• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con - Tô Lạc Vy (4 Viewers)

  • Chương 1013

Chương 1013


“Lần này trong nhà bị thua lỗ nặng như vậy, mọi người cũng nên rút ra được bài học, quân tử yêu tiền nhưng không tùy tiện nhận tiền từ người khác. Muốn kiếm tiền cũng không sao, mà quan trọng nhất là phải nhận tiền có nguồn gốc rõ ràng, sạch sẽ. Lần vừa rồi Tô Ký ngã đau như vậy, cũng chỉ vì mấy người tham lam, cố kiếm mấy đồng tiền dơ bẩn!”


Mọi chuyện đã thành ra như vậy rồi, Tô Lạc Ly cũng không có ý định nói năng nhẹ nhàng với mấy người này.


“Mày đến đây để dạy đời tao đấy à?” Tô Khôn nghe thấy Tô Lạc Ly nói vậy thì cảm thấy không vui chút nào.


“Lạc Ly nói đúng, dì và bố con sẽ nhớ kỹ bài học này!” Vương Vãn Hương vừa nói vừa vỗ vào đùi của Tô Khôn, ý bảo ông ta đừng lên tiếng.


Tô Lạc Ly không để ý đến mấy lời Vương Vãn Hương nói, “Đúng đấy, tôi đến để dạy đời ông đấy. Chuyện lần này coi như là một lời cảnh cáo cho ông, đừng có quên nguồn gốc của mình, đừng quên những gì ông nội đã dặn ông! Sự thật thì mất lòng, nếu hồi trước ông chịu nhớ kỹ những lời ông nội đã căn dặn thì mọi chuyện cũng không thành ra thế này!”


“Đồ mất dạy! Mày chưa đủ tư cách để dạy đời tao đâu?” Tô Khôn vỗ mạnh một phát vào bàn trà, cả bàn rung lên, khiến mấy chén trà đổ hết vào nhau.


“Ông nó! Tôi cũng đang muốn nói mấy câu với ông đấy, con gái nó có ý tốt đưa tiền cho mình, sao ông lại nói thế với con chứ?”


“Tôi nói thế với nó thì sao nào? Nó là con gái tôi, tôi là bố nó! Đừng nói là nó cưới được Ôn Khanh Mộ, dù nó có cưới con ông trời thì nó vẫn là con gái tôi nhá!”


Tô Lạc Ly cảm thấy rất bất đắc dĩ.


“Lạc Ly, con đừng để ý đến bố con, con cứ yên tâm đi, bố và dì nhất định sẽ làm thật tốt, sẽ làm mới lại nhà máy rượu thật tử tế. Trong thẻ này có bao nhiêu tiền vậy? Có đủ để mở nhà máy rượu mới không?”


Vương Vãn Hương hào hứng lên tiếng, bây giờ Tô Lạc Ly đang là vợ của Ôn Khanh Mộ, kiểu gì tám thẻ này chẳng có vài triệu, thậm chí là vài chục triệu chứ.


Có số tiền đó rồi thì sau khi trả tiền nợ ngân hàng còn có thể mở lại một nhà máy nữa. Vương Vãn Hương vui vẻ, cảm giác như mình vừa trở lại làm bà chủ tiếp vậy.


“Trong thẻ này không nhiều tiền đâu, chỉ khoảng trăm nghìn thôi.”


Tô Lạc Ly bình tĩnh trả lời.


Cô cũng đã thảo luận với Ôn Khanh Mộ xem nên cho nhà họ Ôn bao nhiêu tiền.


Cô không muốn trở thành cái ngân hàng của nhà họ Tô cũng không muốn họ giẫm vào vết xe đổ trước kia. Không phải là cô tiếc tiền nên không nỡ cho họ nhiều, mà là vì cô hiểu rất rõ Tô Khôn và Vương Vãn Hương.


Huống chi, sau này cô cũng không muốn qua lại gì với nhà họ Tô nữa.


Dù sao thì những ám ảnh hồi nhỏ ở nơi này và cái chết của Tô Kiêm Mặc vẫn còn đó.


Vậy nên cô mới chọn con số một trăm nghìn.


“Cô nói gì cơ? Bao nhiêu tiền?” Vương Vãn Hương còn tưởng rằng mình vừa nghe nhầm.


Mà ngay cả Tô Khôn cũng nhìn về phía Tô Lạc Ly với ánh mắt không thể tin nổi.


“Một trăm nghìn thôi, chỉ có một trăm nghìn đừng nghĩ đến việc mở lại công ty nữa.”


“Một trăm nghìn?” Vương Vãn Hương nhìn tấm thẻ trong tay sau đó ném thẳng lên bàn trà: “Cô đang bố thí tiền cho ăn mày à?”


“Ha ha, có nhà nào ra tay xa xỉ thế, cho ăn mày hẳn một trăm nghìn cơ à?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom