• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (22 Viewers)

  • Chương 597: Cầu xin cô

Loại chuyện vô lý gì đang xảy ra vậy?



Hai cha con Nam Cung gia thật sự phẫn nộ tột cùng, nhưng họ lại không dám mở lời trách mắng Lệ Lôi, chỉ đành quay sang trút giận lên Hạ Lăng: "Cô Diệp. Cô cũng là một người nổi tiếng, tại sao lại làm mấy chuyện điên rồ, vô lý như vậy? Cô có biết rõ chỗ đó là bao nhiêu tiền không? Với trình độ chuyên môn của cô, cô có thể sở hữu số tiền đó sao? Tôi nói cho cô biết, cho dù thế nào đi nữa, Nam Cung gia nhất định sẽ không giao số tiền này!"



"Đó là tiền của tôi." Hạ Lăng cảm thấy rất uỷ khuất. Tại sao cô lại không xứng đáng có được 60 tỷ chứ? Anh trai cô đã nói đây là tiền lãi cho khoản trợ cấp của cô - 10 tỷ, và còn chưa kể số đến tiền tiêu vặt và của hồi môn khổng lồ mà Hạ gia dành cho phượng hoàng cao quý của họ.



"Đó là tiền của Tiểu Lăng." - Lệ Lôi lên tiếng. "Xứng đáng hay không, không phải là chuyện các người có thể lên tiếng." Anh cứng rắn thể hiện quan điểm mình để bảo vệ Tiểu Lăng. "Ông Nam Cung, cô Nam Cung, tôi khuyên hai người nên trả lại tiền một cách trung thực và nhanh chóng. Hai bên đấu đá nhau, nhất định không phải là chuyện tốt."



"Không tốt như thế nào?" Nam Cung Bác Hải nhanh chóng ngắt lời. "Lệ Lôi, đây là một vấn đề lớn. Nam Cung gia của chúng tôi cũng không trèo qua cửa, lẻn vô nhà cháu! Cháu nghĩ có thể kiện chúng tôi ra toà chăng? Đây là Trung Quốc, tôi muốn xem xem toà án Trung Hoa có xử vụ đánh cược 60 tỷ này không! "



Lệ Lôi khẽ nheo mắt nhìn ông.



Đúng. Đây là Trung Quốc, một xã hội hợp pháp. Vì vậy, đối với Nam Cung gia, anh đã quá lịch sự rồi. Ngược lại, nếu là ở nước ngoài, như Las Vegas hay vùng kinh tế biển cả, lấy 60 tỷ nợ cờ bạc? Hừ. Diệt gia còn nhẹ.



"Tôi còn nhớ rằng hầu hết các sản nghiệp của Nam Cung đều ở nước ngoài..." Lệ Lôi nhẹ nhàng nói.



Nam Cung Bác Hải là một doanh nhân lớn. Trong công việc làm ăn ông ta không thể nào tránh được chuyện có qua lại ít nhiều với giới xã hội đen. Cho nên dù chỉ nửa câu nói, ông đã ngầm nhận ra Lệ Lôi đang muốn nói gì. Không sai, nếu vụ cược này được đặt trong thế giới ngầm thì không thể quỵt được. Thế giới ngầm có những quy tắc riêng, và giết cả gia đình vì 60 tỷ cũng không phải là chưa từng nghe qua.



Nhưng Nam Cung Bác Hải cho rằng ông dựa vào người đứng đầu của Lệ gia, chứ không phải Lệ Lôi. "Tôi muốn xem liệu Lệ lão gia sẽ đến gặp tôi để giúp Diệp Tinh Lăng này lấy lại 60 tỷ nhân dân tệ không." Ông nói với giọng chế nhạo.



Lúc này, Hạ Lăng đã hiểu được một phần trong những lời nói lấp lửng. Nam Cung gia chính là tin rằng sức ép của Lệ Lôi chỉ giới hạn ở trong nước, ngược lại, ở nước ngoài còn phải phụ thuộc vào Lệ Lão gia, không thể đàn áp Nam Cung gia ở nước ngoài. Như vậy ý là họ dám ngang nhiên muốn quỵt nợ.



Cô rất tức giận. Bọn họ lại dám xem thường người đàn ông cô yêu.



Cô muốn lên tiếng nhưng Lệ Lôi lại nhẹ nhàng kéo cô lại. Sau đó, Lệ Lôi nói với hai cha con Nam Cung gia: "Vậy sao? Vậy thì hai người cứ đi đi. Khi nào ông nhận ra rằng muốn trả khoản 60 tỷ nhân dân tệ đó thì đến tìm tôi. Nhân tiện, lãi không thể không có. Một triệu tiền lãi mỗi ngày. "



Nam Cung Bác Hải nheo mắt nhìn anh như thể đang nhìn một kẻ ngốc. Lời đồn rằng nhị thiếu gia của Lệ gia rất khôn ngoan và can đảm ư? Hừ, quá là điên rồ. Nam Cung gia sẽ chủ động giao ra sáu mươi tỷ nhân dân tệ sao? Chuyện có nằm mơ cũng không tưởng tượng ra.



Ông lạnh lùng quay sang ra lệnh cho Nam Cung Thanh Nhã: "Đi thôi."



Nam Cung Thanh Nhã liếc nhìn Lệ Lôi một cách miễn cưỡng, không dám làm trái mệnh lệnh, liền đứng dậy và theo cha mình bước ra ngoài.



Bên trong chỉ còn lại Hạ Lăng và Lệ Lôi.



Hạ Lăng rất không vui, cô phẫn nộ nói: "Những người này tự cho mình là ai chứ? Lệ Lôi, anh phải bắt hết bọn họ, trói lại quẳng vào một cái nhà kho cũ mốc, rồi cắt ngón tay, móc mắt, bắt họ đi trên ván tàu và nhảy xuống biển có cá mập!"



Lệ Lôi ngạc nhiên cười lớn.



"Anh đang cười cái gì vậy?" Hạ Lăng nhìn chằm chằm vào anh.



Anh lại vuốt lên mái tóc dài của cô: "Em xem mấy bộ phim xã hội đen ở đâu vậy?" Một nha đầu lúc trước thấy cảnh anh làm cá còn không đành lòng, làm sao mà thấy cảnh giết người chứ? Chỉ là lời nói suông để xả cơn giận dữ của cô, nếu anh thực sự giết người thì chắc chắn cô sẽ sốc, ủ rũ và khóc lóc tự trách mình cho xem.



"Em không xem mấy bộ phim xã hội đen!" Hạ Lăng lại lần nữa nhìn chằm chằm vào anh, rồi thì thầm vào tai anh, "Em chỉ xem kịch bản bộ phim mới của Kim Dật Phi cách đây một thời gian thôi..."



"Haha." Lệ Lôi lại cười lớn. Anh vui vẻ nhéo nhẹ lên chiếc mũi bé xinh của Hạ Lăng. "Thôi đi nhé. Mình cùng nhau đi ăn tối."



"Anh sẽ làm cho em bánh sầu riêng chứ?" Mắt cô sáng lên.



"Ừ." Trong đầu cô bây giờ chỉ còn lại Lệ Lôi yêu dấu, 60 tỷ lẫn những chuyện khiến cô phẫn nộ vừa rồi đã tan biến đi đâu hết. Những ngày sau đó Hạ Lăng cũng không còn nghĩ lại và để tâm đến nữa...



Lần tiếp theo khi cô nhớ đến 60 tỷ là chuyện của một tuần sau đó.



Nhưng không phải là do cô chủ động nghĩ đến. Ngạc nhiên thay, là do Nam Cung Thanh Nhã tìm đến cửa.



Tại phòng thu âm Thiên Nghệ.



Thời tiết giữa mùa hè rực rỡ với ánh nắng mặt trời buổi trưa oi ả.



Nam Cung Thanh Nhã quấn mình thật chặt bằng một chiếc khăn dài. Cô chặn ngang Hạ Lăng khỏi những nhân viên Thiên Nghệ. "Diệp Tinh Lăng, tôi muốn nói chuyện với cô." Giọng cô vẫn đó thái độ lạnh lùng và kiêu ngạo, nhưng có vẻ hơi khàn.



Hạ Lăng đã rất ngạc nhiên khi thấy cô ta: "Chúng ta với nhau có gì để nói sao?"



Bên trong phòng thu âm, Vệ Thiều m đang dữ dội hét lên: "Diệp Tinh Lăng, cô nhanh chóng đến đây cho tôi! Câu thứ ba sai thanh thứ hai rồi! Thu lại!!"



Hạ Lăng khẽ thở dài và nói với Nam Cung Thanh Nhã: "Tôi đang bận."



Nam Cung Thanh Nhã nghiến răng và nói: "Cô không còn muốn 60 tỷ sao?"



Hạ Lăng ngạc nhiên. Lúc trước Lệ Lôi nói với cô rằng để Nam Cung gia nghĩ thông suốt rồi mới ngoan ngoãn trả lại 60 tỷ. Nhưng như thế này không phải là quá nhanh rồi sao? Cô rất bất ngờ, Nam Cung gia rốt cuộc là thế nào mới chấp nhận hồi tâm chuyển ý cách nhanh chóng vậy? Cho nên, cô vô cùng kiêu căng, nghiêng mặt nói với Nam Cung Thanh Nhã: "Chà, cho cô năm phút, nói đi.".
truyện kiếm hiệp hay



Nâng cao gương mặt kiêu kỳ của kẻ chiến thắng, cô bước vào phòng hội nghị nhỏ bên cạnh.



Nam Cung Thanh Nhã cũng theo sau. Cô ném túi xách của mình lên bàn và lạnh lùng cất giọng: "Trong đó là thẻ ngân hàng, trang sức, cổ phiếu và chứng chỉ bất động sản, tổng cộng là 5 tỷ đồng. Tôi sẽ đưa nó cho cô trước. Đợi đến khi cô nói với Lệ Lôi, bảo anh ta chữa cái mặt tôi cho lành rồi tôi sẽ giao 55 tỷ còn lại. "



"Khuôn mặt cô có vấn đề gì sao?" Hạ Lăng thậm chí còn bất ngờ hơn. Chắc hẳn đây chính là lý do vì sao Nam Cung Thanh Nhã quấn khăn dài che mặt trong cái thời tiết mùa hè oi bức này.



Nghe Hạ Lăng hỏi câu này, đôi mắt của Nam Cung Thanh Nhã tràn đầy thù hận, giọng nói của cô ta có chút méo mó: "Diệp Tinh Lăng, cô biết rõ mà còn dám hỏi! Cô đã bỏ thứ thuốc gì vào nước trong câu lạc bộ ngày hôm đó? Diệp Tinh Lăng, cô sẽ không được chết tử tế! "



"Cô mới sẽ không được chết tử tế." Hạ Lăng đáp lại. Cô chưa bao giờ là người thua thiệt người khác, cô đi về phía Nam Cung Thanh Nhã. Bỗng cô có ý tò mò muốn được nhìn thấy khuôn mặt của cô ta, "Tháo chiếc khăn lụa cho tôi xem xem."



Nam Cung Thanh Nhã chịu đựng khuôn mặt biến dạng, thời gian này cô đã đầy sát khí. Bây giờ lại bị Hạ Lăng khiêu khích cô làm sao mà nhịn được? Cô vung tay lên muốn tát Hạ Lăng một cái cho hả giận. Đáng tiếc cho cô, một thiên kim đại tiểu thư, sao mà so được với Hạ Lăng đã từng được huấn luyện chứ? Hạ Lăng dễ dàng bắt được tay của cô ta, cười nói: "Đây là thái độ của cô khi muốn nhờ người khác giúp đỡ cho mình sao?"



Trong lòng Hạ Lăng thực sự rất tức giận, người phụ nữ này thật là điên rồ. Dám chạy đến địa bàn của cô để gây sự? Cô là người dễ bắt nạt như vậy sao? Đã có ý quyến rũ người đàn ông của cô, bây giờ còn muốn động thủ đánh cô!!



Đôi mắt cô uyển chuyển, giọng nói nhẹ nhưng chứa đầy sự mỉa mai: "Đừng đến làm phiền tôi khi tâm trạng tôi không tốt. Lúc tâm trạng không tốt, tôi sẽ không chừa chút thể diện nào cho đối phương đâu."



Đôi mắt của Nam Cung Thanh Nhã ánh lên sát khí như muốn giết người.



Tuy nhiên, khi nghĩ đến khuôn mặt gần như bị hủy dung của mình, ngực cô kịch liệt đập. Cô đấu tranh để nén lại ý hận trong lòng.



"Cô Diệp," cô nhẫn nhịn nhả từng chữ nặng nề, "Xin cô hãy chữa trị cho khuôn mặt của tôi."



_____________________________



Dịch giả: Ân Vĩnh



Chỉnh sửa: Millie Phạm



_______________________________
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom