• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Thiểm hôn tổng tài khế ước thê (15 Viewers)

  • Chap-499

Chương 499: Tiến đến Kobe








“Ai? Là ai!?” Gương mặt tuấn dật tà mị của Doãn Tư Thần đã cực kỳ phẫn nộ, tựa như anh không thể khống chế được bản thân nữa mà sẽ giết chết Clarence ngay tại đây.




“Không phải anh có bản lĩnh lắm sao? Tự mình điều tra đi!” Clarence trợn mắt rống lên.




Doãn Tư Thần bỗng nhiên buông lỏng Clarence ra, khoé mắt hẹp dài trở nên lạnh lẽo: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt? Được, nếu đây là lựa chọn của cô thì tôi sẽ cho cô toại nguyện! Nhật Bản nổi tiếng nhất là cái gì, hẳn cô đã biết?”




“Anh có ý gì!?” Đáy lòng Clarence lập tức bất an.




Bá tước Phillips lại nở nụ cười châm biếm, bởi lẽ bá tước đã hiểu dụng ý của Doãn Tư Thần.




Câu hỏi: Nhật Bản nổi tiếng nhất là gì?




Trả lời: Phim hoạt hình, truyện tranh và phim khiêu dâm người lớn.




Clarence đương nhiên không thể trở thành tác giả truyện tranh hay tham gia làm phim hoạt hình, vậy chỉ có thể là… Ha hả!




Clarence lúc này đã nghĩ ra, cô ta điên cuồng vùng vẫy: “Doãn Tư Thần, anh dám!?”




Tuy rằng đã trở thành tù binh, nhưng cô ta vẫn là người thừa kế của gia tộc Clarence. Trên thế giới này không phải người thừa kế nào cũng giống như Paris Hilton, gặp phải tai tiếng bê bối mà còn sống an lành vui vẻ.




Hơn nữa giới quý tộc Anh quốc rất trọng thanh danh, nếu hình ảnh Clarence trong một bộ phim khiêu dâm bị truyền ra ngoài thì… Ha hả! Khi đó toàn bộ gia tộc Clarence sẽ trở thành trò cười trong mắt người đời, dù cho Paris Hilton có phóng túng đến đâu thì vẫn không tới mức đâm đầu đi làm diễn viên phim người lớn. Cho nên nếu Clarence thật sự làm vậy thì hậu quả không cần phải nói nhiều!




Không thể phủ nhận đòn uy hiếp này của Doãn Tư Thần rất hữu dụng.




Clarence điên cuồng hét lên: “Là Hirayama! Là hắn ta! Không liên quan đến tôi! Hắn nói nếu thêm một chút dược vật vào sẽ thú vị hơn! Các người muốn thì đi tìm Hirayama mà tính sổ, đừng có tìm tôi!”




Hirayama!?




Trong đầu Doãn Tư Thần hiện lên một khuôn mặt gầy ốm.




Hirayama Jiro, con trai thứ hai của gia tộc Hirayama! Một kẻ điên cuồng không hơn không kém!




Nếu nói người anh trai thứ hai của bá tước Phillips là kẻ cuồng khoa học, vậy thì Hirayama Jiro chính là kẻ cuồng việc nghiên cứu sinh hoá, niềm vui lớn nhất của tên này là thử nghiệm phản ứng hoá học giữa các chất trong cơ thể sinh vật.




Địa vị của người này ở hội Yamaguchi rất kỳ hoặc, nghiêm túc mà nói thì Hirayama Jiro không được xem là người của bang hội, nhưng lại là người chuyên trách đảm nhận việc cứu chữa trong tổ chức. Và bởi vì quan hệ giữa ngài Hirayama và Yamaguchi nên Hirayama Jiro vẫn có một mối liên hệ với tổ chức này.




Nhưng Hirayama Jiro sao lại nhắm vào Cố Hề Hề? Hay còn điều gì ẩn tình ở đây?




“À, là cậu ta?” Bá tước Phillips dường như hơi ngạc nhiên: “Cậu ta và anh trai của tôi có nhiều ý tưởng tương đồng.”




Đều là kẻ điên, dĩ nhiên phải cùng ý tưởng rồi!




Hiện giờ đã biết thủ phạm đứng sau là ai thì mọi chuyện còn lại đã dễ dàng hơn nhiều.




Vốn dĩ phải gấp rút trở về nước, xem ra bây giờ phải ở lại Nhật Bản thêm một thời gian, đáy lòng Doãn Tư Thần thầm mắng chửi cái tên Hirayama Jiro này quá vô công rỗi nghề.




Clarence hết giá trị lợi dụng nên lại bị đánh ngất nhốt vào trong rương, Doãn Tư Thần tiếp tục dìu Cố Hề Hề rời khỏi đồi. Nếu đã biết ai ra tay thì phải đi tìm người đó, mà tên Hirayama Jiro này hầu như quanh năm đều ở Kobe.




Khi đoàn người xuống được chân đồi thì trời đã tối, Doãn Tư Thần ra lệnh mọi người chọn một vùng đất bằng phẳng trống trải để tránh mai phục và dựng lều trại nghỉ chân.




Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Cố Hề Hề mê man bất tỉnh mà Doãn Tư Thần rất đau lòng. Cảm giác mất đi rồi tìm được, tìm được rồi lại mất đi… mọi thứ thay đổi quá nhanh khiến anh quả thật muốn phát điên. Cứ tưởng rằng cả hai người sẽ không bao giờ xa cách nữa, nào ngờ kẻ điên cuồng Hirayama Jiro lại nhắm vào cô…




Rốt cuộc thì ai là người đã tiết lộ tin tức cho Hirayama Jiro?




Bằng không thì sao kẻ điên này lại biết việc của Cố Hề Hề!?




Doãn Tư Thần bình tĩnh suy nghĩ lại mọi sự việc một lần nữa để chắc chắn rằng tại Nhật Bản này không có ai phản bội anh.




Nguyên nhân kỳ thật rất đơn giản, Hirayama Jiro vốn không lệ thuộc vào tổ chức Yamaguchi, mặc kệ cho gia tộc Hirayama và Yamaguchi xưa nay có quan hệ rất tốt nhưng kẻ cuồng nghiên cứu sinh hoá này quanh năm chỉ tự nhốt mình ở trong phòng thí nghiệm, hiếm khi gặp người bên ngoài.




Việc nghiên cứu dược vật của Inagawa là để chế tạo ra loại độc dược xoá sạch ký ức và huỷ diệt con người, trong khi đó mục đích nghiên cứu của Hirayama Jiro lại xuất phát từ sở thích thú vui cá nhân.




Như vậy người tiết lộ tin tức Cố Hề Hề cho Hirayama Jiro nhất định là người khác!




Ai là người có thể biết Cố Hề Hề đang ở Nhật Bản?




Doãn Tư Thần suy ngẫm về những đối tượng khả nghi tại Trung Quốc.




Tuy Doãn Tuyết Mạt ngu xuẩn có thể mua được độc dược từ Inagawa, nhưng cô ta không thể quen biết với Hirayama Jiro, nói cách khác nghĩa là có một kẻ địch mạnh hơn đang đâm sau lưng anh? Nhưng rõ ràng việc anh đến Nhật Bản rất kín đáo, chuyến đi này chỉ dẫn theo bốn trợ lý thân tín, đa số người ở Trung Quốc không ai biết hành tung của anh.




Đương nhiên, đa số đó sẽ không tính đến một vài người có quyền chức trong tay, ví dụ như tên Vương Trấn ở đế đô. Dựa vào quyền thế của Vương Trấn thì ông ta vẫn có thể yêu cầu tra xét việc ghi chép xuất nhập cảnh để biết tung tích của anh.




Đôi mắt Doãn Tư Thần tức khắc hiện lên sát khí!




Nếu thật sự là do tên Vương Trấn kia báo tin tức này cho Hirayama Jiro, vậy thì chỉ sợ anh sẽ không thể giữ lời hứa với Cố Hề Hề, anh đã từng hứa với cô sẽ tha mạng cho ông ta, nhưng lão già này dám cả gan nhắm vào cô thì anh không thể cho ông ta đường sống nữa!




Điều quan trọng hiện tại là anh phải làm gì mới để cho tên điên cuồng Hirayama Jiro chịu chữa trị cho Cố Hề Hề? Đối mặt với kẻ điên thì không thể đưa ra những giao dịch bình thường được, tên Hirayama Jiro thích nhất là cái gì chứ?




Doãn Tư Thần trầm tư suy nghĩ nên không nhận ra bá tước Phillips đã tới gần.




“Những nhà khoa học đam mê nghiên cứu, đối với họ thì tiền tài, địa vị, quyền lợi và phụ nữ đều không có gì hấp dẫn.” Bá tước Phillips ngồi xuống bên cạnh Doãn Tư Thần, sau đó cúi đầu nhìn Cố Hề Hề đang nằm mê man gần đó, trong đôi mắt màu hồng bảo thạch thoáng qua những cảm xúc không rõ ràng.




Doãn Tư Thần ngẩng đầu liếc mắt nhìn đối phương.




Bá tước Phillips nói tiếp: “Với anh trai của tôi, điều khiến anh ấy quan tâm không phải phụ nữ, mà là cơ học lượng tử.”




Doãn Tư Thần dường như đã hiểu ra: “Vậy đối với Hirayama Jiro là gì?”




Bá tước Phillips ngước mắt nhìn lên bầu trời đêm đầy sao, chậm rãi nói: “Tôi không hiểu biết nhiều về lịch sử của Vân gia, nhưng cũng biết một vài chuyện. Năm đó lúc quân Nhật xâm chiếm Trung Quốc đã từng muốn chiếm đoạt tàng thư của Vân gia, trong số tàng thư đó có một quyển là về nghiên cứu sinh hoá.”




“Ý ngài là tôi có thể dùng tàng thư của Vân gia để đổi lấy mạng sống của Hề Hề!?” Doãn Tư Thần lập tức hiểu ý bá tước, đôi mắt vui mừng kinh hỉ: “Đây là cách rất hay!”




“Vấn đề là thân thể Cố Hề Hề có cầm cự được đến lúc Vân gia đem tàng thư đến đây hay không?” Bá tước thẳng thắn nói.




Ánh sáng vừa loé lên trong mắt Doãn Tư Thần đã vụt tắt ảm đạm.




“Ngài Doãn, ngài quá nôn nóng mất bình tĩnh.” Bá tước Phillips âm trầm nói: “Trước kia ngài không phải như vậy!”




Đúng vậy, trước kia anh luôn trầm ổn lãnh đạm, dù chuyện gì xảy ra anh vẫn thong dong.




Nhưng chuyện liên quan đến sống chết của Cố Hề Hề thì anh không thể bình tĩnh được nữa…




Nếu buộc anh phải trơ mắt nhìn Cố Hề Hề chết ngay trước mặt mình, nhất định anh sẽ phát điên mất, cái gì gọi là bình tĩnh thong dong chứ, đi gặp quỷ hết đi! Nếu Cố Hề Hề không còn trên đời, thì anh hoàn toàn không muốn sống nữa, anh không muốn sống một cuộc sống không có cô!




Khoảnh khắc này, anh đột nhiên hiểu được tâm trạng của Doãn Hạo năm xưa!




Thì ra khi chứng kiến người phụ nữ mình yêu thương chết đi, thế giới này không khác gì địa ngục!




Không phải anh chưa từng trách cứ Doãn Hạo, nhưng đến giờ phút này anh mới phát hiện, nếu anh là ông thì anh cũng sẽ làm vậy… Bởi vì đàn ông Doãn gia là những kẻ si tình nhất, cũng là tuyệt tình nhất, cả đời chỉ có thể yêu say đắm một người.




Một khi người phụ nữ mà họ nhận định đã rời xa, thì cả linh hồn của họ sẽ như chết đi!




Hiếm có dịp bá tước Phillips thân tình thế này, bá tước vỗ vỗ vào bả vai Doãn Tư Thần: “Đi Kobe thử xem, có lẽ có cơ hội!”









Hai ngày sau, đoàn người chật vật mệt mỏi đã có mặt tại Kobe.




Doãn Tư Thần thậm chí không kịp nghỉ ngơi, anh chỉ tắm rửa sơ sài sau đó liên hệ một nhân vật quan trọng trong hội Yamaguchi, yêu cầu gặp mặt Hirayama Jiro. Yêu cầu thẳng thừng này của Doãn Tư Thần khiến đối phương rất kinh ngạc, bất quá vì địa vị đặc thù của anh nên họ vẫn chuyển lời đến Hirayama Jiro.




Trong căn phòng thí nghiệm, Hirayama Jiro nhận điện thoại, thản nhiên đáp: “Muốn gặp tôi cũng được. Tôi muốn gien và máu của người phụ nữ kia.”




Câu trả lời của Hirayama Jiro khiến tất cả những người khác phải hít hà sợ hãi.




Người chuyển lời mơ hồ biết được Cố Hề Hề đối với Doãn Tư Thần quan trọng đến như thế nào, đương nhiên sẽ không thể nhận lời sự đòi hỏi này.




“Tôi chỉ trộn một chút chất vào giải dược của cô ta thôi, tất nhiên sẽ không lấy mạng người mà chỉ khiến cô ta phải ngủ say vĩnh viễn.” Nghĩ nghĩ một chút, Hirayama Jiro nói tiếp: “Nếu không có dược tề của tôi thì e là cô ta sẽ ngủ lâu lắm đấy, cuộc phẫu thuật trước đó sẽ xuất hiện biến chứng.”




Người chuyển lời đem những gì Hirayama Jiro nói báo lại cho Doãn Tư Thần với trạng thái sợ hãi run rẩy, lúc này người của Yamaguchi mới biết rốt cuộc Hirayama Jiro đã làm gì. Đắc tội với Doãn Tư Thần và Doãn gia thì Yamaguchi đừng hòng ngóc đầu lên, nhận thức rõ điều này nên người chuyển lời vô cùng thành khẩn mà nhấn mạnh một điều, Hirayama Jiro căn bản không phải thành viên của Yamaguchi mà chỉ đơn giản là một người phục vụ cho tổ chức.




Ánh mắt Doãn Tư Thần hung hăng nghiền ngẫm, tên Hirayama Jiro rốt cuộc muốn làm cái gì đây?




Ngay lúc này Cố Hề Hề đang hôn mê bỗng dưng nhẹ nhàng giật giật cơ thể, hai hàng mi khẽ run rẩy, chậm rãi mở mắt: “Tư Thần?” Cô gọi tên anh theo bản năng.




Giây tiếp theo, Doãn Tư Thần đang ở phòng khách nói chuyện với người chuyển lời thì đã bay vọt vào phòng như một cơn gió, nhìn thấy Cố Hề Hề tỉnh lại thì anh vội vàng bước đến, cẩn thận dìu cô ngồi dậy: “Hề Hề, em sao rồi, có chỗ nào không khoẻ không?”




Cố Hề Hề lắc đầu, nói: “Em không sao, nhưng thấy toàn thân mệt quá, chỉ muốn ngủ thôi.” Cô để ý có tiếng động bên ngoài thì tò mò hỏi: “Có khách sao?”




Doãn Tư Thần định trả lời thì người chuyển lời ở phòng khách nhận được điện thoại, sau đó bực dọc gắt lên: “Cái gì? Anh muốn đến đây? Anh có biết anh gây ra họa lớn rồi hay không?”



Edited by Airy



Beta by Airy
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom