• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (25 Viewers)

  • Chương 1839

Chương 1839:





“Con không có cách nào lại hẹn hò với anh ấy nữa.”





La Tuệ Mỹ không ngờ lúc Tiểu Nhan nói với bọn họ cũng là lần giải thích này, dè dặt hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”





Tiểu Nhan cũng không muốn nói, cô lắc đầu một cái: “Tóm lại, con sẽ không hẹn hò với anh ta nữa.”





“Nhan Nhan này, mẹ nói với con trước, có chuyện gì thì cứ ngồi lại với nhau, phân tích chuyện này ra mà nói, hai đứa cứ cãi nhau một chút đã nói chia tay, có phải chuyện nghiêm trọng lắm đúng không?” Có nghiêm trọng không?





Tiểu Nhan biết mình là một người nhúng tay vào, như vậy với cách giải quyết này, cô không cảm thấy nghiêm trọng một chút nào cả, chia tay mới là kết quả tốt nhất.





“Con đi ngủ đây!”





Cho nên cô không giải thích gì thêm nữa, xoay người đi vào phòng.





La Tuệ Mỹ và ba Chu liếc mắt nhìn nhau: “Ông thấy thế nào ?”





Ba Chu: “Làm sao tôi biết? Nhìn con bé xem, giống như chuyện thật sự rất nghiêm trọng vậy, hay là… mình đi hỏi Tiểu Thanh một chút xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”





La Tuệ Mỹ cảm thấy cũng có thể, dù sao lúc đầu bà ấy thấy cô nhóc kia thích Hàn Thanh biết bao nhiêu, bây giờ nói chia tay thì đã chia tay, trong chuyện này nhất định là có lý do.





Nghĩ tới đây, La Tuệ Mỹ chuẩn bị lặng lẽ mở cửa.





Nào ngờ lúc này Tiểu Nhan đi ra khỏi phòng, nói với bọn họ: “Ba mẹ, hai người đi ngủ đi, không cho phép ai đi hỏi chuyện này nữa, dù sao con cũng đã quyết định rồi.”





La Tuệ Mỹ đang chuẩn bị mở cửa thì tay cứ dừng lại như vậy.





Ba Chu chỉ có thể vỗ vào lưng bà ấy: “Nhan Nhan cũng đã nói như vậy, hay là chờ qua mấy ngày con bé bớt giận đã rồi hãy nói.





Dù sao cũng là con gái của mình, La Tuệ Mỹ nhất định là đứng về phía cô, vì vậy đã gật đầu.





Hàn Thanh ở bên ngoài đợi đã lâu, muốn cho gọi điện thoại cho Tiểu Nhan, nhưng điện thoại của cô vẫn tắt máy, giống như muốn so tài cùng anh vậy.





Mà nơi này cũng không phải có một mình Tiểu Nhan ở nhà, lúc này đêm đã khuya, anh quay lại xin lỗi vì đã quấy rầy hai người lớn.





Sớm biết như vậy, vừa rồi lúc Tiểu Nhan đi ra anh nên bồng cô vào trong xe.





Sau đó nhốt cô ở trong xe, muốn nói gì thì nói rõ ở trong xe, muốn nổi giận cũng sẽ nổi giận ở trong đấy.





Bây giờ thì thế nào…





Hàn Thanh đưa tay chạm vào huyệt Thái Dương của mình, cảm thấy đôi mắt rất mệt.





Sau khi Tiểu Nhan trở về phòng, nước mắt lại không ngừng được, cô vào phòng vệ sinh để hất nước lạnh lên mặt, giúp mình tỉnh táo một chút.





Sau đó nhìn đôi mắt sưng húp của mình ở trong gương, hít sâu một hơi thật sâu, nhìn vào gương rồi cố gắng nặn ra một nụ cười.





Không còn quan hệ gì, bây giờ biết cũng không muộn, ít nhất cô còn không có nói cho Hàn Thanh chuyện mình đang mang thai, mặt mũi của mình cuối cùng cũng chưa hoàn toàn ném sạch.





Mang thai…





Nghĩ đến chuyện mang thai, Tiểu Nhan duy trì không nổi nụ cười trên mặt nữa, bàn tay chậm rãi lướt xuống, chạm vào bụng của mình.





Tại sao lại như vậy chứ?





Tại sao cô lại mang thai vào lúc này? Trước khi biết mình mang thai, Tiểu Nhan vẫn còn rất vui mừng, nhưng bây giờ thì sao?





Cô chia tay với Hàn Thanh, đứa trẻ sẽ thế nào?





Trước đây cô cảm thấy cả đời này cô sẽ không thích ai ngoại trừ Hàn Thanh, chỉ là cho tới bây giờ, cô vẫn nghĩ như vậy.





Nhưng là cô lại không thể ở chung với anh nữa, đứa trẻ…





Tiểu Nhan chậm rãi nhắm mắt lại, cô muốn mình tự sinh ra, hay là phá thai?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom