• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (12 Viewers)

  • chap-330

Thiên hậu trở về - Chương 330: Đổi lại công chúa thật








"Làm sao?" Hạ Lăng ngẩng đầu nhìn anh ta.





"Bọn họ đã bắt đầu quay rồi."





"Tài xế, lái nhanh lên." Lâm Úc Nam nói.





"Không đến phút cuối cùng thì không chịu từ bỏ à?" Jimmy cười khổ lắc đầu: "Vô dụng thôi, chúng ta có thể dùng lý do gì để thuyết phục bọn họ chứ? Về cũng chỉ mất mặt thôi."





Lâm Úc Nam không để ý đến anh ta, mà chỉ nói với Hạ Lăng và Dung Bình: "Lát nữa tôi và Jimmy xuống xe, hai người ở lại trong xe. Sau khi bàn bạc xong, tôi sẽ bảo Vi Vi ra gọi hai người." Anh ta không hề ngẩng đầu, tiếp tục gọi điện thoại cho Vi Vi.





Jimmy hơi xấu hổ: "Rốt cuộc anh có cách nào…"





Lâm Úc Nam vừa nói chuyện điện thoại, vừa liếc anh ta, ý bảo anh ta đừng quấy rầy mình.





Jimmy ngoan ngoãn im miệng.





Hạ Lăng ngồi bên cạnh thổn thức, càng lúc cô càng hiểu lý do vì sao lúc trước Phượng Côn lại đề cử người quản lý này cho cô rồi. Lúc bình thường, xuôi gió xuôi nước thì có thể không nhìn ra, nhưng khi gặp được chuyện khẩn cấp như hôm nay, một người quản lý xuất sắc sẽ không từ bỏ cơ hội tranh thủ quyền lợi cho nghệ sĩ của mình, còn Jimmy?... Không phải cô nói Jimmy không xuất sắc, anh ta có thể làm quản lý cho đại ảnh đế, tất nhiên không phải kẻ bình thường, nhưng so với Lâm Úc Nam thì đúng là chưa đủ tư cách.





Sắc mặt Dung Bình không tốt lắm, vì nhìn người quản lý nhà khác, lại nhìn quản lý của mình, quá vô năng.





Lái xe về đến trường quay.





Lâm Úc Nam đằng đằng sát khí dẫn Jimmy xuống xe, đi thẳng đến chỗ ghi hình, lớn tiếng kêu dừng lại.





Tất cả mọi người đều quay lại nhìn anh ta.





Bên kia Hạ Vũ đang vô cùng vui vẻ, hạnh phúc mong chờ được đội vương miện thủy tinh, thì bỗng nghe thấy người kêu dừng lại, cô ta khó hiểu, quay đầu nhìn. Kỹ thuật diễn của cô ta và Trịnh Thần Hạo đều không có vấn đề, sao vô duyên vô cớ lại bị kêu dừng? Đến khi nhìn thấy rõ người kêu dừng là Lâm Úc Nam, cô ta mới ý thức được, phiền phức tới rồi.





"Lâm Úc Nam, anh đừng quấy rối việc ghi hình." Trợ lý của Hạ Vũ nói. Người quản lý của Hạ Vũ là Sở Sâm, cũng là người đứng đầu mảng quản lý của Đế Hoàng, phó tổng giám đốc của công ty, nên bình thường rất bận rộn, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cô ta được. Thế nên dù ở đây có rất nhiều nghệ sĩ có người quản lý đi cùng, thì cô ta cũng chỉ mang theo mình trợ lý thôi.





Lâm Úc Nam không thèm để ý đến anh ta, chỉ nói chuyện với đạo diễn: "Kim ghim làm Tiểu Lăng bị thương vẫn còn ở trong tay tôi, kết hợp với một số chứng cứ khác, hiện tại tôi nghi ngờ là có người cố tình hãm hại Tiểu Lăng, mục đích là để đổi người cho vai diễn công chúa thật. Đối với việc này, tôi có quyền báo cảnh sát và chấp nhận cuộc phỏng vấn của giới truyền thông."





Uy hiếp, đây tuyệt đối là lời uy hiếp trắng trợn.





Câu nói này vừa ra, toàn trường đều xôn xao. Trước đó Hạ Lăng bị thương thế nào, tất cả mọi người ở đây đều thấy tận mắt. Những cây kim gỉ kia đúng là rất kỳ quặc, rất có khả năng là bị người hãm hại. Chuyện này cũng rất phổ biến trong ngành giải trí, vì tranh thủ những nhân vật tốt, phần diễn tốt, thì thủ đoạn trong tối, trong sáng gì cũng làm được hết. Mặc dù mọi người cũng đồng cảm với Hạ Lăng, nhưng cũng chỉ là cảm thán cô gái này thật đen đủi thôi, chứ không có ai cảm thấy căm phẫn giùm cô cả.





Bây giờ, bị Lâm Úc Nam nói vậy, rất nhiều người không vui. Đạo diễn đứng dậy: "Anh Lâm, anh muốn làm gì vậy? Anh có biết anh làm vậy sẽ tạo cho chương trình bao nhiêu ảnh hưởng trái chiều không?" Báo cảnh sát? Nhận phỏng vấn của truyền thông? Đây không phải là muốn nói cho người ngoài chương trình của bọn họ có vấn đề à? Cuộc phiêu lưu thần kỳ đã chiếu bao lâu rồi, danh tiếng luôn rất tốt. Đài truyền hình còn định mang nó đi lấy giải thưởng, sao có thể để xảy ra chuyện được?





Lâm Úc Nam cười lạnh: "Chương trình không cho Tiểu Lăng mặt mũi, thì tại sao tôi phải cho chương trình thể diện chứ?" Anh ta khác với những quản lý khác, anh ta không thích khoác danh người văn minh đi nói chuyện vòng vo. Anh ta là một tên lưu manh lăn lộn trong cái ngành này, nhưng cũng chính vì cái phong cách đẫm máu của anh ta, mà rất nhiều người không dám chọc vào.





Khi thấy càng nói chuyện càng bế tắc, nhà sản xuất buộc phải đứng ra hòa giải: "Đừng kích động, anh Lâm, đừng kích động. Chúng tôi cũng chỉ nghĩ cho Tiểu Lăng thôi mà, sợ cô ấy bị thương mà còn phải cố quay sẽ mệt mỏi…"





"Tiểu Lăng đã đồng ý rồi, các anh còn già mồm cái gì?" Lâm Úc Nam nhìn bốn phía: "Chẳng lẽ thật sự có điều mờ ám ở đây? Là Tiểu Lăng nhà tôi cản đường ai đó, nên mới gặp phải loại chuyện tai bay vạ gió này?"





"Anh Lâm, có những lời không thể ăn nói lung tung!" Người lên tiếng chính là Hạ Vũ, cô ta cảm thấy mình không thể giả vờ như không tồn tại được. Tên Lâm Úc Nam này mở miệng một tiếng âm mưu, ngậm miệng một tiếng cản đường, mà trong lời nói toàn ám chỉ đến người đảm nhiệm chức công chúa hiện tại là cô ta! "Anh nói tôi hãm hại Tiểu Lăng à? Đây là vu khống! Anh phải có chứng cứ thì mới được nói vậy!"





Nước mắt trong mắt cô ta trào lên, dáng vẻ vô cùng oan ức.





"Ồ, có phải là cô hay không, không phải tôi nói là được, chuyện đó là của cảnh sát." Lâm Úc Nam ngăn cô ta lại: "Hay là chúng ta mời cảnh sát đến điều tra?" Anh ta cũng không xác định được ai là người định hãm hại Tiểu Lăng. Theo tình hình trước mắt, người có khả năng lớn nhất là Cố Lâm, nhưng mà Hạ Vũ có thù hận với Tiểu Lăng cũng là sự thật, cô ta còn là người được lợi duy nhất trong chuyện này nữa. Nếu nói cô ta có làm gì trong vụ này, Lâm Úc Nam cũng không bất ngờ.





Nhưng dù thế nào, chương trình cũng sẽ không cho anh ta gọi cảnh sát tới.





Xảy ra chuyện thế này, nếu để lộ tin ra ngoài, thì dù kết quả điều tra thế nào, thanh danh của chương trình cũng bị bêu xấu. Nếu thật sự bị bóc ra chuyện mờ ám gì, thì đúng là xong đời. Còn nếu không bóc được thứ gì, ít nhất cũng là do nhân viên công tác làm việc chểnh mảng, không kiểm tra trang phục cẩn thận, làm nghệ sĩ bị thương. Sau đó đám fan hâm hộ sẽ ùa vào mắng chửi chương trình, mà đối thủ của Cuộc phiêu lưu thần kỳ thế nào cũng nhảy vào góp vui.





Bây giờ đang là lúc quan trọng để giựt giải, đài truyền hình sẽ giết bọn họ.





Nghĩ đến đây, nhà sản xuất quyết định rất nhanh: "Chuyện nhỏ này không cần làm phiền cảnh sát đâu, hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi. Nếu vết thương của Tiểu Lăng không nặng, đã quay về rồi, thì công chúa vẫn là cô ấy."





"Nhà sản xuất Cung!" Lần này là người bên Trịnh Thần Hạo không vui: "Sao các anh có thể thay người xoành xoạch như thế được? Định chơi chúng tôi à?" Bọn họ là bên cộng tác với Hạ Vũ, nếu Hạ Vũ bị đổi đi, thì bọn họ cũng chẳng ở lại được, tất nhiên là sẽ không chịu rồi.





"À à." Nhà sản xuất còn chưa kịp nói gì, Lâm Úc Nam đã cười sâu xa: "Đúng là rất xin lỗi thiên vương Trịnh rồi. Đạo diễn, người chủ trì, chúng ta còn có thời gian cho kỵ sĩ làm phản không?"





. . .





Trong xe, Hạ Lăng và Dung Bình ngồi đợi đã lâu, cuối cùng cũng được gọi ra.





Vừa xuống xe, Hạ Lăng đã cảm nhận được bầu không khí ở trường quay khá kỳ lạ. Rất nhiều người nhìn cô, nhất là Hạ Vũ sắc mặt tái nhợt, như thể phải chịu oan ức và tủi nhục.





Hạ Lăng ngẩng đầu, giữ vững dáng vẻ ưu nhã nhất, cùng Dung Bình đến bên Lâm Úc Nam và Jimmy.





"Hai người đi tập lại lần nữa đi, tập với cả Trịnh Thần Hạo nữa." Lâm Úc Nam nói: "Một trò chơi nhỏ trước đó cần phải quay lại, Trịnh Thần Hạo sẽ tìm một cơ hội thích hợp để làm phản đến đội hai người. Dung Bình, anh sẽ cùng Trịnh Thần Hạo hộ tống và đội vương miện công chúa lên cho Tiểu Lăng."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom