lý Tiêu: "Đi chuẩn bị thêm một ít dụng cụ đi."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Ông chủ, khoảng hai ngày nữa bà chủ có thể ra viện rồi. Thế nhưng bây giờ cơ thể của anh vẫn chưa khỏe."



Trợ lý Tiêu cảm thấy mình phải lo lắng rất nhiều vì ông chủ.



Tiêu Khôn Hoằng chau mày, đột nhiên tâm trạng lại không tốt như trước nữa.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


"Thế nhưng ông chủ cứ yên tâm đi, tôi đã sai người thu dọn khu biệt thự Thiên Thượng số một, anh có thể đến đó để nghỉ ngơi, cũng khá tiện chăm sóc bà chủ."



Tiêu Khôn Hoằng ngẩng đầu lên, cười cũng như không: "Tiến bộ rồi đấy, không tồi đâu."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Khoảng thời gian này anh khó khăn lắm mới làm cô có ấn tượng về mình, nếu như phải tách ra, e rằng sẽ lại trở lại như ban đầu.



Một đêm Thi Nhân trằn trọc mất ngủ.



Ngày hôm sau, lúc bệnh viện kiểm tra bệnh nhân, nói rằng chân cô đã khỏi một nửa rồi, hai ngày nữa là có thể xuất viện.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Thi Nhân cũng không dùng xe lăn nữa, đã có thể đi lại như người bình thường.



Thật ra ngồi xe lăn không hề dễ chịu một chút nào, cô nhớ lại trước đây Tiêu Khôn Hoằng cũng từng ngồi xe lăn, không biết anh cũng có cảm giác như vậy không?





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Tiêu Khôn Hoằng luôn giả vờ mình tàn tật, có lẽ có nguyên nhân nào đó mà người khác không biết, mà phải giả vờ cũng nhiều năm như vậy.



Cuối cùng cũng có thể tạm biệt chiếc xe lăn, Thi Nhân bước ra ngoài cửa định đi hóng gió.



Đúng lúc nhìn thấy Diệp Tranh đi từ thang máy ra: "Chị dâu, chân của chị hồi phục nhanh nhỉ."



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


"Cũng được, bác sĩ nói hai ngày nữa là có thể xuất viện."





Thi Nhân đột nhiên quay đầu lại nhìn vào phòng bệnh bên cạnh phòng cô, nhỏ tiếng nói: "Tôi có chuyện này rất tò mò."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Chuyện gì vậy?"



"Hình như trước đây Tiêu Khôn Hoằng vẫn luôn ngồi xe lăn, nghe nói anh ấy bị thương ngoài ý muốn, thế nhưng sau đó anh ấy đột nhiên khỏe lại sao?"



Bí mật đôi chân của Tiêu Khôn Hoằng cũng là một điều chưa từng được lý giải.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Diệp Tranh thở dài: "Trước đây anh ba bị thương, chân tàn phế mất mấy năm, chỉ có điều sau đó chữa khỏi rồi. Bởi vì lí do nào đấy của nhà họ Tiêu, anh ấy không thể không tiếp tục giả tàn tật."



"Như vậy sao, mấy ngày này tôi vẫn luôn ngồi xe lăn, cảm thấy vô cùng khó chịu. Không biết Tiêu Khôn Hoằng làm thế nào mà chịu được."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Hóa ra chân anh từng bị thương, không phải là giả vờ.



Diệp Tranh đột nhiên nghiêm mặt nói: "Anh ba bị thương nhất định có liên quan đến Tiêu Vinh, Tiêu Vinh là người vô cùng độc ác, người bình thường nhất định sẽ bị biểu hiện giả dối của anh ta mê hoặc, chẳng thể đề phòng. Những lời này của em không phải để châm ngòi hay ly gián, chỉ muốn nhắc nhở chị, sau này nên cẩn thận một chút.



"Tôi biết rồi, cảm ơn đã nhắc nhở."



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Thi Nhân chỉ cảm thấy trong nhà họ Tiêu có lẽ còn ẩn giấu bí mật nào đó, thế nhưng cô cũng không có hứng thú đào sâu hơn.



Hai người nói chuyện xong, đột nhiên có tiếng cãi vã truyền lại.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Tôi muốn gặp Tiêu Khôn Hoằng, các người ngăn tôi lại làm gì? Anh ấy bị thương rồi, tôi đem Hải Đào đến gặp cha, các người có tư cách gì ngăn cản tôi chứ?"



Giọng điệu kiêu ngạo ngang ngược của người phụ nữ, Thi Nhân không quay đầu lại cũng biết là ai đến.



Nhà họ Thi xảy ra chuyện lớn như vậy, Vương Ngọc San vẫn còn tâm trạng để đến thăm bệnh cơ đấy.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Sắc mặt Diệp Tranh đột nhiên thay đổi, vô thức liếc nhìn Thi Nhân: "Chị dâu chị đừng hiểu nhầm, anh không biết chuyện này."



Thi Nhân gật đầu: "Vậy muốn để cô ta vào sao?"





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Nhất định là không được rồi."



Diệp Tranh vừa nói xong, trợ lý Tiêu đã nhận được tin, đi từ phòng ra: "Bà chủ, ông chủ nói không gặp bọn họ."



Sao cả hai người lại giải thích với cô vậy. Trợ lý Tiêu đi thẳng đến cửa thang máy,



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Vương Ngọc San nhìn thấy người đang đi tới, lập tức vênh váo tự đắc nói: "Nhìn thấy chưa, các người còn dám cản tôi."



"Xin lỗi cô San, ông chủ của tôi cần tĩnh dưỡng, không muốn gặp bất kỳ ai."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Vẻ mặt Vương Ngọc San lúng túng: "Tôi mang con của anh ấy đến đây rồi, các người không nói với Tiêu Khôn Hoằng là Hải Đào đến sao?"



Đương nhiên cô ta biết Tiêu Khôn Hoằng sẽ không gặp mình, vậy nên mới cố ý mang Hải Đào theo.



Không ngờ ngay cả con, Tiêu Khôn Hoằng cũng không muốn gặp nữa.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Trợ lý Tiêu lên tiếng: "Cô San, cô về đi." "Tôi không đi, dựa vào đầu mà tôi phải đi.




1212801443.jpg



184327763.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!

1279678213.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom