• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (10 Viewers)

  • Chap-552

Chương 552: Thi Đằng Sùng lại đến




*Chương có nội dung hình ảnh


**********



Tiêu Khôn Hoằng đi theo bé Bánh Bao ra vườn sau và nhìn thấy người đàn ông trung niên mặc áo đen đang đứng bên ngoài hàng rào, lúc này anh mới liếc mắt nhìn.






Hóa ra là Thi Đẳng Sùng.



Chẳng trách mà vừa nãy đứa thứ ba bảo có một ông ngoại, suy cho cùng với sự tồn tại của nhà họ Thi, anh đã sớm tách người này ra khỏi cuộc sống của vợ mình.






Sẽ không còn những kẻ quái lạ này đến quấy rầy cuộc sống của vợ nữa.



Có điều anh sẽ không để người nhà họ Thi sống dễ chịu đâu.






Hiện tại tuy rằng Thi Đằng Sùng vẫn còn sống và có công việc nhưng ông ta cũng không thể chết và cũng không thể nhìn thấy được hy vọng gì cả.



khiến một người mất hết hy vọng và làm hao mòn tất cả ý chí.






Đây mới là cách tốt nhất để báo thù.



Lúc đầu là Thi Đằng Sùng đã dựa vào con gái để đổi lấy đồ, anh đã lấy về được tất cả và còn trả lại gấp đôi cho Thi Đằng Sùng.






“Cậu Tiêu.”



Thi Đằng Sùng vốn dĩ cũng không ôm chút hy vọng nào mà chỉ đứng chờ đợi ở bên ngoài trong tiết trời mùa đông và cũng không dám lại gần, bốn phía xung quanh nhà họ Tiêu đều có người giám sát nên không có cách nào có thể tiếp cận được.






Ông ta mặc một chiếc áo khoác da cũ kỹ mỉm cười đầy nịnh nọt: “Đến Tết rồi nên tôi muốn qua đây thăm đứa trẻ”



Tiêu Khôn Hoằng thờ ơ nói: “Bây giờ thì ông cũng đã thấy rồi đấy vậy nên mau cút đi.” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip






Vẻ mặt của Thi Đằng Sùng có chút miễn cưỡng, ông ta nhìn đứa trẻ một cái rồi hỏi tiếp: “Thi Nhân đâu? Đã lâu rồi tôi không gặp, nó sống có tốt không?”



“Cô ấy rất ổn, cả đời này cô ấy sẽ sống rất vui vẻ. Ánh mắt của Tiêu Khôn Hoằng






trở nên lạnh lẽo: “Sau này ông đừng có đến đây nữa.”



“Giám đốc Khôn Hoằng, tôi biết là tôi đã hứa với cậu là sẽ không quấy rầy cuộc sống của Thi Nhân nữa nhưng bây giờ đã là Tết rồi mà con trai tôi đã thua nợ không ít tiền bài bạc cho nên tôi quả thực là không còn cách nào khác.”






Thi Đẳng Sùng bước tới và đến gần hàng rào sắt, vẻ mặt bối rối nói: “Tôi thật sự là không biết nên làm gì nữa vậy nên giám đốc Khôn Hoằng có thể nào niệm tình đứa trẻ và Thi Nhân mà cho tôi vay một chút tiền được không?”



Mượn tiền sao?






Tiêu Khôn Hoằng biết ngay là sẽ không có chuyện tốt gì mà, anh thờ ơ nói: “Tôi sẽ cho người đến tìm ông còn bây giờ thì cút ngay lập tức.



Anh không muốn Thi Nhân nhìn thấy người này.






Những người này không xứng đáng để xuất hiện trong cuộc đời của Thi Nhân và những chuyện tôi tệ trong quá khứ cũng không nên để cô ấy phải nhớ về chúng.



“Vâng, vâng, tôi lập tức cút, lập tức cút đây!”






Thi Đằng Sùng vội vàng lùi lại để lấy lòng và cho đến khi rời khỏi tầm mắt của biệt thự thì vẻ mặt của ông ta liền thay đổi trở lại, ông ta nhỏ bọt xuống đất rồi nói: "Hừ, cái thứ chết tiệt!” Lúc trước Tiêu Khôn Hoằng cầu xin ông cụ Tiêu để kiếm sống. Bây giờ lại kiêu ngạo như vậy!



Thi Đằng Sùng cài cúc cổ áo vào rồi gọi một cuộc điện thoại: “Mỹ à, anh lấy được tiền rồi, trở về anh sẽ mua cho em một căn nhà, mấy túi hàng hiệu hay quần áo gì đó anh đều mua hết cho em. Em không thấy anh là ai sao, ông chủ tập đoàn Quang Viễn chính là con rể của anh, cậu ta có thể không lo cho anh sao?”






Có điều sau khi Thi Đằng Sùng đi xa thì đã có người trở về báo cáo lại.



Tiêu Khôn Hoằng đứng ở sân sau xoa đầu đứa thứ ba rồi nói: “Sau này gặp ông ta thì tránh xa một chút và đừng ăn những đồ lạ mà người đó đưa cho nhé.”






“Dạ, con biết rồi ạ.”



Bé Bánh Bao ngoan ngoãn gật đầu nhưng vẫn có chút nghi ngờ nên hỏi: “Cha ơi, mượn tiền là sao a? Sao ông ta lại phải mượn tiền a?"






“Vì ông ta thiếu tiền nên mới phải vay chỉ có điều ông ta lại đem mẹ con ra để đe dọa cha nên cha mới phải cho ông ta vay tiền.”



Bé Bánh Bao mím môi nói: “Thật xấu xa.”








Nếu như dùng mẹ để đe dọa cha bắt cha phải cho vay tiền thì bây giờ đứa thứ ba đã thực sự ghét người ông ngoại này mặc dù ban đầu cô bé cũng không có nhiều ấn tượng lắm với ông ta.



Vừa rồi là một ông lão nhưng cô bé không hề thích ánh mắt của ông ta chút nào vì ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.






Tiêu Khôn Hoằng thấy hiệu quả trong việc dạy dỗ nên anh nhẹ nhàng vỗ lưng đứa thứ ba rồi nói: “Vào trong nhà chơi cùng mẹ con đi."



“Vâng ạ!”






Bé Bánh Bao quay đầu và chạy nhanh vào trong phòng khách.



Tiêu Khôn Hoằng đứng ở bên ngoài, không lâu sau thì có người vội vàng đi đến báo cáo: “Con trai của Thi Đằng Sùng quả thật là đã nợ rất nhiều tiền bài bạc. Bởi vì không có tiền trả nên anh ta đã bị tạm giam. Có điều hình như ở bên ngoài Thi Đẳng Sùng còn có một người phụ nữ và số tiền mượn này có lẽ không được ông ta dùng để chuộc người.”






Anh biết ngay là sẽ như vậy mà.



Người của nhà họ Thi đều có đức tính tốt.






Tiêu Khôn Hoằng nhướng mày nói: “Lần này đưa thêm ba trăm năm chục triệu, rồi nhân tiện nói với Vương Duyệt rằng Thi Đằng Sùng đang có người phụ nữ ở bên ngoài và ông ta đang tiêu tiền cho người phụ nữ đó.”



Mẹ kế Vương Duyệt cũng không phải là cái loại tốt đẹp gì.






Sau khi biết được chuyện này có lẽ bà ta sẽ cãi nhau với Thi Đằng Sùng, nói như vậy thì Thi Đẳng Sùng sẽ không có thời gian để đến tìm Thi Nhân nữa.



“Vâng thưa cậu."






“Còn nữa trong khoảng thời gian này Thi Đẳng Sùng có tiếp xúc với ai khác hay có làm chuyện gì bất thường không?”



“Tạm thời thì không có. Có điều ông ta thích uống rượu và khoe khoang và nhắc đến việc năm đó của gia đình rồi làm sao để lừa mẹ chồng”






Tiêu Khôn Hoằng mặt lạnh băng nói: “Cho các người thêm vài tháng nữa, nhất định phải điều tra rõ ràng của hồi môn của mẹ vợ tôi ở đâu.”



Chuyện này vẫn luôn trở thành tâm bệnh của Thi Nhân. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip






Dù cô không đề cập đến nhưng không có nghĩa là chuyện này không tồn tại.



Anh đã giữ lại mạng sống của Thi Đăng Sùng và tiêu tốn rất nhiều tiền để giết chết sự kiên nhẫn và cảnh giác của Thi Đằng Sùng chỉ để tìm ra manh mối.






“Sao anh vẫn còn đứng ở bên ngoài thế?"



Thi Nhân đã dọn dẹp sạch sẽ nhưng lại không thấy Tiêu Khôn Hoằng ở đâu, đứa thứ ba nói rằng anh đang ở sân sau và quả nhiên là như vậy.






Tiêu Khôn Hoằng xoay người rồi đi về phía cô: “Bên ngoài lạnh lắm, em ra đây làm gì?”



“Anh đang làm gì ở bên ngoài vậy, lẽ nào anh cũng muốn chào Bạch Tuyết hay sao?”






Tiêu Khôn Hoằng liếc mắt nhìn Bạch Tuyết đang nằm sắp trước mặt mình, vừa rồi vẫn còn là một Bạch Tuyết oai phòng lẫm liệt vậy mà bây giờ đã nằm bò ra như vậy.



Anh nắm tay vợ rồi đi vào phòng khách: “Đứa thứ ba ở bên ngoài, anh ra tìm con bé tiện thể hít không khí.”






Tiêu Khôn Hoằng không nói với cô về chuyện Thi Đằng Sùng đã đến.



Đó là những người không liên quan nên không cần phải nói ra để khiến cô m thêm phiền não, dù sao thì sau vài tháng nữa chỉ cần có kết quả thì Thi Đằng Sùng sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa.






.....



Lúc thu dọn đồ đạc chuẩn bị







703379998.jpg



1126301649.jpg



1974838257.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom