• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược (1 Viewer)

  • TÌNH YÊU ĐAU THƯƠNG-50

Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược - Chương 50: Nghiêm Túc Nói chuyện (3)




#BooMew





Dương Ngọc Thiên vừa nói xong, Lâm Như Tiên nhíu mày không nhanh không chậm tát mạnh vào mặt Dương Ngọc Thiên một cái





" Chát "





Dương Ngọc Thiên mở hai mắt to không tin nhìn Lâm Như Tiên Lâm Như Tiên hỏi





" Tỉnh chưa ? "





Dương Ngọc Thiên không hiểu ý tứ câu nói của Lâm Như Tiên, Lâm Như Tiên hít hít mũi một cái lại ngồi xuống đối diện với Dương Ngọc Thiên nói





" Anh bảo ' Đừng rời xa anh ' Nhưng là anh lại chết ! Vậy tôi và đứa bé trong bụng cũng phải chết theo anh sao ? "





Dương Ngọc Thiên lắc đầu nói





" Không có! "





Lâm Như Tiên bĩu môi nói





" Nếu không có vậy sao anh lại nói là ' Anh nguyện chết' hay chính anh muốn chết ? "





Dương Ngọc Thiên cứng họng cúi đầu





Lâm Như Tiên khẽ nhếch mép cười, cô hít sâu một hơi mấp máy môi kể câu chuyện mà chính cô chưa từng kể cho ai nghe





" Năm chúng ta quen nhau, vốn không suôn sẻ như vậy! Năm đó tuy khá khó khăn đối với tôi nhưng là tôi chưa bao giờ hối hận! Lúc đó không hiểu tại sao lại có nhiều người yêu thương anh như vậy ! Anh từng bị người ta đâm thủng bánh xe khi cả trường chỉ còn mỗi một mình chưa ? Hay anh từng bị người ta bắt thứ anh sợ nhất nhét vào học bàn chứa? Hay anh từng vừa quét dọn xong lại bị người ta xả nữa chưa ? Haizzz tôi bị rồi! Cũng chính là do anh ban! Nhưng là họ chỉ làm ba lần thì họ lại không dám nữa! Anh biết sao không ? "





Lâm Như Tiên hai mắt long lanh chờ phản ứng của Dương Ngọc Thiên, như thể cô đang nói ' Nói không đi! Nói không đi! '





Dương Ngọc Thiên không biết có nhìn ra hay không nhưng vẫn lắc đầu





Lâm Như Tiên môi khẽ câu lên nói





" Lần một tôi nhịn, lần hai tôi vẫn nhịn nhưng là lần ba tôi trả thù? Họ đâm tôi một lỗ tôi đâm mười lỗ! Họ nhét thứ đồ tôi sợ, tôi chét cứt vào học bàn họ Họ xả rác khi tôi trực vệ sinh, tôi lại một tay xách nước, một tay xách cát đỗ xuống nói chung họ làm gì tôi tôi chỉ là làm lại thôi! "





Hít một hơi sâu lại nói





" Thời gian đó vui nhưng về vài tháng sau Không biết là người nọ vô tình hay cố ý! Chính tôi thấy anh và cô ta ôm nhau! Nhưng tôi chọn cách tin tưởng anh nên không truy cứu chỉ là người nọ vẫn luôn khiêu khích tôi Cố ý ôm anh nhiều hơn đôi khi còn xém hôn! Nhưng là vẫn câu nói đó! Tôi tin tưởng anh!





Thời gian ở chung nhau hạnh phúc thật nhưng là anh không biết đó! Người nọ lại tung tin vịt nói tôi mê tiền làm gái! Cả trường đồn ầm lên! Cuối cùng đến tay của Thấy Cô! Họ nói nếu còn bị đồn như vậy nữa! Tôi sẽ bị đuổi học! Họ không hỏi tôi chuyện đó là thật hay giả chỉ hâm he tôi như vậy nhưng là tôi không cam tội tình chi tôi không có làm vậy lại bị gọi là đỉ ?





Ngày kia tôi cố ý ghi âm lại đoạn tôi nói chuyện về người nọ về việc hãm hại tôi ra sao ! Chính là cô ta khóc lóc nói vì yêu thầm anh nên mù quáng xin tôi tha thứ! Ừ cái gọi là bạn nên tôi tha thứ chính là vào một ngày đẹp trời cô ta hẹn tôi ở Hoa Đà, sau đó đưa tôi ly nước giải khát, tôi nào nghĩ đến chuyện gì đáng nghi! Cứ thế mà uống





Đến khi tôi dậy! Cả người tôi run rẩy sợ hãi, lại nhìn về hướng anh ở phía cánh cửa, phía sau anh là cô ta khóc lóc! Haha tôi mới biết là do tôi quá ngu nên mới bị tính kế đau như vậy! Nhìn thân thể bán khỏa thân! ( chỉ còn lại quần lót áo lót ) Tôi chỉ khẽ cười! Nhìn chằm chằm anh, lại bị anh hung hăng tát mạnh vào mắt tôi"





Hít một hơi sâu nói





" Anh còn nhớ câu tôi nói lúc đó không ? "





Dương Ngọc Thiên đương nhiên nhớ chứ! Chính là " Em có nói gì anh cũng không tin đúng không ? " ! Nếu lúc đó anh cố giữ bình tĩnh thì sẽ không có ngày đau khổ của hôm nay





Dương Ngọc Thiên khẽ gật đầu, Lâm Như Tiên nhếch mép cười một cái lại nói





" Vì chính anh không nghe cũng không phản ứng mà ngày hôm sau, trong trường liền đuổi học tôi, họ bảo





' Trường chúng tôi không tuyển loại học sinh như cô! '





' Cô đi đi đừng gây phiền phức thêm nữa! '





Biết là có người hại, cũng biết thủ phạm chính là ai nhưng lại không có bằng chứng"





Phù





" Mãi mấy năm sau mới có! Tuy giải oan nhưng là có bù đắp được sự sỉ ngực của toàn trường không ? Hay có bù lại được một người yêu thương tôi không ? '





Lâm Như Tiên nhìn thẳng Dương Ngọc Thiên nói





" Do anh! Khiến cuộc sống vui vẻ của tôi mất! Tương lai vốn sắp thành lại tan vỡ ! Tại anh tôi mới bị người ta hung hăng chà đạp Tại anh mà ngày tôi bị vu oan mà không ai tin tôi! "





Hít một hơi sâu, Lâm Như Tiên kéo tay áo mình lên, nhìn những vết sẹo trên tay, nhẹ nhàng vuốt ve nói





" Nhưng những chuyện đó chưa thấm vào đâu kể từ khi bản hợp đồng được kí "





Đừng quên Like và Vote ( bỏ phiếu ) ủng hộ Boo nha !

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom