• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full THẦY GIÁO ĐẠI NHÂN, EM YÊU ANH! (1 Viewer)

  • Chap 39: Gặp lại...

- Con gái, khoảng 5 giờ chiều nay con thay ba đi kí hợp đồng làm ăn lớn với tập đoàn P&T có được hay không? Hôm nay ba bận phải đi đánh golf với ba Lôi của con rồi. Ba Tô ngồi trên ghế làm việc của chủ tịch ra chỉ thị cho tổng giám đốc mới chính là nó.




- Dạ được ạ. Ba hẹn gặp ở đâu hả ba?




- Nhà hàng Phàm Khiết... Ba Tô nói




- Hợp đồng ở đâu thưa ba?




- Thư kí của ba đã in nó ra rồi, lát cô ta sẽ đưa đến văn phòng của con.




- Dạ được ạ! Con chào ba. Nó nói rồi đi ra ngoài.




5:00 chiều trước cửa chính nhà hàng Phàm Khiết, một nhà hàng lớn nhất Trung Tâm Thành Phố. Một chiếc Lamborghini Reventon đổ xuống, tài xế mở cửa, một người đàn ông điển trai ngũ quan tinh tế lạnh lùng bước xuống, trên mặt là chiếc kính râm, người đàn ông này mặc áo sơmi đen, tay áo xoắn lên tới khủy lịch lãm cùng quần tây đen, dưới chân là một đôi giầy da đắt tiền. Khí thế bức người, tỏa ra hàn khí khoan thai cao ngạo đi vào bên trong.




- Người ở tập đoàn T&T đến rồi thưa Ngài, đang chờ Ngài ở phòng Vip 1. Người quản lí nói






- Ừ! Vừa đi một tay cởi mắt kính ra đưa cho thư kí, vừa đáp lại một tiếng lạnh lùng với người quản lí.




Vừa bước tới phòng Vip, người thư kí đưa tay đẩy cửa ra, người đàn ông bước vào với luồn khí lạnh áp bức người khác. Vào trong có một cô gái có mái tóc chấm vai mặc áo sơmi trắng cùng váy bó đen dành cho công sở đang quay lưng với người đàn ông kia. Người đàn ông điển trai bước tới đưa tay lịch sự




- Chào cô, tôi là chủ tịch tập đoàn P&T Lôi Thiên Phong. Anh hướng cô giới thiệu, vừa nghe thấy cái tên Lôi Thiên Phong nó đã đơ người ra, cái tên đáng chết mà nó nhớ hằng ngày đang ở trước mặt nó, giơ tay ra chờ nó bắt lấy. Ngước nhìn anh, anh vẫn như vậy chỉ là ngày còn điển trai lịch lãm và luôn luôn toát ra hàn khí cao ngạo, mắt nó bổng nhòe đi, không được, tự bao giờ mà nó lại dễ khóc thế?....




- Chào anh, tôi là tổng giám đốc mới của tập đoàn T&T... Tên tôi là... là Tô Tiểu Tuyết. Vừa nói vừa đưa tay ra nắm lấy tay anh... " Bàn tay của anh rất to và...và rất ấm áp! Thích quá!" Nó nghĩ




- ..... Thoáng bất ngờ anh đưa tầm mắt nhìn kĩ nó, nó đã khác đi rất nhiều, trở nên một quý cô xinh đẹp tài giỏi




- Anh còn nhớ em chứ? Cố đè nén cảm xúc nó nhìn anh chằm chằm để thỏa nỗi nhớ nhung suốt 7 năm qua của mình




- Còn nhớ! Anh cũng nhìn nó, đôi mắt trở nên ôn nhu dịu dàng đến tám chín phần.




- A... hôm nay em đến đây là để kí hợp đồng! Nó nhận ra tay mình vẫn còn nắm tay anh nên vội vàng rụt lại




- Được.. cảm giác lạnh ở tay làm anh lấy lại tinh thần....
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom