• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (19 Viewers)

  • Chương 1439-1441

Chương 1438:



Đáng lẽ bà ấy không nên nghe lén mấy người trẻ tuổi nói chuyện, nhưng vì tò mò và lo lắng, bà ấy liền lén lút bước mấy bước đến gần hai người họ, muốn nghe xem hai người ấy nói cái gì.



Ai mà ngờ được, bà ấy mới chỉ di chuyển vài bước, đã thấy con gái của mình đột nhiên xúc động, hét to một tiếng, suýt chút nữa thì dọa La Tuệ Mỹ sợ đến phát bệnh tim.



Không lâu sau, La Tuệ Mỹ liền trông thấy cảm xúc của con gái bà ấy đã không ổn rồi, vừa bịt tai vừa lớn tiếng nói chuyện với đối phương, làm cho rất nhiều người ở ven đường trông sang.



Vừa nói xong, Tiểu Nhan liên chạy đi.



Mặc dù La Tuệ Mỹ cảm thấy Hàn Thanh đã đợi một ngày, cũng là có lòng rồi, nhưng anh ta lại làm con gái mình tức giận đến thế kia, bà ấy cũng không muốn nói chuyện với anh ta nữa.



Vì thế, ngay cả liếc mắt một cái cũng không làm, trực tiếp đuổi theo hướng Tiểu Nhan chạy đi.



Bởi vì quá mức kích động, Tiểu Nhan chạy đi rất xa, chạy đến lúc phải thở hồng hộc, đến lúc sức lực đã rút cạn rồi mới chịu dừng lại, dựa vào bên đường, cúi người thở dốc, giống như người thiếu dưỡng khí.



La Tuệ Mỹ đuổi theo phía sau, cũng đi đến bên cô ấy mà thở hổn hển.“Ôi, con làm mẹ đuổi theo muốn chết thôi, Nhan Nhan, con có sao không?”



Nghe được giọng nói của La Tuệ Mỹ, Tiểu Nhan mới nhận ra rằng, vừa rồi cô ấy ở trước mặt mẹ mình, lại vì một người đàn ông mà hành động bộc phát như vậy. Cả người cô ấy choáng váng, ngơ ngác nhìn sang La Tuệ Mỹ.



“Đừng buồn nữa.” La Tuệ Mỹ mỉm cười, nâng cô ấy dậy, nhẹ nhàng lau đi nước mắt còn đọng của ấy: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi, mẹ không trách dáng vẻ vừa rồi của con, rất nhiều lúc, tình cảm đều không thể khống chế được. Bây giờ, chúng ta về nhà thôi, được không?”



Vốn Tiểu Nhan vì quá kích động mà bật khóc, lại nghe được những lời La Tuệ Mỹ nói, cô ấy mới thật sự cảm thấy ủy khuất.



Ban đầu, cô ấy vẫn cố gắng mím môi chịu đựng không khóc, sau đó là cần môi dưới, từ cắn nhè nhẹ đến lúc mạnh dần lên, môi dưới đã bị cô ấy cắn đấy chảy máu, nhưng vẫn không thể kìm được nỗi lòng ủy khuất, nước mắt chực trào ra.



“Ngoan, chúng ta trở về nhà trước đã.” La Tuệ Mỹ bước tới, ôm lấy bả vai của con gái cùng đi về phía trước, như ôm một người chị em tốt của mình.



Đêm xuống.



Tiểu Nhan sửa sang lại bộ dạng ổn thoả rồi, liền nở một nụ cười nhợt nhạt với La Tuệ Mỹ vẫn làm bạn bên mình nãy giờ.



“Mẹ, mẹ không cần ở cùng con đâu, mẹ trở vềnghỉ ngơi trước đi.”



“Thật không? Con có thể ở một mình được?”



“Con cũng không phải là trẻ nhỏ nữa, chuyện này kể cả mẹ không để ý đến, con cũng có thể tự mình điều chỉnh lại cảm xúc. Mẹ yên tâm đi. Giờ cũng không còn sớm nữa, mẹ mau chóng rửa mặt nghỉ ngơi, đừng chậm trễ.



Tuy rằng trong lòng đau đớn như dao cắt, nhưng Tiểu Nhan không muốn mẹ vì mình mà mệt nhọc, lại là vì cái chuyển tình cảm cỏn con này.



Nói ra, người khác thật sự muốn cười rụng quai hàm.



“Vậy được rồi, chính con cũng ở đây nghỉ ngơi cho tốt. Có việc gì thì gọi mẹ, mẹ ở ngay phòng kế bên thôi, biết chưa?”



“Con biết rồi Cuối cùng La Tuệ Mỹ cũng rời đi, Tiểu Nhan ngơ ngác nằm trên giường, nhìn lên trần nhà trắng như tuyết.



Qua một lúc lâu, cô ấy mới trở mình, với tay tắt đèn bàn ở tủ đầu giường đi.



Căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ có đôi mắt ươn ướt, dưới bóng trăng mờ ảo, sáng lấp lánh.



Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao, Tiểu Nhan rời giường, thu thập đồ đạc đi ra ngoài. Khi đi qua quảng trường, nhìn thấy mấy bác gái đang khiêu vũ trong quảng trường, hăng hái, nhiệt tình; còn có những người trí thức vội vàng đi làm, vội vàng đến ga tàu điện ngầm.Màn hình trên nóc tòa nhà cao tầng đã đổi sang quảng cáo của một ngôi sao khác.



Trời vẫn trong xanh, mây trắng vẫn trôi.



Quả nhiên, dù có chuyện gì xảy ra, thì trái đất vẫn cứ quay.



Mặc kệ cô ấy khổ sở đau lòng như thế nào, thì vẫn phải đón một ngày mới tới, phải cố gắng chăm chỉ làm việc để kiếm tiền trả nợ.



Khi đến quán mỳ sợi, Tiểu Nhan đi qua một chỗ ngồi, liền dừng lại đứng lặng, nghĩ đến tối hôm qua.
Chương 1439:



Chính ở nơi này, anh ta đã đợi cô ấy nguyên một ngày.



Có thể ở trong mắt rất nhiều người khác, anh ấy thực sự rất có lòng.



Chỉ có điều, hành động kia của anh ta đã khiến trái tim của Tiểu Nhan hoàn toàn tan vỡ.



Cô ấy không bao giờ… không bao giờ muốn hạ thấp bản thân thêm nữa.



Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu mở cửa hàng buôn bán.



Tập đoàn nhà họ Hàn.



Ngày hôm qua, tổng giám đốc Hàn hoãn lại tất cả lịch trình, đi ra ngoài cả ngày và không quay trở lại công ty. Tô Cửu chỉ đành đem tất cả những chuyện mình có thể xử lý đều xử lý hết, sau đó lại sắp xếp lịch trình ngày hôm nay thật kỹ càng.



Thế mà, mới sáng sớm, Tô Cửu đã cảm thấy khí thế của Hàn Thanh không đúng lắm, cực kỳ lạnh lẽo.



Khi nói chuyện với anh ta, anh ta lại không trả lời, chỉ bình tĩnh đứng ở đó, khiến cho người khác cảm thấy thật áp lực.



Tô Cửu sờ mũi, nhanh nhạy mà lùi ra xa một chút, rồi đứng đó nhìn bóng lưng của Hàn Thanh Là thư ký của Hàn Thanh lâu nhứ vậy, ngày hồm qua Hàn Thanh ra ngoài làm gì, sao cô ta có thể không biết được? Chỉ là nhìn tình cảnh hiện giờ, có thể thấy kết quả hôm qua ra ngoài, không được như ý rồi?



Nghĩ đến đây, Tô Cửu thở dài trong lòng.



Nếu ngày hôm qua ra ngoài mà kết quả không được như ý thì tiếp theo…



Phỏng đoán này được xác thực bằng việc giữa trưa nay, vẫn không thấy Tiểu Nhan đến công ty.



Người muốn chờ cũng không có tới, xem ra hôm qua Hàn Thanh ra ngoài, quả thật giải quyết mọi chuyện chưa xong, nhưng mà lại nghiêm trọng như thế? Tô Cửu không nhịn được đoán rằng, ngày ấy cô ta hỏi lễ tân, lễ tân chắc hẳn không nói dối, đã đem cuộc nói chuyện của hai người ấy kể lại cho Tô Cửu, Tô Cửu cũng hiểu được, tính tình Tiểu Nhan hoạt bát, sao có thể vì tức giận mấy người phụ nữ nói nhiều vài câu mà không tới nữa chứ?



Mà cho dù thực sự bị mấy người phụ nữ ấy chọc giận, thì cũng là giận các cô, liên quan gì tới Hàn Thanh đầu.



Tuy rằng Tô Cửu và Tiểu Nhan không đặc biệt thân thiết lắm, nhưng dù sao cũng quen biết lâu rồi, không đến mức không biết Tiểu Nhan không phải loại người sẽ giận chó đánh mèoNgoại trừ việc này, chỉ có ở trong yến hội buổi tối đó. Yến hội đêm đó, Tô Cửu đưa Tiểu Nhan đến tiệc, sau đó cô ta liền rời đi, thật ra cũng không phải rời đi, mà là tránh ở một góc xa, thấy Hàn Thanh đã đến đón người thì mới yên tâm rời đi. Lúc ấy, nhìn cảnh tượng trước mặt, Tô Cửu còn có cảm giác Hàn Thanh đang ghen tị.



Khi ấy Tô Cửu còn nghĩ, có lẽ vài ngày nữa hai người họ sẽ thành một đôi đi.



Thành đôi cũng tốt, Hàn Thanh đã độc thân lâu như vậy rồi, cũng đến lúc nên tìm một cô gái.



Chỉ là ai biết được, mới có một buổi tối, chuyện lại xảy ra thành thế này.



Cho nên vấn đề là, không biết buổi tối hôm ấy đã xảy ra chuyện gì? Càng nghĩ, Tô Cửu càng không hiểu, chuyện gì xảy ra trong một buổi tối có thể khiến quan hệ của hai người ấy trở nên kém như vậy?



Buổi chiều, Tô Cửu trực tiếp gõ cửa văn phòng của Hàn Thanh.



“Vào đi.”



Giọng nói của Hàn Thanh vô cùng lãnh đạm, không nghe ra được cảm xúc gì.



Tô Cửu đẩy cửa đi vào, đứng trước bàn làm việc, vừa lật xem tư liệu trong tay vừa nói: “Về hạng mục Thanh Thủy Hà này, tôi cảm thấy vẫn còn chỗ thiếu sót, cho nên.”



“Cô tự quyết định là được.” Lời của cô ta còn chưa nói hết, Hàn Thanh đã không kiên nhẫn gõ ngón tay lên bàn ngắt lời cô ta.Đây là lần đầu tiên Tô Cửu nhìn thấy bộ dạng nóng nảy của Hàn Thanh, thậm chí còn không nghe người khác nói hết. Xem ra chuyện lần này thực sự nghiêm trọng rồi.



Cô ta nhanh chóng khép tập văn kiện lại.



“Tổng giám đốc Hàn, tuy rằng tôi biết mình không có tư cách hỏi chuyện tư của anh, nhưng mà trạng thái của anh hai ngày qua thực sự ảnh hưởng đến công tác rất nhiều, cho nên tôi không thể không hỏi một câu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”



Nhắc đến vấn đề này, Hàn Thanh nhíu mày, tựa hồ không vui, nhưng cũng không bộc phát ra, chỉ lạnh giọng nói: “Đi ra ngoài đi.”



Tô Cửu đứng bất động, khỏe môi còn mang theo ý cười nhàn nhạt.



“Tổng giám đốc Hàn, dù sao tôi cũng là phụ nữ, phụ nữ càng hiểu phụ nữ hơn, anh kể chuyện tình cho tôi, biết đầu tôi có thể giúp được gì đó?”
Chương 1440:



Nghe vậy, tâm tình của Hàn Thanh khẽ nhúc nhích, ánh mắt liếc qua Tô Cửu.



Cô ta nói đúng, đều là phụ nữ, có lẽ sẽ hiểu phụ Nhưng… nữ.



Ánh mắt của Hàn Thanh ảm đạm dần, thanh âm cũng nhuốm phần mỏi mệt.



“Đi ra ngoài đi.”



“ Tô Cửu vốn nghĩ bản thân có thể tác động đến anh ta, không ngờ anh ta vẫn cự tuyệt lời đề nghị của mình.



“Được rồi, nếu tổng giám đốc Hàn đã cố chấp nhưthế, vậy thì cứ thế đi. Nhưng tôi là thư ký của tổng giám đốc Hàn, tùy ý nghe phân phó của tổng giám đốc Hàn, chỉ cần anh yêu cầu, lúc nào cũng có thể hỏi tôi.”



Rời khỏi văn phòng, Tô Cửu không nhịn được đảo mắt nhìn văn phòng phía sau, xem thường một cái.



Anh ta xứng đáng độc thần đấy.



Khi Tiêu Túc đến cửa hàng, thấy Tiểu Nhan đang chán nản mệt mỏi, liền hỏi thăm vài câu, nhưng Tiểu Nhan chỉ nói bản thân không có việc gì, còn bảo cậu ta từ sau đừng tới nữa.



Tiêu Túc trầm mặc, sau đó tìm những người khác hỏi xem trong khoảng thời gian cậu ta không ở đây thì đã xảy ra chuyện gì rồi?



Thực ra, mấy chị em nhân viên cũng không biết quá nhiều chuyện, liền kể cho Tiêu Túc việc xảy ra gần đây nhất. Tiêu Túc nghe xong, im lặng hồi lâu.



“Anh cả Tiêu à, anh thường xuyên đến cửa hàng giúp đỡ, là thích Tiểu Nhan của chúng tôi đúng không?”



Có một cô gái lấy hết can đảm hỏi.



Bị đối phương hỏi như thế, Tiêu Túc sửng sốt, sau đó gật đầu thừa nhận, không hề mập mờ.



“Ôi thật sự, tôi đã nói là anh cả Tiêu thích chị Tiểu Nhan mà. Nhưng anh cả Tiêu này, tôi thấy chị Tiểu Nhan giống như là.” Câu kế tiếp cô ta không dám nói, sợ làm đối phương mất hứng.



Tiêu Túc ảm đạm cười. Đang trong thời gian khó khăn mong cả nhà chờ cho truyen1.one vài hôm để ổn định nhé!



“Có phải có định nói là cô ấy không thích tôi, phải không?”Cô gái kia ngập ngừng gật đầu, rồi vội vàng nói tiếp: “Không phải, tôi không có ý đó, Tiêu đại ca cổ gắng một chút là có thể theo đuổi được chị Tiểu Nhan đấy, thật mà!”



“Thật không?”



Trong giọng nói của Tiêu Túc nhuốm mùi chua xót: “Tôi cũng hy vọng như vậy”



Tiếc rằng, thời gian của cậu ta càng lúc càng ít rồi, không biết có thể chờ đến lúc mợ chủ sinh đứa nhỏ thì Tiểu Nhan có phải cũng đã định xong mọi chuyện rồi không? Buổi chiều hôm ấy, Tiêu Túc lại phải đi, hơn nữa lần này cậu ta rời đi phải gần nửa tháng, cho nên muốn đi tìm Tiểu Nhan nói lời tạm biệt.



Tiểu Nhan biết chuyện, liền gật đầu: “Vậy chúc anh mọi việc thuận lợi. Phản ứng của cô ấy, Tiêu Túc nhìn rồi lại thấy đáy lòng chua xót, anh ta mỉm cười: “Nếu tôi phải rời đi lâu như vậy, chờ lúc tôi trở về, mọi chuyện cũng đã khác rồi. Nên trước khi đi, có thể ôm cô một cái không?”



Ôm một cái?



Ánh mắt của Tiểu Nhan hoảng hốt nhìn người đàn ông đẹp trai, ấm áp trước mặt. Mặc dù cô đã từ chối cậu ta, nhưng giữa chân mày cậu ta vẫn lo lắng cho cô, tới bây giờ cũng chưa từng trách cứ cô.



Miệng cô khẽ mở, nhưng lời ra đến môi lại nuốt trở vào, đổi thành gật đầu.



“Cảm ơn.”



Tiêu Túc thấy cô ấy gật đầu, liền bước nhanh đến,mở hai tay ôm cô ấy vào lòng.



Thân hình của cậu ta cao lớn, ôm cô ấy trọn trong khủy tay, Tiểu Nhan chỉ cảm thấy trước mặt mình là một lồng ngực vững chãi, ấm áp, sau đó, cô liền nghe thấy tiếng tim được vang dội.



Giống như đập vào khuôn mặt cô.



Cái ôm của cậu ta rất ấm áp, hơi thở chỉ thuộc về cậu ta vây quanh cô.



Nhưng Tiểu Nhan biết, cô ấy không nên dây dưa với Tiêu Túc quá lâu, cho nên để cậu ta ôm một lúc liền giãy người, muốn tránh ra.



Không ngờ cơ thể cô vừa giãy một chút, bàn tay to vốn chỉ ôm bả vai của cô ấy đã trực tiếp ôm xuống eo, ôm cô ấy thật nhanh, thật chặt.



“Ưm.” Tiểu Nhan thở nhẹ một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp.
Chương 1441:



Hai tay cậu ta tựa như sắt thép, nóng bỏng đặt bên hông cô ấy, ôm Tiểu Nhan thật chặt, khiến Tiểu Nhan cảm thấy có chút không thở nổi.



Tiêu Túc đột nhiên buông tay ra, sau đó mỉm cười nhìn cô ấy, khẽ xoa đầu cô ấy: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không khống chế được mình.



Tiểu Nhan: Cậu ta chuẩn bị rời đi rồi, cô ấy còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể im lặng chấp nhận thôi.



“Bỏ đi, tôi không so đo với anh, anh lên đường bình an.



Tiêu Túc hé môi, muốn nói thêm hai chí, nhưng lại không thể cất nên lời, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tôi đi đây.”



Không biết có phải là ảo giác của Tiểu Nhan hay không, cô ấy cảm thấy hai chữ mà cậu ta không nói ra kia.



Là muốn nói… Chờ tôi.



Tiêu Túc rời đi rất nhanh. Ngay sau khi Tiêu Túc đi rồi, La Tuệ Mỹ chạy đến chỗ con gái mình và nói nhỏ: “Kỳ thật, mẹ cảm thấy anh chàng Tiêu Túc này rất ổn, vừa chăm chỉ lại có năng lực, đối xử với mọi người cũng tốt, nhìn qua trông đáng tin tưởng lắm.”



Nghe vậy, Tiểu Nhan nhàn nhạt nhìn La Tuệ Mỹ, La Tuệ Mỹ lập tức cười khan một cái: “Chỉ nói thế thôi, dù sao người ta cũng đi rồi.



Thì Tiêu Túc đã rời đi rồi, La Tuệ Mỹ có nói gì thì cậu ta cũng không nghe thấy được, vậy thì có sao đâu? Người lớn luôn là như thế, cứ để bà ấy nói đi, cũng không mấy đi miếng thịt nào của mình.



Qua vài ngày liền, Tiểu Nhan đều không khơi dậy nổi tinh thần. Mãi đến khi Đậu Nành đến cửa hàng, khuôn mặt của Tiểu Nhan mới miễn cưỡng tươi cười, cùng Đậu Nành trò chuyện một lúc, nhưng rất nhanh Tiểu Nhan lại bắt đầu chán nản.



“Dì Tiểu Nhan, hôm nay trong cửa hàng không bận rộn, dì dẫn Đậu Nành ra ngoài chơi được không?”



Đậu Nành làm nũng kéo tay Tiểu Nhan, ánh mắt chớpchop.



Tiểu Nhan nhìn Đậu Nành: “Cháu muốn đi đâu chơi?”



“Đi khu vui chơi.”



Khu vui chơi?



Trước đây Đậu Nành chưa bao giờ đến khu vui chơi, những thứ mà trẻ con thích, cậu cũng không hề thích, chỉ có hồi ở nước ngoài, Tiểu Nhan hay dẫn Đậu Nành cùng đi. Nhất là lúc chơi tàu lượn siêu tốc và thuyền hải tặc, lần nào chơi cũng rất hứng thú, có khi Đậu Nành còn nhìn cô ấy khinh thường, nói: “Dì Tiểu Nhan à, dì đã là người lớn thế rồi, không cần mỗi lần đều trẻ con như vậy đi? Sao cứ thích chơi trò chơi của trẻ con chứ?”



Khi ấy, Tiểu Nhan sẽ nhéo lỗ tại của cậu, nói: “Sao dám bảo dì thích chơi trò chơi của trẻ con hả? Đây là thú vui giải trí dùng để thư giãn rất tốt, đúng không? Cháu không thấy có rất nhiều người lớn đến đây à?”



Đậu Nành bị cô ấy nhéo lỗ tại đau, liền giữ cánh tay của cô ấy lại, nói: “Dì Tiểu Nhan thật xấu, bọn họ đều là bồi trẻ nhỏ chơi chứ.”



“Thì dì cũng thế”



“Nhưng cháy không muốn tới nữa, dì Tiểu Nhan nhéo lỗ tại cháu đau quá, lần sau dì Tiểu Nhan tự đi một mình đi!”



Nghe vậy, Tiểu Nhan mới buông tay ra, sau đó thay đổi sắc mặt, thay Đậu Nành xoa xoa lỗ tai: “Ôi, thật xin lỗi Đậu Nành, là dì Tiểu Nhan làm cháu bị đau rồi à? Để dì Tiểu Nhan thổi một cái, lần saucháu lại đến đây với dì nhé?”



“Hừ! Phải thổi hai cái!”



Những ký ức như chỉ vừa mới hôm qua, khi Tiểu Nhan hồi lại tinh thần, thì Đậu Nành kéo ống tay áo của cô ấy: “Dì Tiểu Nhan, dì có đi hay không?”



“Đi chứ.” Tiểu Nhan gật đầu.



Khó có được khi Đậu Nành có tinh thần như vậy, nhất định là vì thấy cô ấy không vui, cho nên mới muốn dẫn cô ấy đến khu vui chơi thả lỏng một chút, để cô ấy vui vẻ hơn.



Tiểu Nhan nói một tiếng với La Tuệ Mỹ, sau đó liền dẫn Đậu Nành ra ngoài, đi tới khu vui chơi ở gần đó. Hai người chơi xả láng đến tận tối mới trở về.



Vừa về đến nhà, Tiểu Nhan mệt đến mức ngồi phịch xuống ghế sô pha, nhắm mắt ngủ thiếp đi. Đậu Nành đến phòng tắm pha một chậu nước ấm để Tiểu Nhan rửa mặt. Rửa được một nửa thì La Tuệ Mỹ đi ra, thấy động tác của Đậu Nành liền chạy nhanh tới.



“Ôi, Đậu Nành, để đẩy bà làm cho.” Đậu Nành ngoan ngoãn lâu mặt cho Tiểu Nhan, rồi được La Tuệ Mỹ đưa vào phòng ngủ. Lúc quay lại, La Tuệ Mỹ thấy Tiểu Nhan đã trở mình, cả người dựa trên ghế sô pha, trông như sắp té xuống.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom