• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (10 Viewers)

  • Chap-345

Chương 345: Đừng nhắc đến những người đàn ông khác trước mặt anh




*Chương có nội dung hình ảnh

Vietwriter

Tiêu Khôn Hoằng bá đạo nắm lấy tay của cô, rồi quay đầu lại nhìn hai tấm ảnh phía trước bia mộ.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Sau đó anh mới chậm rãi nói: “Ít nhất là em đừng tùy tiện nhắc đến những người đàn ông khác trước mặt anh."



Anh sẽ ghen tuông đấy.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Anh muốn độc chiếm tất cả mọi thứ về cô, tất cả đều phải thuộc về anh, không thể có dấu vết của người nào khác.



Tất cả các loài sinh vật nam đều là đối tượng cô nên đề phòng.



Lúc này Thi Nhân mới phát hiện hóa ra trong lòng anh lại quan tâm đến mình nhiều như vậy, cô dựa vào vai anh: "Chú và dì, trước đây hai người quen nhau như thế nào?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Tất cả mọi thứ về nhà họ Tiêu và về cha mẹ của Tiêu Khôn Hoằng, trên thực tế rất hiếm khi được người đề cập đến.



Dường như trong nhà họ Tiêu chỉ có Tiêu Khôn Hoằng, Tiêu Vinh hai người, ngoài ra cũng không còn có ai khác.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cô chỉ biết rằng cha mẹ của Tiêu Khôn Hoằng là bởi vì ngoài ý muốn qua đời, chết vào lúc tuổi còn trẻ và để lại đứa con Tiêu Khôn Hoằng này.



"Một câu chuyện rất thông thường, gia đình mẹ anh rất bình thường, không tiền bạc và không thế lực. Nhưng cha anh thì không phải vậy, ông ấy là người thừa kế duy nhất của ông cụ.”



"Cho nên ông cụ mới không thích mẹ của anh lắm đúng không? Cũng giống như là không thích em vậy."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Bởi vì cô kết hôn là để chuộc tội.



Dù xét về khía cạnh nào thì nhà họ Thi cũng không thể sánh bằng nhà họ Tiêu, cũng không thể bắt kịp quyền lực và địa vị của nhà họ Tiêu.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Người đàn ông nắm lấy tay cô: “Đây chỉ là thành kiến ngu muội. Chỉ có người đàn ông yếu đuối mới thực sự đi dựa vào địa vị của phụ nữ để nâng cao địa vị của mình." Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Anh chưa bao giờ cảm thấy rằng sự nghiệp của mình cần phải dựa vào phụ nữ để thăng tiến.



Nhưng trong mắt ông cụ lại chưa bao giờ cảm thấy như vậy.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Tìm vợ thì nhất định phải tìm người có thân phận địa vị, có thể phụ giúp được sự nghiệp trong gia tộc, cho nên từ đời của cha anh bắt đầu cho đến nay vẫn luôn như vậy, chưa từng có sự thay đổi.



“Vậy thì về sau thì sao, cha anh cuối cùng cũng lấy mẹ anh đúng không."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cô cảm thấy rằng cha của Tiêu Khôn Hoằng thực ra có chút giống anh, cố chấp và bá đạo, đều không nghĩ rằng cuộc sống của mình nên bị người khác kiểm soát.



“Đúng vậy, bởi vì chuyện này mà quan hệ giữa ông cụ và cha anh trở nên tồi tệ, sau đó ông ta mới đón nhận Tiêu Vinh từ dòng bên về bên nhà họ Tiêu bồi dưỡng, nếu như cha anh không nghe lời, thì ông ta sẽ đổi người thừa kế."



Thi Nhân thở dài, đây quả thực là điều mà ông cụ nhà họ Tiêu có thể làm ra được.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Nhưng hà tất phải làm như vậy, cuối cùng thì Tiêu Vinh đến nơi đây, sống một cuộc sống không hạnh phúc, cuối cùng lại bị hủy hoại như thế này.



“Vậy thì cha của anh cũng giống như anh vậy, tự mình đi lập nghiệp, mà hoàn toàn không cần dựa dẫm vào ông cụ?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Đúng vậy, hiện tại tập đoàn Quang Viễn của anh chính là được gây dựng dựa trên nền tảng của công ty trước đây của ông ấy, nên mới có thể phát triển nhanh chóng cho đến ngày hôm nay. Anh có thể coi như là đã dựa vào ông ấy, nên mới có thể đạt được thành tựu ngày hôm nay. Anh không ưu tú như cha của mình, nếu như ông ấy vẫn còn sống, tập đoàn Quang Viễn sẽ càng được lớn mạnh hơn."



“Em cảm thấy anh đã rất ưu tú rồi."



Thi Nhân ngẩng đầu nhìn anh, khuôn mặt nghiêng của người đàn ông ẩn hiện trong màn đêm, cô không thể nhìn rõ biểu cảm của anh.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


"Nhưng so với cha anh, anh vẫn còn kém xa. Dù sao lúc đó cũng là thời khắc đỉnh cao quyền lực của ông cụ, cha anh thành lập công ty dưới sự cố tình chèn ép của ông ta. Nếu như thay đổi thành anh, thì khẳng định anh sẽ không thể làm được.”



Thi Nhân cảm giác được sự sùng bái của Tiêu Khôn Hoằng đối với cha mình.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cô quay đầu nhìn lại tấm ảnh của người đàn ông trẻ tuổi đó, đường nét ngũ quan tuấn tú và hình dáng có chút giống với Tiêu Khôn Hoằng, đôi mắt đen long lanh sáng ngời.



Người đàn ông này thoạt nhìn liền biết không phải là người bình thường.





Cô nắm lấy tay Tiêu Khôn Hoằng: “Dù sao em cũng không quan tâm. Ở trong mắt của em, anh là sự tồn tại ưu tú nhất."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Khóe miệng của Tiêu Khôn Hoằng cong lên, anh nhìn vào bia mộ của cha mẹ mình: Con bây giờ đã có vợ và con rồi.



Nếu như hai người vẫn còn sống, thì tốt biết bao.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân cũng nhìn theo ánh mắt của anh và thầm đọc trong lòng: “Cha chồng và mẹ chồng, hai người đừng lo lắng, sau này con sẽ chăm sóc cho Tiêu Khôn Hoằng thật tốt, tình cảm mà hai người chưa từng dành tình cảm cho anh ấy, con sẽ bù đắp thay cho hai người. Sau một thời gian, con sẽ đưa các con của mình đến gặp cha mẹ."



Gió lướt qua không chút lưu tình, lướt qua rừng cây trên núi.



Thi Nhân cảm thấy rằng cô đã nghe thấy được câu trả lời của họ, không cần biết đã trôi qua bao lâu, bọn họ đều nhớ thương đến Tiêu Khôn Hoằng.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Hai người ở trước bia mộ một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi đi về.



Tiêu Khôn Hoằng nắm lấy tay cô: "Em muốn đi gặp mẹ mình không?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Lần sau đi, chờ đến khi dẫn theo bọn trẻ tới, rồi cùng đi luôn.”



Thi Nhân cảm thấy thời gian không còn sớm nữa rồi.



Huống hồ là hôm nay đặc biệt đến gặp cha mẹ chồng, cô nắm lấy tay Tiêu Khôn Hoằng, từng bước từng bước đi xuống núi, mặc dù xung quanh tối om không có ánh đèn, nhưng chỉ cần có anh ở bên cạnh, cô không hề cảm thấy sợ hãi.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Lúc này, Thi Nhân đột nhiên nhớ tới một câu nói. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



“Mong em có đèn khi trời tối, có ô che khi trời mưa, quãng đời còn lại có người thương bên nhau trọn đời."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Hiện tại cô có được tính là tất cả đều ứng nghiệm rồi không?



Thi Nhân quay đầu lại nhìn lướt qua, hiện tại cô không sợ bất cứ điều gì, bởi vì cô đã có đủ mọi thứ rồi.



Một tuần sau, vụ án của Tiêu Vinh được xét xử với hình thức không công khai.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Vương Ngọc San đã lật lại lời khẩu cung của mình, đồng thời còn vạch trần một số việc xấu mà Tiêu Vinh đã làm trong bệnh viện tư nhân, cô ta đảo ngược trở thành nhân chứng.



Ban đầu còn chưa tìm được đủ bằng chứng buộc tội Tiêu Vinh, hiện tại được Vương Ngọc San khai ra, phía bên bệnh viện tư nhân đã bị niêm phong, quả nhiên đã tìm thấy được những chứng cứ mà Vương Ngọc San đã nói.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Vào ngày mở phiên toà, Tiêu Vinh đứng ở chỗ bị cáo nhìn thấy Vương Ngọc San.



Vương Ngọc San tham dự với tư cách là một nhân chứng quan trọng, trên tay cũng được đeo theo xiềng xích.



Vẻ mặt của Tiêu Vinh không được tốt lắm, anh ta biết Vương Ngọc San đã chỉ ra và xác nhận bản thân mình, anh cũng không ngờ Vương Ngọc San lại biết đến những chuyện của mình ở bệnh viện.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Anh ta đúng là đã thật sự xem nhẹ người phụ nữ ngu ngốc này rồi.



Đôi mắt u ám của Tiêu Vinh cứ nhìn chằm chằm vào Vương Ngọc San, tựa như một cái lưỡi độc đang ẩn núp ở bên trong, khiến người ớn lạnh cả sống lưng.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Vương Ngọc San rụt cổ: “Anh đừng nhìn tôi như vậy, hiện tại anh cũng không ra được nữa, ai cũng không thể sống tốt.”



"Vương Ngọc San, tôi nên nói cô là thông minh hay là ngu ngốc đây. Tiêu Khôn Hoằng đã đưa ra mối giao dịch nào với cô, mà có thể khiến cô bất chấp hết tất cả mà cắn trả tôi. Hay để tôi đoán xem, là bởi vì đứa con trai đó của cô phải không?"



"Không liên quan gì đến anh.”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!


Vương Ngọc San từ xa nhìn Tiêu Vinh, nghĩ đến anh ta cũng đã bắt, bản thân mình cũng không còn mối uy




800928288.jpg



227311952.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!

2087606409.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom