• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Thiểm hôn tổng tài khế ước thê (29 Viewers)

  • Chap-526

Chương 526: Tôi là bạn trai của Mộc Nhược Na








Cho dù Thượng Kha có cứng rắn kiên quyết đến đâu, nhưng chỉ cần Thượng phu nhân tỏ thái độ bức ép, hoặc dùng chính bản thân của bà để đe doạ thì anh lại lập tức rơi vào trạng thái hoang mang lo sợ.




Mộc Nhược Na nói rất đúng, một người đàn ông như vậy không đáng để cô phó thác cuộc đời!




Vốn dĩ chuyện mẹ chồng nàng dâu là chuyện muôn thuở của mọi gia đình, mỗi nhà mỗi cảnh nhưng đều có điểm chung là vô cùng khó xử rối rắm. Trong tình huống này mà Thượng Kha lại nghiêng về phía mẹ của mình, trơ mắt cứ như không nhìn thấy Thượng phu nhân đang làm khó dễ cho Mộc Nhược Na. Những mâu thuẫn như vậy cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, thì dù tình yêu của hai người có mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ dần dần sứt mẻ, không thể nào kiên định ở bên nhau. Chính vì Mộc Nhược Na nhìn trước được tương lai đầy bi kịch, nên cô đã lựa chọn trốn tránh Thượng Kha và từ chối tình cảm của anh.




Trước kia, Cố Hề Hề nhận ra được hai người họ rõ ràng có tình ý với nhau, nhưng chỉ vì gia đình phản đối nên phải xa cách, thật sự là đáng tiếc… Bất quá, với cục diện trước mắt thì cô lại cảm thấy may mắn thay cho Mộc Nhược Na!




Một cuộc sống hạnh phúc hài hoà, chỉ tình yêu không thôi thì không đủ, mà còn cần sự chúc phúc ủng hộ của mọi người. Nếu Thượng Kha không thể mang đến cho Mộc Nhược Na cuộc sống vẹn toàn thì nên dứt khoát từ bỏ đi!




Đột nhiên lúc này, Hirayama Jiro nãy giờ vẫn yên lặng, bỗng dưng ánh mắt cậu nhìn thấy điều gì đó ở xa xa rồi nhẹ nhàng mở miệng: “Hử? Thật thú vị!”




Cố Hề Hề nhìn theo tầm mắt của Hirayama Jiro, khi cô thấy được đối phương thì liền sửng sốt! Đúng là oan gia ngõ hẹp!




Ở phía bên kia, Vương Trấn đứng đó trong bộ âu phục màu xám sậm, cầm ly rượu trong tay và nói cười vui vẻ với những người khác.




Hirayama Jiro bật cười: “Ai cha! Tôi quên mất là mình đã chặn cuộc gọi của ông ta đến tổ chức Yamaguchi. Nếu không phải ông ta nói cho tôi biết gien trong máu của cô đặc biệt thì Hề Hề, tôi cũng không biết đâu!”




Là ông ta!?




Đáy mắt Cố Hề Hề tức khắc nổi lên sát ý lãnh khốc!




Lão già Vương Trấn này đã hai lần ra tay hãm hại cô, còn không phải là ỷ vào bối cảnh và thế lực của ông ta ở Đế Đô mà làm càn sao?




Trước kia vì cô nhận lời cầu xin của Vương Vũ nên mới đi năn nỉ Doãn Tư Thần tha cho ông ta. Nhưng không ngờ, cô vừa mới giúp đỡ xong thì ông ta lại âm mưu gài bẫy cô ở Nhật Bản!




Khó trách tại sao Doãn Tư Thần lại nói dù bây giờ ai cầu xin cho ông ta thì cũng vô dụng! Anh nhất định sẽ khiến cho lão già Vương Trấn này phải trả một cái giá thật đắt về những việc ông ta đã làm!




Chỉ không ngờ oan gia ngõ hẹp! Ông ta vậy mà lại xuất hiện ở nơi này!




Đáng tiếc Doãn Tư Thần không có mặt ở đây, nếu không sẽ còn náo nhiệt hơn nữa!




Mặc Tử Hân đứng bên cạnh nở nụ cười nhẹ, với anh thì đây chính là thời cơ tốt. Nếu Doãn Tư Thần đang bận chuyện khác không thể ở bên cạnh Cố Hề Hề, vậy lần này là cơ hội để anh thể hiện bản thân. Chỉ cần anh giúp Cố Hề Hề hả giận thì có thể tranh thủ đôi chút tình cảm với cô!




Trong lúc Mặc Tử Hân thầm đắc ý, chưa kịp mở miệng thì Hirayama Jiro đã lên tiếng trước: “Hề Hề, cô có muốn báo thù không? Tôi có thể giúp cô!”




Cố Hề Hề kinh ngạc: “Cậu định giúp tôi như thế nào?”




“Cô quên chuyên môn của tôi là gì rồi sao?” Hirayama Jiro ngạo nghễ nhìn Cố Hề Hề: “Đừng đánh giá thấp năng lực của tôi!”




Mộc Nhược Na đứng bên cạnh cười nhạo: “Làm cho ông ta không thể “lên” được nữa đi! Đây cũng được coi là sở trường của cậu đúng không?”




Gương mặt Hirayama Jiro tức thì đỏ hồng lên, cậu quay lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn Mộc Nhược Na một cái.




Ai cha cha cha! Có thể khiến cho một tên cuồng nghiên cứu hoá sinh lại biểu lộ vẻ mặt rất đời thường thế này… Nhược Na, công lao của cậu thật là vĩ đại! Nói đi nào, cậu làm gì mà chỉ trong vòng thời gian một ngày ngắn ngủi lại có thể làm kẻ điên này trở lại cuộc sống của một con người bình thường vậy?




“Tôi có thể làm được, không tin thì cô cứ chờ xem!” Hirayama Jiro nói xong thì xoay người cầm lấy hai ly rượu từ khay mà phục vụ đang bưng, sau đó đi thẳng về hướng Vương Trấn.




Hirayama Jiro tiến đến gần, lôi kéo Vương Trấn nói chuyện phiếm một lúc thật lâu, sau đó bỏ thêm chất gì đó vào ly rượu rồi đưa cho ông ta. Quái lạ nhất là Vương Trấn lại nhận ly rượu và uống cạn!




Nhìn tận mắt một màn quỷ dị như vậy, cả Cố Hề Hề cùng Mộc Nhược Na đều há hốc miệng kinh ngạc!




Nói, Hirayama Jiro! Rốt cuộc cậu cho tên Vương Trấn kia uống cái gì?




Hirayama Jiro xong việc thì nhàn nhã ung dung bước lại chỗ cũ, vẻ mặt đang muốn khoe khoang công trạng.




Cố Hề Hề không nén được tò mò nên hỏi: “Cậu cho ông ta uống gì vậy?”




Vẻ mặt Hirayama Jiro toả sáng ngời ngời, đáp: “Tôi hỏi có phải gần đây ông ta hay thấy đau lưng, thể lực suy giảm hay không? Ông ta gật đầu nói có, tôi mới nói tôi là Hirayama Jiro, có một loại thần dược, chỉ cần pha vào trong rượu rồi uống ngay, sẽ có thể trọng chấn hùng phong (*).”




(*) Trọng chấn hùng phong (重振雄风): tăng cường sinh lực.




“Sau đó ông ta cứ vậy mà uống?” Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na đồng thanh hỏi.




“Đúng.” Hirayama Jiro tự tin trả lời: “Đơn giản vậy thôi!”




Lão Vương Trấn kia điên rồi hay sao? Người khác tuỳ ý nói gì cũng tin?




Mặc Tử Hân nắm được trọng điểm trong câu nói vừa rồi: “Cậu nói với ông ta cậu là thành viên của Yamaguchi?”




“Đúng.” Hirayama Jiro thản nhiên đáp, có vẻ như hoàn toàn không hay biết mình lại lần nữa gây tai tiếng cho tổ chức Yamaguchi.




Cố Hề Hề che mặt ủ rũ, cô đã phụ sự uỷ thác của ngài Hirayama rồi… bởi vì Hirayama Jiro lại gây rắc rối!




“Rốt cuộc thuốc kia là gì?” Cố Hề Hề cảm thấy cô giống như sắp bị đau tim.




“Đương nhiên là thuốc giúp ông ta trọng chấn hùng phong.” Hirayama Jiro nhún vai nói: “Chẳng qua là công hiệu của thuốc đến nhanh hơn bình thường mà thôi.”




Đúng vào dịp ngày hôm nay sao…




Cố Hề Hề cảm giác như thù của cô sắp được báo!




Ngay lúc này toàn thể hội trường dần dần yên lặng, ánh đèn mờ đi để tập trung về sân khấu đang toả sáng, người dẫn chương trình long trọng mời nhân vật chính của buổi tiệc tiến lên. Một ánh đèn pha khác chiếu rọi vào dãy cầu thang uốn lượn gần đó, Cố Hề Hề đưa mắt nhìn theo, có hai bóng người đang chậm rãi bước xuống.




Thượng Kha mặc một bộ âu phục lịch lãm sang trọng, nắm tay dìu một cô gái xinh đẹp trong bộ lễ phục công chúa màu trắng tinh khôi, cả hai người sánh vai bước đi bên cạnh nhau.




Tất cả mọi người sôi nổi vỗ tay không ngừng.




Cố Hề Hề lập tức nhìn về phía Mộc Nhược Na, biểu hiện của Mộc Nhược Na thoạt nhìn rất điềm tĩnh, nhưng cô biết đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Bởi vì cô nhận ra được Mộc Nhược Na đang nắm chặt tay Hirayama Jiro, bàn tay hơi run run.




Đêm nay, có lẽ là hồi kết cho mối quan hệ của hai người họ?




Không phải Mộc Nhược Na không lường trước ngày này, chỉ là cô không ngờ nó xảy đến nhanh như vậy!




Hirayama Jiro hơi giật mình nhìn Mộc Nhược Na, cậu không ngờ cô lại nắm chặt tay cậu, còn có vẻ hơi dùng sức và kích động!




Thượng phu nhân và Cung phu nhân cùng bước lên sân khấu, công bố lý do của buổi tiệc và nói lời cảm tạ các vị khách. Tóm lại đại ý của hai người họ chính là, đêm nay là tiệc sinh nhật của Cung gia tam tiểu thư, cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian tham dự, cả hai bà mẹ đều thổi phồng cường điệu khen ngợi không ngớt về con trai và con gái của mình, tiếp theo là chính thức tuyên bố tin chấn động: Hai gia đình sẽ đính hôn!




Thượng Kha quả nhiên rất tuấn tú khí phách, Cung gia tam tiểu thư cũng vô cùng xinh đẹp, hai người họ đứng bên nhau đúng là trai tài gái sắc xứng đôi, bối cảnh hai bên gia đình lại môn đăng hộ đối. Quả thật quá hoàn hảo!




Các vị khách xung quanh đều vỗ tay nồng nhiệt, hết lời chúc phúc.




Đột nhiên Thượng phu nhân mở miệng nói: “Để kỷ niệm khoảnh khắc hạnh phúc ngày hôm nay với tất cả mọi người, tôi muốn mời một người đang có mặt ở đây tiến lên sân khấu để cùng cắt bánh kem với đôi kim đồng ngọc nữ này!”




Nghe vậy thì khách khứa càng nhiệt liệt vỗ tay.




Ánh đèn trong hội trường trong nháy mắt đã tắt hết, một bóng đèn pha từ trên trần quét qua quét lại giữa đám đông làm như đang vô tình chọn lựa ngẫu nhiên.




Mộc Nhược Na đứng yên tại chỗ, vẻ mặt dường như vẫn rất điềm tĩnh, nhưng nụ cười trên môi đã tắt từ lâu. Đến tận thời khắc này, cô mới phát hiện mình đã đánh giá năng lực của bản thân quá cao, cô không thể tiêu sái rũ bỏ như cô đã tưởng tượng.




Bóng đèn pha trên trần quét vài vòng hội trường, cuối cùng ‘BANG’ một tiếng và dừng lại ngay vị trí của Mộc Nhược Na!




Toàn bộ sự chú ý của hội trường đều tập trung vào Mộc Nhược Na, trong ngày hạnh phúc của người khác, nhưng trông cô lại tứ cố vô thân, lẻ loi một mình…




Khoé miệng Thượng phu nhân nở rộ nụ cười đắc ý, bà dõng dạc lên tiếng: “Xin mời vị tiểu thư này cùng lên đây cắt bánh kem để chúc mừng cho cặp đôi của chúng ta!”




Hiện tại thì Cố Hề Hề có thể chắc chắn một điều, Thượng phu nhân rõ ràng muốn dùng cách này để hạ nhục và đả kích Mộc Nhược Na, cô liền lo lắng kéo tay Mộc Nhược Na lại, khẽ lắc đầu can ngăn.




Đáp lại hành động này, Mộc Nhược Na chỉ nắm tay Cố Hề Hề một chút, mỉm cười kiên định rồi gỡ tay Cố Hề Hề ra, chậm rãi bước lên sân khấu.




Cô là Mộc Nhược Na! Cô là Mộc nữ vương!




Cô tuyệt đối không bao giờ chấp nhận thất bại! Không chấp nhận khiêu khích!




Thời điểm Thượng Kha nhìn thấy Mộc Nhược Na thì trợn tròn mắt kinh hãi như thể gặp quỷ, anh không ngờ cô lại có mặt tại nơi này!




Thượng Kha hoảng loạn định bước đến giải thích, nhưng Mộc Nhược Na chỉ nhẹ nhàng hướng ánh mắt nhìn về phía Cung gia tam tiểu thư, ôn tồn nói: “Chúc mừng Thượng thiếu gia, chúc mừng Cung gia tam tiểu thư, hai người đúng là trai tài gái sắc châu liên bích hợp (*), là mối nhân duyên đẹp nhất trên đời. Tôi xin được phép chúc phúc cho hai vị bách niên giai lão, sớm sinh quý tử.”




(*) Châu liên bích hợp: nằm trong câu đối “Châu liên bích hợp ảnh thành song” (珠聯碧合影成雙) nghĩa là châu liền thành chuỗi, ảnh thành đôi. Ngụ ý xứng đôi vừa lứa.




Cung gia tam tiểu thư tươi cười hạnh phúc nói cảm tạ, còn Thượng Kha đứng bên cạnh lại chết trân như bị đóng băng, vẻ mặt khó tin nhìn Mộc Nhược Na.




Thượng phu nhân đứng ở phía sau, nở nụ cười đắc ý.




Nếu bây giờ Thượng Kha còn chưa nhận ra bản thân anh đã bị mẹ của mình gài bẫy tính kế thì anh chính là kẻ ngu ngốc nhất trên đời!




“Không biết vị tiểu thư này có đi cùng bạn trai đến đây không? Hôm nay là song hỷ lâm môn, nếu số người cắt bánh kem là số lẻ thì không được may mắn cho lắm!” Thượng phu nhân liếc mắt nhìn Mộc Nhược Na.




Mộc Nhược Na mỉm cười, ngước mắt nhìn đối phương: “Sao phu nhân lại gấp gáp đến vậy? Tối nay tới đây tất nhiên phải đi cùng bạn trai rồi!”




Lúc này ở bên dưới, Cố Hề Hề kéo Hirayama Jiro lại và đẩy cậu ta lên sân khấu, trước đó còn cố tình nói nhỏ bên tai để uy hiếp: “Nếu hôm nay cậu không bảo vệ chăm sóc Nhược Na thật tốt thì tôi sẽ nói người nhà của cậu đưa cậu về Nhật Bản ngay lập tức!”




Hirayama Jiro liếc xéo nhìn Cố Hề Hề một cái, nhưng vẫn ngoan ngoãn bước lên sân khấu.




“Chào mọi người, xin chào tất cả mọi người! Hôm nay tôi đến đây với tư cách là bạn trai của Mộc Nhược Na, xin phép tự giới thiệu một chút. Tôi tên Hirayama Jiro, người Nhật Bản, là một chuyên viên nghiên cứu hoá sinh.” Hirayama Jiro cười tủm tỉm chào hỏi.




Tất cả các vị khách có mặt trong hội trường sau khi nghe xong thì sắc mặt hơi thay đổi!




Người Nhật Bản… chuyên viên nghiên cứu hoá sinh…?




Họ Hirayama sao? Dòng họ này…




Thượng phu nhân dĩ nhiên không ngờ Mộc Nhược Na thật sự dẫn theo bạn trai đến bữa tiệc này, bà ta cho rằng dù cô có tìm được một người bạn trai tạm bợ thì cũng là những tên ngưu lang (*) hoặc là mấy tên nhà báo vớ vẩn, nào ngờ lại là một chuyên viên hoá sinh người Nhật Bản, quan trọng nhất là bối cảnh và thân phận người này có vẻ không đơn giản.




(*) Ngưu lang: là cách gọi những người trong đội ngũ “trai đẹp” tiếp rượu tại quán bar, sàn nhảy.




Hirayama Jiro tiếp tục giới thiệu: “Đúng vậy, tôi là người của gia tộc Hirayama, ba tôi là một thành viên nắm quyền trong tổ chức Yamaguchi.”




Được rồi! Giờ thì không cần nghi ngờ đoán già đoán non, toàn thể mọi người đều đã biết cậu là ai!




Sắc mặt Thượng phu nhân đã trở nên rất khó coi.




Mộc Nhược Na xoay người kéo lấy cánh tay Hirayama Jiro lại và ôm cứng ngắc, thân mật dựa vào người cậu, nói: “Hirayama là người rất say mê nghiên cứu khoa học, anh ấy chỉ là hơi kín tiếng và không thích tiếp xúc nhiều với bên ngoài nên ít khi lộ diện. Tối nay là do tôi nài nỉ nên anh ấy mới chịu đi với tôi đến đây! Bình thường anh ấy không có hứng thú tham gia tiệc tùng gì cả!”



Edited by Cún



Beta by Airy
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom