• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài, phu nhân có thai rồi Full dịch (19 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-456

Chương 456




*Chương có nội dung hình ảnh









Chương 456: Người muốn đợi trong những năm tháng cuối đời (10)



Tôi cảm thấy không trả lời được lời của anh, vì



vậy tôi im lặng, ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Chúng



ta mang đi hay ở lại ăn vậy?”



Anh nhìn xung quanh, không gian sôi động,



hiển nhiên là không thích không gian như vậy,



nhưng anh vẫn nói: “Tìm chỗ ngồi đi”



Rốt cuộc thì tôi vẫn nghe theo lời anh, chúng



tôi ngồi xuống một chỗ, ăn vài miếng hamburger,



chống cằm nhìn đám đông bên ngoài của trung



tâm mua sắm qua cửa sổ.



Anh nhìn tôi, đôi mắt nhướng lên: “Em thấy



thế nào?”



Tôi nhìn lại anh: “Tại sao anh lại đột nhiên lại



đưa em đi ăn hamburger?”



Anh nhướng mày: "Thích thì đi thôi!”



Ặc!



Nói gì vậy?



Hôm nay không phải là cuối tuần, và hầu hết



những người đến trung tâm mua sắm là các cặp



đôi, những người đã sắp xếp ngày nghỉ của họ để



đi mua sắm.



Dưới lầu có cửa hàng H&M, nhiều người trẻ



tuổi đi vào rất sôi động: “Trước kia Vũ Linh luôn



nói, vê sau nếu có bạn trai, nhất định phải dẫn anh



ấy đi thăm CK một chút, rồi để anh ấy mua cho



vài cái túi, rồi lại đến H&M để thử thêm vài bộ



quần áo nữ”



Phó Thắng Nam liếc nhìn cửa hàng dưới lầu,



hơi nhướng mày: “Đắt lắm sao?”



Tôi lắc đầu: “Cũng chỉ có vài triệu thôi, nếu mà



giảm giá thì vài trăm nghìn cũng mua được.”



Anh có chút khó hiểu: “Vậy.. “



Tôi nhìn anh và cảm thấy rằng anh không hiểu



cuộc sống của những người bình thường.



Tôi nói: “Hồi đại học, tiên sinh hoạt hàng



tháng của bọn em chỉ có hơn hai triệu, sau khi ăn



xong cũng chẳng còn bao nhiêu. Con gái thích



làm đẹp luôn muốn sắm sửa mỹ phẩm, quần áo



đẹp. Thỉnh thoảng tiết kiệm một ít, đôi khi một bộ



trang điểm cũng không có”



Anh gật đầu, nhìn vê hàng dưới lầu nói: “Bây



giờ còn thích không?”



Tôi nhìn anh và nói một cách nghiêm túc:



“Liệu anh có còn thích những lá bài Ultraman mà



anh thích chơi lúc năm tuổi không?”



Anh suy nghĩ về điều đó một cách nghiêm



túc: “Anh không chơi trò đó.”



Được rồi!



Có lẽ tuổi thơ khác nhau.



“Tổng giám đốc Phó, anh cũng ở đây à?” Một



giọng nữ có chút ngạc nhiên vang lên sau lưng tôi.



Nhìn lại, tôi thấy Chu Nhiên An đang đứng



cùng một đứa trẻ bảy tám tuổi, gương mặt đứa





Xem ảnh 1
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Xem ảnh 2
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Xem ảnh 3
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Xem ảnh 4
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu





Xem ảnh 5
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Xem ảnh 6
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Xem ảnh 7
Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom