• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tiểu thần y xuống núi (1 Viewer)

  • Chương 97: Vận may đã hết?

Trên bàn rượu, mọi người nhìn Tần Khải, tất cả đều không khỏi lắc đầu.

Ngưu Quân khoanh tay, ngạo nghễ nhìn chằm chằm cốc xúc xắc trước mặt Tần Khải, mỉm cười nói: “Mười lăm điểm, cậu có thể thắng tôi? Ngưu Quân tôi sẽ nuốt cốc xúc xắc này ngay tại chỗ, không nói đùa! Ha ha..”.

“Người trẻ tuổi, tôi thấy vẫn là thôi đi, cúi đầu trước tình huống thích hợp, không có gì mất mặt cả”.

“Trên bàn rượu phải học được mắt nhìn xung quanh, tai thì nghe ngóng, tôi cũng từng trải qua độ tuổi của cậu”.

“Không biết uống rượu thì không tiền đồ đâu, nên uống như thế nào, uống bao nhiêu, khi nào thì uống, trong đây đều có rất nhiều thứ cần học hỏi”.

Đám người phó hiệu trưởng Quách ngồi một bên chỉ trỏ, bộ dạng bậc bề trên mà rao giảng dạy đời cho Tần Khải.

Bề ngoài là dạy bảo Tần Khải, trên thực tế, bọn họ đây là đang nhân cơ hội hạ thấp Tần Khải, để nâng cao địa vị của Ngưu Quân.

Mặc kệ những sự uy hiếp công khai hay ẩn ý của mọi người, Tần Khải vẫn không chút hoang mang.

Anh nhẹ nhàng đưa tay ra, chậm rãi mở cốc xúc xắc trên bàn ra.

Những người khác nhìn thấy Tần Khải động tay, cũng đều cười phá lên.

Ngưu Quân cười ác nhất, chỉ thiếu khua chân múa tay tại chỗ.

Đợi trút bỏ được kẻ chướng mắt, một mình Chu Tư Tư còn không phải là dễ dàng tóm vào tay sao?

Nhưng mà, khi cốc xúc xắc mở ra, Ngưu Quân lập tức há hốc mồm.

Hai cái năm, một cái sáu.

Gã là mười lăm điểm, Tần Khải lớn hơn gã vừa đúng một điểm!

“Cái này... cái này không thể nào!”

Ngưu Quân nhìn chằm chằm con xúc xắc trên bàn, trong nháy mắt sắc mặt liền thay đổi, không nhịn được liên tiếp lùi về sau mấy bước.

“Hai mươi ly, không nói đùa, thầy Ngưu, mời!”

Trên ghế sô pha, Tần Khải cười híp mắt, chậm rãi nhấc chân ngồi bắt chéo.

Chu Tư Tư vẫn luôn căng thẳng thần kinh, cuối cùng cũng tạm thời thả lỏng được một chút.

Cô ấy gương mặt rạng rỡ ngồi bên cạnh Tần Khải, nụ cười trên mặt đẹp không sao tả xiết.

“Uống đi, thầy Ngưu! Đúng rồi, vừa rồi là ai nói, muốn nuốt cốc xúc xắc ngay tại đây? Trên bàn rượu không có thân thích họ hàng gì đâu, thầy Ngưu nói chuyện vẫn nên giữ miệng một chút”.

Chu Tư Tư học theo ngữ khí của Ngưu Quân, giậu đổ bìm leo.

Cho dù tửu lượng của Ngưu Quân không tồi, hai mươi ly rượu này cũng không phải là nước sôi, cũng đủ khiến gã uống say mèm.

“Cô... Tôi, tôi chỉ là nói đùa, nói đùa mà thôi, đừng coi là thật!”, Ngưu Quân khổ sở cười xoà, ngượng ngùng đáp lời.

Những người khác cũng đều trợn tròn mắt, vẻ mặt kỳ lạ.

Tần Khải có thể lớn hơn Ngưu Quân một điểm, đây là điều mà không ai ngờ tới.

Mắt thấy ánh mắt Ngưu Quân nhìn sang, phó hiệu trưởng Quách giả bộ ho khan một tiếng, kịp thời đứng dậy!

“Khụ khụ... Uống rượu mà, để vui vẻ thôi, mục đích của chúng ta, cũng không phải là nên chuốc say ai, như vậy thì không vui nữa, mọi người nói có đúng không?”

“Đúng đúng đúng, lãnh đạo nói có lý!”

“Uống vui là được rồi, kết quả không quan trọng”.

Mấy thầy giáo ngồi cùng cũng nhao nhao giảng hoà.

Phó hiệu trưởng Quách căn bản không để cho Tần Khải có cơ hội nói chuyện, lập tức quyết định.

“Như thế này đi, chúng ta lập quy tắc, một lần nhiều nhất chỉ có thể uống năm ly. Đương nhiên, ván này thầy Ngưu thua cũng không thể bỏ qua như vậy, mọi người dĩ hoà vi quý, phân chia ra uống, người trẻ tuổi, cậu không có ý kiến gì chứ?”

“Các người… các người sao có thể như vậy!”

Chu Tư Tư thấy tình hình không đúng, sắc mặt thay đổi, tức giận đứng dậy.

Tần Khải lại mỉm cười, một tay kéo cô ấy ngồi xuống.

Tần Khải trao cho Chu Tư Tư một cái nhìn trấn an, quay đầu thản nhiên cười nói: “Được, lãnh đạo đã mở miệng rồi, chúng ta đương nhiên phải làm theo ý lãnh đạo”.

“Cậu bạn trẻ, hiểu chuyện, có tiền đồ! Ha ha... Dựa vào câu nói này của cậu, chúng ta cạn ly!”

Phó hiệu trưởng Quách được Tần Khải nịnh nọt, lập tức cười đến đỏ mặt.

Ông ta đứng dậy bưng ly rượu, những người khác đang ngồi cũng lần lượt đứng lên.

Tần Khải cũng bưng ly rượu, mọi người trên mặt cười ha hả, vui vẻ kính rượu, nâng ly cụng ly.

Chỉ riêng Chu Tư Tư ở một bên rầu rĩ không vui.

Gương mặt uất ức nhăn nhó giống như trái khổ qua, Chu Tư Tư chỉ hận không thể trực tiếp cho Tần Khải hai cái bạt tai.

Đám đồng nghiệp trong trường này của cô ấy, trình độ thì chẳng có, uống rượu lại giỏi nhất.

Nếu cứ uống như vậy, Tần Khải nhất định sẽ uống đến không biết chuyện gì.

Chu Tư Tư trong lòng hiểu rõ, cô ấy không thể ngăn được Tần Khải, chỉ có thể ở một bên lo lắng.

Một đám người chia rượu, Ngưu Quân đến cuối cùng cũng chỉ uống năm ly tượng trưng.

So với tửu lượng của gã, năm ly này chỉ là chuyện nhỏ, căn bản không đáng nhắc tới.

Rượu vào trong bụng, một trận lửa nóng, càng khơi dậy thêm lửa giận trong lòng Ngưu Quân.

Gã thật sự không phục Tần Khải.

Lão tướng trên bàn rượu, lại chịu thiệt trong tay một người trẻ tuổi, nếu việc này truyền ra đi, Ngưu Quân hoàn toàn không còn mặt mũi nào tại Trung Đại.

“Nào, mọi người tiếp tục, thêm một ván nữa!”

Ngưu Quân vừa mới buông ly rượu xuống, ánh mắt đã nhìn chằm chằm Tần Khải.

Âm thanh lắc xúc xắc liên tục vang lên, Tần Khải cũng không từ chối, vẫn cười híp mắt chơi cùng.

Cốc xúc xắc đặt xuống bàn, Tần Khải liền xoay người, trao cho Chu Tư Tư một ánh nhìn trấn an.

Chu Tư Tư đã giận Tần Khải không muốn nói chuyện.

Theo cô ấy thấy, tại nơi này, Tần Khải giống như là một con cừu rơi vào hang sói.

Anh có thể bảo toàn bản thân là đã không tệ rồi, làm sao còn có thể theo tiết tấu của người khác?

“Tiểu Tần, ván trước tôi thua không phục lắm, lần này mở của cậu trước, không quá đáng chứ?”

Ngưu Quân vừa đặt cốc xúc xắc trong tay xuông, quả nhiên liền lập tức tấn công về phía Tần Khải.

Chu Tư Tư nhìn thấy tình hình này, trong lòng lập tức lạnh đi một nửa.

Cô ấy vừa định tìm cái cớ giúp Tần Khải giải vây, không ngờ, Tần Khải đã giành trước một bước, cười híp mắt nói.

“Không quá đáng, hợp tình hợp lý. Tôi cá năm ly, thầy Ngưu muốn mở thì cứ việc”.

“Anh, anh điên rồi!”

Chu Tư Tư cấu eo Tần Khải, nghiến răng nghiến lợi tỏ vẻ kháng nghị.

Tần Khải bị cô cấu giật mình, vội vàng quay đầu giải thích: “Không có việc gì, thật sự không có việc gì, uống chút rượu mà thôi”.

“Tôi, tôi mặc kệ anh, anh cứ uống chết đi! Hừ!”. Không khuyên được Tần Khải, Chu Tư Tư quay đầu sang một bên vừa hờn dỗi, vừa nghĩ đường lui.

Cho dù Tần Khải không đáng tin cậy, cô ấy cũng không thể để mặc người ta xâu xé!

Ngưu Quân nhìn hai người thân mật kề tai nói nhỏ như thế, lập tức bùng lên lửa giận.

Gã không thèm suy nghĩ, trực tiếp mở cốc xúc xắc trước mặt Tần Khải.

“Hai cái một, một cái hai, thế này mà cậu cũng dám cá năm ly, ha ha ha..”.

Ngưu Quân nhìn rõ số điểm xúc xắc của Tần Khải, ngay lập tức cười đến lệch mồm, những đồng nghiệp ngồi cùng Ngưu Quân cũng đều lắc đầu cười phá lên.

“Ván trước may mắn, lần này vẫn dám mạnh mồm, người trẻ tuổi đúng là tấm chiếu mới”.

“Chưa chịu thiệt thì nghĩ rằng mình có thể uống? Những người gục trên bàn rượu đều là kiểu người không phục này”.

“Xúc xắc là vận may, tửu lượng là thực lực, người trẻ tuổi không có cả hai loại, muốn không chịu thiệt cũng khó, chỉ vậy còn không cúi đầu, khà khà...”

...

Mọi người đều lắc đầu, bắt đầu châm chọc khiêu khích.

Tuy rằng tiếng của bọn họ không lớn, nhưng trong căn phòng này chỉ rộng có vậy.

Bọn họ cũng không sợ Tần Khải nghe thấy, mồm nói mấy lời châm chọc căn bản không có ý kiêng dè Tần Khải.

Chu Tư Tư ngồi ở bên Tần Khải cũng tức giận lắc đầu.

Ngay cả cô ấy cũng cho rằng,vận may của Tần Khải đã hết rồi.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom