• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (19 Viewers)

  • Chương 2037

Chương 2037:





Nghe xong, Tiểu Nhan dừng tay lại, cô ấy nhìn cảnh tượng trước mắt trong đầu hiện lên cái gì đó, cảnh tượng trước mắt dần dần chuyển động mờ ảo. Thấy có điều khác lạ, Hàn Thanh nheo mắt lại, sợ cô ấy mất kiểm soát tâm trạng, buộc lòng phải nắm chặt cổ tay cô ấy “Đừng nghĩ về việc ấy nữa, chúng ta bây giờ đã thoát khỏi được đám cháy lớn đó rồi. Em không sao, anh không sao, con mình cũng an toàn.





“Bỏ ra, bỏ em ra”





Giọng nói của Tiểu Nhan bắt đầu có chút run rẩy, tay cầm đũa bị Hàn Thanh nắm chặt, lúc sau đũa cũng rơi xuống, tay kia cầm bát cũng không chắc nữa.





Hàn Thanh nhìn trong ánh mắt cô ấy đầy sự trốn tránh, thật không hiểu tại sao, chỉ có thể dùng biện pháp mạnh với cô.





“Em bị hoảng sợ quá mức anh có thể hiểu được, nhưng chúng ta đã thoát khỏi đám cháy đó lâu rồi, em lại cứ cả ngày gặp ác mộng, em muốn anh phải làm sao? Còn đứa con trong bụng nữa phải làm sao? Em không cần anh và con nữa à?”





Âm!





Tiểu Nhan nghe lời này xong, cái bát trong tay rơi xuống vỡ toang ra, mảnh vỡ lập tức bắn tung tóe.





Cô ấy ngẩng đầu, ánh mắt sửng sốt nhìn Hàn Thanh.





“Anh cần em, con cũng cần em, nên em đừng như vậy nữa được không?” Hàn Thanh từ đầu đến cuối nắm cổ tay cô rất chặt, không cho cô ấy trốn tránh đi. Còn khung cảnh lửa cháy mờ ảo trước mặt Tiểu Nhan cũng dần dần rõ nét rồi trở thành gương mặt của Hàn Thanh.





Thực ra chuyện này rất khủng khiếp.





Trước đây Hàn Thanh sợ lửa, vừa nhìn thấy một chút ánh lửa sẽ nhớ tới những chuyện trong quá khứ, cho nên hôm đó cô ấy gặp hỏa hoạn, đối với anh mà nói đó thật sự là một điều rất khó vượt qua.





Nhưng cuối cùng bởi vì cô ấy, anh đã vượt qua nỗi sợ lửa của mình.





Nhưng không ngờ, cuối cùng Tiểu Nhan lại bị bắt.





Đây chẳng lẽ là thử thách mà ông trời đặt ra cho hai người bọn họ sao?





Nhưng thử thách có khó khăn thế nào, chỉ cần không phải sinh ly tử biệt, anh ấy đều có thể chấp nhận tất cả, sau đó vượt qua nó.





Nhưng anh phải bảo đảm được sự an toàn của cô ấy.





Tiểu Nhan nghe xong những lời của Hàn Thanh vẫn muốn trốn tránh anh, nhưng anh vẫn nắm chặt tay cô.





” Em đừng chạy trốn anh, cũng đừng sợ, nghe anh nói này, nguy hiểm đã qua rồi, bây giờ chúng ta rất an toàn, miễn là em và con bình an, chúng ta có thể tiếp tục sống như thế này, nhưng nếu em mà có mệnh hệ gì thì con của chúng ta phải làm sao?” Anh phải làm sao chứ?”





” Đừng cứ tiếp tục như vậy nữa, trả lời anh đi: Tiểu Nhan vẫn không lên tiếng, nhưng lại có giọt nước mắt đọng trên mi cô.





” Em có biết tại sao anh không bao giờ đón sinh nhật không? Bởi vì, khi còn bé, vì anh muốn đón sinh nhật nên đã hại ba mình bị chôn vùi trong biển lửa, sau đó anh không còn chút hứng thú gì với sinh nhật nữa, đó là bóng đen của quá khứ. Vì vậy, ngày hôm đó, khi em tổ chức sinh nhật cho anh, trong đầu anh lại hiện lên toàn những ký ức về nó.”





“Kể cả lúc lao vào cứu em, lúc vượt qua biển lửa, anh đều nghĩ đến chuyện này, anh sợ mình không thoát ra được, nhưng anh càng sợ em sẽ chết giống như ba anh, cho nên anh phải thoát khỏi cái bóng của quá khứ để lao vào cứu em? Vì vậy, đó coi như là em đã cứu anh, em kéo anh ra khỏi bóng tối, khiến anh không còn sợ những điều này nữa, khiến anh có thể dũng cảm đối mặt với nó, nhưng bây giờ em lại bị ám ảnh bởi nó, đây không phải là kết cục mà anh muốn.”





Anh càng nói, mí mắt Tiểu Nhan càng run lên.





Tâm tình của cô xúc động lúc đầu là vì đứa bé, về sau chính là bởi vì Hàn Thanh chủ động thú nhận chuyện sinh nhật với cô, tuy rằng chuyện này đã xảy ra rồi, lúc hai người hòa thuận Tiểu Nhan liền nói mình không so đo nữa.





Hơn nữa cô cũng không muốn lột bỏ vết thương của anh một lần nào nữa.





Nhưng bây giờ anh ấy đã lựa chọn nói đối diện với sự thật.





Cũng tức là anh ấy lại một lần nữa đụng vào vết thương của chính mình.





Nghe anh ấy nói vào ngày sinh nhật của mình, người thân yêu nhất của anh ấy đã chết trong đám cháy, Tiểu Nhan cảm thấy rằng cô thậm chí có thể hình dung ra sự vướng mắc và do dự của Hàn Thanh khi anh ấy lao vào đám cháy ngày hôm đó.





Anh ấy biết mình sợ lửa nhưng vẫn liều lĩnh xông tới.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom