• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tà vương truy thê: phế tài nghịch thiên tiểu thư Full dịch (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 780

Dung Vân đại sư lạnh như băng mà liếc nàng một cái, thanh âm lãnh đạm như cục nước đá: “Nói thật, ta chưa từng nghĩ sẽ thu nhận ngươi làm đồ đệ, bởi vì tư chất của ngươi quá kém cỏi, đến bây giờ mới chỉ là luyện dược sư sơ cấp. Khiến ta rất mất mặt.”

Sắc mặt Tô lạc căng thẳng.

Không phải tới bây giờ ông ta mới biết nàng là luyện dược sư sơ cấp, vậy tại sao bây giờ lại bắt đầu coi thường nàng?

“Nếu không phải vì nha đầu Lý gia kia bị Tiểu Yên cướp đi, thì làm sao lại đến lượt ngươi được bái sư. Ngươi phải nhớ kĩ điều này.”

Trên mặt Tô Lạc như bị lửa thiêu đốt, hiện lên một mảng nóng rát màu hồng.

Cả kiếp trước lẫn kiếp này, nàng chưa bao giờ bị người khác tát một cái đau như thế này. Dung Vân đại sư thật sự ghét bỏ nàng đến vậy sao?

Tô Lạc mím chặt khóe môi, kiên cường ngăn chặn bản thân mỉa mai đáp trả lại ông ta.

Chỉ vì, hiện tại nàng đã đắc tội rất lớn với Dao Trì Lý gia, nếu nàng còn bị Dung Vân đại sư trục xuất khỏi sư môn. Vậy thì sau này, nàng biết phải sống sót bằng cách nào đây.

Nếu đã đến thê giới này, thì phải tuân thủ quy tắc ở đây. Tô Lạc cắn chặt môi dưới, chậm rãi đè nén lửa giận xuống.

Dung Vân đại sư thấy Tô Lạc cúi đầu, nhìn xuống đất, không khỏi hừ lành một tiếng: “Cho ngươi kì hạn ba tháng, nếu biểu hiện của ngươi không tốt, vậy thì bổn dược sư sẽ đá ngươi đi bất cứ lúc nào.”

Tô Lạc mấp máy môi, trong mắt hiện lên một tia tức giận.

Không phải ngài khinh thường ta sao? Không phải ngài rất côi trọng Lý Dao Dao sao?

Ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy, tư chất của bổn cô nương tốt hơn Lý Dao Dao gấp trăm lần!

Nhưng trên mặt Tô Lạc lại xuất hiện một nụ cười tươi trong sáng, khom lưng, cúi đầu trước Dung Vân đại sư: “Những gì đại sư giáo huấn, đồ nhi sẽ ghi lòng tạc dạ.”

Nói xong, Tô Lạc lập tức xoay người đi ra ngoài,

Cùng lúc đó, một thân ảnh trốn trong góc cũng nhanh như chớp biến mất, không để lại dấu vết nào.

Khóe mắt Dung Vân đại sư phát sáng, liếc về hướng bóng dáng kia vừa mới nhanh chóng rời đi, đáy mắt ông ta hiện lên một tia lạnh lẽo.

Lãnh dược sư tìm khắp cả trang viên nhưng vẫn không tìm được Tô Lạc, cuối cùng ông ta nhìn thấy thân ảnh của nàng ở trên mái nhà.

“Sao vậy? Bị sư phụ mắng à?” Lãnh dược sư ngồi xuống bên cạnh nàng, trong giọng nói mang theo sự quan tâm.

Tô Lạc nhíu mày, nhìn Lãnh dược sư, nàng nghi ngờ hỏi: “Có phải sư phụ có hai nhân cách không vậy?”

“Hả?” Lãnh dược sư hoàn toàn không hiểu gì.

Câu hỏi của nàng, nếu tách từng chữ ra thì ông ta có thể hiểu được, nhưng khi hợp lại thành một câu thì ông ta lại không hiểu.

“Bỏ đi, hỏi ngươi thì ngươi cũng không biết gì.” Tô Lạc bực bội mà vẫy vẫy tay.

Chỉ là, sự nghi ngờ trong lòng nàng vẫn không mất đi.

Dung Vân đại sư thật là một người kỳ quái.

Trước đây, ở trên Kim Loan điện, tuy rằng ông ta đối xử với mình lạnh nhạt, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được, Dung Vân đại sư có ý muốn chọn mình.

Nhưng vừa rồi, ông ta lại không chút lưu tình mà tát nàng một cái thật mạnh, thái độ lạnh băng như người xa lạ.

Tô Lạc bất đắc dĩ mà trợn mắt liếc Lãnh dược sư một cái: “Sư phụ ngươi vô cùng kì quái.”

“Ông ta cũng là sư phụ của ngươi đó.” Lãnh dược sư cười nói.

“Ai biết được, nói không chừng còn chưa hết ba tháng, ta đã bị tống cổ khỏi chỗ này rồi.”

Thấy Lãnh dược sư mở miệng muốn hỏi, Tô Lạc lại lắc đầu: “Ngươi yên tâm đi, nếu đã đến được đây, ta đương nhiên sẽ không để bị đuổi đi đâu!”

Sau đó, Lãnh dược sư nhanh chóng xuống núi.

Mà Tô Lạc cũng bắt đầu kiếp sống tu luyện luyện dược sư lâu dài và gian khổ của mình.

Bình tĩnh mà xem xét, Dung Vân đại sư giảng bài vẫn vô cùng tốt.

Sau khi đến thế giới này, Tô Lạc từ đó đến giờ vẫn chỉ tự đọc sách rồi tự học theo, lâu lâu cũng chỉ hỏi Lãnh dược sư vài thứ.

Nàng chưa từng được học bài bản kiến thức nền tảng của luyện dược sư, cho nên nền tảng của nàng cực kì tệ.

Trong buổi học đầu tiên, sau khi Dung Vân đại sư đặt câu hỏi cho Tô Lạc, mặt ông ta lập tức tối sầm.

“Trước đây, trên điện Kim Loan, ngươi vượt qua ải thứ hai với điểm tuyệt đối. Vậy mà hiện tại gặp vấn đề đơn giản như vậy, ngươi lại không đáp được!”

Trong mắt Dung Vân đại sư hiện lên một tia lạnh lẽo, tức giận ném cây bút lông xuống đất: “Ngươi rốt cuộc đã học cái gì vậy hả?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tà y ma phi của nhiếp chính vương
  • Trạc Minh Nguyệt Vu Liên Y
Chương 107
Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
Vạn cổ tà đế
[BÌNH TÀ] HÓA RA ANH KHÔNG PHẢI GAY

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom